Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Tác giả: Đào Nhạc Tư
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyen Nancy
Số chương: 20 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 721 / 5
Cập nhật: 2020-08-21 22:49:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8.2:
rải qua một thời gian ngắn trù tính và điều tra, những tệ nạn nổi lên trong bộ phận thiết kế cảt tập đoàn Ouston rốt cục cũng phơi bày.
Bảng thông báo mới dán trong phòng làm việc của ngành thiết kế ra lệnh – thiết kế sư Hà Lỵ bởi vì khó thể nhậm chức, thôi giữ chức vụ.
Những chữ lớn khá dễ thấy, mọi người đều đàm luận việc này, cũng có nhiều người âm thầm trầm trồ khen ngợi.
Nguyên nhân thôi giữ chức vụ thật sự không rõ ràng, chỉ có đơn giản ba chữ “Khó thể nhậm chức”, vì sao khó thể nhậm chức, nhiều cách nói khác, trừ bỏ cấp trên, không có ai biết được.
Thời gian trước, đột nhiên công bố trợ lý thiết kế hàng tháng cũng có thể giao nộp tác phẩm thiết kế lên tổng giám, lúc ấy mọi người chỉ cảm thấy đây là thay đổi tốt, sau đó không lâu, tổng giám lại thần thần bí bí muốn toàn bộ nhóm trợ lý thiết kế ở lại tăng ca, chia ọi người những cuốn số có câu hỏi, dùng hình thức không cần ghi tên để điền vào, bên trong đuề là những vấn đề đối với vận hành, quản lý, có cảm tưởng gì về ưu điểm, khuyết điểm của ngành thiết kế.
Nhóm trợ lý thiết kế phần lớn là tuổi còn nhỏ, mọi người nghĩ đến trả lời câu hỏi là vì cấp trên muốn điều chỉnh đổi mới ngành thiết kế, hơn nữa vừa nghe đến không phải ghi tên liền không có cảnh giác, nói thoải mái, có cái gì khó chịu, cái gì mệt hoặc là có đề nghị gì, toàn bộ đều nói ra.
Bởi vì cái gọi là ác giả ác báo, như Thiệu Kỳ Á dự đoán, Hà Lỵ cũng không phải lần đầu tiên lấy trộm thiết kế, sớm đã có nhiều trợ lý mới bị nàng làm tức chết, ngại chức quyền và lai lịch của nàng, chỉ có thể giận mà không dám nói gì nuốt xuống, lúc này đây với tập câu hỏi điều tra, vừa vặn làm cho những người bị sỉ nhục này phát tiết trách cứ.
Có chuyện tố cáo gì, Thiệu Kỳ Á liền bảo Richard nghĩ biện pháp lấy chứng cớ, biết được cấp trên muốn điều tra, nhóm trợ lý cũng không quản nhớ tên hay không, tất cả đều nghĩ bất dung từ đem tình huống trải qua, cùng với cung cấp bản thiết kế có thể so sánh và đẩy ra mục lục thành phẩm làm thành báo cáo trình lên.
Bị nhiều người lên án, Hà Lỵ dù miệng lưỡi bén nhọn thế nào cũng vô pháp nói lại, chỉ có thể nhận tội.
Bởi vậy, Thiệu Kỳ Á cho nàng thôi giữ chức vụ, bất quá lại nhân hậu không có công bố chuyện nàng làm, cho dù Ouston không thể giữ nàng, cũng không cần ngăn chặn đường lui của nàng.
Dụ Bảo Đế biết tin tức này, cũng không có cảm thấy thống khoái, ngược lại ẩn ẩn cảm thấy kỳ quái, lại nói không ra kỳ quái chỗ nào.
Giờ phút này, nàng nằm trên ghế sô pha của Thiệu Kỳ Á, ánh mắt tuy rằng xem ti vi, nhưng suy nghĩ trong đầu đã bay đi đâu.
“Hắc, ngươi cư nhiên đang xem phim hoạt hình?” Thiệu Kỳ Á vừa tắm rửa xong, mỉm cười phát hiện cô bạn gái nhỏ đang xem phim hoạt hoạ.
“Sao? Không có!” Đột nhiên hoàn hồn, Dụ Bảo Đế ngượng ngùng vội vàng chuyển kênh.
“Xem phim hoạt hoạ liền xem phim hoạt, có quan hệ gì đâu? Ta cũng sẽ không cười ngươi.” Hắn ngồi xuống, để Bảo Đế ngồi lên chân mình, không gian giữa hai người vô cùng tự nhiên
“Rõ ràng không có xem!” Hai người đã có tuổi chênh lệch, nàng cũng không muốn làm cho hắn cảm giác mình ngây thơ.
“Được.... Không có không có.” Hắn sủng nịch nói theo nàng
“A, ngươi biết không? Nhà thiết kế trước đây ta nói, hôm nay bị công ty cho nghỉ việc nha!” Nàng nói cho hắn, thói quen cùng hắn chia xẻ chuyện đã phát sinh trong vòng một ngày.
“Ta biết a.”
“Biết a?” Nàng kinh ngạc bắn ra ngồi dậy, mắt trợn tròn quái lạ hỏi: “Ngươi làm sao biết?”
Đối mặt khuôn mặt nhỏ nhắn của Bảo Đế đột nhiên để sát vào, cùng ánh mắt hồ nghi buồn bực, Thiệu Kỳ Á cứng đờ.
Không xong, lỡ lời rồi!
“Ta là nói ta đã biết, cái loại người như nàng ta, đi đêm nhiều sẽ gặp được quỷ.”
Hắn vội vàng sửa miệng, tươi cười giải thích.
“Oh.” Nàng lộ ra biểu tình thì ra là thế, còn tưởng rằng hắn biết trước a! “Bất quá, không biết là nguyên nhân gì mà thôi giữ chức vụ, chỉ nói là không thể đảm nhiệm.”
“Nhất định là công ty phát hiện hành vi đê tiện của nàng rồi, bằng không làm sao có thể vô duyên vô cớ thôi giữ chức vụ? Nói không thể đảm nhiệm chính là cho nàng mặt mũi nha?” Hắn suy luận nói ra.
Trên thực tế, Thiệu Kỳ Á đối với chuyện lần này rõ như lòng bàn tay, bởi vì hắn là vì nàng đã bị ức hiếp mới điều tra, trừ bỏ vì nàng ra, cũng thay công ty loại bỏ chuột.
“Đại khái đi.” Dụ Bảo Đế nhún nhún vai, nhận phân tích của bạn trai, đổi lại phương hướng gối lên trên đùi hắn. “Ta cảm thấy thật khéo nga, ở bên trong tối tăm, ông trời giống như cũng đang giúp ta.”
“Nói như thế nào?” Hắn nhẹ hỏi, bàn tay ôn nhu vuốt tóc nàng.
“Ngươi xem, khi thiết kế của ta bị lấy trộmó, tổng giám vừa vặn liền thông báo quyết định trợ lý có thể mỗi tháng trực tiếp nộp bản thiết kế, có phải tựa như người ta nói, khi trước mắt ngươi không còn đường, Thượng Đế nhất định sẽ mở một cửa sổ khác cho ngươi hay không?” Nàng rất chân thành hình dung.
“Đúng.” Hắn mỉm cười đáp lại, thật cao hứng vì làm Thượng đế thay nàng mở cửa sổ.
“Còn có, tuy rằng ta không có đem chuyện tình Hà Lỵ dùng thiết kế của ta làm lớn, nhưng nàng cuối cùng vẫn bị công ty cho nghỉ việc, dường như công ty cũng biết sự kiện kia, ngươi không thấy là thực khéo, thật kỳ quái sao?” Nàng càng nghĩ càng buồn bực, chẳng lẽ cố tình nghĩ nhiều quá?
“Không có gì kỳ quái, điều này đại biểu người quyết định cũng có một ánh mắt sáng ngời cùng rõ ràng.” Thiệu Kỳ Á âm thầm khen chính mình một phen.
Kỳ thật còn may là nhờ Dụ Bảo Đế, nếu không hắn cũng không biết trong bộ phận thiết kế lại có tệ nạn như vậy, nói không chừng còn vì thế mà làm sai sót năng lực của người mới!
“Nói đến đây... tổng tài tập đoàn Ouston khu Á châu gọi là Adzir Taylor, cũng là hai dòng máu giống ngươi, nghe nói tuổi cũng cỡ ngươi, ta đến bây giờ còn chưa thấy tổng tài trông thế nào a!” Dụ Bảo Đế rất ngạc nhiên đối với tổng tài thần bí, dù sao cũng là nhân viên cấp thấp, không có cơ hội nhìn đến lão đại.
Nghe nàng đột nhiên đàm luận chính mình, trong lòng hắn giật mình.
“Sao hiếu kỳ như vậy?” Vì che dấu chột dạ, hắn còn trừng phạt vỗ cái trán trơn bóng của nàng.
“Oh!” Nàng nâng trán hô nhỏ, ngước mắt nhìn hắn. “Tò mò là thiên tính của con người thôi!”
Không ổn, thiếu chút nữa đã quên nam nhân này thành thục rồi, dấm chua lại rất lớn, ở trước mặt hắn đàm luận nam nhân khác, nàng phải đem da căng ra.
“Hai dòng máu giống ta, tuổi lại kém không nhiều lắm.... LNói không chừng, chính là ta nha!”
Thiệu Kỳ Á cố ý thử ám chỉ.
Dụ Bảo Đế cười mị mị duỗi cánh tay ôm cổ của hắn, đưa thân thể hắn gần hơn, nhích lại gần mình.
“Mặc kệ ngươi là ai, dù sao ngươi đều là của ta.” Nói xong, nàng ngẩng đầu hôn môi của hắn, sau đó nhìn hắn.
Nàng hoàn toàn biểu đạt ra tham muốn giữ lấy, làm Thiệu Kỳ Á gợi lên nụ cười thỏa mãn.
“Ngươi nói cực kỳ đúng.” Mặc kệ hắn là Thiệu Kỳ Á, hay là Adzir Taylor, hắn đều là nam nhân của Dụ Bảo Đế!
Lại cúi người lần nữa, hắn che lại hơi thở mùi đàn hương từ miệng, nhiệt tình trở mình quấn lấy hô hấp của nàng, dây dưa lưỡi của nàng, không khí nhất thời trở thành lửa nóng.
Dụ Bảo Đế ngâm khẽ ra tiếng, cảm giác bàn tay của hắn qua lại vuốt ve trên đùi, rút đi áo của nàng, lộ ra da thịt trắng mịn, hắn dùng ánh mắt mê luyến tán thưởng vuốt ve thân thể xinh xắn của nàng, làm cho nàng dưới ánh mắt hắn trở nên mẫn cảm mà hư không khát vọng.
Nàng chủ động dâng lên môi hồng bóng, cởi bỏ cúc áo hắn, muốn hắn cũng lõa lồ như nàng, hắn nâng bộ ngực nàng lên xuống, đầu ngón tay tà nịnh ở đỉnh núi của nàng khoanh tròn, từng cái gảy nhẹ, mang đến từng đợt điện lưu tê dại khó nhịn cho nàng.
Nụ hôn của hắn dao động đi xuống, môi hôn lên vành tai của nàng, lấy lưỡi gảy, căn nguyên dục vọng chống đỡ không nổi ướt át động tình giữa hai chân.
“Umm....” Nàng ôm hắn, khẽ hở môi ghé vào lỗ tai hắn rên, thở dốc cùng than nhẹ kiều mỵ, như tiến hành khúc nhạc ân ái cho dục niệm cuồng nhiệt trong cơ thể.
Môi kéo đến đỉnh núi, mút đến khi nó đứng thẳng đỏ tươi, lấy răng gặm nhẹ lại lấy lưỡi nhẹ xoáy, điện lưu làm nàng mất hồn cọ rửa cảm quan của nàng, làm nàng kìm lòng không được cong lên thân thể mềm mại, ôm lấy hắn, đem chính mình hướng gần lại hắn, đòi hỏi càng nhiều.
Hắn kéo khóa quần jean của nàng, đưa tay vói vào tam giác ấm áp ẩm ướt kia, thăm dò vào trong khe, đẩy ra nhụy trơn, tìm lấy nhụy châu thần bí, lấy đầu ngón tay đùa, khiến tình triều tràn ra, cũng khiến nàng không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt. Ghé vào đầu vai hắn khẽ nấc rên rỉ.
“Kỳ Á......” Nàng bất lực khẽ gọi, khát vọng hắn tràn vào hư không của nàng.
Rút đi quần áo cuối cùng của nhau, hắn đưa ông của nàng, lại cầm của mình để cho nàng ngồi xuống, từng tấc nhập vào trong cơ thể nàng, thẳng đến ở chỗ sâu trong con đường u tối, hai người không hẹn mà cùng bật ra thỏa mãn sung sướng.
Hắn vỗ vỗ mông nàng, khàn giọng cổ vũ. “Hôm nay giao cho ngươi quyền chủ đạo.”
“Ta không biết......” Nàng hờn dỗi, thử động vài cái, xấu hổ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, không dám nhìn hắn.
“Ngươi không biết, vậy ta tới!” Hắn cong khóe miệng, ôm chặt hông của nàng, một chút lại một chút thẳng tiến chỗ sâu trong của nàng, dòng điện tê tê dại dại chạy tán loạn ở trong cơ thể của nhau.
Nàng dần dần thích ứng chuyển động của hắn, thân dưới ý thức phối hợp với hắn, hai người ăn khớp cùng múa ra tiết tấu tuyệt vời, nghênh đón cao trào buông xuống.
Hắn điên cuồng vì nàng, nàng vì dũng mãnh của hắn mê say, bọn họ tận tình yêu trong sóng cuồng của kích tình, thẳng đến cảm giác vòng xoáy khổng lồ thần kỳ cuốn cả hai vào, bọn họ đang vì tình dục mà lên đến thiên đường, cùng hưởng hoan ái cực hạn.....
Bảo bối trong lòng phúc hắc tổng tài Bảo bối trong lòng phúc hắc tổng tài - Đào Nhạc Tư Bảo bối trong lòng phúc hắc tổng tài