A lot of parents will do anything for their kids except let them be themselves.

Bansky

 
 
 
 
 
Tác giả: Gió lạnh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 753 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 52 TiếP
ô tiến lại, trước mặt nhỏ và trong đó cũng có hắn đang nhìn mình
- là cô
- cậu nói gì mình không hiểu?
Tất cả mọi người bắt đầu bàn tán xì xào xung quanh
- luôn mang bộ mặt giả tạo đó. Cô không thấy nặng
- cậu đang nói gì vậy?? - giọng nhỏ như run lên. Trông thật yếu đuối
- tôi không thích vòng vo. Tóm lại chính cô là người lấy - nó khẳng định
- tớ thật sự là... - nhỏ nấc lên
- im đi. Sức chịu đựng của tôi có hạn. Tôi không có năng lượng cho cô đâu
- tớ.... - nhỏ lấy tay bịt miệng tỏ vẻ vô cùng đáng thương
- Đủ rồi - Thiên lên tiếng
- anh thì biết gì! Im đi - cô quát thẳng vào mặt cậu
- anh không biết. Em cho là vậy? - Thiên nhăn mày. Cậu lên đứng bên Thiên Di
- anh biết, biết được gì về tôi. Đừng lên mặt dạy đời khi anh chưa là gì cả?
- anh không cho mình là giỏi nhưng em hãy xem xét lại những gì mình đang nói đúng hay sai - cậu nhẫn nhịn
- tôi sao? Anh thấy tôi nói sai
- đúng
- nghĩa là anh đứng về phía cô ta - cô cười chua chát
- anh... - Thiên cứng họng
- tôi không cần biết. Trong từ điển của Hoàng Ngọc Băng Nhi này không bao giờ có từ sai. Nhưng tôi sẽ sai theo ý anh muốn dù gì tôi và anh cũng chẳng là gì cả
- em..
- tôi không muốn nhắc lại? - cô quay sang nhìn nhỏ
- em đừng có quá đáng
- đó là việc của tôi. Cô ruốt cuộc vẫn mang bộ mặt đó. Thật ghê tởm
- cậu...
- được thôi. Tôi sẽ không tốn sức để mới với cô. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ đã gây ra chuyện này dù dù đó là ai đi chăng nữa. Nếu nó rời xa khỏi tôi thì các người cũng sẽ rời xa tôi thì các người cũng sẽ rời xa nơi các người đang đứng. Phạm Thiên Di. Tôi và cô còn nợ nhau nhiều lắm. Hãy cứ hạnh phúc đi rồi cô sẽ không thể khóc nổi. AG. Một lũ khốn nạn. Tôi-sẽ-không-bao-giờ-quên-việc-tôi-sinh-ra để làm gì! Kể cả JK có nhúng tay vào tôi cũng không tha - giọng cô băng lãnh đầy chết chóc. Nếu không chính tai mình nghe Thiên chắc không bao giờ tin
- quan trọng với em như vậy sao? Hơn anh?
- hơn mạng sống của anh. Vì anh không-xứng-đáng
Câu trả lời như ngàn mũi dao xuyên thấu tim hắn, vết đau không chỉ đơn thuần về thể xác mà tâm hồn cũng đang kêu gào không ngừng. Nỗi đau này là sao? Cậu thật sự muốn kết liễu đời mình ngay tại đây. Trước mặt người con gái cậu yêu. Là một người đàn ông, Thiên không cho phép mình yếu đuối. Nỗi đau dù lớn đến đâu cậu vẫn phải kìm nén. Nhi nhìn vào Thiên. Cô thật sự vô cùng chán ghét cậu. Ông trời quá tàn nhẫn khi đặt Thiên vào cuộc sống của cô, làm cho tâm hồn cô đổ vỡ như bây giờ. Cô đã tin cậu, tin cậu sẽ người nắm chặt tay cô nhất
- em...
- sao. Anh muốn bảo vệ cho cô ta sao hay anh biết mà vẫn cố bao che. Quả là tình yêu vĩ đại tôi chúc phúc cho anh
- em luôn nói trong khi em không có một chút chứng cứ
Xung quanh bắt đầu ồn lên và cho là Thiên đúng
- chứng cứ. Thật nực cười. Anh cũng hiểu nghĩa hai từ đấy cơ à. Tôi còn tưởng anh không biết. Anh đến ăn vụng xong còn không biết chùi mép thì đừng ở đây đòi hai từ em2. Tìm được thì sao? Có thì sao. Sự thật vẫn như vậy, kết quả vẫn như vậy dù thiếu một thứ thì trái đất vẫn quay
- em đang nói gì vậy? - hắn nhăn này
- anh không phải là...
Chưa để cô kịp nói trọn vẹn câu. Di đã nhảy vào. Nước mắt không ngừng rơi, bíu lấy tay cậu và nhỏ như đang cố ngăn cản những câu từ sắp được cô nói tiếp
- Hàn Thiên. Không sao đâu
- cậu không cần phải nói. Tớ quá hiểu rõ con người của cô ấy. Lúc nào cũng cứng đầu và bướng bỉnh
- cảm ơn anh đã nhắc nếu không tôi đã quên mất đi chúng rồi. Thật may.
Không khí ngột ngạt đến khó thở. Mùi thuốc quang dày đặc.
- Băng Nhi. Nó đây rồi - Mi chạy lại
Cơ mặt nó dãn ra. Sự lo lắng dần dần biến mất nhưng hận thù khó tiêu tan. Cô xoay người, nhận lấy vật quý giá của cuộc đời này. Dù thế, cô khó có thể tha thứ. Toan xoay người đi song hắn lên tiếng. Chính câu nói của hắn đã làm thay đổi tất cả. Làm cho nghiệt ngã nay lại càng nghiệt ngã hơn. Có thể hai người sẽ kết thúc. Ở đây
- xin lỗi!
Cô quay lại, ánh mắt nhìn Thiên
- Xin lỗi - Thiên nhắc lại
- xin lỗi. Tôi sao. Anh muốn tôi xin lỗi cô ta?
- đúng
- vậy tại sao hai người không xin lỗi tôi trước. Các người cũng dơ bẩn như nhau thôi
- em! Đừng làm tôi phải kìm chế thêm nữa. Thực sự tôi không thể kìm nổi nữa - hắn gằn giọng
Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Gió lạnh