Những gì làm bạn đau khổ sẽ dạy bạn nhiều điều.

Benjamin Franklin

 
 
 
 
 
Tác giả: thuytrang1805
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 60
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 377 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:23:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 10: Có Lẽ Nào... Em Yêu Anh
háu có thể kể mọi chuyện cho chúng ta nghe được không" – Bà Lâm thắc mắc hỏi nó
-"Dạ, thật ra thì.."
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Đang đoạn ra trạm xe buýt nó gặp một vụ tai nạn giao thông, người đàn ông có vẻ bị thương rất nặng, ông ấy chảy rất nhiều máu trên cánh tay, thấy mọi người cứ đứng xung quanh chẳng ai dám đến gần giúp ông ấy, nó chen vào đám đông, lấy cái khăn của mình cầm máu giúp ông...
-"CÓ AI GỌI CẤP CỨU CHƯA... GỌI CẤP CỨU GIÚP TÔI VỚI"
Thấy vậy mọi người nhanh chóng gọi xe... xe cấp cứu cũng đến ngay sau đó... Thấy bên cạnh không có người thân nó đành theo xe đi với ông ấy tới bệnh viện
Phòng cấp cứu
-"Ông ấy mất quá nhiều máu, người nhà có thể áu ông ấy không?"
Nó đắng đo một hồi 'Lỡ làm người tốt rồi làm nốt luôn vậy'
-"Dạ chú xem cháu có thể cho ông ấy không ạ, cháu nhóm máu AB"
Ông bác sĩ nhìn vào tờ giấy trên tay tỏ vẻ hài lòng – "Cháu đi theo tôi"
Nó đi vào phòng và bị lấy đi vài ml máu... Lúc nhìn vào đồng hồ đã 7h kém 5p nó nhanh chóng bước ra để còn đi thi, tới cửa thì bị choáng và ngất luôn sau đó...
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
-"Em cũng giỏi lắm, tại sao không gọi cho anh hả, không muốn gọi cho anh thì gọi cho Duyên hay Hạ cũng được mà, đồ hâm..." – hắn tức giận với nó
-"Tôi là gì của anh mà phải gọi cho anh chứ. Anh mới là đồ hâm á, Đồ hâm"
-"Em..."
Ông Lâm thấy chúng nó cãi nhau phì cười
-"Thôi... thôi 2 đứa đừng cãi nữa... 1 lần nữa bác cảm ơn cháu"
Bà Lâm thấy vậy cũng hùa theo
-"Bác cũng cảm ơn cháu đã cứu ông nhà bác"
-"Dạ... không có gì đâu bác" – Nó ngượng ngùng
-"Hồi nãy giờ chưa ai giới thiệu con bé này cho tôi biết nữa?" – Ông Lâm quay sang hỏi
Bà Lâm lúng túng trước thiếu sót của mình –" Tôi... Lo nói chuyện tôi quên mất..."
-"Dạ con tên Chi Lan, bạn cùng lớp với Khánh, con tới đây là để..." – Nó chưa dứt lời thì bị hắn nhảy vào họng...
-"Làm vợ tương lai của con" – Hắn trả lời trơn tru, gọn lẹ
-"HẢ" – Cả 3 đồng thanh
..................
..................
-"Anh kêu tôi qua đây làm gì? Anh nên nhớ là tôi đang bị bệnh đó..." – Nó khoanh tay trước ngực đứng trước mặt hắn, hắn thì nằm ườn dài trên giường cầm cái điều khiển chuyển hết kênh này đến kênh kia... Đoạn hắn dừng lại nhìn nó nói
-"Cái váy ngủ đẹp đấy"
Nó ngước xuống nhìn mình, cũng chẳng có gì lạ, cái váy màu hồng phấn với những con kitty màu trắng xinh ơi là xinh mà...
-"Tôi biết nó đẹp rồi khỏi khen"
-"Mua ở shop bấy-bì nào vậy chỉ tôi mua vài bộ coi..."
-"Anh..." – Nó tức điên khi bị hắn trêu cái áo ngủ của mình như con nít...
-"À mà khi nào hết mặc cho tôi làm cái này nha..."
-"Làm cái gì?"
-"Tôi buộc hai đầu lại bỏ cát vào, tưởng tượng đó là cô đấm cho đã..."
-"Anh... tổ cha nhà anh, dám trêu tôi" – Nó phang cho hắn cái gối vô mặt rồi bỏ đi thì bị cánh tay ai đó kéo lại... phản xạ rất thông minh là ngã nhào lên người hắn, định nhanh chân thoát ra thì ai đó xoay ngược tình thế lật ngược nó lại... Nó vẫn còn ngơ ngác nhìn chằm chằm à...
-"Anh muốn làm gì?... Buông ra không"
Nói rồi nó đẩy mạnh hắn ra, nhưng vẫn bị cánh tay đáng ghét kia giữ chặt như lần trước...
-"Không buông" – Hắn vẫn dán mắt vào nó
-"Tôi muốn về phòng ngủ, buông ra..."
-"Tối nay em phải ngủ ở đây..."
-"KHÔNG"
Hắn bây giờ quay sang nằm cạnh nó, tay vẫn ôm chặt lấy eo ai đó... - "Từ nay mỗi đêm em phải sang ngủ với anh"
-"Tại sao? Tôi không làm, không có ô sin nào mà đi ngủ với ông chủ của mình hết"
-"Này là ô sin đặc biệt của anh"
Hắn nhìn xuống thấy nó vẫn còn nguyên bộ dạng ngạc nhiên ngẩng cổ lên nhìn mình... rồi cuối xuống hôn nhẹ lên đôi môi đang đỏ mộng ấy một cách nhẹ nhàng làm cho trái tim ai đó thổn thức... Nó vẫn im lặng, vẫn lắng nghe nhịp tim của hắn, vẫn cảm nhận nụ hôn đó mà không đáp trả... Giấc ngủ của nó trở nên bình yên từ lúc nào không biết... Trái tim nó luôn đi ngược với lí trí... Nó dần mất đi khả năng làm chủ chính mình khi có hắn ở bên... "Có lẽ nào... có lẽ nào em đã yêu anh mất rồi..."
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bà Xã Ô Sin Bà Xã Ô Sin - thuytrang1805