Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Gió lạnh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 753 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương NgoạI TruyệN 4(1)
hòng ăn. Bữa sáng được chuẩn bị đầy đủ. Lâm hàn phong và lâm thiên bảo ngay lập tức đã có mặt. Lâm hàn phong ngồi bên bàn, tay không ngừng gõ đều trên bàn phím, còn gần cửa, lâm thiên bảo rõ không biết đi đi lại lại mấy lần. Cho đến khi
- lâm thiên bảo. Em có thể thôi đi không. Nếu tính ra km thì quãng đường em đi đi lại lại từ nãy đến giờ bằng từ đây ra đảo jeju rồi đấy.
- lâm hàn phong. anh một ngày không cắn em một phát thì trong người ngứa ngáy khó chịu sao
- em- lâm hàn phong đanh mặt
- không biết tại sao giờ này mà mẹ vẫn chưa dậy nữa. Em nhớ mẹ chết đi được
- thôi đi
- em lừa anh làm gì. Với một người khô cằn như đất hoang mặc của anh thì mãi mãi không hiểu được như thế nào gọi là nhớ nhung người trong mộng
- mẹ cũng không phải người trong mộng của em
- thì sao. Anh có vấn đề gì không hài lòng sao.
- mặc em
- em cũng không quan tâm đến anh. Lâm hàn phong, em cá với anh, theo như tính cách ông già này thì tương lai không xa anh sẽ ế chỏng vó
- liên quan đến em không
- đương nhiên là liên quan. Làm sao một người em như lâm thiên bảo lại để cho anh mình ế chứ. Anh hai yên tâm, chỉ cần anh muốn, em ngay lập tức giới thiệu bạn gái cho anh
- anh không cần
- là anh nói đấy nhé. Sau này đừng tìm em- lâm thiên bảo làm dỗi, quay sang tiếp tục điệp khúc- mẹ sao lâu xuống như vậy
- có cần phải thế không? - lâm hàn phong nhăn mặt
- em không thể nuốt trôi những thứ thức ăn không có nghệ thuật này được. Không biết lâu như thế rồi không được ăn đồ mẹ nấu, em có yếu mất sinh lý không?
- nhìn em như thế, anh thấy còn thừa tinh lực
- anh thôi đi
----
trong phòng ngủ, lâm hàn thiên đứng trước tủ thắt caravat. Trên giường, cô đang cuộn mình trong chăn. Nhìn kiểu dáng như thế thì..... Đêm qua là một đêm không ngủ.
Vừa mới đặt chân vào phòng ăn, lâm hàn thiên đã phải chịu sự tra tấn của con trai thứ hai, lâm thiên bảo
- ba ba yêu quý nhìn ba rất yếu sinh lý, mẹ xinh đẹp của con đâu rồi - lâm thiên bảo ôm lấy chân lâm hàn thiên, dấu hiệu muốn được bế
- con nói từ từ thôi. Với tốc độ đó ba không thể nghe nổi- lâm hàn thiên bế con trai lên
- cũng may là ba không nghe, nếu nghe thì.. Lâm thiên bảo, đời em coi như xong
lâm thiên bảo nhìn lâm hàn phong cười híp mắt
- mẹ đâu ba?
- mẹ đang ngủ
- mẹ từ khi nào có tính ngủ nướng như thế- lâm thiên bảo bất bình
- mẹ mệt
- tại sao mẹ mệt. Ai làm mẹ mệt? - lâm thiên bảo tua một tràng những câu hỏi hóc búa cho hắn
lâm hàn thiên im lặng, không muốn trả lời câu hỏi của con trai. Nhưng ai đó bình thường sẽ không quan tâm bây giờ lại nhảy miệng vào
- tự suy luận đi nhóc- lâm hàn phong nói
- để xem. Đêm qua rõ ràng em không có đột nhập phòng của ba nha. Trong nhà ngoài em ra cũng chẳng có ai đột nhập cả, chưa kể papa đại nhân có võ công thâm hậu. Đêm qua em đi ngang qua cũng không nghe tiếng đánh nhau, chứng tỏ không có kẻ ngoại lai đột nhập, nếu có đương nhiên sớm nay em sẽ thấy xác. Ngủ thì không thể mệt được. Chỉ còn hai người trong phòng là ba và mẹ. Mẹ không thể tự làm mình mệt cho nên đối tượng tình nghi số một là- lâm thiên bảo nheo mắt gian tà nhìn lâm hàn thiên đang á khẩu với những suy luận của con trai- ba. Ba tại sao lại dám làm mẹ của con mệt. Hai người đêm qua lại cãi nhau sao? Đúng là đau đầu. Nếu có thêm một người nữa. Gia đình ta có phải hạnh phúc không? Ba mau sinh em bé cho con
- làm sao ba sinh được?
- con không biết. Ba mà không chịu sinh em bé thì con đêm nào cũng sang phòng ba
- được rồi. Nếu con hứa không làm phiền ba mẹ thì ba sẽ bảo mẹ sinh em bé cho con
- không phải ba sinh sao
lâm hàn thiên đứng hình. Bác ế vợ kêu ba sinh chứ không phải mẹ sinh
lâm hàn phong đang uống sữa, lập tức phun hết ra ngoài, cười sặc sụa, mất cả hình tượng băng lãnh thường ngày. Lâm thiên bảo liền quay sang phê phán
- lâm hàn phong. Hôm nay anh điên à. Thế mà cũng cười như đười ươi vậy
- lâm thiên bảo. Anh sẽ nhớ câu nói hôm nay của em- lâm hàn phong đen mặt
- lâm hàn phong. Em cũng sẽ nhớ bộ dạng điên của anh ngày hôm nay
- hai đứa mau ăn sáng đi
- rõ- lâm thiên bảo ngồi xuống bàn.
- ba
- sao?
- con là không có chút tin tưởng nào. Ba phải lập hợp đồng, bằng không ba lỡ quỵt của con thì sao. Như vậy con mới yên tâm để ba làm ăn
Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Gió lạnh