There is a temperate zone in the mind, between luxurious indolence and exacting work; and it is to this region, just between laziness and labor, that summer reading belongs.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3179 / 42
Cập nhật: 2015-10-28 15:23:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 209: Một Tên Cũng Không Chạy Được
hưng không ngờ, từ trong Vô Ngân Điện bỗng xuất hiện hai cánh tay giao long, thần lực vô biên, hạo khí nồng đượm.
Khí thế không thể chống đỡ, trực tiếp đánh chết ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả! Ngay cả thi thể cũng bị giao long nuốt mất. Chết không toàn thây. Hung tàn tới mức khiến người khác rét lạnh.
Chiến cuộc đã xuất hiện cục diện mà không ai ngờ tới.
Lúc này, 6 gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả sắc mặt đều kinh hãi. Gã Thượng Quan Hồng thấp giọng nói:
- Các vị, chúng ta là tiên thiên hạo khí cảnh võ giả, ở trong tiên gia phúc địa của hoàng thất cấp bậc phân chia rõ ràng, chúng ta hãy cứ đứng nhìn động tĩnh đã. Với tu vi, thân phận của chúng ta, đi giúp một đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả trấn áp một tên tiên thiên cương khí cảnh võ giả, dù sao cũng khó chấp nhận được. Còn nữa, gã tiên thiên cương khí cảnh võ giả này đúng là yêu nghiệt, vượt cấp giết người dễ dàng như ăn cơm uống nước, nhất định không phải bậc tầm thường, nhất định có chỗ dựa rất lớn. Chúng ta không nên động vào, không thể động vào.
5 gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả cũng đồng ý gật đầu.
Ở một khu vực khác, tiên thiên tử khí cảnh võ giả, tiên thiên hạo khí cảnh võ giả tụ tập đứng nhìn ngày càng nhiều, tất cả đều đứng trên hư không, lúc này tất cả đều tròn mắt bàn luận.
Sở Phong và Mạc Thu Sương cùng đứng bên nhau.
- Xem ra, thực lực của Phong Vân Vô Ngân lại tăng thêm một bậc nữa rồi. Yêu thai bí thuật so với khi thi đấu giao lưu vũ kỹ của ngũ đại tông môn đã khác xa rất nhiều, thật là cường hãn.
Sở Phong mặt xám xịt, trong lòng vừa tự ti vừa chấn kinh:
- Mạc Thu Sương, lúc này Phong Vân Vô Ngân muốn giết ngươi e rằng không cần tốn nhiều sức lực nữa rồi.
Sắc mặt của Mạc Thu Sương cũng vô cùng khó coi, tái nhợt như người chết, khóe mắt không ngừng co giật. Mạc Thu Sương xúi giục đám người Chu Viêm tới vây giết Phong Vân Vô Ngân, muốn mượn đao giết người, nhưng không ngờ Phong Vân Vô Ngân không chỉ không chịu thần phục mà chỉ ra tay một cái đã giết chết ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả, lực chiến đấu đại tăng.
- Mạc Thu Sương, sau này người muốn đối phó với Phong Vân Vô Ngân thì đừng lôi ta vào.
Sở Phong trịnh trọng nói:
- Ta vẫn quý mạng sống của mình, không muốn tự tìm cái chết.
- Hả?
Sắc mặt Mạc Thu Sương trở nên âm lãnh.
- Tên Phong Vân Vô Ngân này, từ lần đầu tiên ta gặp hắn, mỗi ngày thực lực của hắn đều tăng lên, thật là đáng sợ. Mỗi một lần nguy cơ đều trở thành cơ hội cho hắn lột xác. Loại người này ta không dám đắc tội, cũng không có khả năng đắc tội.
Sở Phong bình thản nói, trong lòng thoải mái như nhìn thấy mặt trời sau cơn mưa.
- Vốn dĩ trong lòng ta còn có chút oán hận hắn, muốn tìm cơ hội diệt hắn, nhưng bây giờ ta hoàn toàn không còn ý nghĩ đó nữa, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nói xong, Sở Phong lui lại mấy bước, tạo khoảng cách với Mạc Thu Sương, thái độ đã phân định rõ khoảng cách với hắn.
Đúng lúc đó, Chu Viêm và 17 gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả cùng nhanh chóng lui lại, y phục rách nát, vô cùng chật vật, kinh hãi nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Chu Viêm lão đại, phải giải quyết thế nào?
Một thiếu phụ áo trắng run rẩy nói:
- Tên này dường như, dường như không dễ đối phó như vậy.
Khóe mắt Chu Viêm tràn ngập nộ hỏa, trên đỉnh đầu mây dày đặc, từng đạo lôi điện trút xuống, lôi thần hư ảnh trên hư không cũng xuất hiện nộ hỏa sau khi bị coi thường. Từng lớp đao ý không ngừng lan tỏa ra.
- Chúng ta đã đánh giá thấp tên đó, nhưng, hắn dù sao vẫn chỉ là tiên thiên cương khí cảnh võ giả, không thể sai được, chúng ta có gì phải sợ hắn chứ? Vừa rồi là do chúng ta quá bất cẩn mà thôi. Yên tâm, Lôi Thần Thất Thán của ta còn có mấy chiêu lợi hại chưa thi triển. Ma công của hắn xem ra chưa hề viễn mãn, con giao long vừa rồi cũng chưa hoàn toàn là hạo khí cảnh, không cần sợ hắn.
Chu Viêm oán hận nói.
- Chu lão đại, chúng ta... chúng ta tạm thời rút lui đi. Ta có dự cảm không lành.
Một gã cao gầy sợ hãi nói.
Đúng lúc đó...
Một đạo kiếm mang từ trong Vô Ngân Điện đâm ra, giống như đâm thủng bầu trời, không trung bỗng nhiên kiếm khí cuồn cuộn không ngừng.
Một giây sau, một đạo thân ảnh gày gò từ đỉnh Vô Ngân Điện bay lên, toàn thân bao bọc trong kiếm ý, khí thế phi phàm.
Xung quanh thân thể hắn đều là dư âm của kiếm ý. Kiếm ý vẫn còn tiếp tục tăng lên, không ngừng tăng lên.
Lại tăng lên.
Cuối cùng đạt tới 10 phần kiếm ý, không thể sánh nổi.
Kiếm ý này giống như vầng dương chói lòa, xua tan tất cả mây mù.
- Gừ!
Tiếp đó, một tiếng hung thú gầm vang, xé nát hư không, một con giao long dài tới mấy ngàn mét từ trong đan điền của đạo thân ảnh đó chui ra, giương nanh múa vuốt, toàn thân bao bọc trong lân giáp màu tím, hai cánh tay lại bọc trong lân giáp màu đỏ nhạt.
Đạo thân ảnh đó, tay cầm kiếm đứng trên đầu giao long, gió khẽ thổi vạt áo. Trên đỉnh đầu hắn, kiếm ý ngưng tụ thành hư ảnh, ngưng tụ thành một ngọn hỏa sơn, một ngôi cổ tự, vân vụ dày đặc, tử lôi ngang dọc, còn có từng đạo lưu tinh xẹt qua.
Tất cả những cảnh tượng thần dị đó dung hợp với nhau một cách tự nhiên hài hòa.
10 phần kiếm ý.
Phong Vân Vô Ngân đưa mắt quét qua, nhìn thấy một đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả, còn có mấy gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả. Hắn sắc mặt bình thản, chậm rãi nói:
- Muốn gây chuyện với ta thì đứng hết ra, hôm nay ân oán thanh toán hết, đại khai sát giới.
Bá khí ngút trời bạo phát ra.
Không coi ai ra gì! Cuồng ngạo!
- Mau! Mau tránh đi!
Đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả đứng nhìn vội vàng né tránh ra mấy ngàn mét, từ rất xa đứng nhìn, chỉ sợ tai bay vạ gió.
Ngay cả tiên thiên hạo khí cảnh võ giả đứng nhìn cũng không kìm được tránh đi mấy bước.
Từ trên những ngọn núi không chút năng lượng trong tiên gia phúc địa của hoàng thất, mười mấy lão nhân khí tức lúc có lúc không, ánh mắt tràn ngập tang thương, phong thái cổ xưa hiện thân nhìn cuộc chiến.
Phong Vân Vô Ngân lúc này đã luyện hóa 500 viên cương khí linh thạch, 100 viên tử khí linh thạch, không chỉ tiến hóa thành công cánh tay phải của giao long mà 131200 viên Thiên Địa Đan Điền cũng đã đạt tới cực hạn, chỉ cần một chút ngoại lực nữa là có thể phân tách ra.
10 phần kiếm ý bao trùm lấy cả khu vực này, những kẻ tu vi thấp, tâm chí không kiên định đã nảy sinh huyển tượng, chỉ thấy khắp thế gian đều là trường kiếm, cơ thể như đang bị ngàn vạn thanh trường kiếm cắt xẻo, vô cùng đau đớn.
- A!
Cuối cùng, một gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả đầu trọc đứng bên Chu Viêm không thể chịu đựng nổi áp lực, kêu lên một tiếng, hóa thành một đạo tử quang, điên cuồng tháo chạy.
Bỗng nhiên!
- Rầm!
Cánh tay giao long đập ra, ngũ trảo mở rộng, chém ra một vùng hỗn độn, hạo hỏa bốc cháy, trong nháy mắt đã bắt lấy gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả trọc đầu đó.
3 long chi lực bóp một cái, thịt nát xương tan, hồn bay phách tán.
Lại một gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả bỏ mạng.
- Ta nói lần cuối, hai sự lựa chọn, một là xin lỗi, sau đó cút, hai là, tất cả những kẻ muốn gây chuyện với ta, một tên cũng không chạy thoát.
Ngữ khí của Phong Vân Vô Ngân vô cùng bình thản.
3000 nô bộc của Phong Vân Vô Ngân đều quỳ xuống, ngước nhìn Phong Vân Vô Ngân đứng trên đỉnh đầu giao long, giống như đang ngước nhìn thánh thần, cùng đồng thanh hô lớn:
- Chủ nhân uy vũ! Chủ nhân thiên hạ vô địch!
Bá Khí Bá Khí - Xấu Tới Linh Hồn Bá Khí