Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3179 / 42
Cập nhật: 2015-10-28 15:23:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 143: Nuốt Sống Đế Huyền
úc này, trên khuôn mặt Lý Thanh Thanh hiện lên hai rặng mây đỏ rực, tươi đẹp vô cùng, khẽ cúi đầu xuống, lộ ra biểu tình xấu hổ như một cô bé, khóe miệng nhịn không được hiện lên một chút tiếu ý.
- Các ngươi vì sao còn không chúc mừng Lý mỗ tìm được một con rể tốt Lý Vạn Tiên điên cuồng gào thét, toàn thân hạo khí cuồn cuộn, giọng nói như chuông đồng, vang vọng khắp toàn thành.
- Các ngươi vì sao còn không chúc mừng Lý mồ tìm được một con rể tốt
- Các ngươi vì sao còn không chúc mừng Lý mỗ tìm được một con rể tốt
- Chúc mừng thành chủ đại nhân! Chúc mừng Thanh Thanh tiểu thư!
Trong nháy mắt, cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Tiên Thiên Cương Khí cảnh bên cạnh Lý Vạn Tiên là những người hò hét đầu tiên, chân thành chúc mừng.
Lập tức ngay sau đó, tán tu quan chiến bốn phía lôi đài cũng đồng thời hò hét chúc mừng. Các lộ nhân mã ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo cũng không tìm ra bất kỳ lý do phản đối nào cả.
Đúng lúc này, một thanh âm lanh lảnh bỗng nhiên vang lên, vô cùng chói tai
- Chậm đã!
- Hả
Gương mặt Lý Vạn Tiên trầm xuống, chăm chú nhìn lại.
Chi thấy Đế Huyền bước ra một bước, trong mắt toàn bộ đều là đố kị, điên cuồng, cừu hận, oán độc.
- Chậm đã!
- Đế Huyền! Ngươi còn lời gì để nói!
Lý Vạn Tiên phần nộ.
- Lúc trước ngươi từ chối nữ nhi của ta, bỏ đá xuống giếng, ta đang vui vì có con rể tốt, cũng không tới tính toán với ngươi thì thôi, ngươi còn dám có ý kiến Ngươi thực sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao
Khi lên tiếng, toàn thân Lý Vạn Tiên hạo khí ngang dọc, xuyên thấu thiên địa, đao ý quanh quẩn toàn thành, sát khí không tài nào ngăn chặn nổi.
Đế Huyền đã bị đố ky làm cho mờ hết lý trí, lớn tiếng nói
- Lý Vạn Tiên đại nhân tu vi vô cùng cao minh, tự trọng thân phận, đương nhiên sẽ không giết ta! Nhất định sẽ không giết ta! Ta có lời muốn nói! Lẽ nào đường đường là đệ nhất cường giả giới tán tu đế quốc Chiến Tần lại không dám nghe một lời của ta
Đế Huyền tuy là đang đối thoại với Lý Vạn Tiên, nhưng ánh mắt hắn không có một khắc nào là rời khỏi khuôn mặt Phong Vân Vô Ngân! xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
Trong ánh mắt Đế Huyền không còn gì khác, nếu có cũng chỉ là đố kỵ điên cuồng, sát khí như biển.
Trong lòng hắn cũng đã nhiều lần tự nhủ
- Đột nhiên có biến cố, ta đã lựa chọn sai lầm, Thanh Thanh tiểu thư sợ là sẽ nhất định không chịu gả cho ta. Nhưng cũng không thể để tiện nghi cho tên tạp chủng họ Quách được! Hẳn muốn kết hôn với Thanh Thanh tiểu thư, hắn không xứng! Hắn cũng không xứng đạt được tài nguyên tu luyện trân quý từ chỗ Lý Vạn Tiên đại nhân! Hắn chỉ tới từ một tiểu đảo tán tu sa sút ở tận biên thùy, không xứng để trở thành con rể của tán tu đệ nhất đế quốc Chiến Tần. Đế Huyền ta không chiếm được, vậy thì đừng mơ có ai chiếm được.
- A
Phong Vân Vô Ngân ngăn cản Lý Vạn Tiên đang sắp nổi cơn thịnh nộ, hai mắt không hề chớp, nhìn thẳng vào ánh mắt tràn ngập oán độc của Đế Huyền
- Đế Huyền, ngươi có gì muốn nói
Từ trong khí thế của Đế Huyền, Phong Vân Vô Ngân có thể cảm giác được sát khí cùng cừu hận nồng đậm. Hắn hiểu rõ, Đế Huyền là nhằm vào mình mà tới, e rằng là lại nổi lên âm mưu nào đó. Chẳng qua Phong Vân Vô Ngân cũng không sợ, toàn bộ âm mưu trên thế gian này, khi đứng trước mặt lực lượng cường đại đều chỉ là hư vô.
- Họ Quách! Ngươi có dám cùng Đế Huvền ta đánh một trận sinh tử hay không
Hai mắt Đế Huyền tràn ngập kiếm ý
- Trận chiến này, không quan hệ gì tới đại hội tuyển rể của Lý Vạn Tiên đại nhân. Đây là trận chiến giữa chúng ta. Lúc trước ta đã từng nói sẽ rời khói đại hội tuyển rể lần này, vậy thì khỏng cần dây dưa nhiều để mất phong độ. Nhưng ta vẫn muốn đánh một trận với ngươi. Ngươi đạt được quán quân đại hội tuyển rể cũng không thể chứng minh ngươi chính là đệ nhất thiên tài trong lớp thanh niên đế quốc Chiến Tần hiện nay. Ngươi vốn không phải!
- A
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên hiểu ra
- Ngươi vẫn như cũ muốn giết ta. Muốn dồn ta vào chỗ chết
- Một trận sinh tử! Lấy mạng đổi mạng!
Đế Huyền dùng một ngữ khí quyết liệt nói.
- Tôn nghiêm của Đế Huyền ta không thể để bất kỳ kẻ nào dẫm đạp! Trận chiến này, không có thắng bại, chi có sinh tử!
- Ha ha!
Phong Vân Vô Ngân cười cười, cất giọng thản nhiên như mây bay nước chảy
- Thực sự ta cũng không rõ, tâm tính của ngươi vì sao lại hẹp hòi như vậy, tính cách như thế sao có thể là thiên tài được. Ngươi muốn giết chết ta, đòi lại kiêu ngạo của ngươi... Được, được thôi, chiến đi!
Phong Vân Vô Ngân thản nhiên quay người, nhẹ nhàng nhảy lên đứng sừng sững trên võ đài, nhìn chằm chằm về phía Đế Huyền.
Đế Huyền chậm rãi từ khu vực quan chiến bước lên võ đài, mỗi một bước đi ra, cương khí cùng kiếm ý trên người đều ngưng tụ thêm một phần. Bỗng nhiên hắn có một loại khí thế như thể đâm phá thương khung bễ nghễ kiêu ngạo, không ai bì nổi.
Cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh bên cạnh Đế Huyền trong lòng cảm thán
- Thiếu gia không tiếc tổn hao 20 năm thọ mệnh, nuốt vào Kiếm Thần Chiết Thọ đan, đem cảnh giới đề thăng tới Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, cộng thêm với một thân lĩnh ngộ 6 phần kiếm ý, nhất định sẽ thắng.
- A Thực lực so với vừa rồi còn mạnh hơn gấp mấy lần
- Không phải chứ Cảnh giới của Đế Huyền đã là Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ! Mấy ngày hôm trước, hắn mới tiến vào Tiên Thiên, vậy mà giờ này đã vọt tới cương khí trung kỳ, hắn là yêu quái sao
- Sử dụng đan dược!
- Thật đáng sợ! Phàm là đan dược kích thích tiềm lực, đều có kết quả nghịch thiên, hoặc ít hoặc nhiều sẽ ảnh hưởng tới thiên phú, tư chất cùng với thọ nguyên của người sử dụng. Hận ý của Đế Huyền với thiếu niên họ Quách thật đáng sợ, không tiếc tàn phá bản thân cũng phải giết chết thiếu niên họ Quách. Hắn đưa ra yêu cầu quyết đấu sinh tử, đây là ân oán giữa đôi bên, không liên quan tới Lý Vạn Tiên đại nhân.
Đám tán tu quan chiến đều ào ào nghị luận.
Phong Vân Vô Ngân đồng ý đánh một trận, Đế Huyền cũng không còn kiêng kỵ gì nữa, cũng không cần cố gắng áp chế dược lực. Hắn thả lõng mỗi một lổ chân lông toàn thân, dược lực hùng hồn của Kiếm Thần Chiết Thọ đan trong nháy mắt xông ra, như trăm vạn hùng binh, khí thế cuồn cuộn, không gì cản nổi, khiến cho phẩm chất cương khí của hắn không ngừng tăng lên.
Trên đỉnh đầu Đế Huyền long quyển phong hình kiếm cuồng bạo gào thét, tản ra hung uy hùng bá man hoang, một mặt trời đỏ rực mọc lên sau lưng, toàn bộ võ đài đều bao phủ bên trong ánh dương quang rực rỡ.
- Ha ha ha!
Đế Huyền cười điên cuồng
- Đế Huyền ta mới hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi của giới tán tu đế quốc Chiến Tần, lại là đệ tử tinh anh Thần Kiếm tông, đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tôn Giả, được trời ưu ái, tiền đồ không thể hạn lượng. Ngươi là ai Chỉ là loại gà đất chó kiểng, xuất thân đê tiện, cùng may mắn gặp được chút kỳ ngộ, liền muốn áp chế Đế Huyền ta sao Nằm mơ! Thiếu đảo chủ Hoàng Tuyền đảo, đệ tử tinh anh Thần Kiếm tông, chỉ cần một thân phận thôi cũng đủ đè chết ngươi rồi! Trong mắt bản thiếu gia, ngươi chỉ là giống chó lợn!
Theo tiếng chửi bới của Đế Huyền, mặt trời trên đỉnh đầu hắn cũng vặn vẹo khuấy động, toát ra một tia liệt hỏa cương khí dung nhập vào trong long quyền phong hình kiếm.
Kiếm khí bùng phát, kiếm mang vàng rực, cắt ngang thiên địa.
- Phụ thân đại nhân!
Lý Thanh Thanh sắc mặt sầu lo, trong đôi mất nàng lộ ra một vẻ quan tâm không chút nào che giấu.
- Ha ha!
Lý Vạn Tiên cười khẽ, lên tiếng trêu chọc
- Nữ nhi ngoan, lo lắng cho lão công của con sao
Lý Thanh Thanh sẵng giọng
- Phụ thân đại nhân, người còn có thời gian rảnh rỗi để trêu đùa sao Con thấy khí thế của Đế Huyền kia căn bản không giống như vừa bước vào Tiên Thiên Cương Khí cảnh. Rất mạnh! Tuy rằng con chán ghét Đế Huyền, nhưng con phải thừa nhận, bây giờ Đế Huyền thực sự rất mạnh! So với hắn còn mạnh hơn... Không được! Phụ thân đại nhân xin hãy ra tay ngăn cản! Đại hội tuyển rể đã kết thúc, hắn... hắn cũng không việc gì phải so đo với Đế Huyền nữa!
Khi nhắc đến hắn, trong giọng nói của Lý Thanh Thanh cũng thấu ra cảm giác hạnh phúc ngọt ngào.
Lý Vạn Tiên thu ý cười, lẩm bẩm nói
- Nhìn vào từ bên ngoài, nếu như Đế Huyền chỉ là Tiên Thiên Cương Khí cánh sơ kỳ, con rể ngoan của ta dựa vào Tiên Thiên Cương Thể, tu vi kiếm đạo, Yêu Thai Bí Thuật, ba đại sát chiêu này là có thể đánh chết Đế Huyền. Nhưng hôm nay Đế Huyền dựa vào đan dược để đề thăng phẩm chất cương khí lên mấỵ lần, con rể ngoan đáng lý không hề có phần thắng. Nhưng thoạt nhìn, con rể ngoan của ta vẫn nhàn nhã như mây bay nước chảy, phảng phất như nắm chắc mọi thứ trong tay. Lẽ nào hắn còn có con bài chưa lật
Ngừng lại một chút, hắn lại cười nói
- Được rồi, nữ nhi bảo bối, có ta ở đây, lão công của con sẽ không chết đâu. Chúng ta cứ xem thủ đoạn của lão công con đã. Nói thật, ngay cả ta cũng không tài nào nhìn thấu được lão công của con.
Lý Thanh Thanh cùng không hề nhiều lời, đem lực chú ý tập trung lên võ đài, nét buồn phiền trên mặt không hề tan biến chút nào, đôi bàn tay nhỏ xiết chặt lại.
Trên võ đài.
Phong Vân Vô Ngân đứng vững như núi, tựa hồ không thèm quan tâm xem kiếm ý của Đế Huyền đã thôi động đến cực hạn.
Bất kỳ kẻ nào cũng không thể nhìn ra trong hồ lô của Phong Vân Vô Ngân rốt cuộc bán loại thuốc gì.
Bất chợt, Đế Huyền quát lên một tiếng lớn
- Chết đi! Kiếm Thần Bát Sát Đại Nhật Càn Khôn kiếm pháp!
Đế Huyền đã cầm kiếm trong tay, thân hình biến ảo thành một đạo quang mang màu vàng, trong nháy mắt tới gần Phong Vân Vô Ngân, một kiếm chém ra.
Một kiếm này, dẫn động đại nhật cương hỏa, kiếm ý chính là diệt tuyệt, diệt hết tất cả sinh cơ.
Toàn bộ võ đài bị thiêu đốt hừng hực, không gian trở nên vặn vẹo run rẩy!
- Chết!
30 thước! 20 thước! 10 thước!
Đế Huyền đã vọt đến trước người Phong Vân Vô Ngân! Khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười độc ác. Bên trong tất cả đều là niềm vui sướng được trả thù.
Một kiếm này quá nhanh, Phong Vân Vô Ngân nếu như muốn tránh cũng đã không còn kịp nữa. Đây là một kiếm đỉnh phong ngưng tụ cương khí, kiếm ý toàn thân của Đế Huyền.
Mỗi một người có mặt ờ đây đều cảm thấy căng thẳng.
Đúng lúc này!
- Rống!
Một tiếng thú rống hoành không xuất thế, từ trong tiểu phúc của Phong Vân Vô Ngân bạo phát mà ra, thời gian phảng phất như bởi vì một tiếng rống này mà ngưng đọng lại. Không gian cũng bởi vì một tiếng rống này mà xê dịch.
Khí tức thê lương như tới từ thượng cổ hồng hoang, phô thiên cái địa, cuồn cuộn mà ra, coi thường hết thảy.
Thình lình, chỉ thấy một đầu giao long nanh ác từ trong đan điền Phong Vân Vô Ngân chui ra.
Một sừng, lân phiến màu vàng rực, khí tức Tiên Thiên lan tràn khắp nơi, trong đôi mắt có thô bạo cùng hung tàn của tuyệt phẩm Tiên Thiên mãnh thú.
Là giao! Tiên Thiên giao long!
- A
Đế Huyền đứng mũi chịu sào, bị một tiếng rống như khí quán sơn hà của đầu Tiên Thiên giao long này làm cho kinh sợ, kiếm ý ngưng tụ đến đỉnh phong bỗng nhiên xuất hiện một tia ngưng trệ! Ngay sau đó là một cơn khủng hoảng vô biên vô hạn dâng lên trong nội tâm.
- Thiếu gia!
Cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh Hiên Viên hộ pháp kia, trong nháy mắt cảm giác như bị một luồng khí tức vô cùng hung ác khóa chặt, kinh hãi hô lên một tiếng.
Cũng chính vào lúc Đế Huyền ngưng trệ lại một phần mười, một phần trăm giây đó, cái miệng giao long rộng như bồn máu trực tiếp cắn lấy Đế Huyền, mạnh mẽ nuốt vào bụng!
Sau đó, giao long nhanh chóng quay về trong bụng của Phong Vân Vô Ngân.
Trên thực tế, đó cũng không phải một con giao long hoàn chính, mà chi là cái đầu của giao long mà thôi.
Đại nhật kiếm khí trên võ đài trong nháy mắt biến mất không còn chút tăm hơi.
Toàn thân Đế Huyền, khí thế kiếm của hắn cùng với khí thế hùng bá thiên hạ của cảnh giới Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, kiếm chiêu diệt tuỵệt vạn vật, cùng với kiếm ý từng làm hắn thấy kiêu ngạo, hết thảy đều biến mất.
An tĩnh. Trong lúc nhất thời, bốn phía võ đài đều an tĩnh. Ngay cả Lý Vạn Tiên, Lý Thanh Thanh, cùng với đám thủ hạ Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Tiên Thiên Cương Khí cảnh trong hư không cùng đều an tĩnh.
Toàn bộ mọi người đã bị một màn vừa rồi dọa cho sợ hãi.
Đế Huyền, cứ như vậy đột nhiên bị nuốt lấy! Bị một đầu Tiên Thiên giao long nuốt sống!
- Hả
Bản thân Phong Vân Vô Ngân cũng đều kinh dị vạn phần
- Nguyên lai đầu giao long còn có phương thức công kích như thế. Giao long tí mang theo cương hỏa, cương băng, hơn nữa còn có thần lực cuồn cuộn, dùng bạo lực để đập chết địch nhân. Còn đầu giao long lại trực tiếp nuốt ăn địch nhân!
Trên thực tế, trận chiến này, Phong Vân Vô Ngân cũng chi là muốn liều mạng đánh. Khi Đế Huyền mạnh mẽ đề thăng tới cảnh giới tới Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, Phong Vân Vô Ngân cảm giác được rất rõ rằng Đế Huyền gây cho hắn không nắm chắc bất kỳ chút phần thắng nào.
Chỉ có thể xuất ra kỳ chiêu.
Mà kỳ chiêu chính là cái đầu giao long Phong Vân Vô Ngân mới ấp ra, chính bản thân hắn cũng chưa từng sử dụng trong chiến đấu lần nào.
Đầu giao long, chỗ hung tàn so với giao long tí còn kinh khủng hơn gấp chục lần!
Một chiêu này của Phong Vân Vô Ngân đã mang tới hiệu quả bất ngờ.
- Ngươi... Ngươi là yêu ma!
Đột ngột, tùy tùng Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Đế Huyền, Hiên Viên hộ pháp, trực tiếp nhảy lên võ đài, khuôn mặt âm trầm vặn vẹo, ngon tay tựa như kiếm chỉ thẳng vào Phong Vân Vô Ngân
- Yêu ma! Mau mau thả thiếu gia nhà ta ra!
- Ma công bậc này, hung tàn đến tột đỉnh! Là thứ do yêu ma tu luyện! Tên vạn ác không thể tha thứ kia, mau thả thiếu gia nhà ta ra. Thiếu gia nhà ta là người thừa kế Hoàng Tuyền đảo, là đệ tử tinh anh Thần Kiếm tông, không phải người mà ngươi có thể khinh nhờn! Mau thả ra!
Hiên Viên hộ pháp lời nói sắc nhọn, tử khí toàn thân biến ảo thành một cự thủ màu tím, lớn đến vài mẫu, trực tiếp chụp thẳng vào Phong Vân Vô Ngân. Không trung phía trên võ đài bị chiếc cự thủ màu tím lao qua phát ra từng tiếng rít bén nhọn đâm thẳng vào tận linh hồn, điên cuồng trấn áp Phong Vân Vô Ngân.
Phẩm chất tử khí so với cương khí đã cao hơn gấp 100 lần. Còn tu vi huyền khí của Phong Vân Vô Ngân chẳng qua mới chi là Hậu Thiên. Một trảo toàn lực của Hiên Viên hộ pháp, Phong Vân Vô Ngân dĩ nhiên không có lực phản kháng, cũng không có chỗ để trốn. Không gian bốn phía dường như đều đã bị Hiên Viên hộ pháp cầm cố.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
- Khóa!
Một đạo đao mang ngưng tụ từ hạo khí tinh khiết mà thành, trực tiếp chém lên chiếc cự thủ tử khí của Hiên Viên hộ pháp.
Một đao kia, đao ý tràn ngập toàn thành, đao thế sắc bén bá đạo, hùng bá bát hoang lục hợp, duy ngã độc tôn. Trực tiếp chém cho cự thủ tử khí của Hiên Viên hộ pháp nát bấy.
Thân hình Hiên Viên hộ pháp lui mạnh về phía sau.
- Phốc!
Một ngụm máu tươi, điên cuồng phun ra.
- Bất Tử Tà Đao! Là Bất Tử Tà Đao! Ghê tởm!
Sắc mặt Hiên Viên hộ pháp vàng như nghệ, thần tình trong nháy mắt trở nên uể oải.
- Dám đã thương con rể của ta, không biết sống chết!
Trên mặt Lý Vạn Tiên sát khí âm trầm, nhìn chằm chằm Hiên Viên hộ pháp
- Tu vi của ngươi tuy rằng đạt được Tiên Thiên Tử Khí cảnh, nhưng ta muốn giết ngươi, so với bóp chết một con kiến còn dễ hơn, ngươi có tin không
- Lý… Lý Vạn Tiên đại nhân! Con rể của ngươi tu luyện ma công vạn ác, cứ vậy mà nuốt sống một người, đã nhập ma rồi! Sao ngươi còn bao che cho hắn Hắn là ma quỷ! Yêu quái!
Hiên Viên hộ pháp mở miệng nói lý, ánh mắt nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân, trong đó toàn bộ đều là oán độc cùng căm hận.
- Đúng vậy! Đó là một môn ma công ác độc!
Tán tu bốn phía võ đài đều ào ào nghị luận.
- Ma công nào hả Một đám người vô tri! Mà cho dù là ma công thì có tính sao Tán tu chúng ta tu luyện ma công, cùng đâu có ít!
Lý Vạn Tiên ngạo nghễ nói
- Cho dù con rể ta tu luyện ma công tà ác thì tính sao Hắn vẫn là con rể tốt của Lý Vạn Tiên ta. Các ngươi ai không phục, đứng ra đây! Tất cả đều đứng ra đây! Ta thu thập một lượt! Khách khí đối với các ngươi, các ngươi còn tưởng rằng Lý Vạn Tiên ta là Bồ Tát sống sao, là có thể tùy tiện nói xấu nhục mạ người nhà của ta sao
Lý Vạn Tiên đã động cơn thịnh nộ. Năm xưa hắn chính là một người hung tàn đến cực điểm, hơn nữa lại vô cùng bao che, nếu ai dám nhục mạ huynh đệ hắn, người nhà của hắn, hắn sẽ giết chết cả nhà kẻ đó. Chẳng qua mấy năm nay tu vi cao thâm, tâm tình có chút biến hóa, vạn sự đều dĩ hòa vi quý, không hề tùy tiện đánh đánh giết giết nữa.
Hôm nay đám tán tu này lại dám chi trích con rể của hắn, đây chính là vảy ngược của Lý Vạn Tiên.
Trong lòng hắn đã có tính toán
- Những người này tuy rằng do ta mời tới Vạn Tiên thành không sai, nhưng nếu chúng dám tùy ý làm nhục con rể ta, vậy thì giết hết toàn bộ.
Trên bầu trời, đông đảo thủ hạ của Lý Vạn Tiên cùng phát ra hung uy bốn phía, từng cổ sát khí tựa như thực chất ép thẳng xuống, trấn áp tán tu bổn phía võ đài.
Hiên Viên hộ pháp cũng không dây dưa quá lâu về việc này. Chỉ tiết giận dữ nhìn Phong Vân Vô Ngân, sát khí tuôn ra như thủy triều, âm thầm kềm chế, nghiến răng nghiến lợi
- Tốt! Họ Quách- ngươi chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, ta sẽ không dây dưa với ngươi, mau mau thả thiếu gia nhà ta ra! Thiếu gia nhà ta nếu có tổn thương, ngươi chịu trách nhiệm không nổi.
- Thả
Phong Vân Vô Ngân nội thị nhìn vào vị trí đan điền của mình. Bất chợt, chi thấy trong yêu thai tựa như hổ phách, thân thể Đế Huyền đã thu nhỏ lại chỉ còn tầm đầu ngón tay, hắn giãy dụa gào thét ở bên trong yêu thai, điên cuồng vận kiếm khí đâm chém, như muốn thoát khốn mà ra. Chẳng qua vũ kỹ kiếm ý, cương khí, ở trong yêu thai dường như đều bị hạn chế cực lớn, căn bản không phát huy ra được nửa thành uy lực. Sau một khắc, thân thể của hắn dần dần bị ăn mòn, hòa tan.
Từng luồng năng lượng tiên thiên cương khí tinh thuần, từ thân thế đang tan rã của Đế Huyền rút ra, bị yêu thai thoải mái hấp thu.
Thân thể huyết nhục của Đế Huyền đã hoàn toàn luyện hóa thành một luồng năng lượng bổn nguyên cương khí, bị yêu thai hấp thu toàn bộ.
Tẩm bổ. Tẩy rửa. Thoải mái. Đầu giao long cùng với 2 chiếc giao long tí đều càng thêm sáng loáng, càng lúc càng hoàn mỹ, lực lượng càng lớn thêm, dao động khí tức Tiên Thĩên cũng trở nên đậm đặc hơn nhiều.
- Như vậy xem ra, Đế Huyền thực sự chết rồi. Bị giết sạch bách, chết không toàn thây. Đệ nhất thiên tài thanh niên của giới tán tu Đế quốc Chiến Tần, cứ như vậy mà ngã xuống. Sợ rằng cho dù Lý Vạn Tiên có dốc toàn lực, thi triển Xuân Phong Hóa Vũ Quyết cùng không cứu sống được Đế Huyền. Huyết nhục của hắn đều tan rã, linh hồn cũng biến mất, không còn tồn tại trên thế gian này. Thánh giai, Đế giai, Thần giai cũng không thê cứu sống được.
Thanh âm làm tức giận mà sợ hãi của Hiên Viên hộ pháp, vẫn như trước không ngừng gào thét
- Họ Quách! Mau mau giao thiếu gia nhà ta ra đây!
Lúc này Lý Vạn Tiên lạnh lùng quát lên
- Ồn ào quá! Ngươi. ở lại đây cho ta!
Lý Vạn Tiên đã hoàn toàn đem vất bỏ phong độ nho nhã từ trước tới giờ, hiện ra bản sắc kiêu hùng cao vời vợi, trong ánh mẳt bùng lên uy phong không ai bì nổi
- Đế Huyền không biết tự lượng sức mình, cùng với con rể ta ước định cuộc chiến sinh tử, không có thắng thua, chi có sống chết! Hiện tại Đế Huỵền đã thua, quyền sinh sát toàn bộ nằm trong tay con rể ta. Con rể ta muốn hắn sống, hắn sẽ sống, con rể ta muốn hắn chết, hắn phải chết! Không ai có thể thay đổi! Ngươi ở đây mở miệng đe dọa, ta thấy ngươi không muốn sống mà rời khỏi Vạn Tiên thành nữa rồi! Ngươi thử nói thêm một câu nữa xem Ta liền giết ngươi. Kể cả toàn bộ Hoàn Tuyền đảo cũng giết hết! Đế Huyền cho dù có bổi cảnh Thần Kiếm tông cũng không hù dọa nổi Lý Vạn Tiên ta!
Cường thế!
Khí thế của Hiên Viên hộ pháp trong nháy mắt đã không còn chút nào. Hắn không dám lớn tiếng với Phong Vân Vô Ngân nữa, toàn thân hắn vì tức giận mà trở nên run rẩy, siọng điệu cùng thấp hẳn xuống
- Quách... Quách thiếu đảo chủ, xin hãy thả thiếu gia nhà ta ra!
Thái độ mặc dù đã chịu thua, nhưng ánh mắt của hắn nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân toàn bộ đều là sát khí cùng oán độc.
- Lý Vạn Tiên đại nhân nói không sai, giữa ta và Đế Huyền chính là trận chiến sinh tử. Hẳn thua, cũng chính là chết.
Phong Vân Vô Ngân thản nhiên nói. Nhưng trong lòng lúc này đã bị sự cường thế của Lý Vạn Tiên làm cho chấn động. Đây là thực lực! Thực lực mạnh của cường giả, chính là quy củ, là có thể thoải mái trấn áp người thực lực yếu! Lý Vạn Tiên là võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh, tên tùy tùng của Đế Huyền chăng qua chi là tu vi Tiên Thiên Tử Khí cảnh, cảnh giới hai người cách xa vạn dặm, bởi vậy Lý Vạn Tiên tùy tiện đánh rắm, tên võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh kia cùng chi có thể ngửi mà không dám nói gì!
- Cuối cùng sẽ có một ngày, ta như Lý Vạn Tiên, nắm quyền sinh sát trong tay, chỉ dùng nắm đấm, không dùng quy tắc!
Bá Khí - Chương #143Báo Lỗi TruyệnChương 143/826Copyright © 2012-2015 TruyệnYY.
Bá Khí Bá Khí - Xấu Tới Linh Hồn Bá Khí