Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 7: The Alien
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1939 / 7
Cập nhật: 2018-01-23 12:56:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
“Ôi, đau quá!” thầy giáo kêu lên đau đớn.
Một học sinh hoảng hốt: ”Các bạn ơi, kinh khủng quá!”
Có ai đó chạy thẳng ra hành lang, kêu cứu.
Ở cuối lớp, Hoàng tử Jake và tôi ngồi cạnh nhau, im lặng.
“Đừng làm khổ ta nữa, trời ơi!” thầy Pardue tiếp tục kêu gào. Giọng thầy dần chuyển sang líu ríu. ”Cút khỏi đầu ta! Biến ngay đi!”
Hoàng tử Jake và tôi nhìn nhau. Chúng tôi biết điều gì đang xảy ra.
“Vậy là tụi mình đã thấy hai người. Chuyện gì đang xảy ra?” Hoàng tử Jake thì thầm.
Tôi thấy thầy Pardue bắt đầu khóc. Ông nguyền rủa, rồi quằn quại trên sàn lớp học. Cả lớp - những đứa trẻ - đứng xung quanh, hãi sợ và bất lực.
“Trước đây, bạn có biết thầy giáo là một vật chủ của chúng không?” tôi khẽ hỏi Hoàng tử Jake.
“Không. Thầy tốt lắm. Thật kinh khủng khi nhìn thấy cảnh tượng này.”
“Hãy ra khỏi đầu ta!” thầy Pardue hét lên.
Tên Yeerk trong đầu thầy đang yếu dần. Hắn đói vì thiếu tia Kandrona. Sinh vật chủ, thầy Pardue, đang cố giành lại quyền kiểm soát.
Vừa lúc đó, Hoàng tử Jake chạy đến phía thầy. Tôi ở ngay phía sau, cố níu tay bạn ấy, nhưng không kịp.
Hoàng tử Jake quỳ xuống bên thầy. ”Em biết điều gì đang xảy ra.” Bạn ấy thì thầm. ”Thầy ơi, hãy cố lên. Bọn Yeerk sẽ bị tiêu diệt. Thầy sẽ được tự do.”
Nhiều người tiến lại gần. Họ có thể nghe trộm. Tôi vội nói: ”Tránh ra đi. Nguy hiểm lắm.”
Tôi chẳng biết phải nói gì nữa. Mà thiệt lạ, mấy lời lăng nhăng của tôi cũng có tác dụng. Họ lùi lại.
Thầy Pardue mệt mỏi nhìn Hoàng tử Jake.
Hoàng tử giữ chặt vai thầy. “Thầy ơi, cố lên nha, sẽ qua hết thầy ạ. Em đã từng…”
Tôi nhìn mặt những người xung quanh và cố đoán liệu họ có nghe thấy những gì Jake nói hay không. Jake ơi, bạn là Hoàng tử của mình, mà sao lại nói khờ vậy?
Bất thình lình, cửa mở. Tôi nhận ra người vừa chạy vào.
Đó là ông Chapman.
Ông ta là hiệu phó của trường và cũng là quan chức cấp cao thuộc phe bọn Mượn xác.
“Nào, các em, ra ngoài đi.” Ông Chapman khoát tay. “Ra thẳng ngoài sân nhe. Thầy Pardue bị ốm rồi.”
“Ngươi!” thầy Pardue thét lên. ”Không! Chapman chính là…”
“Các em ra ngoài nhanh lên!” ông Chapman hét lớn.
Học sinh sợ hãi chạy túa ra khỏi lớp.
Nhưng Hoàng tử Jake vẫn đứng yên. Bạn ấy không chịu rời thầy Pardue. Nắm đấm của Jake cứng lại, mắt bạn ấy ánh lên vẻ căm hờn.
Ông Chapman nhìn tôi, rồi xoay người sang Hoàng tử Jake. “Jake, em và bạn ra ngoài ngay!”
Trong một khoảnh khắc, thời gian như ngừng trôi. Không ai cử động. Tôi nín thở, tự hỏi không biết Hoàng tử Jake có phát lệnh chiến đấu không? Tôi sẵn sàng tham chiến dù trận đánh thật vô nghĩa…
Tôi nắm chặt tay Hoàng tử Jake. Bạn ấy trừng mắt nhìn tôi.
“Tụi mình đi thôi.” Tôi nói.
Jake như bình tĩnh lại và gật đầu. “Ừ, mong là thầy sẽ chóng lành bệnh.” Bạn ấy nhìn ông Chapman. “Thầy Pardue sẽ chóng khỏe, phải không ạ?”
“Tôi không biết.” Ông Chapman lạnh lùng trả lời.
Tôi kéo Hoàng tử Jake ra ngoài. Jake dừng lại ở cửa, và hai chúng tôi thấy ông Chapman rút ống tiêm khỏi túi. Ông ta tiêm thẳng vào cổ nạn nhân.
“Không!” thầy Pardue thét lên.
Tiếng kêu tắt ngay.
Hoàng tử Jake quay người, chạy băng qua dòng người lố nhố ngoài cửa lớp học, ra thẳng ngoài sân. Miệng Jake đớp đớp không khí, cứ như người bị thiếu ôxy vậy.
Tôi chạy theo Jake, nhưng sao khó quá. Bạn tôi là chuyên gia chạy hai chân mà.
“Hoàng tử, à không, Jake ơi! Bạn ốm hả?”
Jake lắc đầu. “Bọn Yeerk đang đói. Tại sao? Là vì tụi mình đã phá hủy nguồn Kandrona…”
“Nghĩa vụ của tụi mình mà.” Tôi đáp. “Bọn Yeerk chắc phải rú lên khi nguồn Kandrona bị phá hủy.”
“Nhân chứng đã bị tiêu diệt rồi, phải không?” Hoàng tử Jake trầm ngâm. ”Cái ống tiêm nhỏ. Thấy không? Hắn không chỉ tiêu diệt tên Yeerk ký sinh, mà cả thầy Pardue nữa.”
Tôi biết mình không thể giấu Jake. Bạn ấy đã biết sự thật. Mà tôi cũng cảm thấy ngượng ngập bởi cảm giác nói dối.
“Nếu hắn để thầy của bạn sống, thầy có thể cho cả thế giới biết những gì đang xảy ra. Mà bọn Yeerk không đời nào để cho nhân chứng sống sót.”
“Chúng sẽ tiêu diệt mọi vật chủ trong trường hợp bọn Yeerk ký sinh bị chết, đúng không?” Hoàng tử Jake cay đắng nói. “Tất cả những người bị chúng khống chế đều có thể bị giết, phải không?”
“Đúng vậy.”
Gương mặt Jake giờ đây trông hệt như người ốm nặng.
“Chúng ta đã gây ra điều đó.”
“Jake à, đây là chiến tranh.” Tôi nói.
“Anh Tom của mình… Số phận của anh ấy rồi sẽ ra sao?”
Tôi không trả lời. Bọn Yeerk muốn có càng nhiều sinh vật chủ càng tốt. Nhưng đến lúc khẩn cấp, chúng không từ một thủ đoạn nào để xóa sạch giấu vết.
Hoàng tử Jake nhìn tôi. “Anh biết trước bọn chúng sẽ ra tay, đúng không, Ax?”
Tôi quay lại nhìn Jake. Có lẽ chất adrenalin trong cơ thể con người của tôi bỗng làm tôi cảm thấy nổi nóng. Tôi không chịu nổi cách Hoàng tử Jake nhìn tôi như tôi có lỗi.
“Phải, tôi biết trước.”
“Làm sao anh biết?”
Tôi ngập ngừng. Hoàng tử Jake không thích thấy tôi ngập ngừng. Bạn ấy đẩy dồn tôi về phía tường.
“Làm sao anh biết bọn Yeerk sẽ ra tay, nói mau!”
“Bởi vì điều đó đã xảy ra trước đây. Bạn tưởng đây là hành tinh đầu tiên bị bọn Yeerk xâm lược ư? Bạn tưởng người Andalite chúng tôi chỉ chiến đấu chống lại chúng trên Trái Đất thôi sao? Bọn chúng không bao giờ để nhân chứng sống sót đâu.”
Hoàng tử Jake buông tôi ra nhưng vẫn giữ ánh nhìn nghi ngờ. “Mình không thích bồ giấu mình điều gì. Ax, chúng ta là bạn. Bạn bè có quyền biết bí mật của nhau. Sao bồ không kể cho mình nghe?”
“Trong chiến tranh, có biết bao điều kinh khủng.” Tôi nói. “Chúng ta làm những gì mình phải làm. Phá hủy nguồn Kandrona là một phần cuộc chiến.”
“Có thể đó là chiến tranh.” Hoàng tử Jake dỗi. ”Nhưng mình ghét chiến tranh.”
“Thích làm chiến sĩ. Ghét chiến tranh. Chiến…”
“Cái gì vậy, thành ngữ của người Andalite à?”
“Phải. Anh tôi thường nói thế.”
Cái nhìn trân trân của Hoàng tử Jake làm tôi khó chịu.
“Ax, đôi khi mình có cảm giác loài người tụi mình chỉ là quân tốt trên bàn cờ của người Andalite và bọn Yeerk. Tụi mình chỉ là đạn để hai phe thử súng mà thôi. Tụi mình chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra, và quá non nớt, làm sao tham dự cuộc chiến này chứ?”
“Không phải thế đâu.” Tôi không giận Jake nữa.
Nhưng Jake vẫn hồ nghi.
“Ax, bồ chiến đấu cùng bọn mình. Mình nghĩ bồ là chiến hữu đó, vậy mà bồ vẫn giữ rịt những bí mật của mình. Rachel và Marco vẫn hay hỏi mình: Thật ra tụi mình biết gì về Ax? Có chuyện gì tụi mình đều kể tuốt tuột, nhưng còn cậu ta đã kể chút nào về hành tinh Andalite đâu? Mình cứ phải khẳng định rằng bồ đáng tin. Nhưng bây giờ mình thực sự ngờ điều đó. Làm sao tin bồ được một khi bồ cứ giấu giếm như vậy. Lẽ ra bồ phải nói về những gì mà bọn Yeerk sẽ làm. Ax ơi, bồ biết anh mình là ai rồi đó. Chẳng lẽ mình không có quyền biết chuyện gì đang xảy ra ư?”
“Có thể bạn sẽ không phá hủy nguồn Kandrona nếu biết làm thế có thể khiến Tom bị nguy hiểm.” Tôi thú nhận điều mà từ lâu tôi muốn nói.
Gương mặt Jake áp sát vào mặt tôi.
“Bồ nghĩ vậy sao? Quả thực bồ phải học nhiều về loài người. Bồ chẳng biết tí gì về bọn mình hết. Chẳng biết tí gì.”
Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ - K. A. Applegate Animorphs - Tập 8: Người Hành Tinh Lạ