Hầu hết những thành quả quan trọng trên đời đều được tạo ra bởi những người dù chẳng còn chút hy vọng nào nhưng vẫn kiên trì theo đuổi điều mình mong ước.

Dale Carnegie

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3179 / 42
Cập nhật: 2015-10-28 15:23:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 285: Thần Long Đảo
ây là bên trong một gian nhà tranh.
Phong Vân Vô Ngân nằm ở trên giường gỗ, trên người đắp một cái chăn, trong túp lều, trang trí cực kỳ đơn giản, chỉ có một cái bàn gỗ, mấy cái ghế nhỏ, treo trên vách tường nón tre.
Ngoài phòng, vang lên tiếng chim thanh thúy, líu ríu dạt dào. Ánh mặt trời xuyên qua nóc nhà, làm cho trong phòng tỏa sáng một mảnh kim sắc, trong không khí lưu động mùi vị thảo dược.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân mới cảm giác được, toàn thân mơ hồ cảm giác đau đớn. Trong lòng hắn buồn bực, thầm nhủ, đây là địa phương nào? Đúng rồi, ta mới vừa vòng qua Huyết Vô Thường ý chí, bay đến Thần Long Đảo, kết quả, Huyết Vô Thường ý chí cùng thượng cổ Quyền Đế ý chí kia, tỷ thí quyền thuật, liều mạng một quyền, bị quyền lực dư âm ba đem ta trực tiếp đả thương, thật lợi hại, ta cũng bay ra ngoài ngàn dặm mà vẫn bị liên lụy, đánh cho bất tỉnh như vậy.
Phong Vân Vô Ngân một bên nhớ lại, một bên chăn vén lên, nhịn đau, chậm rãi xuống giường.
Đúng lúc này, một cái thân ảnh xinh đẹp, trực tiếp từ ngoài phòng đi vào, trong tay bưng một bát sứ, trong chén đựng chất lỏng, tản ra sương khói lượn lờ, từng đợt mùi thuốc, lập tức tràn đầy cả gian phòng.
Là một nữ tử,lúc này, ánh mắt nàng giơ lên, vừa hay nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân rời khỏi giường.
Phong Vân Vô Ngân sửng sốt một chút, tứ chi dừng lại, ánh mắt đánh giá cô gái kia.
Cô gái này, mặc một thân vải thô, da thịt tuyết trắng, thân hình nhỏ xinh, ngũ quan như ngọc tinh sảo, khả ái, số tuổi nhiều lắm là 16,17 tuổi, mái tóc đen nhánh sáng bóng, bện kiểu đuôi ngựa, một đôi mắt đen lúng liếng, linh động có thần.
Ánh mắt của hai người gặp nhau, nàng kia gương mặt hơi đỏ lên.
- Ngươi đã tỉnh lại? Mau nằm xuống giường, thương thế của ngươi còn không có tốt đâu.
Thanh âm thanh thúy mềm mại, có một phong vị khác.
Phong Vân Vô Ngân cứng lại, kìm lòng không được sờ sờ lỗ mũi.
- Cô nương, ngươi, ngươi là ai?
Cô gái kia đi tới trước mặt Phong Vân Vô Ngân, cầm chén thuốc trong tay đưa tới, khẽ mỉm cười, nói.
- Cái gì là cô nương? Nhìn dáng dấp, tuổi ngươi so với ta còn nhỏ hơn mấy tuổi, ngươi gọi ta một tiếng Tỷ tỷ mới được. Tỷ tỷ ta tên là Linh Lung, là Huyết Linh Lung. Ngươi tên là gì? Ai, trước đừng nói cái này, ngươi trước uống thuốc đi, lần này ngươi đã tỉnh, bổn tỷ tỷ sẽ không đút ngươi, một mình ngươi uống đi, thuốc rất đắng đấy, nhưng đối với thương thế của ngươi khôi phục rất hữu dụng. Đây là gia gia tự mình đến Long Nhai, hái dược liệu sắc thành thuốc, uống nhanh, uống nhanh.
Thiếu nữ này, trách móc một trận, tiếng nói thật nhanh, giống như châu ngọc, làm người ta vui sướng. Phong Vân Vô Ngân theo bản năng nhận lấy chén thuốc.
- Linh Lung tỷ tỷ, đây là thuốc gì?
Cũng lạ, thân thể Phong Vân Vô Ngân cái này, mới vừa 13 tuổi, thiếu nữ này mặc dù số tuổi cũng nhỏ, nhưng so sánh với Phong Vân Vô Ngân lớn hơn một chút. Trước ngực no đủ, cũng đã đâm chồi, Phong Vân Vô Ngân từ trên người thiếu nữ này, cảm giác được thân thiết, thật giống như ở trong mộng, gặp qua thiếu nữ này. Vì vậy, hắn cũng thuận miệng gọi một tiếng tỷ tỷ.
Huyết Linh Lung mừng rỡ.
- Ngươi uống thuốc đi, ngươi là người ngoại lai sao? Thật không hiểu nổi, làm sao ngươi chạy đến Thần Long Đảo chúng ta. Nghe nói trước kia, cũng có người ngoại lai đến Thần Long Đảo chúng ta, bất quá so với ngươi còn mạnh hơn nhiều, ngươi là tiểu hài tử, thoạt nhìn bản lãnh cũng không lớn, ngươi làm thế nào tới? Tỷ tỷ ta đã đem tên nói cho ngươi biết rồi, ngươi cũng nên đem tên họ nói ra, lúc này mới công bình. Thuốc này, là thảo dược chữa thương trên Thần Long Đảo chúng ta chế thành. Ngươi bị chấn thương rồi, còn bị thương không nhẹ, từ phía trên trời rơi xuống nhà chúng ta, gia gia cùng ca ca, cũng nghĩ đến ngươi chết, không nghĩ tới, mạng của ngươi thật là cứng rắn, cùng người trên Thần Long Đảo giống nhau. Ngươi đã bất tỉnh 7 ngày, tình trạng thân thể tốt hơn, ta mỗi ngày cũng tới mớm thuốc cho ngươi, ngươi uống nhanh lên, còn nữa ngươi tên là gì?
Phong Vân Vô Ngân bất đắc dĩ.
Hắn thấy Huyết Linh Lung chẳng những nói chuyện nhanh chóng, hơn nữa suy nghĩ toát ra tính cách, một lát xé đông, một lát kéo tây, Phong Vân Vô Ngân cũng sửng sốt, thật lâu, mới đem đầu mối hiểu ra. Thì ra là, bản thân quả nhiên đã đến Thần Long Đảo, nhưng là bị Huyết Vô Thường cùng thượng cổ Quyền Đế quyền lực đả thương, sau đó rơi xuống nhà Huyết Linh Lung hôn mê chừng mấy ngày, mỗi ngày cũng được Huyết Linh Lung mớm thuốc.
Phong Vân Vô Ngân không hoài nghi hiệu quả chén thuốc chữa thương chút nào, hắn giơ lên uống. Sau khi dược dịch vào miệng đắng không thể tả, nhưng nuốt xuống cổ họng, lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách hài, dược tính không ngừng cọ rửa, tẩy gột, chữa trị tạng phủ cùng thương thế kinh mạch.
Đem chén thuốc uống cạn, Phong Vân Vô Ngân cực kỳ thân mật cười cười.
- Linh Lung tỷ tỷ, không trách được ta cảm thấy ngươi nhìn quen mắt, thật giống như gặp qua ngươi ở trong mộng, thì ra là mấy ngày qua, ngươi vẫn mớm thuốc cho ta, thật là cảm tạ tỷ tỷ.
Ngừng lại một chút, Phong Vân Vô Ngân lại nói.
- Huyết Linh Lung tỷ tỷ, nơi này chính là Thần Long Đảo rồi?
- Đúng vậy.
Huyết Linh Lung cười cười, từ trong tay Phong Vân Vô Ngân cầm lấy chén thuốc, nhanh chóng nói.
- Thương thế của ngươi, bây giờ là tốt lên rất nhiều? Ta đã nói với ngươi, ngươi nhiều lắm là mấy lần uống thuốc, sẽ không có chuyện gì. Kỳ quái, ngươi vừa không phải người Thần Long Đảo chúng ta, thân thể tố chất, vì sao mạnh như vậy? Tốt lắm, ngươi muốn đi ra ngoài nhìn một chút đúng không? Đi theo ta.
Vừa nói, Huyết Linh Lung cũng không tị hiềm, trực tiếp kéo tay Phong Vân Vô Ngân, kéo hắn xuống giường.
Phong Vân Vô Ngân bị Huyết Linh Lung nắm tay, chỉ cảm thấy lòng bàn tay một mảnh mềm mại ôn nhuận, từ trên người Huyết Linh Lung, còn truyền đến từng đợt mùi thơm thiếu nữ, làm Phong Vân Vô Ngân tâm thần sảng khoái.
- Đúng rồi, ngươi tại sao không nói, ngươi tên là gì?
Huyết Linh Lung quay đầu lại, nhìn Phong Vân Vô Ngân cười nhẹ một tiếng, lúm đồng tiền trên má hiện ra.
- Tỷ tỷ, ngươi nói quá nhanh, ta không có cơ hội nói? Ta tên là Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân thản nhiên nói.
- Thật là tên kỳ quái, Thần Long Đảo chúng ta, không có dòng họ 'Phong Vân' đâu.
Huyết Linh Lung nhìn Phong Vân Vô Ngân rất cảm thấy hứng thú.
- Ngươi rốt cuộc là làm sao đến Thần Long Đảo chúng ta? Trăm ngàn năm qua, Thần Long Đảo chúng ta, cũng có mấy ngoại nhân tới. Ngươi tuổi nhỏ như vậy là người thứ nhất.
Phong Vân Vô Ngân đang muốn trả lời, một thanh âm già nua vang lên.
- Ha ha, thiếu niên, ngươi rốt cục tỉnh lại rồi.
Phong Vân Vô Ngân nhìn lại, chỉ thấy ngoài phòng, trồng rất nhiều cây ăn quả, còn có vườn rau, trong đó vườn rau, hiện ra một lão đầu tử, ngồi ở phía dưới giàn nho, hai chân bắt tréo, phe phẩy quạt trong tay, có chút hăng hái nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Đây là gia gia ta.
Huyết Linh Lung cười giải thích, sau đó nhẹ nhàng buông lỏng Phong Vân Vô Ngân ra, hướng lão nhân kia cười nói.
- Gia gia, gia gia, hắn gọi là Phong Vân Vô Ngân.
- Phong Vân Vô Ngân? Cái tên thật cổ quái.
Lão giả khẽ nhíu mày.
- Gia gia, ngài khỏe.
Phong Vân Vô Ngân cũng không khách khí, trực tiếp kêu lên.
- Ân, ngươi mạnh khỏe, ngươi mạnh khỏe. Thiếu niên, ngươi tới đây ngồi.
Lão giả hướng Phong Vân Vô Ngân vẫy vẫy tay, ý bảo Phong Vân Vô Ngân ngồi vào cái ghế đối diện hắn.
Phong Vân Vô Ngân đi tới ngồi xong, Huyết Linh Lung đã nhanh tay nhanh chân, ngắt lấy một rổ lớn hoa quả, đặt ở trên bàn, sau đó cười nói.
- Gia gia ăn trái cây, Vô Ngân ngươi cũng ăn đi.
- Thiếu niên, ta là gia gia của Linh Lung, mặc dù không biết ngươi làm như thế nào đi tới Thần Long Đảo chúng ta, bất quá, đã nói lên, Chân long cùng ngươi hữu duyên, tổ tiên chúng ta, Huyết Vô Thường, cũng cùng ngươi hữu duyên. Chỉ có người hữu duyên, mới có thể đi tới Thần Long Đảo chúng ta. Ngươi đi vào nhà chúng ta, nói rõ, ngươi cùng chúng ta cũng có duyên.
Lão giả rung đùi đắc ý nói.
Mở miệng nói hữu duyên, ngậm miệng nói hữu duyên, khiến cho Phong Vân Vô Ngân muốn bật cười. Bất quá, bây giờ đã có thể khẳng định một chút, ông cháu hai người này đối với Phong Vân Vô Ngân không có địch ý. Phong Vân Vô Ngân có thể từ trên người bọn họ, thấy được một loại tình cảm thân mật cùng chất phác.
- Lúc trước cháu nghe nói, dân Thần Long Đảo cũng là chưa được khai hóa, rất thích tranh đấu tàn nhẫn, bây giờ vừa thấy, nhưng không phải như vậy. Người rất tốt, rất dễ thân cận.
Phong Vân Vô Ngân cũng phụ họa nói.
- Hắc hắc, gia gia, thoạt nhìn ta cùng chân long hữu duyên, cùng Huyết Vô Thường đại nhân càng thêm hữu duyên.
Trong khi nói chuyện, hắn không khỏi ngẩng đầu nhìn lên, ở bên trong bầu trời bao la xanh thẳm, vạn dặm không mây, một đoạn long thân, quanh co ở phía chân trời, thần quang bổ nhào, thỉnh thoảng có tiếng rồng ngâm truyền đến.
- Thần Long Đảo chúng ta, là địa phương được Chân long che chở.
Lão giả tự hào nói.
- Nếu đã tới Thần Long Đảo, mục đích là đi tiếp thu nghi thức thiên địa thần lực nhập vào cơ thể, vì vậy, ta cần hỏi một chút rồi hãy nói.
Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ chuyển động, sau đó hướng hai ông cháu Huyết Linh Lung hỏi thăm.
Đúng lúc này...
- Phanh! Phanh! Phanh.
Một tiếng vang giống như cự tượng giẫm đạp từ xa truyền đến, thanh âm này không chỉ có trầm trọng, hơn nữa đầy dẫy lực hủy diệt đáng sợ.
Phong Vân Vô Ngân nhìn lại, nơi chỉ thấy thanh âm phát ra, là một ngọn núi chừng mười trượng, trong nháy mắt bạo liệt.
Ngọn núi chia năm xẻ bảy, đất đá bay loạn.
- Phanh! Phanh! Phanh.
Thanh âm đáng sợ, càng ngày càng gần, giống như là có đầu cự thú hồng hoang, đang truy đuổi đánh lẫn nhau.
Dọc đường, từng ngọn núi, liên tục bạo liệt, sau đó là một mảnh hỗn độn.
- Ai, Tiểu long lại đang đánh nhau, không biết lúc này, đánh nhau với con cái nhà ai.
Lão giả than thở.
Huyết Linh Lung vén lên ống tay áo, giận tím mặt nói.
- Gia gia, sao là Ca ca đi chọc người? Ở trong thôn, luôn luôn là người khác khi nhục ta cùng Ca ca, ta đây phải giúp Ca ca đánh nhau.
Huyết Linh Lung thay đổi ôn nhu khả ái, tức giận lao ra.
Lão giả cười phất phất tay.
- Linh Lung, ngươi đi xem náo nhiệt gì? Chỉ là mấy tiểu tử đánh nhau mà thôi. Tiểu long có thể ứng phó, hơn nữa, ngươi còn không có tiếp nhận nghi thức thiên địa thần lực nhận chủ, không có tiếp nhận chân long cùng Huyết Vô Thường tổ tiên chúc phúc, ngươi có mấy cân lực lượng? Ngươi đi hỗ trợ? Còn không phải là bi đánh sao?
Nghe hai ông cháu nói chuyện, Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hắn giương mắt đảo qua, dãy núi phương xa, không ngừng bị tạc mở, san thành bình địa, mảnh đá bay loạn khắp nơi, từng tiếng hô quát truyền tới, giống như tiếng hung thú hàng thế, cảnh khắp nơi hoàng tàn, giống như ngày tận thế vậy.
Bên trong khói bụi, thấp thoáng mấy người khổng lồ, truy đuổi đánh nhau, những người khổng lồ này, mỗi một người đều cao mấy trượng, một quyền cước, đều có thể cắt đứt sông biển, oanh ra uy lực phá núi.
Từng ngọn núi, giống như là giấy mỏng, bị bọn họ dễ dàng xé rách. Bọn họ giẫm ra một bước, là có thể chà đạp ra từng cái hố nhỏ.
Thanh âm ùng ùng, tựa như động đất.
Phong Vân Vô Ngân quay đầu lẩm bẩm nói.
- Gia gia, Linh Lung tỷ tỷ, các ngươi xác định, đây chỉ là mấy tiểu tử đánh đánh sao?
Vừa dứt lời, mấy người khổng lồ kia, rốt cục vọt tới bên này, lão giả nhíu mày nói.
- Thì ra là con của thôn trưởng ở đây vây công Tiểu long nhà ta... Ai... Tiểu long bị đánh đến thê thảm như vậy.
Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy người khổng lồ chạy trước, đang bị năm người khổng lồ phía sau vây đuổi đánh, trên mặt máu đen, trên đầu sưng lên, cả người áo vỡ vụn, cơ ngực cứng như sắt thép xuất hiện rất nhiều dấu quyền.
Da thịt những người khổng lồ, phát ra màu tím, dưới da thịt, có một đạo tử sắc long ảnh lưu động, da thịt hiện nên rất nhiều tự phù cổ xưa.
Mắt thấy mấy người khổng lồ sẽ vọt vào, thì có thể nghiền nát căn nhà này.
Lão giả lớn tiếng nói.
- Đừng đánh, đừng đánh.
- Phốc.
Mấy người khổng lồ này vọt vào trong nhà, trong cơ thể phát ra thanh âm, sau một khắc, hình thể bọn họ kịch liệt thu nhỏ lại, toàn bộ cũng thu nhỏ lại đến độ cao người bình thường.
Nhìn bộ dáng, cũng là thanh niên 20 tuổi trở xuống.
Bị đuổi đánh, là một thiếu niên 17,18 tuổi, đầu bị xưng lên, trên mặt xanh tím một khối, trong mắt hắn hung quang bắn ra bốn phía dữ tợn kêu một tiếng.
- Huyết Phẫn, Huyết Cừu, Huyết Tiến, Huyết Hoan, Huyết Bình, các ngươi chờ cho lão tử, lão tử học xong quyền thuật, lại đến đánh chết các ngươi.
Lúc này đều khôi phục hình thể bình thường, mấy cái tên này không hề đánh lẫn nhau nữa.
Năm tên thiếu niên, toàn bộ cũng đều là người ngang ngược, mắt cao hơn đầu, đều hùng hổ đi tới, một người trong đó nói.
- Huyết Long, ngươi là ai? Ngươi chỉ bất quá tiếp dẫn 18 long thần lực nhập vào cơ thể, ngươi có thể chọn lựa cái quyền thuật gì? Năm huynh đệ chúng ta, không người nào là không tiếp dẫn 20 long thần lực trở lên nhập vào cơ thể, tư chất so với ngươi còn mạnh hơn nhiều, mà chọn lựa quyền thuật cũng hơn ngươi, ngươi chờ năm huynh đệ chúng ta cũng học xong quyền thuật, một quyền là có thể đánh chết ngươi.
Lúc này tên thiếu niên Huyết Long bị đuổi đánh, vừa ho ra máu, vừa đi vào nhà, sau đó lau chùi vết máu ở khóe miệng.
- Gia gia, muội muội, ta đã trở về, mấy cái tên đánh ta này sớm muộn có ngày ta đánh chết bọn họ.
Ngừng lại một chút, hắn nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái.
- Di? Ngươi đã tỉnh?
- Ách, xin chào.
Phong Vân Vô Ngân sửng sốt một chút, sau đó vội vàng chào hỏi.
Lúc này năm tên truy đánh thiếu niên Huyết Long, bay thẳng đến Phong Vân Vô Ngân trong mắt, bọn họ cũng phóng thích ra quang mang nanh ác, hơn nữa, nhìn Phong Vân Vô Ngân hứng thú, giống như là đang nhìn một con sủng vật, trong mắt còn có tham lam.
- Người ngoại lai? nhìn sắc mặt, thật là gầy yếu.
Một người trong đó nói.
- Người ngoại lai, ngươi đứng lên, theo chúng ta trở về, thật tốt quá, có loại vật này so với yêu thú chơi còn thích hơn.
Bá Khí Bá Khí - Xấu Tới Linh Hồn Bá Khí