A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3179 / 42
Cập nhật: 2015-10-28 15:23:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 122: Đánh Chết Tươi
664 hạt thiên địa đan điền đã có dấu hiệu bùng nổ phân liệt bất cứ lúc nào. Có thể nói, trạng thái bây giờ của Phong Vân Vô Ngân cho dù có gặp phải võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh sơ kỳ cũng không hề e ngại, bởi vậy hắn cũng chẳng mấy để tâm tới mấy trò quỷ của Đế Huyền.
Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân cũng có thể khẳng định, Lý Vạn Tiên chắc chắn sẽ ấn nấp âm thầm quan sát trận thi đấu mà Thao Thiết bà bà đưa ra này. Lý Vạn Tiên không thể mặc kệ không quan tâm mọi chuyện được.
Giả dụ nếu như trong quá trình thi đấu, gã thủ hạ cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Đế Huyền kia dám ra tay, Phong Vân Vô Ngân đoán ràng Lý Vạn Tiên tuyệt đối sẽ không ngồi yên.
Chỉ một lúc sau, Phong Vân Vô Ngân cùng với đại bộ phận nhân mã đều đã ra khỏi thành.
Bên ngoài thành, tràn ngập vụ khí nồng nặc. Mênh mông mờ mịt, dày đặc không gì sánh được, vô cùng ẩm ướt, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới tầm nhìn của tất cả mọi người. cho dù là cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, thậm chí là gã võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh bên người Đế Huyền kia cũng đều không nhìn thấy rõ ràng tình cảnh ở trong sương mù.
Một màu trắng xóa!
Hơn nữa, trong sường mù thường xuyên truyền đến những tiếng rống cuồng bạo của mãnh thú, cũng có lúc những mãnh thú khổng lồ qua lại, bước chân nện trên mặt đất ầm ầm như tiếng sấm.
Từng đợt khí tức hoang dã hung hãn từ trong sương trắng mênh mông truyền ra khiến cho lòng người sợ hãi.
- Sao tình cảnh lại như thế này?
Một số thiếu đương gia trong lòng sinh ra khiếp sợ:
- Sương mù vô cùng vô tận, chẳng ai biết được bên trong sương mù ẩn dấu bao nhiêu mãnh thú, quá hung hiểm!
- Được rồi, thiếu gia, có chúng ta hộ vệ bên cạnh thì ngươi còn sợ gì chứ, cẩn thận một chút, đừng liều lĩnh là được.
Vài tên võ giả Tiên Thiên đi theo bên cạnh lên tiếng chấn an:
- Thiếu gia, chúng ta đi thôi!
Dần dần, từng tổ nhân mã đều là do các tùy tùng hộ vệ Tiên Thiên dẫn theo các thiếu đương gia chậm rãi tiến vào trong sương mù.
- Tiểu tử họ Quách, hi vọng ngươi có thể sống mà quay trở về thành, không nên bị mãnh thú ăn thịt nhé.
Đế Huyền quay sang nói với Phong Vân Vô Ngân, sau đó cũng tiến vào trong làn sương mù.
Gã thiếu niên áo đen lạnh lừng Doanh Thắng kia cũng không liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, theo sau Đế Huyền, cùng với gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh tiến về phía trước.
Cuối cũng chỉ còn lại một mình Phong Vân Vô Ngân đơn độc đứng đó.
- Hả? Bọn họ sau khi tiến vào trong sương mù, vì sao lại hoàn toàn không có động tĩnh gì?
Lúc này Phong Vân Vô Ngân thoáng có một chút cảm giác không thích hợp.
Cũng không kỳ quái, nhóm người Đế Huyền sau khi tiến vào sương mù, liền tựa như đá chìm đáy biển, không hề có tiếng động!
Bốn phía một mảnh tĩnh mịch, vô cùng đáng sợ!
Phong Vân Vô Ngân liền triển khai Thiên Thị Địa Thính đại pháp, tinh thần lực lan toàn ra 7 Km, bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện ra trong phạm vi 7 Km, không hề có bất kì sinh cơ nào cả.
- Đám người kia đâu rồi?
Phong Vân Vô Ngân khiếp sợ:
- Chẳng lẽ vừa tiến vào sương mù đã bị giết chết trong nháy mắt? Không có khả năng! Ngay cả âm thanh giao chiến cũng không có, một tiếng hét thảm cũng không truyền ra. Hơn nữa mấy chục gã cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, còn có một một gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh ở đó, không thể dễ dàng giết chết như vậy được.
Tuy ràng cảm thấy sự tình phi thường quái dị, Phong Vân Vô Ngân cũng không khiếp nhược tới mức quay trở về thành. Hắn sải bước hướng về phía sương mù, lực lượng cơ thể toàn thân tích súc, từ trong xương cốt da thịt thấu ra khí tức trầm trọng như núi lớn, giữa mười nhón tay cương vụ quẩn quanh, phù văn lượn lờ. chỉ cần hơi chút dị thường lập tức sẽ tung ra nghìn vạn cân lực lượng.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng cẩn thận bước vào trong sương mù. Vừa bước chân vào đó, chỉ cảm thấy màn sương mù vốn vô cùng tĩnh mịch bỗng nhiên dâng lên sóng to gió lớn, cuồng phong cuồn cuộn, trời đất mờ mịt! Cuồng phong như lợi kiếm vù vù đâm thẳng vào trong mỗi một lỗ chân lông trên toàn thân Phong Vân Vô Ngân.
Chẳng qua cũng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, Tiên Thiên Cương Thể của Phong Vân Vô Ngân đã tản mát ra quang mang lấp lánh, da thịt như ngọc, mỗi một lỗ chân lông đều có công hiệu cắn nuốt cuồng phong. Sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân mở mắt, trong lòng mỉm cười:
- Nếu như ta không luyện thành Tiên Thiên Cương Thể, sợ ràng ngũ tạng lục phủ đều sẽ bị thôi thành cám vụn, trong nháy mắt hôi phi yên diệt.
Ngước mắt nhìn lên, phía trước cách đó không xa mở ra một đại môn màu vàng, mờ mờ ảo ảo.
Phong Vân Vô Ngân không vội không gấp, lững thững đi về phía cánh cửa, đặt chân bước vào trong.
Vừa tiến vào đại môn, khung cảnh đã hoàn toàn thay đổi. nguồn t r u y ệ n y_y
Sơn thanh thủy tú, suối reo róc rách, vô số sơn đạo uốn lượn. Trong không khí truyền đến mùi hương thơm ngát của cây cỏ hoa lá.
Vẻ đẹp động lòng người, tình thơ ý họa.
Chẳng qua có một điều phá tan khung cảnh xinh đẹp này chính là cách cửa vào không xa, có từng tốp từng tốp tán tu ngồi đó. Có các thiếu đương gia dự thi, cũng có đám tùy từng Tiên Thiên của bọn họ.
Đại đa số đều rất chật vật.
Đầu tóc rối tung, quần ào tán loạn, trên mặt nhem nhuốc vô cùng dơ bẩn. cho dù là đám tùy tùng Tiên Thiên kia cũng không khá hơn là mấy.
Lúc này ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân. chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân bình chân như vại, lững thững bước đi như không có chuyện gì xảy ra, ngay cả quần ào cũng không xuất hiện một nếp nhàu.
Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người đều phải hít vào một luồng khí lạnh.
- Thiếu niên họ Quách này thật đứng là yêu nghiệt.
Một cường giả thiếu niên Cương Khí cảnh sơ kỳ thở dài trong lòng:
- Sau khi tiến vào sương mù, chính là một cơn lốc điên cuồng kịch liệt, ngay cả đám võ giả Tiên Thiên như chúng ta khi che chở các thiếu đương gia xuyên qua cơn lốc, cũng đều bị quần cho vô cùng thể thảm, không nghĩ tới, thiếu niên họ Quách này vẫn tiến vào nhàn nhã như đi dạo... Tiên Thiên Cương Thể, quả nhiên phi phàm!
Một đám thiếu đương gia, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân đều xen lẫn đố kỵ nồng đâm.
Phong Vân Vô Ngân quét mắt nhìn chung quanh, lại không phát hiện ra bóng dáng ba người Đế Huyền. Có lẽ bọn họ đã đi săn giết mãnh thú rồi.
Phong Vân Vô Ngân không muốn dừng lại lâu, lúc này tùy ý chọn lấy một sơn đạo rộng rãi, dọc theo sơn đạo tiến vào.
Chờ cho Phong Vân Vô Ngân đi xa, đám thiếu đương gia mới chỉa ra thành các nhóm nhỏ, dưới sự bảo hộ dẫn dắt của các tùy tùng Tiên Thiên tìm kiếm sơn đạo mà đi.
Một thiếu niên phấn khởi nói:
- Long hộ pháp, Tống hộ pháp, sơn đạo nơi này cây cối chằng chịt, cực kỳ phức tạp, ta đã nhớ được sơn đạo mà tiểu tử họ Quách lựa chọn cũng không có người nào khác đi vào. Bởi vậy, hình như hắn chỉ có một mình...
Long hộ pháp kia tiếp lời nói:
- Vừa vặn đang tìm cơ hội diệt hắn.
Long hộ pháp cùng Tống hộ pháp nhìn nhau. Long hộ pháp nói:
- Tống huynh ngươi mang theo thiếu gia đi săn giết mãnh thú. Ta sẽ truy sát thiếu niên họ Quách kia.
1664 hạt thiên địa đan điền đã có dấu hiệu bùng nổ phân liệt bất cứ lúc nào. Có thể nói, trạng thái bây giờ của Phong Vân Vô Ngân cho dù có gặp phải võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh sơ kỳ cũng không hề e ngại, bởi vậy hắn cũng chẳng mấy để tâm tới mấy trò quỷ của Đế Huyền.
Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân cũng có thể khẳng định, Lý Vạn Tiên chắc chắn sẽ ấn nấp âm thầm quan sát trận thi đấu mà Thao Thiết bà bà đưa ra này. Lý Vạn Tiên không thể mặc kệ không quan tâm mọi chuyện được.
Giả dụ nếu như trong quá trình thi đấu, gã thủ hạ cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Đế Huyền kia dám ra tay, Phong Vân Vô Ngân đoán ràng Lý Vạn Tiên tuyệt đối sẽ không ngồi yên.
Chỉ một lúc sau, Phong Vân Vô Ngân cùng với đại bộ phận nhân mã đều đã ra khỏi thành.
Bên ngoài thành, tràn ngập vụ khí nồng nặc. Mênh mông mờ mịt, dày đặc không gì sánh được, vô cùng ẩm ướt, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới tầm nhìn của tất cả mọi người. cho dù là cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, thậm chí là gã võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh bên người Đế Huyền kia cũng đều không nhìn thấy rõ ràng tình cảnh ở trong sương mù.
Một màu trắng xóa!
Hơn nữa, trong sường mù thường xuyên truyền đến những tiếng rống cuồng bạo của mãnh thú, cũng có lúc những mãnh thú khổng lồ qua lại, bước chân nện trên mặt đất ầm ầm như tiếng sấm.
Từng đợt khí tức hoang dã hung hãn từ trong sương trắng mênh mông truyền ra khiến cho lòng người sợ hãi.
- Sao tình cảnh lại như thế này?
Một số thiếu đương gia trong lòng sinh ra khiếp sợ:
- Sương mù vô cùng vô tận, chẳng ai biết được bên trong sương mù ẩn dấu bao nhiêu mãnh thú, quá hung hiểm!
- Được rồi, thiếu gia, có chúng ta hộ vệ bên cạnh thì ngươi còn sợ gì chứ, cẩn thận một chút, đừng liều lĩnh là được.
Vài tên võ giả Tiên Thiên đi theo bên cạnh lên tiếng chấn an:
- Thiếu gia, chúng ta đi thôi!
Dần dần, từng tổ nhân mã đều là do các tùy tùng hộ vệ Tiên Thiên dẫn theo các thiếu đương gia chậm rãi tiến vào trong sương mù.
- Tiểu tử họ Quách, hi vọng ngươi có thể sống mà quay trở về thành, không nên bị mãnh thú ăn thịt nhé.
Đế Huyền quay sang nói với Phong Vân Vô Ngân, sau đó cũng tiến vào trong làn sương mù.
Gã thiếu niên áo đen lạnh lừng Doanh Thắng kia cũng không liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, theo sau Đế Huyền, cùng với gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh tiến về phía trước.
Cuối cũng chỉ còn lại một mình Phong Vân Vô Ngân đơn độc đứng đó.
- Hả? Bọn họ sau khi tiến vào trong sương mù, vì sao lại hoàn toàn không có động tĩnh gì?
Lúc này Phong Vân Vô Ngân thoáng có một chút cảm giác không thích hợp.
Cũng không kỳ quái, nhóm người Đế Huyền sau khi tiến vào sương mù, liền tựa như đá chìm đáy biển, không hề có tiếng động!
Bốn phía một mảnh tĩnh mịch, vô cùng đáng sợ!
Phong Vân Vô Ngân liền triển khai Thiên Thị Địa Thính đại pháp, tinh thần lực lan toàn ra 7 Km, bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện ra trong phạm vi 7 Km, không hề có bất kì sinh cơ nào cả.
- Đám người kia đâu rồi?
Phong Vân Vô Ngân khiếp sợ:
- Chẳng lẽ vừa tiến vào sương mù đã bị giết chết trong nháy mắt? Không có khả năng! Ngay cả âm thanh giao chiến cũng không có, một tiếng hét thảm cũng không truyền ra. Hơn nữa mấy chục gã cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, còn có một một gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh ở đó, không thể dễ dàng giết chết như vậy được.
Tuy ràng cảm thấy sự tình phi thường quái dị, Phong Vân Vô Ngân cũng không khiếp nhược tới mức quay trở về thành. Hắn sải bước hướng về phía sương mù, lực lượng cơ thể toàn thân tích súc, từ trong xương cốt da thịt thấu ra khí tức trầm trọng như núi lớn, giữa mười nhón tay cương vụ quẩn quanh, phù văn lượn lờ. chỉ cần hơi chút dị thường lập tức sẽ tung ra nghìn vạn cân lực lượng.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng cẩn thận bước vào trong sương mù. Vừa bước chân vào đó, chỉ cảm thấy màn sương mù vốn vô cùng tĩnh mịch bỗng nhiên dâng lên sóng to gió lớn, cuồng phong cuồn cuộn, trời đất mờ mịt! Cuồng phong như lợi kiếm vù vù đâm thẳng vào trong mỗi một lỗ chân lông trên toàn thân Phong Vân Vô Ngân.
Chẳng qua cũng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, Tiên Thiên Cương Thể của Phong Vân Vô Ngân đã tản mát ra quang mang lấp lánh, da thịt như ngọc, mỗi một lỗ chân lông đều có công hiệu cắn nuốt cuồng phong. Sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân mở mắt, trong lòng mỉm cười:
- Nếu như ta không luyện thành Tiên Thiên Cương Thể, sợ ràng ngũ tạng lục phủ đều sẽ bị thôi thành cám vụn, trong nháy mắt hôi phi yên diệt.
Ngước mắt nhìn lên, phía trước cách đó không xa mở ra một đại môn màu vàng, mờ mờ ảo ảo.
Phong Vân Vô Ngân không vội không gấp, lững thững đi về phía cánh cửa, đặt chân bước vào trong.
Vừa tiến vào đại môn, khung cảnh đã hoàn toàn thay đổi.
Sơn thanh thủy tú, suối reo róc rách, vô số sơn đạo uốn lượn. Trong không khí truyền đến mùi hương thơm ngát của cây cỏ hoa lá.
Vẻ đẹp động lòng người, tình thơ ý họa.
Chẳng qua có một điều phá tan khung cảnh xinh đẹp này chính là cách cửa vào không xa, có từng tốp từng tốp tán tu ngồi đó. Có các thiếu đương gia dự thi, cũng có đám tùy từng Tiên Thiên của bọn họ.
Đại đa số đều rất chật vật.
Đầu tóc rối tung, quần ào tán loạn, trên mặt nhem nhuốc vô cùng dơ bẩn. cho dù là đám tùy tùng Tiên Thiên kia cũng không khá hơn là mấy.
Lúc này ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân. chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân bình chân như vại, lững thững bước đi như không có chuyện gì xảy ra, ngay cả quần ào cũng không xuất hiện một nếp nhàu.
Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người đều phải hít vào một luồng khí lạnh.
- Thiếu niên họ Quách này thật đứng là yêu nghiệt.
Một cường giả thiếu niên Cương Khí cảnh sơ kỳ thở dài trong lòng:
- Sau khi tiến vào sương mù, chính là một cơn lốc điên cuồng kịch liệt, ngay cả đám võ giả Tiên Thiên như chúng ta khi che chở các thiếu đương gia xuyên qua cơn lốc, cũng đều bị quần cho vô cùng thể thảm, không nghĩ tới, thiếu niên họ Quách này vẫn tiến vào nhàn nhã như đi dạo... Tiên Thiên Cương Thể, quả nhiên phi phàm!
Một đám thiếu đương gia, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân đều xen lẫn đố kỵ nồng đâm.
Phong Vân Vô Ngân quét mắt nhìn chung quanh, lại không phát hiện ra bóng dáng ba người Đế Huyền. Có lẽ bọn họ đã đi săn giết mãnh thú rồi.
Phong Vân Vô Ngân không muốn dừng lại lâu, lúc này tùy ý chọn lấy một sơn đạo rộng rãi, dọc theo sơn đạo tiến vào.
Chờ cho Phong Vân Vô Ngân đi xa, đám thiếu đương gia mới chỉa ra thành các nhóm nhỏ, dưới sự bảo hộ dẫn dắt của các tùy tùng Tiên Thiên tìm kiếm sơn đạo mà đi.
Một thiếu niên phấn khởi nói:
- Long hộ pháp, Tống hộ pháp, sơn đạo nơi này cây cối chằng chịt, cực kỳ phức tạp, ta đã nhớ được sơn đạo mà tiểu tử họ Quách lựa chọn cũng không có người nào khác đi vào. Bởi vậy, hình như hắn chỉ có một mình...
Long hộ pháp kia tiếp lời nói:
- Vừa vặn đang tìm cơ hội diệt hắn.
Long hộ pháp cùng Tống hộ pháp nhìn nhau. Long hộ pháp nói:
- Tống huynh ngươi mang theo thiếu gia đi săn giết mãnh thú. Ta sẽ truy sát thiếu niên họ Quách kia.
1664 hạt thiên địa đan điền đã có dấu hiệu bùng nổ phân liệt bất cứ lúc nào. Có thể nói, trạng thái bây giờ của Phong Vân Vô Ngân cho dù có gặp phải võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh sơ kỳ cũng không hề e ngại, bởi vậy hắn cũng chẳng mấy để tâm tới mấy trò quỷ của Đế Huyền.
Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân cũng có thể khẳng định, Lý Vạn Tiên chắc chắn sẽ ấn nấp âm thầm quan sát trận thi đấu mà Thao Thiết bà bà đưa ra này. Lý Vạn Tiên không thể mặc kệ không quan tâm mọi chuyện được.
Giả dụ nếu như trong quá trình thi đấu, gã thủ hạ cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Đế Huyền kia dám ra tay, Phong Vân Vô Ngân đoán ràng Lý Vạn Tiên tuyệt đối sẽ không ngồi yên.
Chỉ một lúc sau, Phong Vân Vô Ngân cùng với đại bộ phận nhân mã đều đã ra khỏi thành.
Bên ngoài thành, tràn ngập vụ khí nồng nặc. Mênh mông mờ mịt, dày đặc không gì sánh được, vô cùng ẩm ướt, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới tầm nhìn của tất cả mọi người. cho dù là cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, thậm chí là gã võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh bên người Đế Huyền kia cũng đều không nhìn thấy rõ ràng tình cảnh ở trong sương mù.
Một màu trắng xóa!
Hơn nữa, trong sường mù thường xuyên truyền đến những tiếng rống cuồng bạo của mãnh thú, cũng có lúc những mãnh thú khổng lồ qua lại, bước chân nện trên mặt đất ầm ầm như tiếng sấm.
Từng đợt khí tức hoang dã hung hãn từ trong sương trắng mênh mông truyền ra khiến cho lòng người sợ hãi.
- Sao tình cảnh lại như thế này?
Một số thiếu đương gia trong lòng sinh ra khiếp sợ:
- Sương mù vô cùng vô tận, chẳng ai biết được bên trong sương mù ẩn dấu bao nhiêu mãnh thú, quá hung hiểm!
- Được rồi, thiếu gia, có chúng ta hộ vệ bên cạnh thì ngươi còn sợ gì chứ, cẩn thận một chút, đừng liều lĩnh là được.
Vài tên võ giả Tiên Thiên đi theo bên cạnh lên tiếng chấn an:
- Thiếu gia, chúng ta đi thôi!
Dần dần, từng tổ nhân mã đều là do các tùy tùng hộ vệ Tiên Thiên dẫn theo các thiếu đương gia chậm rãi tiến vào trong sương mù.
- Tiểu tử họ Quách, hi vọng ngươi có thể sống mà quay trở về thành, không nên bị mãnh thú ăn thịt nhé.
Đế Huyền quay sang nói với Phong Vân Vô Ngân, sau đó cũng tiến vào trong làn sương mù.
Gã thiếu niên áo đen lạnh lừng Doanh Thắng kia cũng không liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, theo sau Đế Huyền, cùng với gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh tiến về phía trước.
Cuối cũng chỉ còn lại một mình Phong Vân Vô Ngân đơn độc đứng đó.
- Hả? Bọn họ sau khi tiến vào trong sương mù, vì sao lại hoàn toàn không có động tĩnh gì?
Lúc này Phong Vân Vô Ngân thoáng có một chút cảm giác không thích hợp.
Cũng không kỳ quái, nhóm người Đế Huyền sau khi tiến vào sương mù, liền tựa như đá chìm đáy biển, không hề có tiếng động!
Bốn phía một mảnh tĩnh mịch, vô cùng đáng sợ!
Phong Vân Vô Ngân liền triển khai Thiên Thị Địa Thính đại pháp, tinh thần lực lan toàn ra 7 Km, bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện ra trong phạm vi 7 Km, không hề có bất kì sinh cơ nào cả.
- Đám người kia đâu rồi?
Phong Vân Vô Ngân khiếp sợ:
- Chẳng lẽ vừa tiến vào sương mù đã bị giết chết trong nháy mắt? Không có khả năng! Ngay cả âm thanh giao chiến cũng không có, một tiếng hét thảm cũng không truyền ra. Hơn nữa mấy chục gã cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, còn có một một gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh ở đó, không thể dễ dàng giết chết như vậy được.
Tuy ràng cảm thấy sự tình phi thường quái dị, Phong Vân Vô Ngân cũng không khiếp nhược tới mức quay trở về thành. Hắn sải bước hướng về phía sương mù, lực lượng cơ thể toàn thân tích súc, từ trong xương cốt da thịt thấu ra khí tức trầm trọng như núi lớn, giữa mười nhón tay cương vụ quẩn quanh, phù văn lượn lờ. chỉ cần hơi chút dị thường lập tức sẽ tung ra nghìn vạn cân lực lượng.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng cẩn thận bước vào trong sương mù. Vừa bước chân vào đó, chỉ cảm thấy màn sương mù vốn vô cùng tĩnh mịch bỗng nhiên dâng lên sóng to gió lớn, cuồng phong cuồn cuộn, trời đất mờ mịt! Cuồng phong như lợi kiếm vù vù đâm thẳng vào trong mỗi một lỗ chân lông trên toàn thân Phong Vân Vô Ngân.
Chẳng qua cũng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, Tiên Thiên Cương Thể của Phong Vân Vô Ngân đã tản mát ra quang mang lấp lánh, da thịt như ngọc, mỗi một lỗ chân lông đều có công hiệu cắn nuốt cuồng phong. Sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân mở mắt, trong lòng mỉm cười:
- Nếu như ta không luyện thành Tiên Thiên Cương Thể, sợ ràng ngũ tạng lục phủ đều sẽ bị thôi thành cám vụn, trong nháy mắt hôi phi yên diệt.
Ngước mắt nhìn lên, phía trước cách đó không xa mở ra một đại môn màu vàng, mờ mờ ảo ảo.
Phong Vân Vô Ngân không vội không gấp, lững thững đi về phía cánh cửa, đặt chân bước vào trong.
Vừa tiến vào đại môn, khung cảnh đã hoàn toàn thay đổi.
Sơn thanh thủy tú, suối reo róc rách, vô số sơn đạo uốn lượn. Trong không khí truyền đến mùi hương thơm ngát của cây cỏ hoa lá.
Vẻ đẹp động lòng người, tình thơ ý họa.
Chẳng qua có một điều phá tan khung cảnh xinh đẹp này chính là cách cửa vào không xa, có từng tốp từng tốp tán tu ngồi đó. Có các thiếu đương gia dự thi, cũng có đám tùy từng Tiên Thiên của bọn họ.
Đại đa số đều rất chật vật.
Đầu tóc rối tung, quần ào tán loạn, trên mặt nhem nhuốc vô cùng dơ bẩn. cho dù là đám tùy tùng Tiên Thiên kia cũng không khá hơn là mấy.
Lúc này ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân. chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân bình chân như vại, lững thững bước đi như không có chuyện gì xảy ra, ngay cả quần ào cũng không xuất hiện một nếp nhàu.
Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người đều phải hít vào một luồng khí lạnh.
- Thiếu niên họ Quách này thật đứng là yêu nghiệt.
Một cường giả thiếu niên Cương Khí cảnh sơ kỳ thở dài trong lòng:
- Sau khi tiến vào sương mù, chính là một cơn lốc điên cuồng kịch liệt, ngay cả đám võ giả Tiên Thiên như chúng ta khi che chở các thiếu đương gia xuyên qua cơn lốc, cũng đều bị quần cho vô cùng thể thảm, không nghĩ tới, thiếu niên họ Quách này vẫn tiến vào nhàn nhã như đi dạo... Tiên Thiên Cương Thể, quả nhiên phi phàm!
Một đám thiếu đương gia, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân đều xen lẫn đố kỵ nồng đâm.
Phong Vân Vô Ngân quét mắt nhìn chung quanh, lại không phát hiện ra bóng dáng ba người Đế Huyền. Có lẽ bọn họ đã đi săn giết mãnh thú rồi.
Phong Vân Vô Ngân không muốn dừng lại lâu, lúc này tùy ý chọn lấy một sơn đạo rộng rãi, dọc theo sơn đạo tiến vào.
Chờ cho Phong Vân Vô Ngân đi xa, đám thiếu đương gia mới chỉa ra thành các nhóm nhỏ, dưới sự bảo hộ dẫn dắt của các tùy tùng Tiên Thiên tìm kiếm sơn đạo mà đi.
Một thiếu niên phấn khởi nói:
- Long hộ pháp, Tống hộ pháp, sơn đạo nơi này cây cối chằng chịt, cực kỳ phức tạp, ta đã nhớ được sơn đạo mà tiểu tử họ Quách lựa chọn cũng không có người nào khác đi vào. Bởi vậy, hình như hắn chỉ có một mình...
Long hộ pháp kia tiếp lời nói:
- Vừa vặn đang tìm cơ hội diệt hắn.
Long hộ pháp cùng Tống hộ pháp nhìn nhau. Long hộ pháp nói:
- Tống huynh ngươi mang theo thiếu gia đi săn giết mãnh thú. Ta sẽ truy sát thiếu niên họ Quách kia.
- Hắn tuổi còn nhỏ, lại không phải người có huyét mạch đặc thù, vậy mà có thể tu thành Tiên Thiên Cương Thể. Nếu như trước khi hắn chết ta có thể ép hỏi ra được điều gì, vậy chẳng phải là chuyện tốt sao?
Trong mắt hắn bắn ra thần sắt tham lam vô tận.
Hiển nhiên, tên cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh này đã nảy sinh thèm muốn không thể ngăn chặn đối với Phong Vân Vô Ngân.
- Đứng đó! Long hộ pháp, vậy ngài đi nhanh lên!
Thiếu niên kia vội vàng nói.
Tống hộ pháp trầm ngâm trong chóc lát:
- Được, Long huynh, ta sẽ bảo vệ tốt thiếu gia. chẳng qua ngươi hành sự cũng phải cẩn thận. Thiếu niên họ Quách kia chỉ sợ không phải đơn giản như vậy.
- Ha ha ha, chỉ là Tiên Thiên Cương Thể, có thể làm khó dễ được ta sao? Tu vi ta là Tiên Thiên Cương Khí cảnh, cũng đã đạt tới trung kỳ, ta muốn chém muốn giết hắn lúc nào chẳng được.
Long hộ pháp cười to sang sảng, lập tức hóa cương thành đao, chân đạp đao cương, nhanh như điện lao về phía sơn đạo mà Phong Vân Vô Ngân vừa tiến vào ban nãy.
- Thiếu gia, ta cùng ngươi đi săn giết mãnh thú.
Tống hộ pháp dẫn theo thiếu niên kia đi về một sơn đạo khác.
- Khặc khặc khặc khặc...
Sau khi ba người này rời đi, phía sau một khối nhanh thạch hiện lên một thân hình lụ khụ, trên gương mặt hắn vô cùng hèn mọn, tươi cười nói:
- Quả nhiên có người muốn xuất thủ diệt bỏ thiếu niên họ Quách, lão phu vừa lúc theo ở phía sau làm hoàng tước, thay thiếu gia loại bỏ một kình địch lớn, thuận tiện ép hỏi bí mật của hắn một phen... Khặc khặc khặc...
Tiếng cười kia âm hiểm lanh lảnh, khiến người ta lông tóc dựng đứng sau một khắc, lão giả chân đạp cương vân đuổi theo con môi.
Sau khi Phong Vân Vô Ngân đi vào sơn đạo, cứ vậy chạy loạn một hồi, cảm thụ các loại diệu dụng
Sau khi tấn chức Tiên Thiên Cương Thể.
Tiên Thiên Cương Thể không chỉ khiến cho lực lượng cơ thể Phong Vân Vô Ngân bạo tăng trăm lần, ngay cả sự nhạy bén, tốc độ, năng lực chạy nhảy cũng tăng lên gấp bội.
Trước đó, Phong Vân Vô Ngân tu luyện Tật Phong Bộ, dựa vào huyền khí phát động đạt được tới cảnh giới đại thành, một bước bước ra có khoảng cách hai chục thước. Mà hôm nay, Tiên Thiên Cương Thể đã thành, tốc độ chạy của cơ thể cũng tăng lên gấp trăm lần, khiến cho khi Phong Vân Vô Ngân chạy đi, bụi bay mù mịt, cát đá văng loạn, so với cước trình của thiên lý mã còn muốn nhanh hơn.
Đương nhiên, tốc độ tinh thuần của cơ thể, cùng với sử dụng huyền khí phát động Tật Phong Bộ lại không thể nào đồng thời sử dụng. Nhưng tóm lại tốc độ của Phong Vân Vô Ngân lúc này đều đã vượt qua Tật Phong Bộ Đại Thành kỳ gấp may lần.
Nếu như từ Nếu như từ không trung nhìn xuống phía dưới, sẽ thấy được Phong Vân Vô Ngân một đường cuồn cuộn, tựa như mãnh thú, cát bụi bao phủ quanh thân thể hắn, nhưng hạt cát lại không thể nào dính vào người hắn, mỗi khi cát bụi tới gần người đều lập tức bị cương phong kéo theo khi hắn chạy thôi tan thành hư vô.
Sau khi chạy nhanh một hồi, Phong Vân Vô Ngân vô cùng vui sướng, lại tiếp tục thử những năng lực khác, như nhảy ra xa hơn mười thước, nhảy bật cao hơn mười thước, phi thường đáng sợ.
Hơn nữa toàn thân tinh lực tràn ngập, phảng phất như vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Sau một hồi chạy nhảy, cũng không biết đã chạy đi được bao dặm, phía trước xuất hiện một mảnh rừng rậm, mơ hồ có âm thanh mãnh thú gào thét vang lên, mùi hôi thối ngập trời.
Phong Vân Vô Ngân đừng bước:
- Có thể săn giết mãnh thú rồi. Hôm nay mãnh thú Hậu Thiên đối với ta mà nói đã không còn nhiều giá trị. Tốt nhất có thể gặp phải mãnh thú Tiên Thiên, sau khi giết xong phải thử xem có thể luyện hóa nó thành thịt viên được không.
Nghĩ đến đây, trong lòng Phong Vân Vô Ngân dâng lên sự phấn khích khó hiểu. Thi thể mãnh thú Tiên Thiên nếu như có thể luyện hóa thành thịt viên, vậy thì đó chính là "thịt viên Tiên Thiên", không biết mùi vị sẽ như thế nào?
. Sau khi ăn xong, không biết có bao nhiêu hiệu dụng?
Dạ dày Phong Vân Vô Ngân thắt lên vài cái, một ngụm nước miếng trào lên như muốn chảy ra khỏi miệng, khiến hắn phải nhanh chóng nuốt vào.
Lập tức Phong Vân Vô Ngân nhấc chân tiến về phía rừng rậm.
đúng lúc này, không trung trên đỉnh đầu cương khí gào thét, uy áp mịt mờ như một ngọn núi ép xuống, rất nhanh, một lão giả chân đạp đao cương từ không trung hạ xuống, sau khi đáp xuống đất, hắn đứng ở ven rừng rậm, chắp tay sau lưng, dừng ánh mắt đàng đàng sát khí nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Không phải là Long hộ pháp kia thì là ai?
Lúc này, toàn thân cương khí của Long hộ pháp bùng phát, ở sau lưng hiện ra đoàn cương khí lớn tầm một mẫu, cương khí vặn vẹo vài cái rồi hóa thành mười tám thanh đại đao đầu quỷ, ánh đang lạnh lẽo, cương khí lưu chuyển, chém giết vạn vật như cỏ rác! Mỗi một thanh đại đao đầu quỷ đều diêu khắc những bức tranh chữ triện như đao khắc, ngân câu thiết họa, đao khí tung hoành.
- Tiểu tử họ Quách.
Ánh mắt Long hộ pháp lạnh lẽo nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân:
- Thân pháp của ngươi quả thực rất nhanh, ta phải mất nhiều thời gian mới đuổi kịp được ngươi. chẳng qua ngươi không chạy được nữa đâu, lưu lại nơi này đi!
- A? Muốn giết ta?
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nhếch lên, trong nháy mắt liền hiểu rõ. Lão giả này có tu vi Tiên Thiên Cương Khí cảnh, tất nhiên chính là tùy tùng của một thiếu đương gia. Hôm nay, hắn sát ý như đao tới đây, chính là muốn lấy mạng ta.
Sát khí toàn thân Long hộ pháp tăng lên, những thanh đại đao đầu quỷ sau lưng hắn bắt đầu xoay tròn, cương khí kèm theo đao mang, xuyên đến tận trời, vô cùng chói mắt.
Hắn lại mở miệng nói tiếp:
- Lão phu đường đường là tu vi Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, giết ngươi như giết chó, chăng qua lão phu cũng muốn để cho ngươi một con đường sống. Ngươi tự đoạn hai tay, đem bí pháp luyện thành Tiên Thiên Cương Thể giao ra đây, ta sẽ tha ngươi khỏi chết.
- Ha ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân cuồng ngạo cười lớn. Nhưng trong lòng sát khí lại bốc lên cuồn cuộn. Yêu thai trong cơ thể cũng lông lên, xương cốt kinh mạch toàn thân thấu phát ra tiếng kèn thôi vang, tiếng trống dồn dập. Hắn vừa thành Tiên Thiên Cương Thể, vẫn còn chưa được thống khoái đánh một trận, lúc này tên cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ kia tới đây, vừa vặn cho hắn luyện tập một chút.
Tiếng cười chưa tắt, trong mắt Phong Vân Vô Ngân lệ khí chợt lóe lên, 2 chiếc giao long tí nháy mắt đã lao ra khỏi cơ thể.
- Chết cho ta...
Phong Vân Vô Ngân rống lớn một tiếng, một chiếc giao long tí ẩn chứa trăm vạn cân thần lực, còn có tiên thiên cương khí nhàn nhạt bao phủ, hung bạo quất ra, ngũ trảo như đao, điên cuồng đập về phía Long hộ pháp. Còn một chiếc giao long tí khác thì xoay ngược lại tóm lấy Phong Vân Vô Ngân, nắm lấy Phong Vân Vô Ngân toàn lực ném ra như một viên đạn bắn về phía Long hộ pháp.
Những động tác này thuần thục tự nhiên, hoa rơi nước chảy, tựa như đã được diễn luyện thật tốt từ trước đó.
Phong Vân Vô Ngân dễ dàng vượt qua khoảnh cách mấy chục thước giữa hắn là Phong Vân Vô Ngân, quyền phải tụ lực, thần uy bùng phát, đấm thẳng vào mặt Long hộ pháp!
1 giao lực!
Nắm đấm hoàn toàn được bao phủ trong cương khí mờ mịt, từng đạo phù văn chữ triện ẩn hiện mà ra!
- Rầm!
Không khí cũng hoàn toàn bị đánh cho tan vỡ!
Chiếc giao long tí ẩn chứa trăn vạn cân thần lực kia cơ hồ đồng thời lao tới cùng lúc với nắm đấm của Phong Vân Vô Ngân, cùng nhau đánh thẳng về phía Long hộ pháp.
Uy thế như vậy, cho dù là thiên quân vạn mã cũng bị đập chết.
Long hộ pháp thực không ngờ Phong Vân Vô Ngân nói đánh liền đánh, hung mãnh đến tột đỉnh, đao cương của hắn cũng không kịp phóng ra, Phong Vân Vô Ngân liền đã lao tới.
- Man tử!
Long hộ pháp kinh sợ rống lên, cũng không kịp tụ thế hình thành đao cương, chỉ có đại đao đầu quỷ từ mười tám phương vị đồng thời chém ra, bất quá uy thế chẳng kém gì đao cương, rung chuyển trời đất.
- Rầm!
Quyền phải của Phong Vân Vô Ngân lấy 1 giao lực trực tiếp đánh cho tan vỡ một thanh đại đao đầu quỷ được hình thành bởi tiên thiên cương khí, đan điền rung lên, lại có một chiếc giao long tí cuồn cuộn xông ra, đập thẳng vào đầu Long hộ pháp.
Phải biết rằng, mặc dù là Long hộ pháp này lấy thực lực Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, nói về lực lượng tinh khiết thì cương khí toàn thân cũng ẩn chứa 1 giao lực, chẳng qua hắn dừng cương khí toàn thân để biến ảo thành đại đao đầu quỷ, cũng là 1 giao lực nhưng lại chia đều ra thành mười tám phần! cho nên mỗi một thanh đại đao đầu quỷ chỉ có được hơn một trăm vạn cân!
Phong Vân Vô Ngân nói đánh là đánh, phương thức công kích thô bạo trực tiếp, khiến cho Long hộ pháp căn bản chưa kịp triển khai đao chiêu tinh diệu Huyền giai cao cấp "Trảm Quỷ Thập Bát Thức", liền đã hoàn toàn rơi vào cục diện bị vây giết của Phong Vân Vô Ngân.
Mấu chốt là Long hộ pháp này cũng không lĩnh ngộ ra được "ý" trong võ đạo mà vô số võ giả tha thiết ước mơ, cho nên khi sử dụng đao pháp không thể tùy tâm sở dục, kiến tạo nên ý cảnh của đao, đem đao pháp thi triển ra tự nhiên tự tại.
Phong Vân Vô Ngân cứ vậy mà dùng bạo lực để chiếm tiên cơ.
Phong Vân Vô Ngân một quyền đánh tan một thanh đại đao đầu quỷ, quyền thế không giảm, đấm thẳng vào mặt Long hộ pháp.
Còn 2 chiếc giao long tí, một chiếc đã chộp tới Long hộ pháp, chiếc còn lại thì đánh tan một thanh đại đao đầu quỷ, sau đó ngũ trảo xiết chặt, tựa như cự chùy ầm ầm đập về phía Long hộ pháp.
Long hộ pháp trong lòng không ngừng kêu khổ, lập tức điều khiển những thanh đại đao đầu quỷ còn lại cùng với cương khí toát ra từ hai chiếc đại đao đầu quỷ vừa bị đánh tan, hòa thành một thể, trong nháy mắt hình thành một cỗ cương khí mênh mông, biến ảo thành một kiện mũ giáp bao bọc thân thể. Hắn nhe răng trợn mắt gầm lên:
- Con em người. Để xem lão phu hành hạ ngươi thế nào!
Thân hình mặc áo giáp cương khí của hắn lui nhanh về phía sau, mở miệng điên cuồng nhục mạ Phong Vân Vô Ngân.
- Rầm!
Phong Vân Vô Ngân tốc độ cực nhanh, theo sát từng bước, quyền phải ra sức đánh lên áo giáp cương khí bên ngoài thân thể Long hộ pháp, bùng nổ lên từng luồng rung động.
- Lão tạp chủng muốn chết!
- Rầm!
Quyền trái của Phong Vân Vô Ngân lại tiếp tục đấm ra 1 giao lực.
- Lão tạp chủng muốn chết!
- Rầm! Rầm!
2 chiếc giao long tí đồng thời oanh kích.
- AAAA! Tức chết lão phu!
Long hộ pháp một đường điên cuồng lui lại, áo giáp cương khí trên người bị Phong Vân Vô Ngân luân phiên đấm lên, không ngừng vỡ toác ra những vết nứt nẻ, dưới chân thì đạp lên mặt đất thành những hố sâu hoắm, bụi bặm bốc lên mù mịt, dần dần bị ép tiến vào trong rừng rậm.
- Rầm! Lão tạp chủng muốn chết!
- Rầm! Lão tạp chủng muốn chết!
- Rầm! Lão tạp chủng muốn chết!
Phong Vân Vô Ngân như giöi bám vào xương, điên cuồng đuổi đánh, lại như Ma Thần phụ thể, tinh lực toàn ngập, thần lực cuồn cuộn, không hề biết mệt mỏi.
- Ầm!
Long hộ pháp lùi vào trong rừng rậm, mạnh mẽ bị bức lui va vào một cây cổ thụ che trời khiển cho nó vỡ thành phấn vụn. Trong rừng mãnh thú Hậu Thiên kinh khủng gào thét, tán loạn chạy trốn.
- Trảm Quỷ Thập Bát Thức... Lệ Quỷ Phục Tru!
Liên tiếp hơn mười quyền, hơn mười nhát quật của giao long tí, cương khí toàn thân của Long hộ pháp cũng đã sắp tiêu hao hét, tim mặt hắn rét lạnh, cố gắng một lần cuối hóa cương khí thành cương đao, muốn chém về phía Phong Vân Vô Ngân, liều mạng một chiêu, chính là sát chiêu trong bộ đao pháp Huyền giai cao cấp mà hắn tu luyện... Lệ Quỷ Phục Tru!
Khắp nơi truyền đến tiếng gào khóc thảm thiết, một thanh đại đao đầu quỷ từ trong đan điền của Long hộ pháp lao ra, mũi đao cương khí bùng nổ, hình thành nên một ác quỷ, quỷ trảo giơ cao, liên tiếp trảo ra, như muốn xé ngực phanh bụng Phong Vân Vô Ngân.
- Vô dụng!
Phong Vân Vô Ngân chợt thu nạp 1664 hạt thiên địa đan điền vào trong cơ thể, tu vi huyền khí bát phẩm ngưng tụ, 5 phần kiếm ý tụ lại thành một thanh kiếm nhỏ như châm, đâm thẳng vào mắt phải của Long hộ pháp. Kiếm quang lượn lờ, như mây như khói, mờ ảo bất định.
Đương nhiên, vẻn vẹn chỉ dựa vào huyền khí để phát ra kiếm ý, đối với một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh mà nói quả thực có phần như trò trẻ con. Long hộ pháp phân ra một luồng cương khí, dễ dàng hóa giải luồng kiếm mang bé như châm này. chẳng qua ánh mắt của hắn cũng đã bị tinh quang trên kiếm mang lóe lên phải nheo mắt lại một chút.
Chiêu đao pháp Lệ Quỷ Phục Tru cũng khựng lại trong khoảnh khắc, chưa kịp tung hết ra.
- Rầm!
Phong Vân Vô Ngân lại tung ra một quyền, lấy 1 giao lực mãnh liệt đấm thẳng vào ngực Long hộ pháp.
Thanh đại đao đầu quỷ sinh ra từ trong đan điền của Long hộ pháp trong nháy mắt bị chấn cho vỡ nát, đao chiêu tan rã, cả người bị đánh bay ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
- Ầm! Ầm!
2 chiếc giao long tí trong nháy mắt từ trên trời nện xuống, nặng nề đập lên thân thể Long hộ pháp!
- Uỳnh!
2 chiếc giao long tí trong nháy mắt bộc phát ra mấy trăm vạn cân lực lượng, đào lên một cái hố sâu mấy chục thước, sâu đến vài thước, nhìn vô cùng kinh khủng.
Long hộ pháp bị đánh lún xuống tận đáy hố. Tuy rằng hắn chưa chết ngay được, nhưng cương khí hộ thể bao bọc xung quanh hắn đã nát bấy thành bột mịt, áo giáo cương khí hộ thể cũng vỡ vụn thành cặn bã.
Phong Vân Vô Ngân nhảy vào trong hố sâu, không thèm nói đạo lý, quyền phải lập tức nện xuống.
- Rầm! Lão tạp chủng! Đi tìm chết!
- Rầm! Lão tạp chủng! Đi tìm chết!
Liên tục đánh ra hơn mười quyền, mỗi một quyền đều có 1 giao lực, hoàn toàn đánh chết Long hộ pháp, thân thể hắn bị đập thành thịt vụn, nát bấy không còn chỗ nào nguyên vẹn.
Sau khi đánh chết gã võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh này, Phong Vân Vô Ngân thu hồi giao long tí, khoanh chân ngồi xuống, một bên khôi phục thể lực, một bên đưa mắt nhìn đống xương vụn thịt nát ở bên trong hố, trong lòng đột nhiên trở nên ảo não:
- Ta vừa rồi ra chiêu không thể thu tay, đánh cho hắn thành đống bùn nhão, quả là sai lầm! Dù nói thế nào đi nữa cũng phải lưu toàn thây, để cho ta luyện hóa một phen có phải tốt hơn không?
Bá Khí - Chương #122Báo Lỗi TruyệnChương 122/826Copyright © 2012-2015 TruyệnYY.
Bá Khí Bá Khí - Xấu Tới Linh Hồn Bá Khí