Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 7: The Alien
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1939 / 7
Cập nhật: 2018-01-23 12:56:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
<Trái Đất?>
<Đúng vậy.>
<Anh Elfangor có đó không?>
Trong một khoảng khắc, tôi mất tập trung. Tôi mất tín hiệu. Nhưng rồi, tôi cũng bình tĩnh lại được. Tôi không được để lỡ cơ hội quan trọng này.
<Ông là ai?> Tôi hỏi.
Anh ta lộ vẻ ngạc nhiên khi nghe tôi hỏi. <Tôi là Ithileran-Halas-Corain. Trợ lý của Trưởng phòng Viễn thông.>
<Cảm ơn. Anh tôi đã… hi sinh. Tàu Mái Vòm đã bị phá hủy. Chỉ còn mình tôi sống sót.>
Đôi mắt người lính Andalite xạm lại. Đôi mắt phụ của anh ấy cụp xuống tỏ vẻ đau buồn.
<Anh cậu là một chiến binh vĩ đại. Tôi cũng mặc niệm cho những chiến sĩ khác đã hi sinh trên tàu Mái Vòm.>
<Gia đình tôi chưa biết anh Elfangor đã hi sinh. Anh có thể giúp tôi liên lạc với gia đình không? Tôi đang rất vội.> Tôi nói.
<Tôi sẽ giúp. Khi tìm được gia đình cậu, tôi sẽ giúp kết nối ngay. Nhưng trước tiên, hãy báo cáo, hỡi lính nhỏ Aximili.>
Tôi cố gắng chấp dính những ý nghĩ của mình: <Bọn Yeerk đang chiếm ưu thế tại đây. Chúng có ít nhất một con tàu mẹ. Một tàu Lưỡi Rìu của Visser Ba, và rất nhiều chiến đấu cơ Con Rệp. Loài người chưa biết về cuộc xâm lăng này. Tôi không biết đích xác có bao nhiêu con người bị biến thành vật chủ của bọn Yeerk. Nhưng ít nhất phải đến hàng ngàn…>
Tôi hít một hơi thật sâu và cố gắng lấy lại tập trung. Tôi có nên nói hết với Ithileran không?
<Vậy là Trái Đất đã lọt vào tay bọn Yeerk?>
<Không. Trái Đất chưa thua trận. Vẫn còn vài người kháng cự lại chúng. Những lính nhỏ - như tôi, và tôi đang chiến đấu cùng họ.>
<Nhưng chắc không có hy vọng chiến thắng, đúng không?>
<Chúng tôi đã gây nhiều thiệt hại cho bọn Yeerk. Đã phá hủy được một nguồn Kandrona đặt trên Trái Đất.>
Câu đó khiến Ithileran chú ý. <Các cậu phá hủy được nguồn Kandrona của bọn Yeerk? Giỏi thật đó. Chỉ có cậu và vài thanh niên Trái Đất thôi sao?>
Đã đến lúc hoặc phải nói toàn bộ sự thật hoặc nói dối.
<Loài người… họ có khả năng biến hình.> Tôi nói. <Visser Ba vẫn tưởng rằng những sát thủ bí mật đó là những chiến binh Andalite còn sống sót. Trái Đất có nhiều loài vật rất lạ. Chúng tôi đã biến hình thành những loài vật đó để tấn công bọn Yeerk.>
<Làm sao loài người lại biết biến hình? Làm sao họ nắm được công nghệ này?>
<Họ được anh Elfangor truyền lại.>
Ithileran sửng sốt. Mắt anh ta láo liên và thốt nhiên hình ảnh anh ta biến mất khỏi màn hình. Thay vào đó là một người Andalite khác.
Tôi giật mình. Đó là một khuôn mặt rất quen thuộc.
Từ gương mặt đã nhiều tuổi ấy tỏa rạng một quyền năng làm rung chuyển cả màn hình, làm tôi rùng mình dù chúng tôi đang cách nhau cả mấy chục năm ánh sáng.
Đó là Lirem-Arrepoth-Terrouss.
Ông là Chủ tịch hội đồng bộ trưởng, là người đã kinh qua biết bao trận chiến. Ông chỉ xuất hiện trên màn hình thôi cũng đủ để tôi mất tập trung rồi…
<Cậu biết tôi là ai không?>
<Có ạ. Ý cháu là ông không quen cháu, nhưng cháu thì biết ông là ai.>
Lirem không để ý đến giọng nói lắp bắp của tôi. <Ta đau buồn vì sự ra đi của anh cháu và các chiến sĩ trên tàu Mái Vòm. Hãy nói cho ta nghe: Có phải Elfangor đã phá luật và truyền lại công nghệ biến hình cho loài người?>
<Cháu không biết giải thích thế nào, nhưng loài người không đủ sức chống trả… Còn quân ta đã bị tiêu diệt. Không còn ai để bảo vệ loài người khỏi ách thống trị của bọn Yeerk. Loài người cần được vũ trang.>
Ông Lirem nhìn tôi theo cái cách khiến cả những hoàng tử vĩ đại nhất cũng cảm thấy rùng mình. <Làm sao cháu liên lạc được với chúng ta? Đây là cách truyền tin trong vùng không gian zero mà?>
<Cháu… cháu đã thay đổi một số chi tiết trong thiết bị thô sơ của loài người.>
<Vậy là cháu cũng đã phá luật. Cháu đã chuyển giao công nghệ cho loài người.>
<Loài người không phải là kẻ thù của chúng ta.> Tôi ngạc nhiên vì thấy mình gần như đang hét lên. <Họ cần giúp đỡ. Anh Elfangor biết điều đó. Anh ấy đã làm điều anh ấy nghĩ là đúng.>
Một lần nữa, tôi ngạc nhiên vì Lirem không bắt tôi phải ngưng lại những lời như vậy. Nhưng đôi mắt ông tối lại và rồi ông lên tiếng: <Lính nhỏ Aximili, ngày xưa có một người Andalite cũng làm một điều mà anh ta cho rằng đúng. Anh ta truyền lại công nghệ cho một giống loài yếu ớt vì nghĩ rằng giống loài đó xứng đáng được bay đến những vì sao. Cháu có biết tên của người Andalite đó không?>
<Hoàng tử Seerow.>
<Phải, Hoàng tử Seerow. Đó là Hoàng tử đầu tiên mà ta phục vụ. Đã lâu rồi, từ nhiều thế kỷ trước khi ta chỉ mới là một lính nhỏ như cháu.> Lirem nghiêm khắc nhìn tôi. <Cháu biết Lòng nhân từ của Seerow đã gây nên hậu quả thế nào không?>
<Dạ, có.> Tôi buồn bã. <Cháu biết. Cháu đã chứng kiến những gì xảy ra bởi Lòng nhân từ của Seerow.>
Trong một khoảnh khắc, không ai nói lời nào.
Rồi ông Lirem nói. <Aximili, anh Elfangor của cháu là một anh hùng. Trong cuộc chiến dai dẳng này, chúng ta cần có anh hùng để niềm tin không bị xói mòn. Ta không muốn nói với mọi người rằng Elfangor đã phá luật. Sẽ không ai tha thứ cho một hoàng tử đã phá luật. Nhưng người ta có thể tha thứ cho một lính nhỏ… Vì vậy, ta yêu cầu cháu nghĩ lại. Có đúng là chính Elfangor đã truyền lại công nghệ biến hình cho loài người?>
Không thể tin được ông Lirem đang muốn tôi làm gì. Ông muốn tôi nói dối. Ông muốn tôi rửa tội cho anh Elfangor.
<Cháu… cháu đã sai khi nói anh Elfangor đã truyền lại công nghệ này.> Tôi bị sốc đến mức không còn biết phản ứng sao nữa. <Thật ra, chính là cháu. Cháu đã giúp loài người biết cách biến hình.>
Ông Lirem tiếp tục. <Khi không còn anh mình bên cạnh, cháu cảm thấy cô độc. Vì chưa phải là một chiến binh thực thụ, cháu đã phá luật. Có phải vậy không?>
<Vâng.> Tôi nói khẽ, lòng cảm thấy cay đắng.
<Nhân danh hội đồng bộ trưởng, ta tha thứ cho cháu. Chuyện cũng đã xảy ra rồi. Có thể, đầu óc lớn tuổi của ta không đủ sức để tiên đoán tương lai. Có thể biết đâu nhờ cháu, mọi việc sẽ tốt đẹp hơn.>
<Dạ.> Tôi nói một cách máy móc. Tôi làm tất cả những điều này để làm gì? Tôi liên lạc với tổ quốc của mình chỉ nhận được những điều này sao?
<Lính nhỏ Aximili-Esgarrouth-Isthill, cháu thật can đảm khi dám nhận lỗi. Ta hiểu cảm giác muốn phạm luật khi chiến đấu cùng một giống loài dũng cảm chống lại bọn Yeerk. Ta từng là chuyên gia cố vấn cho loài Hork-Bajir. Họ từng là đồng minh của chúng ta, nhưng họ không phải là người Andalite. Họ không phải là chúng ta.>
<Nhưng> Tôi biết mình cần im lặng, nhưng tôi cảm thấy phẫn nộ. <Cuối cùng thì người Hork-Bajir đã thua trận, đánh mất tất cả.>
Đôi mắt ông Lirem vẫn lạnh lẽo. <Cháu là người Andalite. Cháu không phải là người của Trái Đất. Hãy tuân thủ luật lệ của chúng ta. Ta ra lệnh cho cháu: Tiếp tục chiến đấu chống bọn Yeerk, nhưng không trao cho loài người bất cứ thông tin và công nghệ nào nữa. Rõ không, Aximili?>
<Thưa rõ.>
<Quân đội chúng ta rải đều khắp dải thiên hà. Chúng ta đang chiếm ưu thế trong cuộc chiến chống bọn Yeerk. Nhưng phải mất nhiều thời gian để chúng ta đến được Trái Đất. Hãy kiên tâm. Chỉ cần cháu giỏi bằng một nửa anh Elfangor, cháu đã mang vinh dự về cho gia đình rồi.>
Trong đầu tôi có tiếng nói ngắt quãng. <Ax… ai đó… hắn…>
Nhưng đúng giây phút đó, ông Lirem nói: <Aximili, cha cháu đã đến và muốn nói chuyện với cháu.>
Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ - K. A. Applegate Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ