From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 6: The Capture
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1148 / 0
Cập nhật: 2018-01-21 11:34:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
áng hôm sau, xem chừng không có ai để ý, tên Yeerk lại trốn chạy lần nữa. Lần này, hắn biến thành kiến. Nhưng mới đi được chừng một mét, hắn đã đụng ngay một đám kiến thuộc một bầy khác. Khoảng bốn chục con đã tấn công hắn. Cái cơ thể kiến đang bị xâu xé thì hắn hoàn hình lại thành người.
“Đúng là một hành tinh man rợ.” Hắn làu bàu. “Bọn ta sẽ thuần hóa thế giới này khi nào chiếm xong nó.” Nhưng tôi nghĩ hắn thậm chí không còn quá tin tưởng vào điều này nữa.
Tên Yeerk bắt đầu chiếm đoạt cơ thể và tâm trí của tôi vào khoảng chín giờ sáng hôm thứ Bảy. Đến tối thứ Hai, khi mặt trời đã lặn, hắn càng lúc càng hoang mang, không thể tập trung cao độ được nữa.
Đến khi mặt trăng lên cao trên bầu trời sao giờ đây quang đãng, thì hắn đã trở nên yếu ớt vì đói. Cơ thể sên của hắn thèm khát những tia Kandrona chẳng khác gì loài người thèm thức ăn và nước uống.
Tôi cảm thấy sự ngạo mạn của hắn bay biến. Tôi cảm thấy nỗi tuyệt vọng của hắn không còn đưa các tưởng tượng đó đến những kết thúc rõ rệt nữa. Cho dù được cứu thoát, hắn cũng không còn là người hùng vĩ đại đã hủy diệt những kẻ hóa thú nữa rồi.
Hắn vẫn cố nghĩ ngợi những phương cách khôn khéo để đánh lừa các bạn tôi, nhưng hắn không bao giờ biết chắc ai đang ở trong rừng xung quanh hắn và kẻ đó đang ở trong lốt con thú nào.
Hắn toan biến thành chim lần nữa, chọn cơ thể chim ưng Peregrine, ADN dĩ nhiên không bị ảnh hưởng gì bởi những vết thương mà Cassie đã gây ra cho lần biến hình trước đó. Nhưng lần này lại là giữa ban ngày, và Tobias đã hạ xuống giữa lúc con chim ưng đang biến hình nửa chừng. Nó dùng móng quắp lấy đầu con chim ưng và chỉ đơn giản giải thích rằng nếu tên Yeerk không hoàn hình ngay thì sẽ bị nó giết chết tươi.
Lần đầu tiên, tên Yeerk phá vỡ sự im lặng đối với mấy đứa kia và nói với tư cách một tên Yeerk.
“Nếu các người giết ta, thì có nghĩa các người giết luôn bạn của mình.” Hắn dọa dẫm.
“Phải.” Tobias nói. “Ta biết chứ.”
“Mi không dám giết ta đâu.”
“Ngay từ đầu bọn ta đã thống nhất với nhau rằng thà là chết còn hơn trở thành một kẻ Bị mượn xác.” Tobias nói. “Nhưng dù gì đi nữa, ta cũng đâu cần thiết phải giết mi. Ta chỉ đơn giản là móc mắt mi ra thôi. Một con chim ưng mù thì đâu bay được xa.”
Tên Yeerk đành đầu hàng và hoàn hình trở lại.
Bọn tôi chờ đợi từng phút từng giờ của màn đêm trôi qua. Tên Yeerk vẫn hy vọng có một phép lạ đến cứu hắn. Nhưng cơn đói của hắn thật khủng khiếp, và mỗi giây cơn đói đó mỗi tăng lên.
“Mi tưởng mi thắng ư.” Hắn nhạo báng tôi. “Mi không thắng nổi đâu. Dân bọn mi đang mù tịt trước những gì đang xảy ra. Và bọn Andalite sẽ chẳng bao giờ đến được đúng lúc.”
“Có thể lắm. Nhưng mi sẽ không có mặt ở đó để mà chứng kiến đâu.” Tôi nói. “Chắc là đã bốn giờ sáng rồi đó. Còn năm tiếng nữa thôi đấy. Tích tắc, tích tắc.”
“Mi là một thằng nhóc người độc ác quá đó!”
“Ta không cho là vậy đâu, không hề.”
“Mi biết ta đang chết mà vẫn cười được à?”
“Thế mi muốn ta làm gì? Thương hại mi hả?”
Hắn cười to. “Không. Bọn ta không thương hại ai và cũng chẳng mong ai thương hại. Bọn ta là chúa tể của ngân hà. Kẻ chinh phục bọn Hork-Bajir, bọn...”
“Phải rồi, phải rồi, ta biết chứ. Vương quốc Yeerk hùng mạnh chứ gì.”
Sau câu đó đó hắn không nói năng gì với tôi một lúc lâu. Không thể nào ngủ được, hắn ngồi ì ra, hai mắt mở thao láo. Hắn đói quá, đói đến mức không thể nghỉ ngơi được. Cơn đói xâm nhập cả vào bộ não của hắn, làm biến dạng cả suy nghĩ của hắn.
“Thế giới của dân Yeerk bọn ta giản dị hơn hành tinh này nhiều. Giản dị và thanh lịch. Chẳng có tới một trăm loài thú. Còn Trái Đất của các ngươi hả? Đến một triệu loài không nhỉ? Hay hơn thế nữa? Một hành tinh có đến cả triệu loài để làm gì cơ chứ?”
Tôi không trả lời. Thời gian của hắn sắp cạn kiệt. Cứ để hắn nói xem sao.
“Dân Yeerk bọn ta tiến hóa ở dạng ký sinh, chứ không phải ở dạng thú dữ. Khác với loài người bọn mi, bọn ta không giết chóc để ăn thịt. Dân ta rất hiếu hòa. Bọn ta chinh phục nhiều loài để làm xác mượn. Và qua sự tiến hóa của chúng mà bọn ta tiến hóa theo. Theo thời gian, dân Gedd đã tiến hóa. Chúng từng là một giống... một giống khỉ, ta nghĩ có thể so sánh như vậy. Bọn ta đã sống trong đầu dân Gedd cho tới khi bọn Andalite mò đến. Một số dân của bọn ta vẫn chưa có cái xác mượn nào khá hơn là đám Gedd.”
“Người Andalite thì sao?” Tôi hỏi. “Điều gì đã xảy ra khi họ đến thế giới của các người?”
“Biết ngay mà. Tên Andalite kia đâu có kể cho mi chuyện của chúng, đúng không? Tiếc thật. Chuyện hay thế cơ mà. Khi nào rảnh thử hỏi tên Ax cục cưng của bọn mi coi sao. Hãy hỏi nó về câu chuyện giữa dân Andalite và dân Yeerk.”
“Có thể ta sẽ hỏi.” Tôi nói. Tôi hy vọng tên Yeerk sẽ tiếp tục nói, nhưng hắn lại nín thinh.
Nhiều giờ trôi qua. Một con cú bay đi và con cú khác thế chỗ. Mặt trăng đã xuống thấp. Bình minh đang ló dạng. Tôi cảm thấy điều đó.
“Phải.” Tên Yeerk nói, đọc được các ý nghĩ của tôi. “Bình minh. Chỉ còn vài giờ nữa. Aaaa!” Hắn rống lên trong cơn đau câm lặng. “Sự giã thế. Nó đã bắt đầu.”
“Giã thế?”
“Đó là những giờ cuối cùng. Mi sẽ không thích nó đâu, dù mi còn phải học hỏi nhiều thứ, tên người kia. Mi còn phải học hỏi nhiều hơn là mi muốn... aaaaa!”
Tôi quan sát sự đau đớn của hắn từ xa xa. Tôi vốn là một tay quan sát giỏi kia mà. Nhưng tôi cũng ở đủ gần để biết hắn có cảm giác gì...
Thoạt tiên là những đợt sóng đau đớn nối tiếp nhau. Sự giãy chết vì đói và khát. Tất cả hòa trộn lại, chuyển thành một cơn đau...
Mặt trời bắt đầu mọc. Từ khu rừng bên ngoài, Cassie bước vào chòi. Nhỏ nhìn tôi, gật đầu. ”Bắt đầu rồi hả?”
Tôi muốn trả lời nhỏ, nhưng ngay cả lúc này, giọng nói của tôi vẫn chưa thuộc về tôi.
Cassie tiến đến, ngồi xuống cạnh tôi, cạnh cả tôi lẫn hắn.
“Ax nói rằng giai đoạn này rất căng thẳng. Hãy nhớ là, mình luôn có mặt ở đây.”
Nhỏ nhè nhẹ nắm tay tôi. Tôi cảm nhận được sự tiếp xúc đó. Cả tên Yeerk cũng thế. Nhưng hắn không chối bỏ sự an ủi nho nhỏ ấy, cho dù là nó chỉ dành cho tôi chứ không phải cho hắn.
Tinh thần hắn đã suy sụp. Các suy nghĩ của hắn trở nên dễ thấy hơn với tôi. Giống như một cuộn phim lúc rõ lúc nhòe.
Tôi thấy những hình ảnh của một nơi lạ lùng, như đang nhìn từ những con mắt của một kẻ xa lạ. Chất lỏng ở khắp xung quanh. Những hình thù hơi giống con mực, đang vọt nhanh trong chất lỏng. Bọn Yeerk. Chúng đang tắm táp trong vũng Yeerk. Đang hấp thụ những tia Kandrona.
Và có cả những hình ảnh của cái xác mượn đầu tiên. Một gã Gedd. Thế đấy, tôi nghĩ, một tên Gedd trông như thế này đây. Tôi đã thấy vài tên trên con tàu mẹ của bọn Yeerk, nhưng nào đã biết chúng là gì. Chúng hơi giống người, nhưng nhỏ bé và gù gù, những bàn chân có màng và ba ngón chân lóng ngóng.
Tôi đã thấy thế giới theo cách nhìn của bọn Yeerk, qua mắt của dân Gedd. Thị giác thì mù mờ. Thính giác thì khá hơn. Tên Yeerk rất phấn khích khi đoạt cái xác mượn đầu tiên. Hắn chế ngự bộ não Gedd một cách dễ dàng và thô bạo, đè bẹp nó bằng trí tuệ và ý chí ưu việt của hắn.
Ký ức đó làm tôi muốn bệnh. Sự bối rối của gã Gedd. Nỗi sợ hãi của hắn. Và sự ngạo mạn đến kiêu căng của tên Yeerk.
Tôi hướng sự chú ý khỏi ký ức để trở lại với thế giới quanh tôi. Tôi ngạc nhiên nhận ra đôi tay tôi đang run rẩy. Cả chân tôi cũng đang run bắn.
Cassie quàng tay qua vai tôi.
“Jake, nếu cậu nghe được mình nói, thì hãy biết rằng bây giờ đã là tám giờ. Chỉ còn một tiếng nữa thôi. Jake… tên Yeerk trong đầu cậu đang hấp hối.”
“Đúng.” Tôi muốn nói như thế. “Hắn đang hấp hối.”
Animorphs - Tập 6: Tù Nhân Animorphs - Tập 6: Tù Nhân - K. A. Applegate Animorphs - Tập 6: Tù Nhân