A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 6: The Capture
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1148 / 0
Cập nhật: 2018-01-21 11:34:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24
ự giã thế.
Khoảnh khắc lâm chung của tên Yeerk. Tôi đang quan sát hắn hấp hối.
Đã có quá nhiều chuyện xảy đến cho tôi kể từ lần đầu tiên, khi tôi thấy ông hoàng Andalite đáp xuống khu công trường. Nhiều chuyện kỳ lạ hơn đa số mọi người từng chứng kiến trong suốt cuộc đời của họ. Nhưng đây chính là điều kỳ lạ nhất. Và cũng thảm thiết nhất.
Tên Yeerk hét lên, hét lên nữa, vì đau đớn. Và những hình ảnh bắt đầu nổi lên, rõ mồn một, như thể nó chỉ mới vừa xảy ra.
Những hình ảnh về quãng đời tươi đẹp của tên Yeerk. Và cả những quãng đời tồi tệ. Những xúc cảm của hắn rất kỳ lạ, rất ”vũ trụ”, tôi nghĩ đó đúng là từ phải dùng. Không có một ký ức tình yêu nào. Tôi đoán rằng bọn Yeerk không biết thế nào là yêu. Nhưng chúng có sự đam mê. Niềm tự hào. Nỗi sợ. Sự hối tiếc. Đó là những thứ mà tôi có thể hiểu.
Và cùng với những ký ức của bản thân tên Yeerk, tôi bắt đầu thấy ý nghĩ của những cái xác mà hắn mượn. Gã Gedd với một cái tên mà không một người nào có thể hy vọng phát âm được. Gã chiến binh Hork-Bajir đã từng chiến đấu với tên Yeerk trong cái đầu của chính gã từng ngày từng ngày một. Gã Hork-Bajir ấy đã bị buộc phải tấn công chính đồng loại của gã, hủy diệt chính bạn bè của gã, với tư cách một tên nô lệ ngoài ý nguyện của bọn Yeerk.
Tôi nhận ra nó giống như chiếc máy tính sao chép tài liệu vào đĩa mềm. Một phần của gã Gedd và một phần của gã Hork-Bajir đã bị chuyển hướng thường trực vào tên Yeerk.
Tôi hết hồn nhận ra rằng những phần này giờ đây đang chuyển sang chính tôi.
Và rồi… đã đến những ký ức mà tôi ghê sợ nhất.
Tom.
Anh Tom đã gia nhập nhóm Chia Sẻ vì một lý do đơn giản và ngốc nghếch. Một cô gái xinh đẹp mà anh ấy thích là thành viên của nhóm này. Tom muốn tiếp cận với cô ta. Ảnh vui đùa với chúng mà không hề biết chút gì về sự thật. Ảnh chỉ quan tâm duy nhất đến cô gái.
Ảnh đã tình cờ đột nhập vào một cuộc họp kín của ban lãnh đạo nhóm. Ảnh tưởng rằng cô gái ấy đi gặp một chàng trai nào khác. Nhưng cô ta lại chính là người của chúng.
Ảnh đã bám theo cô ta, chui vào cuộc họp và thấy Visser Ba. Visser Ba trong cơ thể Andalite.
Tôi thấy những tên Mượn xác túm lấy Tom, lúc đó đang chửi bới, đấm đá dữ dội. Tôi thấy chúng trói chặt ảnh lại, lôi ảnh dọc một lối đi bí mật đến một vũng Yeerk khổng lồ dưới lòng đất.
Tôi thấy Tom hét khi ảnh chợt hiểu những gì đang diễn ra. Tôi cảm thấy nỗi sợ của ảnh. Tôi cảm thấy cơn giận dữ của ảnh khi con sên Yeerk chui tọt vào tai ảnh và quấn mình vào bộ não của ảnh. Tôi cảm thấy từng ly từng tí nỗi tuyệt vọng của ảnh.
Và, giống như gã Gedd và gã Hork-Bajir kia, con người đó - anh trai của tôi, đã trở thành một phần của chính tôi.
Tên Yeerk đã không còn đau đớn nữa. Cơn đau đã qua đi.
Tôi mở mắt nhìn Cassie. Điều đó diễn ra hoàn toàn tự nhiên. Tôi mở mắt của mình ra. Mở bằng ý nguyện của chính tôi.
Tôi không rõ làm cách nào mà nhỏ đã hiểu, nhưng tôi đoán là nhỏ hiểu. Nhỏ khẽ gật đầu và nhìn vào mắt tôi.
Lần đầu tiên sau hơn một tiếng đồng hồ im lặng, tên Yeerk cất tiếng nói. “Thế đấy. Mi đã thắng… tên người.”
Hắn run bắn. Tôi cảm thấy như vậy. Một cơn co giật thể xác. Nhãn quan của tôi thay đổi. Tôi cảm thấy… thật khó mà giải thích. Tôi cảm thấy như tôi đang nhìn qua mọi thứ. Nhìn sâu trong mọi thứ. Như tôi có thể nhìn cùng một lúc cả mặt trước, mặt sau, cả bên trên, bên dưới, lẫn bên trong mọi thứ.
Và rồi tôi thấy nó.
Một sinh vật. Hay một cỗ máy. Một sự phối hợp nào đó của cả hai. Nó không có tay. Nó ngồi yên, như không cục cựa được, trên một chiếc ngai cao hàng dặm.
Đầu của nó có một con mắt duy nhất. Con mắt ấy đảo chầm chậm… hết trái rồi sang phải.
Tôi run lên. Tôi cầu cho nó đừng nhìn về phía tôi nữa.
Nhưng nó đã thấy tôi.
Nó THẤY tôi mất rồi!
Không! KHÔNG! Tôi hét lên trong cơn khiếp nhược câm lặng. Tôi nhìn tránh đi nơi khác.
Và khi tôi mở mắt ra trở lại thì tôi chỉ còn thấy một ánh đỏ kỳ dị.
Ánh sáng ấy nhạt dần, từng chút từng chút một.
Tôi vẫn tiếp tục run.
“Mọi chuyện qua rồi, Jake à.” Cassie nói.
Tôi chậm chạp gượng dậy trên đôi chân. Tôi di động đôi chân của chính mình. Tôi đã kiểm soát được chính mình rồi nè!
Tôi nhìn xuống phần sàn gỗ của căn chòi.
Một con sên xám ngoét, dài chưa đầy hai tấc, đang nằm đó… bất động.
Dưới con mắt của bọn tôi, nó quằn quại, co rút, rồi tan biến vào hư không.
Animorphs - Tập 6: Tù Nhân Animorphs - Tập 6: Tù Nhân - K. A. Applegate Animorphs - Tập 6: Tù Nhân