Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 529
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1124 / 9
Cập nhật: 2017-11-16 00:28:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 213: Chia Tay Ở Sân Bay
ditor: Puck
“Thị trưởng Quý, ở cổ đại sẽ có hai biện pháp xử lý người nghe lén bí mật, ngài muốn biết không?” Cát Xuyến cười híp mắt.
Lương Chân Chân và Tiết Giai Ny có chút không hiểu sao Cát gia lại đột nhiên nói những lời này, đều nghi ngờ nhìn về phía cô.
Quý Phạm Tây mím môi tao nhã, “Nói nghe một chút.”
“Hoặc là ‘rắc rắc’ diệt khẩu, hoặc là kéo vào nhập bọn.” Dáng vẻ Cát Xuyến xuất sắc, cười như tên trộm.
“Tôi thấy lựa chọn sau tốt hơn.” Trong mắt Quý Phạm Tây ẩn chứa nụ cười.
“Cát gia…” Lương Chân Chân lqd giận liếc bạn tốt một cái, cô ấy đang nói bậy bạ gì vậy! Gì mà kéo anh vào nhóm? Cô không định nói nơi mình muốn đi cho người khác trừ hai cô, bao gồm cả ân nhân đã giúp cô nhiều lần Quý Phạm Tây.
“Chân phi, cậu đừng nóng vội, nghe tớ nói hết, OK?” Ý Cát Xuyến bảo cô đừng gấp, cô nói vậy là có lý do của mình, cũng không định nói đùa.
“Đầu tiên, thị trưởng Quý đã biết; thứ hai, cậu lựa chọn rời đi, tất nhiên phải tạm dừng việc học, cho dù có tớ và Ngoa tử giúp cậu, nhưng cũng rất bé nhỏ, không lẽ cậu định buông tha việc bản thân cực khổ cay đắng để thi đậu đại học, chạy đến ở trong một thành thị nhỏ không tên không tuổi, sau đó tìm công việc bình thường sống cả đời? Cậu cảm thấy có khả năng không? Hoặc đó thật sự là cuộc sống mà cậu muốn sao?”
“Ý của tớ là, rời khỏi, có thể. Nhưng phải tiếp tục đi học, không thể vì vậy mà mơ ước bị bẻ gãy, ở trong nước, có thể sẽ phiền toái, cho nên, tớ chọn ra nước ngoài du học.”
Tiết Giai Ny gật gật đầu, “Tớ đồng ý với ý kiến của Cát gia, bây giờ cậu mới học đại học năm hai, nếu cứ đi như vậy cho xong việc, tùy tiện tìm một công việc, nói không chừng cậu sẽ hối hận cả đời, dieendaanleequuydonn không thể nghi ngờ ra nước ngoài tiếp tục việc học là biện pháp tốt nhất, để làm phong phú bản thân, khiến ình trở nên mạnh hơn.”
“Chân Chân, em có hai người bạn rất tốt, các cô ấy không chỉ quan tâm đến hiện tại của em, còn lo lắng cho tương lai của em.” Quý Phạm Tây đột nhiên mở miệng nói.
Lương Chân Chân mím môi trầm tư, thật ra thì hai ngày nay cô đã nghĩ tới chuyện này, mỗi lần nghĩ đến sự khổ luyện trong ba năm học cấp ba, nỗ lực cố gắng quá nhiều, đau khổ trong lòng kia chỉ bản thân mình mới biết, rốt cuộc được như ý nguyện thi đậu vào trường đại học trong lý tưởng, lựa chọn chuyên ngành mình thích, lúc này mới được một năm, cô có thể hoàn toàn buông tay sao?
Mặc dù cực kỳ không cam lòng, nhưng giữa cá và chân gấu không thể có cả hai, luôn phải bỏ qua một cái.
“Tớ chỉ là cô gái nghèo, đối với tớ mà nói, ra nước ngoài học rất không thực tế.” Cô lắc lắc đầu, Cát gia và Giai Ny suy nghĩ quá nhiều vì cô, nhưng có vài việc nói ra thì đơn giản nhưng làm lại rất khó khăn.
“Anh có thể giúp em.” Quý Phạm Tây nói.
“Không, anh đã giúp em quá nhiều, đây không phải là chuyện nhỏ, em không thể làm phiền anh nữa.” Lương Chân Chân quả quyết cự tuyệt nói.
“Thế còn chú Thẩm? Nếu như do chú ấy ra mặt, có phải trong lòng em sẽ dễ chịu hơn không?” Quý Phạm Tây phát hiện tính cô rất bướng bỉnh, hơn nữa không muốn nhận ân tình của người khác, là một cô gái tốt có trái tim lương thiện.
Tiết Giai Ny và Cát Xuyến đồng thời thán phục trong lòng: Thị trưởng Quý lại có thể biết chuyện Thẩm Bác Sinh thật sự là cha ruột, xem ra quả đúng là nhà họ Thẩm và nhà họ Quý quen biết qua mấy đời, trao đổi thông tin lẫn nhau.
“Tớ thấy được, không phải chú ấy lqd vẫn cảm thấy thiếu cậu mười tám năm sao? Vừa đúng lúc cần chú ấy hoàn lại.” Tiết Giai Ny tỏ vẻ đồng ý.
“Đồng ý.” Cát Xuyến giơ tay ăn ý.
“Tớ cảm thấy không thỏa đáng, ông ấy dù sao vẫn là… Người ba đó, tớ không muốn nhiều người biết.” Trong tiềm thức Lương Chân Chân không muốn nghĩ rằng thật ra bản thân mình là họ “Thẩm”, điều này khiến cho cô cảm thấy rất ghê tởm.
“Chân Chân, tớ sẽ không bỏ qua cho con nhỏ bỉ ổi đó, lòng dạ độc ác như vậy, tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt, về phần ba của cậu, ở thành phố C chú ấy đối nhân xử thế không tệ, chỉ cần nói rõ ràng sự việc với chú ấy, chú ấy chắc sẽ không nói toạc ra đâu, bao gồm cả người nhà của chú ấy.” Nét mặt của Tiết Giai Ny rất căm hận.
Quý Phạm Tây cau mày, nghe giọng điệu của Tiết Giai Ny, dường như trong chuyện này Thẩm Quân Nhã không thể không liên quan, chán ghét cô ta ở đáy lòng không khỏi lại nhiều thêm một phần, đồng thời cảm thán sao lòng dạ cô ta rắn rết như vậy? Chân Chân là em gái của cô ta!
“Chuyện này có liên quan tới Thẩm Quân Nhã?” Anh hỏi.
Cát Xuyến hừ lạnh một tiếng, “Đâu chỉ là có liên quan! Toàn bộ là do chính cô ta làm ra! Con nhỏ hèn hạ ác độc! Tôi đây chỉ muốn tát cô ta vài cái, trái tim bị chó ăn!”
“Tôi hiểu, chuyện này giao cho tôi xử lý đi. Tính tình chú Thẩm tôi có thể đảm bảo, các cô cứ yên tâm, ông có người con gái như Thẩm Quân Nhã tôi cũng thấy rất kỳ quái, Chân Chân, việc quan trọng nhất của em là chăm sóc thân thể cho tốt, chuyện còn lại anh sẽ giúp em làm, sau khi xong anh sẽ nói lại cho các em biết.” Quý Phạm Tây nói xong liền rời đi.
Anh nghĩ tính tình Thẩm Quân Nhã hư hỏng, nhưng lại không ngờ cô ta có thể ác độc đến mức này, quả thật không thể dùng suy nghĩ của người thường mà lường được, giống như lời Cát Xuyến nói, trái tim của cô ta đã bị chó ăn hết.
--- ------Puck---- -----
Sau khi Thẩm Bác Sinh nghe Quý Phạm Tây nói xong thì kinh hãi đến mức co quắp ngã xuống ghế sa lon, vẻ mặt khổ sở suy nghĩ mơ hồ, tự lẩm bẩm: “Nghiệp chướng, đúng là nghiệp chướng!”
Ông không ngờ người tính kế Chân Chân lại là do một tay cô con gái lớn tiểu Nhã điều khiển, trong suy nghĩ của ông, mặc dù tính tình tiểu Nhã được nuông chiều một chút, các phương diện khác đều rất tốt, từ nhỏ đến lớn rất nghe lời, phương diện đối nhân xử thế cũng rất thỏa đáng, ít nhất so với con gái nhà họ Phương, con bé tốt hơn nhiều.
Lần trước Phạm Tây nhắc nhở ông tiểu Nhã không hòa hợp với Chân Chân, ông cũng không để ý nhiều, sau khi trở về còn cố ý tìm con bé tâm sự, lúc ấy con bé mỉm cười đồng ý với ông, còn nói từ trước tới nay bản thân vẫn mong chờ một cô em gái.
Chẳng lẽ mọi thứ đều là giả? Vẻ khéo léo hiểu lòng người nhiều năm ở trước mặt mình như vậy đều là ngụy trang sao? Đối với em gái của mình, sao con bé có thể quyết tâm độc ác được như vậy? Không ngại tiến hành cách gièm pha hủy diệt?
“Chú Thẩm, cháu hiểu trong nhất thời chú không thể nào tiếp thu sự thật này, nhưng quả thật nó đã xảy ra, chú buồn phiền cũng không thể thay đổi, bây giờ nếu muốn một biện pháp giải quyết, đề nghị mà cháu nói với chú, chú cảm thấy có thể được không?” Quý Phạm Tây bình tĩnh nói.
“Phạm Tây, cháu nghĩ rất chu đáo, chỉ cần vì Chân Chân, chú cũng sẽ không thể chối từ mà phối hợp, chỉ có điều, chú muốn gặp con bé, làm một người cha, chú đã không làm tròn bổn phận rồi.” Thẩm Bác Sinh đột nhiên cảm thấy mình làm người rất thất bại, muốn bảo vệ cũng không bảo vệ cho tốt, ngược lại bị chính người nhà mình làm tổn thương sâu sắc, năm đó Tiểu Vũ như vậy, bây giờ lại rơi xuống đầu Chân Chân, cả đời này ông đều thiếu nợ hai mẹ con con bé, mãi mãi không trong sạch.
“Chú Thẩm, chuyện này cháu không thể tự mình làm chủ, còn phải hỏi ý của Chân Chân, tình hình của cô ấy thật sự không tốt, không bằng lòng gặp bất kỳ ai, bao gồm cả mẹ nuôi của cô ấy, mấy ngày nay ở bệnh viện chăm sóc cho cô ấy là hai người bạn thân, tình cảm rất tốt với Chân Chân, là bạn tốt chân chính của cô ấy.”
“… Vậy thì tốt, có người chăm sóc cho con bé chú cũng yên tâm, xảy ra chuyện như vậy chắc chắn là con bé không chịu gặp mặt chú rồi, tiểu Nhã nó… thật sự làm cho chú quá thất vọng!” Vẻ mặt Thẩm Bác Sinh đau xót, có một cảm giác cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
“Chú Thẩm, vậy cháu đi trước, để tạo cho Chân Chân một hoàn cảnh tốt đẹp mới, tránh cho người khác quấy nhiễu, người biết chuyện này càng ít càng tốt, nhất là Thẩm Quân Nhã.” Lúc gần đi, Quý Phạm Tây vẫn không quên lặp lại một lần nữa.
Thẩm Bác Sinh gật gật đầu, “Chú hiểu, cháu cứ yên tâm đi.”
Quý Phạm Tây liếc mắt nhìn chú Thẩm đang cúi đầu ngồi trên ghế sa lon, bỗng nhiên có cảm giác ông ấy đã già đi vài tuổi rồi, hai bên tóc mai đã bạc trắng, hơi thở dài, cất bước đi ra.
--- ------Puck---- ------
Sau khi biết tin tức Quý Phạm Tây đã làm xong mọi chuyện, Lương Chân Chân cũng không biểu hiện ra có bao nhiêu vui vẻ, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, có người nào muốn rời khỏi quê hương nơi mình đã sinh ra và lớn lên mười chín năm, bắt đầu cuộc sống tha hương một mình bơ vơ không nơi nương tựa?
Chỉ có điều nếu không rời đi, trái tim của cô sẽ đau, nỗi đau khắc cốt ghi tâm luôn luôn đi cùng cô, hơn nữa mỗi lúc đêm khuya yên tĩnh, cô sẽ gặp phải cơn ác mộng, trong mộng luôn có một đứa bé cao giọng khóc, nhiều lần đều khiến cô tỉnh giấc, đầy mồ hôi, run lẩy bẩy cuộn mình trên giường.
Cô cũng không dám suy nghĩ đến người đàn ông kia, ánh mắt lạnh lẽo cùng giễu cợt của anh giống như ngàn vạn thanh kiếm đâm thủng cô, nơi nào đó trong lòng bị xé rách, đau, thật sự đau quá…
Tiết Giai Ny cùng Cát Xuyến yên lặng dọn dẹp hành lý đơn giản dùm bạn tốt, Quý Phạm Tây lái xe chở cô đến sân bay, dọc theo đường đi, đều là Tiết Giai Ny cùng cát Xuyến lảm nhảm dặn dò này kia, Lương Chân Chân chỉ mỉm cười gật đầu.
Đang lái xe, bỗng nhiên Quý Phạm Tây lqd thấy cảm động, tình bạn giữa ba cô gái thật sự khiến cho anh sinh lòng xúc động, bỗng nhiên nhớ lại cuộc sống của mình lúc ở trường quân đội, thật sự rất giản dị.
“Chân Chân, một mình cậu ở bên ngoài nhất định phải chăm sóc tốt cho bản thân, nếu như muốn ăn món gì trong nước thì gọi điện thoại cho tớ, tớ sẽ gửi cho cậu hoặc có thể tự mình mang sang cho cậu, còn nữa, lúc tâm tình không tốt cần một người chia sẻ, cho dù có chênh lệch giờ giấc cũng phải gọi điện thoại cho tớ, biết không?” Tiết Giai Ny nghẹn ngào nói.
“Ừhm, cậu nói lần thứ năm rồi, lỗ tai tớ sắp mọc vết chai rồi.” Lương Chân Chân nhếch miệng lộ ra nụ cười rõ ràng, lúc này cô tuyệt đối không được khóc, phải cười mà lên máy bay, cười mà rời khỏi đây.
Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em - Nam Quan Yêu Yêu Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em