People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 409 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 957 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 05:48:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 97: Thiên Tai Linh Họa
gang —— "
Một tiếng gào thét chấn vang phía chân trời, như muốn xé rách lôi vân trên bầu trời.
Kéo dài suốt hai canh giờ, lôi vân rốt cục xảy ra biến hóa.
"Oanh!"
"Oanh —— oanh —— oanh —— "
Lôi đình giáng xuống, toàn bộ sơn cốc bị điện quang bao phủ.
Trong bụi mù, thân ảnh khổng lồ ngửa mặt lên trời gầm thét, tựa như đang bất khuất không chịu khuất phục! Tựa như giận dữ mà giãy dụa!
"Ong ong ông
"
Khí tức hủy diệt kinh khủng không ngừng dâng lên, thân ảnh dưới lôi đình kịch liệt lắc lư, làm ặt đất lay động vô cùng.
...
"Oanh —— oanh —— oanh —— "
Gió lớn điên cuồng, thổi tan bụi mù.
Chỉ thấy một con rùa khổng lồ đứng vững vàng trong một cái hố, chung quanh dòng nước chảy ngược, nhìn xa xa như một chiếc hồ, mà sơn cốc hoang vu khi trước đang nằm trên lưng của nó... Đây chính là khổ hành quy, linh quy cả đời khổ hạnh.
Không giống tấm lưng bằng phẳng của lục hành quy, lưng của khổ hành quy khẽ nhô lên, có thể hình dung giống như một ngọn núi nho nhỏ.
Đầu của nó cùng tương tự như rùa bình thưởng, chẳng qua cổ hơi dài, phủ kín lân giáp.
Tứ chi của nó giống như bốn chiếc trụ lớn chống trời, nâng lên thân thể cao lớn, lớp da trên chân nhăn nheo như phủ đầy vết tích của tháng năm.
Chiếc đuôi của nó tựa như linh xà vũ động, thỉnh thoảng cuốn lui, thỉnh thoảng mở rộng.
Nguy nga, hùng tráng, bàng bạc, hậu trọng.
Khi mọi người chứng kiến một con linh quy khổng lồ như thế, rung động trong lòng đã không thể nào diễn tả bằng lời.
Quy thú duyên niên, thiên thu vạn cổ.
Đến cùng phải trải qua bao nhiêu cái thiên thu, bao nhiêu lần vạn cổ, mới có thể sinh trưởng thành một con thú khổng lồ đến thế?! Trong đó gian nan vất vả, có thể phong phú đến biết chừng nào?
Một con người, có lẽ cực khổ cả đời, có lẽ bôn ba cả đời, cứ như thế mà sinh sống.
Nhưng khổ hành quy muốn trưởng thành, cực khổ hơn thế gấp mười lần, khó khăn hơn vậy gấp trăm lần, đây chính là nỗi đau khôn cùng! Đây cũng là nổi khổ của trường sinh!
...
"Ngang —— "
"Rầm rầm rầm —— "
Từng tiếng gào thét, từng đạo lôi đình!
Khổ hành quy phảng phất quay cuồng, thân thể vung vẩy, sơn cốc trên lưng chỉ trong khoảnh khắc đã sụp đổ.
Nó ngẩng đầu nhìn trời, nhìn lôi vân trên đầu, từng lần ngã xuống, lại tiếp tục đứng lên.
"Oanh!"
"Oanh —— oanh —— oanh —— "
Lôi đình càng lúc càng dày đặc, càng ngày càng tráng kiện!
Lôi vân thỉnh thoảng cuồn cuộn, tựa như khinh thường, tựa như đùa cợt, chính là một sinh linh đê tiện, lại vọng tưởng muốn siêu thoát hay sao!
Chẳng qua là sinh mệnh đê tiện cũng có tôn nghiêm của mình.
Cho dù khổ hành quy tính tình ôn hòa, giờ phút này cũng không thể kìm nén sự cuồng nộ điên cuồng! Cho nên nó thủy chung ngẩng đầu gào thét, không chịu cúi đầu, không chịu khuất phục.
Bất cam, chính mình cả đời khổ hạnh, tại sao lại không có kết quả gì?
Bất khuất, thiên uy dù huy hoàng, tại sao chính mình lại phải cúi đầu?
Bất phục, bản thân cũng là sinh linh, tại sao không thể siêu thoát?
...
"Oanh!"
"Oanh! Oanh! Oanh!"
Điện quang như mưa, toàn thân khổ hành quy chồng chất vết thương, da tróc thịt bong, nhưng nó cuối cùng vẫn kiên trì không gục ngã.
"Răng rắc!"
Trên mai rùa bỗng nhiên xuất hiện một đạo vết nứt nhợt nhạt, giống như mạng nhện lan tràn.
Lúc này, lôi vân hơi hơi chậm lại, sau đó lại một lần nữa ngưng tụ, so với vừa rồi càng sâu càng dày, như muốn đem toàn bộ lôi đình tụ tập chung một chỗ, đang đợi để phóng ra một kích cuối cùng.
"Hưu —— "
"Phốc phốc phốc
"
"Ong ong!"
"Rầm rầm rầm —— rầm rầm rầm —— rầm rầm rầm —— "
Phi cầm tề minh, vạn thú bôn đằng.
Linh thú trong vòng ngàn dặm nơi sơn mạch nhìn thấy dị tượng, rối rít chạy nhanh.
Hồn tinh của cửu tinh linh thú, đối với những linh thú khác đồng dạng là sự cám dỗ trí mạng, nhưng dù sao đây cũng là khu vực của linh thú cấp thấp, e sợ lôi đình thiên uy, bọn họ không dám tới gần nửa bước.
...
Thấy cảnh tượng như vậy, đám người Đinh Hào đứng bên ngoài sắc mặt đại biến, cho dù bọn hắn kiến thức hiểu biết sâu rộng, cũng chưa từng chứng kiến cảnh tượng tráng quan như thế.
"Đừng khẩn trương, mọi người không nên hành động thiếu suy nghĩ, chú ý bí mật."
Dương Vô Hành hạ thấp thanh âm nói: "Cửu tinh linh thú nếu muốn tiến giai, chính là nghịch thiên, tự nhiên thiên kiếp nặng nề, chín đạo lôi đình chẳng qua là ban đầu, còn có linh thú chi kiếp, có thể nói là thiên tai linh họa."
"Dương tiên sinh, tại sao lúc đầu ngươi không nói rõ ràng? Hiện tại tạo thành động tĩnh lớn như thế, cho dù chúng ta có thể thành công chém giết linh quy, chỉ sợ không còn mạng để rời khỏi chỗ này."
Thấy đám người Đinh Hào vẻ mặt tức giận, đồng tử trong mắt của Dương Vô Hành khẽ co lại: "Chư vị cần gì phải tức giận như thế, thế tục không phải thường nói ‘ cầu phú quý trong nguy hiểm ’ ư, nếu như ngay cả điểm này mà các ngươi cũng không nhìn thấu, sau này có thể có thành tựu gì chứ? Hơn nữa, cho dù lúc trước ta có đem mọi chuyện nói rõ ràng, chẳng lẽ các ngươi thấy khó mà rút lui sao? Nếu đã thế, ta cần gì phải nhiều lời, ngược lại gây thêm phiền não cho các ngươi. Huống chi, ta cũng không bảo các ngươi ra tay lúc này..."
Dừng một chút, Dương Vô Hành lạnh lùng cười nói: "Đợi độ kiếp xong, khổ hành quy tuy sẽ vô cùng suy yếu, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, đám linh thú cấp thấp làm sao có thể thành đối thủ của khổ hành quy? Chúng ta chỉ cần phong tỏa khu vực phụ cận, phòng ngừa khổ hành quy chạy trốn là được, đợi đến thời điểm bọn chúng lưỡng bại câu thương, chúng ta sẽ động thủ, chỉ cần cuối cùng có thể đạt được mục đích, nhẫn nại một lát thì có làm sao."
"Thì ra là vậy."
Đám người Đinh Hào bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng vừa kích động, vừa cảnh giác hơn với Dương Vô Hành. Người này tâm tư tỉ mỉ, tâm kế hơn người, lòng dạ độc ác, cùng hợp tác với người như vậy, quả nhiên có cảm giác như đang đùa với lửa.
...
"Ùng ùng —— "
Lôi đình điện quang khổng lồ xuyên qua tầng mây, tựa như ngân xà vũ điệu, đạo lôi đình thứ chín từ trên trời giáng xuống!
"Oanh —— oanh —— oanh —— "
Lôi đình vạn quân, vô tình rơi xuống.
Vốn là quy bối đã nứt vỡ càng thêm thảm hại, nhưng khổ hành quy vẫn không chịu ngã xuống, ngẩng cao đầu thanh âm càng rống càng lớn, càng rống càng cao.
"Ngang —— "
Một đạo tường đất sừng sững từ trên mặt đất dâng lên, đem khổ hành quy bao phủ bên trong, cách trở lôi đình lực.
Chỉ tiếc lôi đình quá mức cường thế, nhẹ nhàng một kích, tường đất đã tan thành mây khói.
...
Khí tức của khổ hành quy dần dần suy yếu, cửu tinh linh thú uy thế không còn sót lại chút nào.
Mắt thấy khổ hành quy đã khó có thể chống đỡ, không ngờ lôi vân ngược lại từng điểm từng điểm tản đi.
"Hưu!"
"Rống —— "
Khi lôi vân bay đi trong chớp mắt, khí tức đè nén cũng tan biến theo, hơn vạn linh thú rốt cục giống như thủy triều lao về phía khổ hành quy.
Một đầu cửu tinh linh thú mới vừa độ kiếp đang ở trước mặt, còn là khổ hành quy không có lực công kích, đây quả thực là miếng thịt ngon dâng lên tận miệng, nếu không nhào tới cắn một miếng, chẳng phải uổng phí cơ duyên trời ban hay sao.
"Ngang —— "
Khổ hành quy thấy cảnh tượng này, tức giận lắc lư thân thể, huy động tứ chi cùng đuôi, như xua đuổi ruồi muỗi giống nhau, đem linh thú xông tới quét ra.
"Oành!"
"Oành! Oành! Oành!"
Từng con linh thú bị khổ hành quy giết chết hoặc đánh văng ra, mùi máu tanh trong thoáng chốc đã tỏa khắp nơi.
"Hưu!"
"Hống hống hống —— "
Một lớp nối tiếp một lớp, không hề để tâm tới sinh tử.
Đám linh thú này biết rất rõ ràng nguy hiểm, biết rất rõ ràng sẽ chết, nhưng bọn họ vẫn lao thẳng vào khổ hành quy, giống như bản năng sinh tồn.
Vì huyết nhục của cửu tinh linh thú, vì hồn tinh của cửu tinh linh thú, bọn họ cam nguyện làm con thiêu thân lao đầu vào lửa.
...
Thời gian theo giết chóc mà dần dần trôi đi.
Hai canh giờ sau, hơn vạn linh thú cơ hồ diệt sạch, thiên địa chung quanh ánh lên một mảnh huyết sắc.
Ngay thời khắc này, một đám thân ảnh đột nhiên phi đến hướng của khổ hành quy!
Cùng lúc đó, một đạo thân ảnh khác chặn ngang đường mà đến, lập tức cản đường của đám người kia.
Bất Diệt Thánh Linh Bất Diệt Thánh Linh - Tử Mộc Vạn Quân