Người mà cố gắng rồi thất bại vẫn tốt hơn nhiều so với người không cố gắng gì cả và thành công.

Lloyd James

 
 
 
 
 
Tác giả: Gió lạnh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 753 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59 TiếP
- như vậy thì tất cả lũ đàn ông sẽ không dám đến gần em vì chúng đã thấy những dấu vết của người đàn ông khác trên người em. Chứng tỏ em đã là của người đàn ông khác
- còn anh thì sao. Anh chẳng có cái gì cả
- tất nhiên là có. Vết răng đêm qua em cắn anh ở trên vai
- xí. Anh mặc như vậy làm sao phụ nữ có thể biết
- không lẽ là em muốn anh không mặc áo khoe dấu răng của em với những người phụ nữ khác
- anh
- nhưng anh lại khác. Cơ thể anh chỉ chấp nhận mình em
- thôi đi - cô đỏ mặt
Hắn kéo nhẹ cô ngồi xuống trên đùi mình, yêu chiều vuốt ve
- bữa sáng anh chuẩn bị cho em
- anh kêu người nấu
- đừng xoáy anh như thế. Đúng là xấu hổ
- nhiều quá. Em không muốn ăn
- ít ra em cũng phải ăn. Em sắp làm mẹ rồi còn anh thì đã chuẩn bị tinh thần làm ba từ lâu. Những thứ này đều rất tốt cho em
- Lâm Hàn Thiên- cô tức giận không nói nên lời
- nếu không muốn thì em cũng phải ăn để có sức chiến đấu với anh
Cô cứng họng. Lâm Hàn Thiên ngày càng không còn biến chất mà đã chuyển sang giai đoạn biến thái. Cụm từ 'chiến đấu' của một tên biến thái nặng bệnh thì không thể hiểu trong sáng mà cụm từ này quá đỗi không minh bạch và vô cùng đen tối: chiến đấu giường chiếu
Dù trời không khuyến khích nhưng Lâm Hàn Thiên vẫn phải khó khăn thay thế chiếc giường mới. Và đó là một tai hoạ. Tối. Cậu vừa bước ra khỏi phòng tắm thì đập ngay vào võng mạc cậu là một cảnh hot: cô đang nằm trên giường. Cái ha màu cậu chọn thì quả là tai hại - đen. Người tai nói trong một mớ toàn trắng thì một chấm đen nổi lên sẽ tuyệt đẹp nhưng trong một mớ toàn đen thì một điểm trắng sẽ vô cùng tuyệt mĩ. Và kiểm chứng có thật là ngày hôm nay, trên một mớ toàn đen từ chăn đến gối, nệm đến giường, cô trắng như mây trời trong váy ngủ dây bằng lụa đang nổi lên giữa sắc đen huyền bí. Đôi chân trắng nõn thả tự do giữ biển bông mềm mại, khuôn mặt nghiêng với nụ cười sâu. Nhận ra hắn đang đứng như trời trồng cây chuối nhìn mình, cô ngây thơ nở nụ cười sau những việc mình đã gây ra cho nạn nhân
- anh sao vậy
- mẹ kiếp. Nếu sớm biết trước thì anh không nên chọn màu này. Nếu em muốn mình cô toàn sống sót qua đêm nay thì tốt nhất nên lấy dây thừng trói anh lại
- hả
***
- cái gì vậy- hắn nhìn chiếc hộp trong tay cô
- quà sinh nhật
- quà sinh nhật - Thiên nhắc lại - Hoàng Minh Vũ tặng em
- không. Ba mẹ gửi về đây- cô vui vẻ- là sôcôla tự làm nha
- từ Hàn Quốc về đây
- tất nhiên
- quái lạ
- lạ cái đầu anh. Anh còn chưa tặng gì cho em mà ngồi đó quái với chả lạ
- quà sinh nhật
- lạ cái đầu anh. Anh còn chưa tặng gì cho em ngồi đó mà quái với chả lạ
- quà sinh nhật. Anh tặng em rồi còn gì. Có đổi cả gia tài cũng khó mà mua được
- đâu. Anh tặng khi nào?
- anh đã tặng em thứ quý giá nhất của anh
- anh.. - cô cầm lấy chiếc gối và phóng thẳng vào mặt hắn
Hắn chụp lấy
- anh còn phải làm việc, công việc rất nhiều
- anh không đi học nữa à
- không. Anh đã hoàn thành xong từ lâu rồi. Chẳng qua đi học cho có vị. Không phải em cũng như vậy
- ừ. Anh Vũ và Băng cũng như thế
Thiên gật đầu, quay lại với đống công việc chất đầy bàn
- công việc của anh có vẻ nhiều
- rất nhiều
- em sẽ đến công ty anh làm việc vào ngày mai- cô nói
- tốt quá. Như vậy anh sẽ đỡ nhớ em hơn và muốn bức hôn lúc nào cũng được
- anh không thể trong sáng hơn được sao? Mặc xác anh
Thiên cười. Những ngón tay thoăn thoắt gõ trên bàn phím. Mắt liếc nhanh qua những kế hoạch và dự án tấp tốc, bộ não thì nhanh chóng xử lý thông tin. Đôi lúc mắt cậu lại phải nhắm vì mỏi. Chợt. Những thanh sôcôla hiện lên trong đầu cậu. Cậu luôn khó hiểu. Ba mẹ không cần phải gửi cấp tốc một hộp sôcôla tự làm từ Hàn Quốc về Việt Nam để chúc mừng sinh nhật 20 tuổi thì quả là nghi ngờ vô cùng. Vả lại đâu nhất thiết phải như vậy trừ phi... Thiên xoay ghế, nhìn cô đang ôm laptop trên giường, cậu nhanh chống đẩy ghế đi lại, cầm thanh sôcôla lên săm soi
- ai đưa cho
- anh Vũ
- thì ra là vậy - hắn cười
Bây giờ cậu mới biết mấy ông bà thật cao tay nhưng đáng tiếc là còn có một người cao tay hơn mình. Cô nheo mày
- anh muốn ăn sao- cô nghi hoặc nhìn Thiên trong khi cậu đang chiếu tia nhìn vào hộp sôcôla mà cô hiểu như là cậu muốn ăn
- hả
- thì anh ăn đi. Em đâu nói là không cho anh ăn đâu
- em không hối hận
- tất nhiên. Không hối hận
Nhưng cô nào có biết hai từ hối hận có nghĩa như thế nào
Gió lạnh thứ 7 có ai muốn đọc câu chuyện ngoài. Xin mời đọc tại face
Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Gió lạnh