Books support us in our solitude and keep us from being a burden to ourselves.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 649 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 39
ăn cũng đến Nha Trang nhưng chuyến bay của anh cất cánh sau Trang 2h đồng hồ, đến nơi cũng đã xế trưa Văn chọn ình một chỗ nghỉ lý tưởng từ khách sạn Yasaka Sài Gòn nằm trên đường Trần Phú,nghỉ ngơi được một lúc Văn phải đi gặp đối tác hướng dẫn cho công việc của anh lần này.Thay bộ vest lịch sự Văn điềm tĩnh bước xuống đại sảnh của Khách sạn,một người đàn ông đứng tuổi đón Văn ở đó hai ngườ trò chuyện một lúc thì ra ô tô và đi dạo quanh TP
Sau một giấc ngủ ngắn để lấy lại sức Trang cũng chuẩn bị đồ đạc và rời khỏi nhà bà, mang theo chiếc máy ảnh vật bất ly thân trong mỗi chuyến di lịch của Trang,cô đi bộ dạo quanh phố phường của Nha Trang, đi tới đâu cô chụp hình tới đó, nhất là các dãy tiệm áo cưới ở ven đường, ngắm cảnh chán chê, cô vẫy một chiếc Taxi và ra hiệu đi thẳng ra biển, mở cửa kính cho từng làn gió ùa vào mát rượi, Trang thích thú hít thở không khí trong lành của thiên nhiên ban tặng,đến nơi cô ùa nhanh ra biển từng đợt sóng lăn tăn đang phả vào bờ, cởi bỏ đôi dẹp Trang đi chân trần trên cát, vùi chân vào cát chơi đùa với biển chán chê bụng Trang bắt đầu sôi lên sùng sục,cố quan sát khắp nơi để tìm ình thứ gì lót dạ nhưng thật thất vọng chẳng có gì ngoài nhưng người đi tham quan,vì là TP du lịch nên việc buôn bán hàng rong bị nghiêm cấm, xa hơn một chút thì chỉ toàn nhà hàng khách sạn năm sao,nơi đó lại không thích hợp với cô, cuối cùng Trang đành vác cái bụng đói meo về nhà, bà ngoại chào đón cô nơi cửa, mỉm cười hồn hậu bà hỏi
-Sao, cháu bà hôm nay đi chơi thế nào
-Vui bà ạ, rất thoải mái,
-Thế đã ăn gì chưa?
-Dạ…. chưa nhà mình còn gì ăn không ạ
-Bà biết ngay mà, thôi vào đây,** Mỹ ơi dọn cơm lên đi
Thế là kết thúc một ngày đầu tiên ở Nha Trang, Trang thấy rất thoải mái khi ở đây, cả buổi chiều hôm nay cô đã được trở lại là Trang vô tư hồn hiên của 6 tháng trước khi chưa gặp Văn, hình bóng Văn lại xuất hiện trong đầu óc Trang, không biết giờ này anh thế nào, chắc đang hẹn hò với Thư, nghĩ thế nào Trang lấy máy lên sau một hồi dắn đo cô bật máy
Văn đang tận hưởng bữa tối thơm phức tại nhà ăn của khách sạn, không gì ngon bằng đồ hải sản ở đây, vừa tươi vừa ngon bởi nó được nấu theo phiong cách Nhật Bản, không cay xòe như thức ăn Trung Hoa nhưng mùi vị thì lại đậm đà vô cùng, điiẹen thoại lại rung lên, anh bực mình” ai giờ này mà gọi thế lỡ mất miếng ăn ngon”, trên màn hình số điện thoại hiện lên cùng với hình ảnh của Trang tấm hình mà văn đã chụp lén trong buổi tối ở Candy Plaza, trống ngực Văn nhịp nhành đánh lên, nhận dược điện thoại của Trang anh thấy hồi hộp vô cùng, không biết cô ấy gọi mình để làm gì, hít một hơi Văn lấy giọng lạnh lùng
-Alo,Tùng văn nghe
-Là tôi –Vân Trang đây
-Biết rồi, tôi không có mù,sao có chuyện gì
Trang ngập ngừng,vì chẳng biết nói gì với Văn,chẳng lẽ nói em nhớ anh, em thích anh, mà nghe giọng Văn lạnh lùng như vậy càng làm cô bối rối quá
-Có gì thì nói nhanh đi, tôi bận lắm đó, Văn cũng hồi hộp không kém
À, không không có gì đâu,chào anh
Trang vội vã cúp máy, thêm chút nữa chắc cô đứng tim mất, chán nản nhìn lên đồng hô đã 9h tối, chẳng biết làm gì vào lúc này, Trang lấy giấy bút ra để thiết kế, cô đang dự định sẽ cho ra mắt một bộ sưu tập áo cưới với thương hiệu của riêng mình chẳng biết có thực hiện được không nhưng trước mắt cứ cố gắng hết sức cái đã
Sự vô tình cúp máy của Trang khiến Văn càng thêm tức giận, liên tục gọi lại mà Trang không bắt máy, văn cũng chẳng buồn ăn nữa, anh ra hiệu cho nhân viên dọn, Văn lên phòng mở cửa sổ nhìn ra biển, biển ban ngày hiền hòa là thế nhưng về đêm thật dữ dội nó có thể nuốt chửng bất cứ ai bất cẩn, từng đợt sóng cao ngút liên tục xô vào bờ,bọt tung trắng xóa những cơn gió cũng cành mạnh thêm,ngọn đèn vàng đang phản chiếu những tia sáng héo hắc, bất giác anh rùng mình một cái, tỉnh hẳn lại người, Văn đóng cửa sổ, tiến đến bàn làm việc,bật Laptop anh liên lạc với trợ lý để theo dõi tình hình của công ty.Ngày mai là một ngày bận rộn đối với Văn,những công việc mới những dự án mới đang chờ anh,cố gắng tập trung vào công việc,ngoài kia những cơn gió vẫn thi nhau thổi mạnh,trăng đã lên cao báo hiệu một ngày nữa sắp qua
Áo Cưới Cho Tình Yêu Áo Cưới Cho Tình Yêu - Không rõ...