Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3179 / 42
Cập nhật: 2015-10-28 15:23:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 49: Phát Tài Lớn
ài phút đồng hồ sau, Phong Vân Vô Ngân đã thu hồi hết đống chiến lợi phẩm...
Hoàng kim 8000 lượng.
2 viên Thối Thể Đan cấp thấp; 2 viên Dưỡng Tâm Đan cấp thấp; 12 viên Hồi Huyền Đan cấp thấp dùng để khôi phục huyền khí.
2 viên Giải Độc Đan trung cấp; 1 viên Thối Thể Đan trung cấp; 2 viên Dưỡng Tâm Đan trung cấp, 10 viên Hồi Huyền Đan trung cấp.
1 viên Tị Thủy Đan cao cấp có thể khiến người trong nước thoải mái hô hấp; 1 viên Bổ Thủy Đan cao cấp có thể chứa đựng một lượng nước lớn, thích hợp dùng trong sa mạc lặn lội đường xa.
Mang Thảo có thể dùng để rèn luyện binh khí, khoảng chừng 5 cân.
Dịch hoa, có thể khiển kẻ khác liên tục thức không cần ngủ mấy ngày liền cũng không bị mỏi mệt, tinh thần phấn chấn, 12 đóa.
Những thứ này chính là toàn bộ tài sản trong hai chiếc nạp giới.
Xem ra bốn người Âu Dương Bảo Châu này, thân thế cũng bình thường, ngay cả hoàng kim cũng không có bao nhiêu, chỉ là mấy nghìn lượng mà thôi.
Đương nhiên võ giả, đặc biệt là cảnh giới thấp, hoặc là những võ giả nửa vời, cần tiêu rất nhiều tiền, ăn mặc ngủ nghỉ trong thành Nham Thạch đều cần tiền... Bởi vậy, trừ một bộ phận trên đỉnh kim tự tháp ra, số còn lại đều rất nghèo nàn.
Còn về phần những kiến thức phân biệt được mấy loại thảo dược này, Phong Vân Vô Ngân đều học được từ trong quyển sách mà ông chủ hiệu thuốc đã bán cho.
Thí dụ như nói, trước đây lúc ở Bạch Mang sơn, Phong Vân Vô Ngân đã có được chiếc bình đá từ trong tay tên tán tu độc nhãn, bên trong có vài viên đan dược, kỳ thực chỉ là viên Giải Độc Đan cấp thấp bình thường mà thôi.
Phong Vân Vô Ngân đeo hai chiếc nhẫn vào ngón tay trỏ bên phải, sau đó đi đến phía thùng gỗ.
Nước thuốc trong thùng gỗ đã lạnh, hơi nước đã tan hết.
Phong Vân Vô Ngân qua đó nhìn, trong thùng gỗ to như vậy, nổi lên một ít xương cốt... Xương đủi, xương sọ, xương sườn đủ thể loại. Tất cả xương đều đã bị nhuộm màu tím, khiển cho người ta nhìn vào mà khiếp sợ.
Những xương cốt này, hiển nhiên là thi thể của đôi nam nữ Từ Tuấn và Miêu Nhược Lan.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm than, độc tính của Sinh quả, quả nhiên là vô cùng lợi hại, không ngờ ăn mòn sạch sẽ máu thịt toàn thân của hai võ giả tu vi hậu thiên bát phẩm.
Thùng nước thuốc này loang lổ một chút màu tím, thoạt nhìn thành phần của nước thuốc, hiển nhiên đã bị độc tính của Sinh quả phá hoại.
- Đáng tiếc. Nước thuốc này là một thứ rất tốt, nội đan Địa Hỏa Long của mãnh thú thập phẩm rất thích hợp để rèn luyện thân thể. Nhưng đã bị độc tính ô nhiễm, không còn chút tác dụng gì.
Phong Vân Vô Ngân tiếc hận một hồi.
Lúc này, hắn thấy trong thùng gỗ, trên hai đoạn xương ngón tay, mỗi đoạn có đeo 1 chiếc nhẫn cổ xưa.
- Lại là nạp giới?
Phong Vân Vô Ngân hồi hộp thấp thỏm.
Lúc trước, trong khi nhóm người Âu Dương Bảo Châu nói chuyện hắn đã nghe được, Âu Dương Phách đại ca của Âu Dương Bảo Châu, cường giả hậu thiên cửu phẩm đỉnh phong, trong thành Nham Thạch có kinh nghiệm tu luyện đã 10 năm, tiền của tích lũy được chắc cũng không ít, hơn nữa tài sản này đã rơi vào tay tên mặt trắng Từ Tuấn sau khi hắn ta chết.
- Lẽ nào nói... Trong hai chiếc nạp giới này, một cái trong đó chính là cái mà Từ Tuấn đoạt được trong tay Âu Dương Phách? Cái mà Âu Dương Phách cất giữ số tài sản cả đời mình?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng càng thêm thấp thỏm rung động.
Hắn theo bản năng vươn tay ra, muốn vớt hai đoạn xương ngón tay kialên, lấy ra hai chiếc nhẫn trên xương ngón tay.
Khi tay gần chạm vào đoạn xương, động tác của Phong Vân Vô Ngân đột nhiên dừng lại, trên thái dương mồ hôi lạnh chảy ròng ròng... Xương ngón tay thâm tím đáng sợ, đã bị độc Sinh quả xâm nhập, Phong Vân Vô Ngân làm sao dám đụng vào? Không cẩn thận nhiễm chút độc tố, vậy chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ!
Ngay cả Từ Tuấn và Miêu Nhược Lan hậu thiên bát phẩm cũng bị độc dược ăn mòn da thịt không sót lại chút gì, huống chỉ Phong Vân Vô Ngân?
Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng rút tay lại, sờ sờ mũi, nhìn chằm chằm hai chiếc nhẫn, nếu muốn lấy chúng xuống mà lại không muốn chạm vào xương ngón tay, thật không phải chuyên dễ dàng.
Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ hồi lâu, trong đầu chợt lóe lên linh quang. Đột nhiên trong lúc đó, 208 hạt thiên địa đan điền, dũng mành tiến vào thùng gỗ, trực tiếp luyện hóa xương cốt trong thùng gỗ!
Những xương cốt này chính là một phần thi thể của Từ Tuấn và Miêu Nhược Lan, thi triển Thiên Địa Bá Khí Quyết có thể dễ dàng luyện hóa chúng. Tuy nhiên huyền khí còn lưu lại trong xương cốt chỉ còn mỏng manh như tơ nhện, sau khi luyện hóa toàn bộ xương cốt xong, cũng không thể luyện ra vài tia huyền khí.
Hai cái nhẫn không có xương tay ràng buộc, nhất thời trôi nổi trên mặt nước.
- Bây giờ ta làm đổ thùng nước thuốc này, cần phải cẩn thận hơn nữa, phải lấy được hai chiếc nhân này làm của riêng mình.
Trên mặt Phong Vân Vô Ngân hiện vẻ vui mừng.
Đúng lúc này, 208 hạt thiên địa đan điền, đồng loạt rơi vào trong thùng nước bắt đầu tự động luyện hóa, trong nước thuốc truyền đến tiếng kêu sùng sục, hơn nữa mực nước trong thùng gỗ, một tấc lại một tấc, dùng mắt thường cũng có thể thấy được mực nước đang cạn dần đi.
- Không phải chứ? Còn có thể... Còn có thể luyện hóa nước thuốc sao?
Phong Vân Vô Ngân cả kinh, toát hết mồ hôi. Tổng cương của Thiên Địa Bá Khí Quyết chỉ nói, môn công pháp này có thể luyện hóa thi thể, từ trong thi thể hấp thu huyền khí...
Dường như cũng không hề đề cập tới chuyện hấp thu luyện hóa nước này!
Huống hồ, thùng nước thuốc này cũng không tinh khiết, vừa có nhựa cây Hỏa Long, lại có dược hiệu của nội đan Địa Hỏa Long, còn có độc tính của Sinh quả...
Phong Vân Vô Ngân có chút hồn bay phách lạc, mắt mở trừng trừng nhìn nước trong thùng gỗ từ từ biển mất.
Mười mấy phút đồng hồ sau, nước trong thùng gỗ đã bị 208 hạt thiên địa đan điền luyện hóa hết không còn một giọt.
Phong Vân Vô Ngân ngó qua xem, chỉ thấy dưới đáy thùng, 1 vài thứ đang nằm yên tĩnh... 2 chiếc nhân, một viên đan dược đỏ như máu, lớn bằng quả trứng gà, cùng với một viên đan dược màu tím sẫm cũng lớn tầm quả trứng.
Phong Vân Vô Ngân càng cảm thấy cổ quái, nhịn không được thò tay vào nhặt đan dược màu đỏ và màu tím lên.
Đan dược màu đỏ chạm vào tay liền cảm thấy ấm áp, tản ra khí nóng nhè nhẹ, đan dược màu tím thẫm, bình thường không có gì lạ, không có chút gì khác thường.
Phong Vân Vô Ngân cầm đan dược màu đỏ đưa lên mũi ngửi, chỉ cảm thấy nhiệt khí ào ạt chui vào mũi, toàn thân dào dạt như ngâm trong suối nước nóng, khiến Phong Vân Vô Ngân thoải mái vô cùng. Hắn với đan dược màu đỏ yêu thích không buông tay, ra sức ngửi mùi hương và nhiệt độ trong thuốc tỏa ra, hoàn toàn si mê.
Hơn một phút sau, Phong Vân Vô Ngân mới cầm đan dược màu tím lên mũi ngửi, thấy chúng vô sắc vô vị.
- Hai đan dược này, chẳng lẽ là do 208 hạt thiên địa đan điền đã phân biệt luyện hóa, cách ly nội đan Địa Hỏa Long và độc tố Sinh quả ra, hình thành hai viên đan dược khác nhau? Màu đỏ là thuốc bổ, màu tím sâm là thuốc độc?
Phong Vân Vô Ngân bắt đầu suy đoán.
Trên thực tế, hắn đoán không sai.
Đan dược màu đỏ, chính là nhựa cây Hỏa Long sau khi luyện hóa nội đan hình thành nước thuốc, thiên địa đan điền của Phong Vân Vô Ngân đã cô đọng những nước thuốc này thành một viên thuốc hoàn hảo, giữ lại được một phần công hiệu của nước thuốc.
Đan dược màu tím sẫm, chính là độc tố Sinh quả còn lại trong thùng nước, ngưng tụ lại thành viên đan dược kịch độc. Độc tính của nó mặc dù kém so với một trái Sinh quả, nhưng cũng là không hề tầm thường.
Phong Vân Vô Ngân cất đan dược màu tím vào trong nạp giới ở ngón tay giữa. Sau đó nhịn không được đem đan dược màu đỏ lên mũi ngửi. Chỉ cảm thấy, đan dược màu đỏ này ẩn chứa khí thế bừng bừng, sức sống tràn trề, chỉ cần dược hương, cũng có thể tẩm bổ rèn luyện tạng phủ.
- ực~
Phong Vân Vô Ngân khó có thể tiếp tục duy trì, hắn nuốt nước bọt ừng ực. Sau đó hắn lập tức đưa viên đan dược màu đỏ vào miệng.
Đan dược vừa vào miệng, Phong Vân Vô Ngân liền cảm thấy toàn thân khô nóng khó chịu, hắn liền cởi hết y phục ra, không bao lâu sau, cảm giác khô nóng tan hết, bắt đầu trở nên sảng khoái dễ chịu.
- Thật thoải mái...
Phong Vân Vô Ngân khoanh chân mà ngồi, nheo mắt lại, trên đỉnh đầu như có một vầng mặt trời chiếu rọi, ấm áp dễ chịu, các lỗ lông chân toàn thân đều mở rộng, khắp người thoải mái, lại như có vô số nữ nhân dung mạo xinh đẹp xoa bóp toàn thân cho Phong Vân Vô Ngân. Cảm giác này còn sảng khoái gấp trăm lần làm hoàng để.
- Phù! Phù!
Đột nhiên, phía dưới da của Phong Vân Vô Ngân, phát ra tiếng phù phù, mỗi một âm thanh phát ra, da sẽ phồng lên một chút, một đống nước màu đen liền chui ra từ lô chân lông.
Loại âm thanh này liên tiếp kêu 180 lần, trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, 180 lần dung dịch đen ào ào chảy ra, phủ đen khu vực xung quanh, tanh tưởi vô cùng. Truyện được copy tại TruyệnYY.com
Phong Vân Vô Ngân vội bịt mũi lại nhảy ra ngoài.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy toàn thân tinh lực dồi dào, giống như trong mỗi đốt xương đều ẩn chứa sức sống thuần khiết.
Da thịt của hắn cũng trở nên dầy dặn cứng cỏi, phát ra vẻ sáng bóng như ngọc.
Càng kỳ lạ chính là, thân thể của hắn cũng cao hơn khoảng 5cm, đường nét toàn thân hầu như đã trở nên tuyệt mỹ, ẩn chứa bên trong môi một khối cơ nhục đều là lực bạo phát kinh người!
Rèn luyện!
Viên đan dược màu đỏ ẩn chứa một phần năng lượng nội đan Địa Hỏa Long, sau khi Phong Vân Vô Ngân ăn vào, thân thể đạt được hiệu quả rèn luyện.
Không bao lâu sau, Phong Vân Vô Ngân mặc quần áo tử tế, đi tới bên thùng gỗ, cầm hai chiếc nhẫn lên, lấy máu bôi vào.
-Rắc! Rắc!
Trong linh hồn truyền đến hai tiếng vang giòn, những dấu vết vốn có trong chiếc nhẫn trong nháy mắt biến mất, thành lập mối liên hệ tinh thần với Phong Vân Vô Ngân.
Không gian trong hai chiếc nhẫn, Phong Vân Vô Ngân thấy rõ giống như ban ngày.
Trong đó có 1 chiếc, giống hệt chiếc nạp giới của Âu Dương Bảo Châu, chỉ như 1 cái rương. Bên trong tích trữ một tí vàng, nhiều nhất là son phấn, quần áo của nữ nhân. Ngoài những cái này ra không còn vật gì khác.
Bên trong chiếc nhẫn kia, không gian lớn hơn nhiều! Tuy nhiên, bên trong chiếc nhẫn kia, bị chia làm 3 ô vuông, mỗi ô vuông lớn nhỏ, đều giống như 3 cái nạp giới kia của Phong Vân Vô Ngân.
Nói cách khác, cái giới chỉ này, không gian lớn nhỏ, bằng tổng 3 chiếc nhẫn kia.
Tuy nhiên, Phong Vân Vô Ngân phát hiện, trong 3 không gian trong chiếc nhẫn, chỉ có 1 không gian là Phong Vân Vô Ngân có thể nhìn rõ đồ vật bên trong, hai không gian kia đều bao phủ một màu đen, Phong Vân Vô Ngân không thể biết trong đó có những gì.
- Hả? Lẽ nào nói, đẳng cấp của ta chưa đủ, do vậy chỉ có thể dùng một không gian trong chiếc nhẫn này?
Phong Vân Vô Ngân suy đoán.
Có thể thấy vật phẩm trong không gian này có một đống ngân phiếu, còn có một số bình thuốc.
Phong Vân Vô Ngân tâm niệm vừa động, kim phiếu cùng bình thuốc tự động đi ra đặt ở bên chân. Sau khi kiểm kê, tổng giá trị kim phiếu là 20 vạn lượng vàng! Mặt khác, thuốc trong bình có 40 viên Thối Thể Đan cấp thấp, 40 viên Dưỡng Tâm Đan cấp thấp, 40 viên Giải Độc Đan cấp thấp, 40 viên Hồi Huyền Đan cấp thấp!
Một tài sản vô cùng lớn!
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân bắt đầu nóng lên...
- Lần này, phát tài rồi... Lẽ nào nói, những tài sản này chính là tích trữ cả đời của Âu Dương Phách? Nhất định chính là nó! Hơn nữa trong chiếc nạp giới này, còn có hai không gian vân chưa mở ra, bên trong rõt cuộc có những gì... Mặc kệ! Tóm lại, lần này phát tài lớn rồi!
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng vui vẻ, lúc trước ở cạnh nhóm người Âu Dương Bảo Châu, Đằng Hổ, Từ Tuấn chịu uất ức, bây giờ đã thấy thoải mãi dê chịu.
- Có nhiều đan dược như vậy, con đường tu luyện của ta, chắc chắn sẽ là một con đường thênh thang! Ta có lòng tin trong thành Nham Thạch, chiếm một địa vị không hề nhỏ! Cuối cùng đạt được cảnh giới Tiên Thiên, phi thăng Tiên Thiên thành, đi thăm dò võ đạo sâu xa huyền diệu!
Thân thể đạt được rèn luyện, khiến cho tinh thần Phong Vân Vô Ngân cũng có những đột phá nhất định!
- Ta bây giờ có rất nhiều Thối Thể Đan cấp thấp, chỗ này lại có cây Hỏa Long, cách đó không xa còn có quả Man Lực, đúng là thời cơ tốt nhất tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết!
Phong Vân Vô Ngân giơ tay lên, chỉ đeo một chiếc nhẫn bình thường lên ngón tay phải, còn lại ba cái, bao gồm cái có không gian lớn nhất của Âu Dương Phách để lại, tất cả đều giấu vào trong người.
Hắn dựa theo phương vị bản đồ đã miêu tả, triển khai Tật Phong Bộ, chạy về phía khu vực quả Man Lực sinh trưởng.
Bản đồ miêu tả so với thực tể cũng không có chênh lệch nhiều, cách khu rừng cây Hỏa Long này mười mấy dặm, có một rừng cây Man Lực thưa thớt.
Cây Man Lực, thân cây tráng kiện, vỏ cây màu nâu sẫm, sần sùi, phải mấy người ôm mới hết. Hai cành cây hai bên vươn dài, giống hình cung tên hướng lên trên, giống như một người cao lơn vươn hai cánh tay lên trời. Một vài quả màu da cam, lớn như trái táo, treo lủng lẳng giữa chạc cây.
- Đây là quả Man Lực!
Phong Vân Vô Ngân khẳng định đi qua xem. Quả Man Lực, lại phân thành cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Kỳ thực nhận rõ nét nhất chính là... Quả Man Lực sơ cấp màu da cam; quả Man Lực trung cấp màu đỏ thẫm; quả Man Lực cao cấp màu xanh nước biển.
Phong Vân Vô Ngân đi vào trong rừng, nhìn xung quanh, khu rừng này khoảng chừng có mười mấy cây Man Lực, trên mỗi cây, có vài quả Man Lực cấp thấp, số lượng không nhiều. Đoán chừng, cũng chỉ 20, 30 quả mà thôi.
Tuy nhiên, tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết đến cảnh giới tiểu thành, chỉ cần 10 quả Man Lực cấp thấp là đủ.
Phong Vân Vô Ngân không hề do dự, hái hết toàn bộ quả Man Lực trong rừng bỏ vào nạp giới, tổng cộng là 33 quả.
Có được quả Man Lực, Phong Vân Vô Ngân trong lòng vội vã muốn tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết, triển khai Tật Phong Bộ cảnh giới đại thành, rất nhanh đã quay lại khu rừng cây Hỏa Long. Sau khi trải qua rèn luyện, thân thể trở nên cứng cỏi vô cùng, sức chịu đựng cũng tăng cao, một mạch chạy được hơn mười dặm, hơi thở hoàn toàn bình thường.
Bá Khí Bá Khí - Xấu Tới Linh Hồn Bá Khí