The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: thuytrang1805
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 60
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 377 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:23:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 34: Hẹn Hò (1)
..............
Cánh cửa phòng nó hé mở, ánh mắt bên ngoài đang dán vào khuôn mặt ngủ ngon lành của nó. Ánh mắt có chút yêu thương, có chút chua xót, có chút nhớ nhung, có chút đau lòng...
"Anh đã từng nghĩ sau khi quay về sẽ cùng em xây nên một gia đình ấm áp, nhưng sau giờ đây mọi thứ điều trở nên như thế này.... Trái tim em không còn thuộc về anh nữa, anh không xứng đáng cho em hạnh phúc hay sao? Anh không bằng những người đàn ông bên cạnh em sao? Tại sao vậy? Anh cần một câu trả lời em à?"
Sau những suy nghĩ đó là một loạt cảm xúc, trái tim ai đó đang bị vò nát từng chút... từng chút một.
Trong tình yêu đôi lúc người ta hi sinh quá nhiều để đến phút cuối chẳng được gì...
Cứ tưởng trong lòng hắn cô đơn, buồn tủi lắm... có ngỡ đâu người hắn vô cùng thương yêu cũng trãi qua nhiều đau đớn như vậy...
Ai đó bỏ lại một cái nhìn đầy luyến tiếc cho ai đó rồi bỏ đi
"RẦM"
Cánh cửa theo chiều gió tạo ra một tiếng động inh ỏi nghe nhức tai, làm cho ai kia đang ngon giấc cũng phải giật mình ngồi dậy ngơ ngơ ngác ngác nhìn xung quanh. Ai vậy nhỉ? Là anh ta sao? Sao lại nhìn lén mình? Sao lại tức giận đến thế?
Bao nhiêu là câu hỏi trong suy nghĩ nó... từ lúc tỉnh giấc nó cứ trăn trở không thể nào ngủ được nữa, đi ra ngoài ban công nhìn ánh trăng lấp lánh... Hôm nay trăng rất đẹp, chiếu sáng cả một vùng trời, gió hiu hiu thổi làm lòng người cũng theo đó mà dễ chịu...
"Em là mặt trăng kia, tỏa sáng soi đường cho anh, anh đã từng quay người nhìn lại để thấy em chưa? Tình yêu của em sẽ tắt dần sau khi một ngày mới đến, anh à, chúng ta là hai người ở hai nơi khác nhau, không thuộc về nhau... Chúng ta chỉ mãi có thể là bạn thôi, không có tình yêu, những thứ hạnh phúc trước đây nó mãi chỉ là kỉ niệm, mãi là một tia sáng của mặt trăng kia"
...................
Mới sáng sớm giọng hắn la eo éo bên tai làm nó không cách nào ngủ tiếp được, đã vậy hắn còn dùng cái giọng ớn lạnh và câu nói nổi óc chưa từng có để gọi nó dậy
-"Em yêu, dậy ăn sáng này"
-"Anh bị thần kinh à, trời ơi ớn quá" – Nó cố kéo cái chăn qua khỏi đầu mình
-"Em yêu"
-"Biến ra ngoài mau"
-"Em yêu ơi"
-"Cái quái! Anh muốn cái gì?" – nó ngồi bật dậy, giận dữ nhìn hắn
Một nụ cười đáp trả -"Dậy đi cô nương, đi hẹn hò với tôi"
-"Hẹn hò?" – mắt to tròn ngơ ngác nhìn hắn
-"Ừ"
-"Tôi còn phải đi làm"
-"Tôi cho nghỉ"
-"...."
Tình thế bấy giờ vô cùng nguy hiểm ột con heo đang mớ ngủ, nó quay sang cắn mạnh vào tay hắn
-" Á, cô điên à, đau chết đi được"
-"Vậy là đâu có mơ"
-"Mơ cái đầu heo nhà cô, ai đời thử nghiệm lại cắn vào tay người khác" – hắn xoa xoa cái tay của mình
<
>
Một loạt âm thanh phát ra thật đáng sợ. Nó tán mấy phát vào mặt ai kia làm 5 dấu tay nó in thẳng vào bản mặt hắn.
-"CÔ ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ HẢ"
-"Tôi... chỉ muốn thử xem mình đang mơ hay ngủ thôi"
-"Tổ cha nhà cô ngủ với mơ cái đếch" – hắn giận dữ bụm 2 bên mặt mình, hầm hầm nhìn nó
Nó cười ha hả vào mặt hắn, hắn mắt đỏ lửa, cung tay thành nắm đấm định cho nó một trận...
-"Em yêu... 3p nữa anh chờ"
Nói xong hắn đi ra ngoài vẫn không quên để lại một nụ cười đầy bá đạo...
..............................................................................................................................................................
Bà Xã Ô Sin Bà Xã Ô Sin - thuytrang1805