Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Những Chuyện Xảy Ra Trên Tàu "Bọ Cạp"
L
úc này Halêluda đã hạ lệnh trói Đanien lại rồi đem giam xuống hầm tàu. Bọn cướp tuân lệnh Halêluda làm cho đầu óc hắn bốc nóng bừng lên như uống rượu mạnh.
- Bây giờ ta là thủ lĩnh! - Hắn tuyên bố một cách trang trọng rồi ngồi tót vào chiếc ghế bành bọc nhung màu gỉ sắt sau cái bàn của Đanien. - Việc trước nhất của chúng ta là phải bắt được thằng Hatxan và thủ tiêu hắn.
- Mày biết chỗ nào mà tìm được nó? - "Chân Gỗ" lẩm bẩm.
"Chân Gỗ" không thể chịu được khi thấy Halêluda chiếm mất chức thuyền trưởng. Chính hắn cũng muốn chức đó. Hắn nghĩ là hắn có quyền thay thế Đanien làm thuyền trưởng. Thằng Halêluda này thì biết cóc khô gì về chỉ huy. Nó cũng chẳng biết chỗ bí mật của hang giấu vàng kia mà.
- Đừng lo, chính Đanien sẽ phải nói cho ta biết chỗ tìm được Hatxan. - Halêluda nhếch mép cười.
- Ta hãy đi xuống đó hỏi nó, các bạn.
Bọn cướp xô nhau ra cửa rồi kéo xuống nhà giam. Halêluda cắm chùm chìa khóa kêu leng keng, bước vào sau cùng. Với bộ dạng quan trọng, hắn khóa cửa lại.
Đanien bị nằm trói gô trên sàn chặt đến nỗi không sao ngồi lên được hoặc duỗi người ra. Trong hoàn cảnh tuyệt vọng vì thất thế, đôi mắt của Đanien khi nhìn vẫn phát ra một luồng hào quang đầy uy lực khiến cho bọn cướp phải cúi gằm xuống như để tránh một cú đấm từ xa vọt tới. Ngay cả Halêluda cũng không tin chắc ở bản thân mình trong một lát, nhưng rồi hắn cũng đến gần Đanien, đá vào mạng sườn tù nhân một cái như cốt để lấy thêm can đảm.
- Hatxan đâu? - Halêluda lên tiếng hỏi.
- Cởi trói cho tao ngay! - Đanien quát lên như sấm - Chính mày đã làm cho việc thêm khó khăn, thằng khốn ạ! Chắc chắn là mày cũng nghĩ rằng mày không xứng với chức chỉ huy chứ?
Giọng của Đanien oang oang làm cho một số tên cướp loạng choạng như đứng không vững. Chúng quen tuân lệnh Đanien không một phút chậm trễ. Còn Halêluda, chúng thấy có vẻ như không thể dựa vào hắn được. Thế nhưng lúc này Đanien đang bị trói gô, còn Halêluda lại lăm lăm cầm khẩu súng. Không ai dám vội vàng chạy đến bên Đanien.
- Hatxan đâu? - Halêluda nhắc lại câu hỏi. - Liệu tao có phải dùng sức mạnh để buộc mày phải nói không?
- Hatxan không phải việc của mày? - Đanien nói - Việc của mày là phải tháo hết dây trói ra và xin lỗi tao.
- Mày lầm rồi, lão khọm già kia ơi! - Halêluda nói một cách ngạo mạn. - Chỉ có tao là người quyết định đâu là công việc của tao. Bây giờ tao là thuyền trưởng. Đứa nào làm cho thằng Đanien nhớ rõ điều đó nào?
Hắn nhìn khắp lượt với dáng điệu chỉ huy để làm tăng thêm uy lực của hắn. Mọi người đang đứng về phía hắn. Thằng Húc bước ra.
- Trước hết là bằng dao chứ? - Hắn hỏi một cách hăm hở.
Halêluda ra lệnh:
- Lấy dao cù cho nó một trận!
Thằng Húc bắt đầu ra tay. Mặc cho cái tay của nó sử dụng con dao khéo léo đến đâu chăng nữa, chúng cũng chỉ nhận được từ miệng Đanien những tràng chửi rủa thậm tệ. Thằng Húc hăng máu đến mức cuối cùng "Chân Gỗ" phải la lên:
- Cẩn thận không mày đâm nó chết đấy, thằng con hoang kia, rồi không ai khai thác được gì nữa đâu.
Thằng Húc giật mình, đứng thẳng người lại. Nó lau sạch con dao rồi gài vào bao.
Halêluda phác một cử chỉ bực tức.
- Chúng tao sẽ làm cho mày phải nói ngay bây giờ. - Hắn rít lên với Đanien. Hắn ra lệnh đuổi thằng Húc ra khỏi nhà giam rồi khóa cửa lại như cũ.
Bọn cướp vẫn đứng nguyên nhưng đôi chân đứa nào cũng rậm rịch như thể không biết tuân theo lệnh của ai bây giờ. Bị thất bại trong lần toan tính vừa rồi, mặt Halêluda trắng bệch ra vì điên dại. Hắn biết là giờ đây hắn phải tỏ rõ quyền lực và ưu thế của hắn, nếu không thì hắn sẽ không được mọi người chấp nhận là chỉ huy. Phải làm cho mọi người hài lòng. Vì vậy, hắn ra lệnh khiêng một thùng rượu rum lên boong tàu.
Cái đó làm cho bọn cướp hể hả. Chúng hoan hô Halêluda rồi hối hả lăn thùng rượu lên boong tàu. Cả bọn liền ngập vào món rượu rum. Chẳng bao lâu rượu rum ngà ngà say, chúng đi thất thểu trên boong tàu. Halêluda ngồi một mình trong phòng thuyền trưởng, cảm thấy lửa giận bừng bừng, tâm trí rối loạn, cố tìm cách thoát khỏi tình cảnh khó khăn nan giải này. Hắn biết là phải hành động thật nhanh. Nhưng chẳng biết phải làm gì sau đó. Hắn đã cho cả bọn uống rượu rồi. Những kẻ say sưa đến mất hết cảm giác sẽ chẳng có khả năng làm được việc gì. Rồi ngày mai chính hắn cũng không thể dựa vào chúng được.
Lúc này Halêluda thấy việc đuổi theo bắt Hatxan đã quá muộn. Chắc chắn bây giờ Hatxan đã gặp "Đuôi Sam Sắt". Giá như hắn biết được Đanien đã hứa hẹn gì để đổi lấy Arabella? Chẳng lẽ cứ ngồi đợi Hatxan trở về cùng con bé?
Bỗng một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Halêluda: bí mật của kho vàng chỉ có ba người được biết là Đanien, "Chân Gỗ" và "Thú Biển". Vậy ít nhất là phải kéo thằng "Thú Biển" về phía hắn, nếu không thì hắn sẽ mất kho vàng.
Halêluda quyết định đi tìm "Thú Biển". Hắn đứng dậy, bước ra khỏi phòng. Nhưng một điều không ngờ đã xảy ra. Cánh cửa phòng mở không được. Halêluda ấn nắm đấm, lấy chân đạp cửa, rồi lấy vai huých nhưng vô ích, cánh cửa đúc bằng sắt đen ngòm không nhúc nhích.
- Cái gì thế này nhỉ? - Halêluda hoang mang la to lên - Đứa nào dám khóa cửa thế này?
Bên ngoài im lặng như tờ. Halêluda nhìn quanh xem có vật gì nặng để có thể ấn cửa ra không. Nhìn thấy cái tựa bằng gỗ sồi nạm hổ phách rất nặng, hắn nhấc lên định ném vào cánh cửa thì chợt nghe thấy một giọng khàn khàn đứng sau:
- Chớ có phá hoại đồ gỗ giá trị như thế!
Halêluda giật thót mình nhìn quanh và thấy "Chân Gỗ" đang đứng góc nhà chĩa súng vào hắn. Đó là chỗ cửa ra vào của phòng Arabella! Halêluda chợt nhớ ra điều đó. Sao hắn lại quên đi được nhỉ? Thằng vô lại "Chân Gỗ" này đã từ trong phòng Arabella đi ra và đứng ngay sau lưng hắn, còn hắn, một tên khờ đã để bị sa vào bẫy!
Halêluda quăng luôn chiếc ghế nặng vào "Chân Gỗ". Tên thọt tránh được một cách nhanh nhẹn không ngờ. Cái ghế đập vào tường làm vỡ tan cái tủ nhỏ nhẵn bóng kiểu Nhật Bản. Một chuỗi tiền vàng lăn từ trong đó ra. "Chân Gỗ" đã kịp thời nổ súng trước khi Halêluda đang lảo đảo cầm khẩu súng của hắn. Halêluda ngã vật xuống sàn chết tươi giữa đống tiền vàng bừa bãi.
Một tiếng lách cách trong ổ khóa, rồi cánh cửa mở hé ra. Một đôi mắt tròn căng nhìn vào phòng. Đó là thằng Húc.
- Hốt nó ra khỏi đây! - "Chân Gỗ" ra lệnh, chỉ vào Halêluda. Rồi hắn tập tễnh bước tới bàn của Đanien ngồi phịch xuống chiếc ghế mềm mại, vẻ thoải mái.
Thắng Húc bò lồm cồm để nhặt từng đồng tiền vàng trước đã. Hắn bí mật nhìn lén lên chỗ "Chân Gỗ" để biết chắc là hắn không bị để ý. "Chân Gỗ" hình như cũng chú ý đến chuyện đó. Tỏ vẻ hào phóng, hắn cứ để cho thằng Húc nhặt tất cả đống tiền vàng, vì "Chân Gỗ" còn muốn đạt mục đích cao hơn. Hắn đã nắm được quyền chỉ huy, và như thế toàn bộ kho vàng của Đanien nằm trong tay hắn. "Chân Gỗ" cảm thấy như mình là một ông vua.
Nhặt hết những gồng tiền vàng rơi vãi rồi, thằng Húc lại lần nốt các túi của Halêluda. Trong túi sau của Halêluda, thằng Húc thấy một chiếc đồng hồ lớn bằng vàng. Trong túi áo ngoài, hắn lấy được một hộp thuốc lá hít có nạm saphia. Đằng sau thắt lưng, hắn vớ được một nắm ngọc mà Halêluda cất giấu... Mọi thứ nhặt được hắn nhét hết vào túi. Và cuối cùng chiếc nhẫn hình con rắn có đôi mắt lấp lánh cũng từ ngón tay Halêluda chuyển sang ngón tay hắn. Sau đó thằng Húc tóm lấy hai chân Halêluda kẹp vào nách, rồi cứ thế kéo lê ra khỏi căn phòng.
"Chân Gỗ" rót một cốc rượu rum từ trong chai rượu của Đanien, Hắn rất hài lòng với bản thân hắn.