Trong lúc vươn tới các vì sao, có thể bạn sẽ không thể chạm tay tới ngôi sao nào cả, nhưng chắc chắn một điều chân tay bạn cũng không phải lấm lem vì bùn.

Leo Burnett

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 7: The Stranger
Dịch giả: Hoàng Hưng
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1108 / 0
Cập nhật: 2018-01-21 11:35:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27
húng ta đã thành công.” Tôi thì thào trong khi hoàn hình trở lại. “Chúng ta đã hủy diệt được nguồn Kandrora.”
“Tụi mình phải rút ngay khỏi đây.” Anh Jake nói. “Bọn Yeerk sẽ biết. Chúng sẽ kéo tới đây liền đó.”
“Chuyện này có ý nghĩa gì nhỉ?” Marco chất vấn. “Tụi mình đã thành công. Nhưng như vậy có thì có ý nghĩa gì chứ? Tụi mình có làm thay đổi được tương lai không?”
MỌI VIỆC ĐỀU LÀM TƯƠNG LAI THAY ĐỔI.
Tôi càu nhàu. “Dù sao thì mình cũng biết là chúng ta lại vừa nghe thấy tiếng của con người đó kìa.”
MỘT NGUỒN KANDRORA THAY THẾ SẼ CÓ MẶT TRONG VÒNG BA TUẦN LỄ CỦA CÁC NGƯỜI. NÓ ĐANG TRÊN ĐƯỜNG TỚI ĐÂY.
“Ông đang bảo chúng tôi rằng tất cả chỉ là công toi hay sao?” Marco hỏi.
Ax lên tiếng “Không đâu, Marco, không phí công chút nào. Ba tuần lễ mà chỉ có một nguồn Kandrora trên phi thuyền mẹ sẽ gây ra cho chúng những tổn thất nặng nề đấy. Chúng sẽ chậm trễ rất nhiều so với lịch trình của chúng. Nhiều tên Yeerk sẽ ngủm. Ba tuần lễ không vô ích đâu.”
“Cậu không có ý nói là ba tuần lễ của chúng tớ đấy chứ, Ax?”
“Thế đã đủ chưa?” Anh Jake cao giọng hỏi. “Chúng tôi đã thay đổi được tương lai chưa?”
Hổng có câu trả lời. Chỉ có im lặng.
“Em hổng cho là ổng có thể biết được đâu.” Tôi nói. “Ổng cho chúng ta thấy một tương lai có thể xảy ra. Nhưng anh có biết điều này không? Em hổng tin là người Ellimist biết được nhiều tương lai hơn chúng ta đâu.”
“Làm sao em dám chắc như vậy?”
Tôi bật cười. “Bởi vì bất kỳ người Ellimist tồn tại ở đâu, và bất kể mục đích của ổng là gì, bất kể ổng đang chơi trò gì, cũng như bất kể quyền năng của ổng có lớn tới đâu, trong thế giới của ổng cũng có những con bướm vây.”
Thế rồi một chuyện kỳ lạ xảy ra: Một tiếng cười vọt ra từ trong chúng tôi, vang vọng qua chúng tôi, khiến cho tất cả chúng tôi mỉm cười.
HAHAHA. TA ĐÃ BẢO MÀ, CÁC NGƯỜI LÀ MỘT GIỐNG NÒI CÒN RẤT SƠ KHAI, NHƯNG CÓ KHẢ NĂNG HỌC HỎI.
Tôi mỉm cười. “Nào, mấy bồ, còn đủ sức biến hình lần nữa không đó? Mình cảm thấy muốn bay lắm rồi đây.”
*
* *
Thoạt tiên bọn tôi chẳng thấy có gì chứng tỏ bọn Yeerk bị tổn thất. Tôi hổng biết chúng làm cách nào, nhưng chúng vẫn xoay sở để trụ lại được. Phải mãi về sau này bọn tôi mới hay rằng mình đã gây cho chúng thiệt hại khủng khiếp như thế nào.
Nhưng đó lại là một câu chuyện khác.
Hai ngày sau, tôi đi xe bus tới căn hộ của ba tôi. Ba đang đóng vali để ra đi.
“Chào con, Rachel.” Ba nói lúc mở cửa cho tôi. “Ba không chắc là con tới.”
Tôi nhún vai. “Ba lộn xộn lắm, đâu có thể tự xếp vali một mình được.”
Ba mỉm cười buồn bã. “Cảm ơn con.”
“Chuyện nhỏ mà ba.”
“Lẽ ra ba phải tới mang con đi thì hơn.” Ba tôi nói. “Cưng à. con biết là con luôn luôn đổi ý mà. Lúc nào con cũng có thể tới sống với ba, con à.”
“Con biết mà ba.”
Ba tôi cười buồn. “Con biết là ba sẽ không được gặp con nhiều. Mặc dù cứ có cơ hội là ba sẽ về ngay.”
“Điều ấy con cũng biết nữa.” Tôi đáp. Tôi hôn một cái vào má ba. Ba tôi vuốt tóc tôi và thế là tôi khóc.
Tôi đóng vali của ba lại và kéo dây khóa.
“Không có ba chăm sóc liệu con có ổn không?” Ba tôi hỏi.
“Con tự lo cho mình được mà.” Tôi vừa nói vừa chùi nước mắt.
Hai cha con tôi đi thang máy xuống đất, một chiếc taxi đang chờ ở dưới ấy.
“Con ra phi trường với ba đi. Ba sẽ gởi taxi đưa con về.”
Tôi lắc đầu. “Không, con còn nhiều chuyện phải làm ba à.”
Ba mỉm cười. “Ba hiểu. Chắc là con có việc quan trọng hơn phải làm với bạn của con…” Ba tôi nói giỡn.
“Dứt khóat là vậy rồi.” Tôi trả lời. “Tụi con phải cứu thế giới ba à.”
Ba tôi bật cười. “Nếu như có ai làm được việc ấy, thì chính là con đó, cưng à.”
Thế rồi xe taxi chạy đi.
Tôi ngước lên trời. Một con diều hâu đơn độc bay vòng trên đầu.
“Bồ đến đó phải không, Rachel?” Tobias kêu xuống nói chuyện với tôi bằng ý nghĩ.
Tôi gật đầu cho cậu ấy thấy. Phải. Tôi tới liền đây.
HẾT TẬP 7
Animorphs - Tập 7: Kẻ Lạ Mặt Animorphs - Tập 7: Kẻ Lạ Mặt - K. A. Applegate Animorphs - Tập 7: Kẻ Lạ Mặt