Far more seemly were it for thee to have thy study full of books, than thy purse full of money.

John Lyly

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 465 / 3
Cập nhật: 2023-03-26 22:56:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
hương 3.1
Trong phòng rửa tay, Hướng Khả Tinh mở vòi nước ra, đang chuẩn bị rửa tay, đột nhiên cửa phòng bị mở ra, Hướng Khả Tinh cũng không để ý nhiều, lại thấy bước chân của người đó dừng ở trước mặt cô.
“Lina!”
"Hướng Khả Tinh, rốt cuộc trong lòng cô không cảm thấy nhục nhã sao?”
Lina cất tiếng lên đều chế giễu, lời nói của cô ta làm Hướng Khả Tinh cảm thấy hơi khó hiểu liền khóa vòi nước lại.
“Lina, cô có ý gì?” Hướng Khả Tinh thật không hiểu, nhưng mà nhìn vẻ mặt của Lina, cô cũng đoán được một chút, nhất định là có liên quan đến Quý Như Phong đang ngồi bên ngoài rồi, cô thật không biết rốt cuộc là Quý Như Phong có cái gì tốt chứ.
“Phong đã dẫn tôi đến nhà cô, đã nói rõ ràng cho cô biết, Phong sẽ không muốn cô, tự cô hiểu lấy, cô phải biết rời khỏi sớm hơn, rời khỏi Phong vĩnh viễn.” Lina bực bội nói.
Lina vừa mới bắt đầu đã vứt bỏ nhóm nhiếp ảnh, đi theo phía sau bọn họ đến phòng ăn.
Nhìn thấy ánh mắt Lina đố kỵ như muốn ăn tươi nuốt sống cô, Hướng Khả Tinh chỉ lắc đầu liên tục, nhún nhún vai, cô cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến mình, trái lại muốn vòng qua bên cạnh cô ta rời khỏi nơi này.
Ai biết được Lina nhanh tay bắt lấy cánh tay cô: “Tôi đang nói chuyện với cô, thế nào, lại tỏ ra tính tình đại tiểu thư à!”
“Xin lỗi, tôi không hiểu rốt cuộc cô đang nói cái gì, có thể giải thích một chút gì.” Cô hất tay Lina ra, Hướng Khả Tinh không để ý đến cô ta, xoay người đi ra ngoài.
Hướng Khả Tinh sẽ không quên, Lina là một trong nổi nhục nhã lớn của cô.
“Cô…………Hướng Khả Tinh, cô kiêu ngạo gì chứ, bất quá cô cũng chỉ là một người phụ nữ bị đàn ông bỏ rơi thôi.” Lina bị cô không thèm để ý đến liền tức giận, tiến lên hung hăng nắm lấy bả vai cô, nghiến răng nghiến lợi, nói chuyện cũng không thương người nữa.
Hướng Khả Tinh bị cô ta chọc giận, vung tay lên hất tay cô ta ra: “Cho cô biết, tôi không phải là loại người ai muốn xem thường đều cũng được, nếu tôi muốn, kể cả cơ hội nhúng tay vào cô cũng không có đâu.”
“Hừ.” Lina hự lạnh một tiếng, không biết Hướng Khả Tinh tự tin ở chỗ nào, cô ta cười lạnh nói: “Chẳng lẽ cô không biết, người xuất hiện ở nhà cô là tôi và Phong sao, chẳng lẽ cô……………..”
“Đủ rồi! Tôi đều biết, nhưng mà cô xác định là Quý Như Phong đối với cô nghiêm túc sao? Người đàn ông như vậy, cô xác định cô nắm bắt được sao?”
Hướng Khả Tinh không còn kiên nhẫn gì nữa, lời nói của cô đều lạnh lùng, bước từng bước đến gần, gằn từng chữ, khiến Lina không thể không lui về phía sau lưng đều dựa vào vách tường.
Lina không thể tin nhìn Hướng Khả Tinh, vốn tưởng rằng người phụ nữ này chỉ bị ức hiếp thôi, không nghĩ rằng cô ấy có thể là rất hùng hồn thế này.
“Nhớ lấy, người đàn ông như Quý Như Phong, thời gian tôi quen biết anh ta nhiều hơn cô, cái tên đó, không có tâm, càng không thích bị tình yêu trói buộc, anh ta sẽ không nhiệt tình với bất cứ ai.” Sau khi nói xong, Hướng Khả Tinh liếc mắt nhìn sắc mặt tái nhợt của Lina, rồi xoay người rời khỏi phòng rửa tay.
Lúc này Quý Như Phong ngồi trên bàn cơm nhìn Hướng Khả Tinh đang thong thả đi về phía này, anh đang chuẩn bị đứng lên đi tìm cô, lại thấy cô tươi cười đi về phía anh, tâm tình tốt hơn so với lúc đi vào phòng rửa tay nhiều.
Quý Như Phong cũng hơi bị cuốn hút, thấy cô đang đi về phía mình, anh chỉ im lặng nhìn cô.
“Thế nào, hình như anh không ăn à?” Hướng Khả Tinh ngồi xuống, cố ý xem nhẹ gương mặt chứa ý cười của Quý Như Phong, nhìn vào miếng thịt bò của anh chưa động qua miếng nào, nhàn nhạt hỏi một câu.
“Chờ cô cho tôi câu trả lời, cô cũng biết, tôi không thích bản thân mình vui mừng khi không biết câu trả lời.” Ánh mắt Quý Như Phong nhìn chăm chú vào Hướng Khả Tinh, hôm nay anh nhất định phải biết được rốt cuộc Hướng Khả Tinh đang ở với ai, bọn họ đã phát triển đến giai đoạn nào rồi, hoặc là nói giữa bọn họ là quan hệ gì?
“Quý Như Phong, anh thật sự rất kỳ quái, chẳng lẽ sau này tôi kết hôn, chuyện giữa tôi và ông xã, phải đến báo cáo với anh từng chút một sao?” Hướng Khả Tinh lắc đầu, hỏi ngược lại.
“Đương………….” Vốn định trả lời đương nhiên, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Hướng Khả Tinh, vừa nghĩ đến chuyện này, Quý Như Phong nhanh chóng nuốt lại những chữ phía sau, lầy chung trà lên uống một ngụm, hít thở thật sâu.
“Đó là chuyện sau này, sau này hãy nói! Hiện tại cô còn chưa kết hôn đúng không? Có thể nói cho tôi nghe một chút, rốt cuộc người đó là ai không?”
Lý trí sắp sụp đổ, Quý Như Phong nhìn Hướng Khả Tinh, nếu cô không muốn trả lời anh, anh sẽ đi theo cô 24 giờ, như vậy nhất định sẽ biết được người đàn ông kia là ai.
“Còn ăn không? Nếu không ăn, chúng ta rời khỏi đây đi.” Hướng Khả Tinh đứng lên trước, cố ý xem nhẹ vẻ mặt Quý Như phong, bỏ đi ra ngoài.
Đúng lúc này Lina cũng từ phòng rửa tay đi ra, vừa nhìn thấy Hướng Khả Tinh muốn rời đi, mà Quý Như Phong còn đang đứng chỗ quầy thu ngân tính tiền, cô lập tức bước đi đến trước mặt Hướng Khả Tinh: “Tôi cho cô biết, Quý Như Phong là của tôi.”
Lina đến trước mặt cô nói những lời này, khiến Hướng Khả Tinh ngây ngẩn cả người, nhưng mà rất nhanh, cô cười nói: “Phải không? Vậy cô nhớ giữ anh ta thật tốt, Quý Như Phong không phải là món ăn của tôi, anh ta là một người đàn ông, lại rất ghét chuyện yêu đương.”
Hướng Khả Tinh nói xong, trả lại nụ cười tươi rói cho Lina, lại không nhìn đến ánh mắt Lina đang đắc ý, cô lướt qua đỉnh đầu cô ta nhìn về chỗ xa hơn, phong cảnh nơi đó lại hấp dẫn ánh mắt cô.
Hướng Khả Tinh không nói gì đi vòng qua người Lina, chuẩn bị ra bên ngoài chờ xe Quý Như Phong.
Ai biết được Lina lại lên tiếng nói một câu: “Quý Như Phong là người đàn ông có cái gì không tốt, vì sao cô nói không phải là món ăn của cô?”
Lời nói của cô ta khiến Hướng Khả Tinh dừng bước lại, cũng làm cho Hướng Khả Tinh cười nhạo: “Có lẽ những phụ nữ khác đều giống như cô xem anh ta là tốt, vì sao cũng không phải là công tử bột, tiểu bạch kiểm, ký sinh trùng, tôi thật sự không rõ anh ta tốt ở điểm nào.” Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tinh chậm rãi xoay người lại nhìn Lina, lại thấy sau lưng cô ta một bóng dáng đang đi ra, chợt cứng người lại.
“Quý Như Phong………….” Cô hơi run rẩy gọi tên anh, Hướng Khả Tinh nhìn thấy Quý Như Phong, nhưng anh ta còn chưa nhìn thấy qua, làm cô phải lui về phía sau vài bước.
Lina lập tức tiến lên ôm lấy cánh tay anh, cười nói: “Phong, em……………”
“Em về trước đi, sau này tôi sẽ tìm em.” Hất tay cô ta ra, Quý Như Phong nhanh chóng đi ra xe, mở cửa bên ghế lái phụ ra, mời Hướng Khả Tinh lên xe.
Hướng Khả Tinh nuốt một ngụm nước bọt, cười rất miễn cưỡng: “Thật ra tôi ở gần đây, tôi tự mình đi là được rồi, anh đưa bạn gái anh đi đi.” Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tinh hoảng hốt xoay người bỏ chạy.
Quý Như Phong cũng không ngăn cản cô, mà chăm chú nhìn vào bóng dáng cô, mãi đến khi cô biến mất trong dòng người, nụ cười trên gương mặt anh hơi quỷ dị.
Lina đến bên cạnh, vừa muốn mở miệng nói gì đó, Quý Như Phong lại đó cửa xe bên ghế lái phụ lại, liếc nhìn Lina: “Tự mình gọi xe về đi, tôi còn có việc muốn xử lý.”
Nói xong, Quý Như Phong cũng không ngó ngàng gì đến Lina, lái xe về hướng Hướng Khả Tinh vừa biến mất.
Chương 3.2
Hướng Khả Tinh nhanh chóng chạy về nhà đóng cửa lại, liên tục vỗ vỗ lồng ngực mình, lúc nãy nhìn thấy vẻ mặt của Quý Như Phong càng khiến cô sợ hãi.
Quen biết anh ta đã lâu, cho tới bây giờ cô chưa từng nhìn thấy vẻ mặt lúc nãy của Quý Như Phong, lại đáng sợ, thâm trầm như thế.
Tâm tình của chưa kịp bình phục, lúc này điện thoại lại vang lên, khiến cho Hướng Khả Tinh vừa mới ngồi lên ghế sô pha cố gắng ổn định lại tâm tình đang sợ hãi của mình lại nhảy dựng lên.
Vừa nghĩ đến Quý Như Phong gào thét, cô không khỏi hít một ngụm khí lạnh, đang lúc tính xem có nên nhận điện thoại hay không, tiếng gõ cửa liên tục vang lên.
“Hướng Khả Tinh, cô thật đáng chết, mở cửa ra cho tôi!”
Hướng Khả Tinh nghe giọng nói của anh ta, lập tức thấy một màu đen trước mắt, nhanh chóng chạy đến bên cửa, hơi run rẩy hỏi: “Quý Như Phong, có chuyện gì sao?”
“Mở cửa!” Chỉ một mệnh lệnh, Quý Như Phong không thích nói chuyện với cánh cửa.
“Ha ha, tôi muốn đi ngủ, nếu có chuyện gì, ngày mai hãy nói.” Mặc dù lúc nảy Hướng Khả Tinh không có lỗi gì với Lina, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Quý Như Phong, cô vẫn cảm thấy sợ hãi, tâm lý hoang mang.
Nếu bây giờ mở cửa, Hướng Khả Tinh cũng không thể tưởng tượng được, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì.
“Mở cửa! Nếu cô còn để tôi lặp lại hai chữ này nữa, tôi sẽ tìm thợ mở khóa đến đây giúp tôi.” Trong đầu Quý Như Phong không ngừng lặp lại những lời nói mà Hướng Khả Tinh đã nói với Lina.
Thật đáng chết! Người phụ nữ này lại có can đảm lớn thật! Dám nói anh bằng những lời đó!
Anh thật sự khác biệt như thế sao? Thật sự không biết thưởng thức phụ nữ, chẳng lẽ không nhìn ra được, anh là người đàn ông độc thân hoàng kim nóng bỏng tay sao? Hôm nay anh nhất định phải nói rõ ràng với người phụ nữ này.
“Anh……….” Cô rất tin những lời nói này của anh, tên này nói được thì sẽ làm được, cô bực bội mở cửa ra, nhìn Quý Như Phong tức giận tiêu soái đi vào.
Cô lẩm bẩm trong miệng, tâm tình cũng không được thoải mái, nhưng vẫn hơi sợ một chút: “Quý đại thiếu gia, không biết anh muốn gì làm?”
“Hướng Khả Tinh, cái người phụ nữ này, cô nói lại xem, tôi là người đàn ông thế nào, sao lại không xứng với cô hả?”
Mặc dù Quý Như Phong không muốn kết hôn với Hướng Khả Tinh, nhưng bị người phụ nữ này miêu tả mình như vậy, làm tâm tình Quý Như Phong càng thêm không thoải mái, anh không nói cô cái gì, mà cô lại nói anh rất nhiều chuyện như vậy.
“Ha ha, thật ra tôi đánh giá anh thế nào, cũng không phải là chuyện quan trọng đúng không?” Nhìn anh tức giận như thế, cô cố gắng chọn những lời bày tỏ ra làm cho anh không cần để ý đến.
Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tính rót một ly nước ấm đưa cho anh, để anh uống hạ hỏa.
“Nói lời thừa, tôi để cho cô nói, mặc dù cô nói rất tốt.” Nhận lấy ly nước từ tay cô, Quý Như Phong uống một hơi cạn sạch, ánh mắt nhìn chăm chú vào Hướng Khả Tinh so với cười còn khó hơn khóc.
Trong lòng Quý Như Phong càng thêm đắc ý, nha đầu này đã hối hận, biết mình có lỗi, Quý Như Phong suy nghĩ như vậy thì thấy tâm tình tốt hơn nhiều.
Ai biết được Hướng Khả Tinh hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc nhìn anh nói: “Là anh để tôi nói, vậy anh có đảm bảo sau khi tôi nói xong, anh tuyệt đối sẽ không phát hỏa.”
“Đương nhiên!”
“Được, vậy tôi nói cho anh biết, anh hiểu anh không xứng với tôi ở điểm nào không?” Hướng Khả Tinh ngồi xuống đối diện với anh, thản nhiên hỏi, khi cô nói, lại nhìn xung quanh, không khí xung quanh lập tức đông lại một chỗ.
Quý Như Phong thật sự không ngờ người phụ nữ này lại tự luyến như thế, thậm chí nói những lời này ra, cô không biết bản thân mình có giá gì sao?
“Hướng Khả Tinh, cô nói giỡn sao?” Quý Như Phong cố gắng làm ình không quá để ý, muốn tỉnh táo lại một chút.
“Tất nhiên là không phải, mặc dù tôi không phải rất hoàn mỹ, nhưng ít nhất……. cá tính, diện mạo đều xem là tốt, chẳng lẽ anh không cảm thấy điều đó, chính anh cũng không xứng với tôi sao?” Hướng Khả Tinh tiếp tục nói.
Lời nói của cô, làm Quý Như Phong hơi mỏ ra, hoàn toàn quên mất phản ứng, thật lâu sau đó: “ha ha ha…………”
Xung quanh đều là tiếng cười của Quý Như Phong, anh cười đến mứt nước mắt cũng muốn chảy ra.
Nhìn người phụ nữ trước mặt, anh không biết cô có một mặt như thế: “Hướng Khả Tinh, cô………Cô thật biết………Biết nói đùa rồi.”
“Gì chứ? tôi nói là sự thật, anh và tôi, không phải là cùng một loại người, anh chia rẽ khoảng cách của tôi và ông xã hoàn mỹ như vậy thật là quá xấu rồi.” Hướng Khả Tinh tiếp tục nói, nhìn Quý Như Phong vừa cười vừa lắc đầu qua lại, chẳng lẽ những lời cô nói rất buồn cười lắm sao?
“Ông xã hoàn mỹ?” Ngưng cười, Quý Như Phong hơi sửng sờ nhìn cô.
“Đúng nha, anh hoàn toàn không có một chút nào trong đó.” Hướng Khả Tinh nói rất chắc chắn, hơi khinh thường đánh giá anh, không khỏi lắc đầu.
“Hướng Khả Tinh!” Ánh mắt như vậy, anh thật sự khác biệt như thế sao?
“Tôi nói đều là thật, là anh để cho tôi nói thật mà.”
“Lời thật?” Người phụ nữ này nói anh nhiều lời thật lòng như vậy, đến bây giờ Quý Như Phong còn chưa nghe ra được lý do trong đó.
“Đúng nha, anh không biết khuyết điểm của bản thân mình, sau khi anh đi du học ở nước ngoài về, cái gì cũng không làm, không làm việc gì, hoàn toàn chỉ là……..một tên ăn bám!” Chữ cuối cùng, Hướng Khả Tinh không dám nói ra, nhưng nhìn vẻ mặt của Quý Như Phong sau khi nghe xong không ình là đúng, vẫn không nhịn được nói tiếp, cũng trong chớp mắt liền thấy vẻ mặt cứng đờ của anh.
“Tên ăn bám?” Ai lại nghĩ đến điều này.
“Đúng vậy, nghe tôi nói một chút, bởi vì anh xuất thân thật tốt, nếu không anh sẽ bị chết đói từ lâu rồi.” Hướng Khả Tinh nói rất đắc ý, hoàn toàn quên mất giờ phút này vẻ mặt Quý Như Phong rất khó coi, hai tay nắm chặt thành quyền như muốn đánh vỡ xúc động của cô.
“Hướng Khả Tinh!” Quý Như Phong nghiến răng nghiến lợi, hiện tại anh cô gắng kiềm chế bản thân mình.
“Thế nào, làm gì tức giận vậy?” Hướng Khả Tinh mạnh mẽ nói, cười nhìn Quý Như Phong, hoàn toàn quên mất giờ phút này anh rất nguy hiểm.
“Cô là người phụ nữ như vậy, nếu gả ra ngoài, tôi bội phục người đàn ông nào có can đảm dám lấy cô.”
“Anh là người đàn ông như vậy, nếu có thể cưới, tôi thật thương tiếc cho cuộc đời của vợ anh rồi.” Hướng Khả Tinh bĩu môi, rất bất mãn phản bác, dám nói cô không gả được!
“Cô………Được lắm, được lắm, vậy cô hãy tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của cô đi.” Quý Như Phong rất tức giận, suy nghĩ thật lâu vẫn không nghĩ ra lời nào, nhìn lại Hướng Khả Tinh đang đắc ý hả hê, anh giận quá hóa cười.
Anh đột nhiên nói ra, làm Hướng Khả Tinh ngây ngốc tại chỗ.
“Tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của cô đi.” Anh lặp lại những từ này.
Làm Hướng Khả Tinh lập tức hiểu rõ, đây không phải là ác mộng: “Anh……….Anh muốn làm gì? Không phải anh nghĩ muốn cưới tôi chứ?”
“Vốn là nghĩ như thế, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt này của cô, đột nhiên tôi cảm thấy, cưới cô có lẽ là một quyết định không tệ.” Quý Như Phong nhẹ nhàng cầm lấy lọn tóc của cô lên, nhìn vẻ mặt không thể tượng tượng được của cô.
“Anh thật sự rất nhàm chán! Tôi cho anh biết, tôi tuyệt đối sẽ không gả cho anh, còn nữa, ba mẹ tôi cũng sẽ không đồng ý.” Hất tay anh ra, Hướng Khả Tinh bực bội rời khỏi sô pha, đứng đối diện với anh cách một khoảng xa.
Anh biết được Quý Như Phong cũng đứng lên, đi đến trước mặt cô: “Hướng Khả Tinh, cô…………..”
“Tôi chưa từng thấy qua người đàn ông nào nhàm chán như anh, hỗn đãn như thế, không có việc làm như thế, anh thật sự là một………………”
“Tên ăn bám?” Trực tiếp cắt lời nói của cô, không để ý đến vẻ mặt cô đang hoảng hốt, Quý Như Phong nắm lấy bả vai cô, không ngờ trong mắt cô anh lại khó chịu như thế.
“Đương nhiên, từ lúc du học về đến giờ, hầu như đang chơi đùa, bác trai bác gái gọi anh đến công ty làm thế nào, anh cũng không đồng ý, chẳng lẽ không phải là ăn bám hay sao?” Hướng Khả Tinh nhíu nhíu mày, nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, cô vừa vui vẻ, vừa cảm thấy hơi sợ.
“Cô……..” Đáng chết, anh chỉ muốn thừa dịp năm năm này ăn chơi cho đã, sau này chỉ sợ công việc bận rộn, không ngờ lại bị người này biết nhiều như thế.
“Buông tay, Quý Như Phong, tôi chỉ muốn nói ra câu trả lời thôi, chính anh phải lắng nghe.” Hướng Khả Tinh vùng vẫy liên tục, tư thế mập mờ như vậy khiến cô không thể chấp nhận được.
Nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, Hướng Khả Tinh bắt đầu hối hận, vì sao lại nói nhiều như thế.
“Không sao, Khả Tinh, ngày mai chúng ta cùng trở về đi.” Lúc nói chuyện, Quý Như Phong không quên hôm trộn vào cánh môi cô, rồi nhanh chóng rời khỏi, rồi đi vào trong phòng ngủ, hoàn toàn không để ý đến Hướng Khả Tinh còn đang đứng ngây ngốc tại chỗ.
Thật lâu sau đó, khi Quý Như Phong đã vào phòng tắm để tắm, bên ngoài mới vang lên âm thanh gào thét của Hướng Khả Tinh: “A…………. Quý Như Phong!”
Bên trong phòng tắm, Quý Như Phong giật giật khóe môi, rất vui nở nụ cười.
“Phản ứng ngây ngốc như thế, trách không được bị tôi chọc giận cũng không biết.”
Chương 3.3
Bên ngoài phòng tắm, Hướng Khả Tinh liều mạng gõ cửa: “Quý Như Phong! Anh làm gì đó? Mau ra đây cho tôi! Vì sao anh muốn dùng phòng tắm của tôi?”
“Tắm rửa thật sạch.” Lúc Hướng Khả Tinh đang chuẩn bị gõ cửa lần nữa, cửa phòng đã mở ra, trong nháy mắt Hướng Khả Tinh gõ vào lồng ngực Quý Như Phong.
Hướng Khả Tinh sửng sốt nhìn cảnh xuân trước mặt, có chút không phản ứng kịp, làn da màu lúa mì, dáng người hạng nhất, khiến Hướng Khả Tinh không thể không nuốt nước bọt.
Quý Như Phong định đi ra ngoài, nhưng nhìn thấy Hướng Khả Tinh đang đứng đây si ngốc, nên phải đứng lại, anh đưa tay lên quơ quơ trước mặt cô: “Đối với cô có hài lòng không?”
“A…….Cái gì? Hả?” Hướng Khả Tinh bị anh hỏi như thế, sửng sờ ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt sáng của anh, trong nháy mắt liền hiểu rõ, lập tức lui về phía sau, hai má đỏ bừng, quay đầu chỗ khác không dám nhìn đến anh.
“Anh để trần như vậy, chẳng lẽ không biết mặc quần áo vào sao?”
“Tắm xong chuẩn bị đi ngủ, vì sao còn phải mặc quần áo hả?” Nói xong, Quý Như Phong đi vòng qua người cô, leo lên giường nằm ngủ.
Hành động như vậy làm Hướng Khả Tinh càng thêm bực bội, nhanh chóng kéo chăn của anh ra: “Đi ra ngoài cho tôi! Đây là giường của tôi!”
“Đúng không? Vậy cô cũng ngủ ở đây đi.” Anh cười như không cười nhìn cô, anh cũng không có phản đối gì, nhường một bên giường cho cô ngủ.
Hành động này làm Hướng Khả Tinh dở khóc dở cười, cô tức giận kéo toàn bộ chăn ném qua một bên: “Chẳng lẽ anh không hiểu ý tôi? Tôi bảo anh ra ngoài, ở đây là địa bàn của tôi.”
“Đúng không? Vậy tôi ngủ một đêm, thế mà cô rình trộm, sờ trộm, ý đồ muốn trộm cả thân hình hoàn hảo của tôi.” Nói xong, Quý Như Phong tiếp tục kéo chăn lại rồi ngủ.
Những lời Quý Như Phong nói làm Hướng Khả Tinh càng khó chịu thêm, cô nhìn anh ta, tức giận quát: “Tôi không có, anh………….. Anh làm cái gì? Đi ra ngoài đi!”
“Hướng Khả Tinh, nếu cô không thể khống chế được cái miệng của cô, tôi sẽ để cho cô trả giá thật đắc.” Sau khi nói xong, Quý Như Phong đứng lên kéo Hướng Khả Tinh về phía mình, rồi nở nụ cười thật mập mờ, đến gần tai cô, cất giọng trầm thấp: “Tôi sợ tôi đói sẽ không có thức ăn để chọn.”
“Quý Như Phong!” Cô sợ hãi nhanh chóng đẩy anh ra, Hướng Khả Tinh nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài, ngủ trên ghế sô pha.
Quý Như Phong nhìn một màn này, ý cười trên khóe môi ngày càng sâu.
Xem ra, anh cần phải cân nhắc chuyện hôn sự với người phụ nữ này rồi, dường như chơi đùa với cô còn tốt hơn, cũng không nhàm chán nữa rồi.
Một đêm này, hai người, mỗi người đều một suy nghĩ, đều là một đêm không ngủ.
Bà Xã, Sói Đến Bà Xã, Sói Đến - Diệp Nhất Phàm Bà Xã, Sói Đến