Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 199
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 790 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 06:41:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15: Ghen
rong văn phòng của tổng giám đốc, lúc này không khí cực kỳ nguy hiểm, Three lịch sự, lôi ra một phần tài liệu đặt lên bàn, "Hàn tổng, đây là bảng kế hoạch hợp tác của công ty chúng tôi cùng quý công ty, cậu không ngại xem qua chứ!"
Hàn Đông Liệt dựa lưng vào ghế, chân phải ưu nhã gác lên chân trái, lạnh lùng nói, "Tôi căn bản cũng không nghĩ tới sẽ cùng tập đoàn Lam thị hợp tác, tài liệu này cậu có thể đem về!"
Three mỉm cười, lần này hắn tới đây mục đích cũng không phải muốn cùng hắn hợp tác, nhưng nếu hắn cứ như vậy trở về, thì sẽ làm cho Hàn Đông Liệt nghi ngờ? Diễn trò đương nhiên là phải diễn cho hết tuồng hắn giả bộ như khó xử mở miệng nói, "Hàn tổng, cậu vẫn còn chưa xem qua tài liệu đã vội từ chối, như vậy cậu có thể bỏ lỡ một cơ hội tốt, không bằng..."
"Không cần nói nữa, tôi sẽ không hợp tác với cậu, cho dù phần tài liệu này có là một cái mỏ vàng, tôi cũng không muốn đi đào!"
"Hàn tổng, cậu qua loa như vậy, coi chừng sẽ phải hối hận!"
Hối hận? Hàn Đông Liệt cười khẽ, trong thế giới của hắn, cho tới bây giờ cũng chưa có hai chữ này!" Nếu như Lam tổng không có chuyện gì khác, xin mời trở về, giúp tôi chuyển lời đến cha vợ, nói tôi vài ngày nữa nhất định sẽ đến thăm ông ấy, đương nhiên cũng không thể thiếu…… Vị anh họ này!"
Đôi mắt đen trắng của Three trong nháy mắt hiện lên sát khí, hắn cầm lấy tài liệu trên bàn, lễ phép mà nói, "Được, tôi đi trước đây, nhân tiện cũng muốn Hàn tổng giúp tôi chuyển lời đến Thiển Thiển, hy vọng cô ấy sớm trở về thăm nhà, cậu và tôi đều rất nhớ cô ấy!"
"Không tiễn!" Hàn Đông Liệt chứa đầy sát khí, mắt nhìn hắn rời khỏi! Sắc mặt âm trầm cầm lấy điện thoại, bấm phím tắt, lạnh lùng nói, "Minh Húc, điều tra lai lịch người tên Three này!" Hắn cảm giác, người đàn ông này không đơn giản chỉ là anh ho Âu Thiển Thiển, tổng giám đốc tập đoàn Lam thị!
...
"Tôi trở lại đây!" Âu Thiển Thiển tay phải cầm bình hoa, tay trái cầm khay, dùng chân trái đá cánh cửa mở ra, giống như gà đứng một chân tại cửa ra vào.
"Ơ? Anh họ đâu rồi?" Cô hiếu kỳ hết nhìn đông tới nhìn tây.
"Đi rồi!" Hàn Đông Liệt đơn giản trả lời.
"Đi rồi hả? Sao nhanh vậy? Thật khó mới được tôi rót cà phê cho hắn, còn muốn cùng hắn tâm sự một chút!" Âu Thiển Thiển đem đồ vật trên tay đặt lên bàn, không ngừng phàn nàn.
Hàn Đông Liệt giương mắt, thuận miệng hỏi, "Cô thích hắn sao?"
"Đương nhiên, anh họ đối với tôi rất tốt, luôn dịu dàng săn sóc tôi, luôn quan tâm tôi, khi tôi không vui thì chọc cho tôi vui, tôi muốn cái gì, không cần nói cũng sẽ mua cho tôi, tôi muốn hắn làm chuyện gì hắn đều xử lý đến nơi đến chốn, hơn nữa trong tình cảm hắn rất chung thủy, dốc lòng cho sự nghiệp, anh tuấn, tiêu sái, tác phong nhanh nhẹn, quả thực là người đàn ông hoàn hảo, là bạch mã hoàng tử trong lòng của phụ nữ..."
Nhìn cô ở đằng kia vui vẻ nói về anh họ, lửa giận trong lòng Hàn Đông Liệt không hiểu từ đâu bay lên! Người phụ nữ này ăn gan hùm mật gấu sao? Dám ở trước mặt chồng của mình nói thao thao bất tuyệt về người đàn ông khác, còn thể hiện bộ mặt ngưỡng mộ, phiền nhất chính là hắn nghe rõ ràng, câu hỏi của hắn là "Cô thích hắn ư"? Cô cũng dám trả lời "Đương nhiên!"
Chết tiệt —
"Đủ rồi!" Hắn đột nhiên giận dữ, Âu Thiển Thiển bất ngờ lập tức im lặng!
"Ly cà phê này đã nguội, lập tức đi pha lại ly cà phê khác, nhất định phải nhớ rõ, không sữa, cho đường, hơn nữa phải là bảy muỗng, còn nữa, đem bó hoa này ném đi, tôi dị ứng phấn hoa, từ đây về sau không được đem hoa vào đây! Một điều quan trọng nhất tôi muốn cô nhớ kỹ, cô bây giờ là vợ kiêm vị hôn thê của tôi, về sau tôi không muốn nghe cô nói thích người đàn ông khác, hơn nữa không muốn cô ở trước mặt tôi nói không ngừng, tôi ghét nhất là phụ nữ chỉ biết nói không biết làm việc!"
"Nghe rõ chưa?" Hai con ngươi lạnh lùng thẳng tắp nhìn chằm chằm cô.
Âu Thiển Thiển sững sờ ngơ ngác vừa nghe vừa gật đầu, "Ah!"
"Nghe rõ, thì nhanh đi ra ngoài cho tôi!" Hắn giận giữ thét. ( người phụ nữ này trời sinh ngu ngốc sao?)
"Ah!" Cô rất nhanh cầm lấy đồ trên bàn, đi ra ngoài giống như chạy trốn!
Người đàn ông này ăn thuốc súng sao? Tự nhiên vô cớ nổi giận? Uống cà phê mà cần đến bảy muỗng đường? Hắn muốn uống chè sao? Dị ứng phấn hoa? Hắn nghĩ cô là con nít sao, gạt người, để hoa trong phòng đã nửa ngày, hắn cũng không có việc gì! Còn nữa, cô có nói cô thích ai sao?
Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính - Tịch Nguyệt Sướng Sướng