Thất bại lớn nhất của một người là anh ta không bao giờ chịu thừa nhận mình có thể bị thất bại.

Gerald N. Weiskott

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 7: The Alien
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1939 / 7
Cập nhật: 2018-01-23 12:56:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
ách là một phát minh vĩ đại của loài người. Chỉ cần lật từng trang giấy là tiếp cận được thông tin. Nhanh hơn hẳn việc dùng máy tính. Ấy thế mà loài người lại phát minh ra sách trước khi họ biết ráp máy tính. Họ cứ hay làm những chuyện ngược đời như vậy.
Trích nhật ký Trái Đất của Aximili-Esgarrouth-Isthill.
Buổi chiều hôm đó, tôi ngồi trong rừng đọc sách. Quyển sách có tựa Almanac Thế giới. Đố bạn nè: Có bao nhiêu hộ gia đình sở hữu máy hút ẩm? 12%. Còn nữa: tuổi thọ của cừu? 20 năm, ghê hông? Mà có tưởng tượng nổi ngày xưa, loài người tin rằng mặt trời quay xung quanh Trái Đất?...
Quyển sách thật tuyệt vời.
Nhờ đọc nó mà tôi biết thêm nhiều điều. Hóa ra từ lúc loài người chế tạo máy bay đến khi họ biết làm phi thuyền bay lên mặt trăng chỉ cách nhau có 66 năm. Người Andalite chúng tôi phải tốn gấp ba lần khoảng thời gian đó.
Loài người rất thông minh. Nếu họ còn tiếp tục tồn tại, có lẽ họ sẽ trở thành một trong những loài ghê gớm nhất trong dải thiên hà.
Dĩ nhiên, người Andalite sẽ vẫn luôn giỏi hơn họ.
Tôi đứng cạnh dòng suối, nhúng một móng xuống nước. Tôi đang uống nước thì đôi mắt phụ của tôi bỗng thấy một cái bóng trên cao.
Đó là Tobias. Bạn ấy dang cánh và chao liệng ngay trên đầu tôi. <Ax, mọi người đang tìm bồ. Mình sẽ gọi các bạn.>
Tobias nhanh chóng biến khỏi tầm mắt của tôi. Một lát sau lại thấy Tobias, theo sau là bốn chú chim.
Tobias đậu lại trên cành. Các chú chim khác đậu trên mặt đất. Tôi biết đó là các bạn mình.
Các bạn nhanh chóng hoàn hình. Hoàng tử Jake từ lốt chim ưng. Rachel hóa ra là đại bàng đầu bạc, còn hai con ó biển đang biến trở thành Cassie và Marco.
Tôi có chút lo âu. Vì sao các bạn có vẻ vội vã tìm tôi như vậy?
<Có chuyện gì vậy?> tôi hỏi.
<Chuyện gì hả?> giọng ó biển Marco có vẻ cáu. <Bồ hỏi chuyện gì hả? Để tui… >
Vừa nói đến đó, Marco đã biến thành người. Tuy nhiên, miệng của cậu ta vẫn còn là mỏ, thế nên anh chàng cứ quác quác mãi.
Tôi quan sát Cassie thay đổi. Với Cassie biến hình không khác gì một nghi lễ đầy tính nghệ thuật. Trên hành tinh Andalite, biến hình là một nghệ thuật. Có rất nhiều nghệ nhân chuyên nghiệp trong việc này.
Cassie không phải dân chuyên nghiệp nhưng cô bạn tôi có tài. Mỗi lần biến hình, cô đều chọn cho mình những biến dạng rất đẹp.
Các bạn khác thì cứ làm đại thôi. Các bộ phận cứ tự động nhô ra, còn lông tự rụng. Nhìn mà phát khiếp. Mà chắc chắn loài người cũng thấy khiếp nếu họ nhìn thấy. Và tất cả sẽ phải công nhận Cassie biến hình thật xuất sắc.
“Bồ đã làm gì hả?” cái miệng của Marco bây giờ đã hoàn chỉnh.
<Tôi không hiểu câu hỏi.>
“Máy tính của ba tui. Bồ phá phách trong đó, đúng không?”
<Tôi á, tôi chỉ chơi game thôi mà.>
“Game? Trời ơi, ông tướng ơi, đó là công việc của bố con đó.”
<Không. Đó là trò chơi. Ta phải tìm ra lỗi của chương trình.> Thình lình, tôi thấy mình sáng ý. <À há, hiểu rồi. Ba bạn thiết kế trò chơi cho trẻ con.>
Cassie bật cười.
“Không phải, ba của Marco viết chương trình phần mềm cao cấp. Bác ấy làm việc cùng các nhà thiên văn. Họ đang tạo chương trình điều khiển kính viễn vọng ở đài thiên văn.”
Tôi gật đầu ra vẻ hiểu biết. < Ừ thì chương trình có thể hoạt động theo cách đó. Nhưng thật ra nó đầy lỗi, thế nên tôi cứ nghĩ đó là trò chơi.>
“Bồ mà còn nhắc đến chữ trò chơi là coi chừng dập mặt đó.” Marco nói.
Hoàng tử Jake đặt tay lên vai Marco. ”Ax à, Marco muốn nói đó thật ra đó không phải là trò chơi. Ba của bạn ấy đang phát điên lên đấy.”
“Ba tui bảo dường như bồ đã sáng tạo ra một mô hình phần mềm độc nhất vô nhị lại còn mở ra một hướng nghiên cứu thiên văn mới nữa chứ. Ba tui đưa cho đồng nghiệp xem và mấy bác ấy sửng sốt. Bây giờ, các bác ấy đang nhắc đến giải Nobel đó. Trời ơi, tui phải bảo ba đây chẳng qua chỉ là sự tình cờ thôi. Cái thằng khù khờ như bồ làm sao có thể trở thành Einstein được.”
<Einstein. À, tôi vừa đọc về ông ấy trong Almanac Thế giới. Einstein là người đầu tiên nhận ra vật chất và năng lượng…>
“Nếu bọn Mượn xác phát hiện ra phần mềm này thì sao? Bộ anh hổng nghĩ chúng sẽ đoán ra đó là một sản phẩm của một người Andalite à?”
Tôi giật bắn người. Rachel nói đúng. Nếu những chương trình kia không phải dành cho trò chơi? Ôi thôi, tôi đã giúp đẩy khoa học loài người tiến xa đến một thế kỷ. Có khi còn ghê gớm hơn nữa.
“Có vẻ ổng hiểu rồi đó.” Marco nói giọng châm biếm.
“Kính viễn vọng radio là gì?” tôi hỏi Marco.
Marco nhún vai. “Không biết. Bộ ông nghĩ tui là nhà khoa học chắc?”
“Kính viễn vọng radio là loại kính viễn vọng có thể bắt sóng radio và các bức xạ từ ngoài không gian.” Cassie nói.
Marco có vẻ hoài nghi.
“Hì hì, đâu phải ai cũng ngủ quên trong giờ học.” Cassie nhấn mạnh.
<Tôi hiểu rồi. Giống như một loại cảm biến. Hiểu rồi. Dĩ nhiên, những thay đổi của tôi có thể…>
“Cái gì?” Marco ngắt lời tôi.”Thay đổi gì?”
<Những thay đổi của tôi chỉ…>
Tôi chợt giật mình. Sự thật, toàn bộ sự thật đang phơi bày trước mắt tôi. Một kính viễn vọng radio ư? Một máy thu năng lượng khổng lồ?
Tôi đang nhớ lại những giờ học trước đây. Tôi hình dung rõ mồn một lời giảng của thầy. Đúng rồi, nếu có điều chỉnh hợp lý, có đúng phần mềm… Đúng rồi, tôi có thể chuyển lại phần năng lượng thu được, tập trung và điều chỉnh…
Và phát tán vào vùng không gian zero.
Tôi có thể dùng hệ thống đó để gửi thông điệp vào vùng không gian zero! Ôi, tôi có thể liên lạc với quê nhà!
Như có một cú đấm vào mặt làm tôi bị choáng. Ôi, đúng rồi, tôi có thể dùng kính viễn vọng radio đó để gọi về hành tinh của tôi. Gọi về nhà.
Chỉ đến lúc đó tôi mới nhận ra mình muốn gặp lại một người Andalite đến thế nào.
“Ax, anh lại giấu điều gì thế?” Rachel hỏi.
Tôi cố gắng tập trung để nghe câu hỏi. Nhưng đầu óc tôi quay cuồng. Tôi cảm thấy người yếu hẳn.
Tôi có thể liên lạc với quê nhà. Hoàn toàn có thể.
Nhưng còn một sự thật khác: tôi phải phá hủy công nghệ này. Tôi đã vi phạm điều luật về Lòng nhân từ của Hoàng tử Seerow. Tôi đã trao cho loài người một công nghệ quá hiện đại.
“Ax, Rachel hỏi anh đó!” Hoàng tử Jake gay gắt. ”Anh sao vậy?”
Tôi nhận ra nhiệm vụ của mình. Tôi không thể tiết lộ với các bạn của tôi về những gì đã làm. Tôi phải xóa sạch thiệt hại.
Nhưng trước khi làm vậy, tôi có nên liên lạc với gia đình. Tôi có nên gặp lại người thân?
Tôi không thể nói ra sự thật.
<Tôi có giấu diếm điều gì đâu. Thật mà, chẳng có gì hết.>
CHIẾN BINH PHÁ LUẬT
Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ - K. A. Applegate Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ