Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 6: The Capture
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1148 / 0
Cập nhật: 2018-01-21 11:34:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
HẠY! Phải chạy khỏi ÁNH SÁNG!
Giả sử bạn đang ở trên một chiếc xe đua đang xả hết tốc độ tại vòng đua Indianapolis 500.
Và rồi thay vì ngồi trên đó, bạn bị cột nằm úp mặt dưới gầm xe. Mũi của bạn chỉ cách mặt đường có vài ly và bạn đang phóng với tốc độ một trăm tám chục kilômét giờ.
Khi tôi chạy thì nó là vậy đó. Mấy cái cẳng gián của tôi khua ào ào giống như mấy nhân vật trong phim hoạt hình. Tôi vọt ra khỏi đống quần áo nhăn nheo chất đống. Tôi vọt băng qua tấm thảm. Tôi như được gắn tên lửa.
Ai đó vừa bật đèn trong phòng tôi, ánh sáng vừa lóe lên thì bộ não gián của tôi cũng mất hết sự bình tĩnh và nghỉ ngơi.
Vèèèooo! Ba dặm một giờ! Đó là một tốc độ kinh khủng khi chiều dài của bạn chỉ có hơn hai phân.
Có rung động... có rung động… Có rung động…
Tiếng bước chân nện rầm rập ở trên sàn. Nó truyền rung động lên mấy chiếc cẳng của tôi. Bộ óc gián tí tẹo hiểu ý nghĩa các rung động đó. Có con gì rất bự, bự kinh khủng, đang rảo bước đâu đây.
Nó đang săn đuổi tôi! CHẠY!
Vèèèoooo! Lại băng qua tấm thảm. Ý! Có bức tường!
Leo lên ư? Hay sang trái? Sang phải? Đường nào đây?
Có rung động… Có rung động... Rung động…
Chờ chút! Có cái khe đây nè! Nó chả lớn gì lắm. Chỉ vừa đủ chỗ để lách vào một phần tư cơ thể. Không cách chi lọt được vào.
Có lọt được không nhỉ?
Bụng tôi dán sát mặt sàn. Lớp vỏ cánh cưng cứng cạ vào đáy tấm ván ốp tường. Nhưng tôi chẳng giảm tốc là bao.
Tôi đã ở trên tường! Ha! Con vật bự làm rung chuyển nền nhà kia còn khuya mới bắt được tôi. Ở đây, tôi được an toàn rồi. Một cây đinh bự cỡ thân cây lòi ra từ tấm gỗ. Tôi đi bọc quanh nó.
Ở hai bên, tôi thấy những rãnh sáng thẳng tắp chạy dài mút mắt. Đó là những cái khe phía dưới tấm ván tường. Ở một bên có một tấm dày và bóng lộn với các mép gồ ghề đâm thẳng vào tường: Rìa của lớp gạch nhà bếp.
Ở tuốt trên cao, tôi thấy những ánh sáng khác, tròn trịa và đỡ chói hơn. Đó là những chiếc lỗ, nơi đường ống xuyên vào tường.
Áááááá!
Có con gì di chuyển! Nó đang sáp lại gần! Má ơi, gớm quá! Con gián!
Bình tĩnh lại coi, Jake! Tôi tự nhủ. Mày cũng là con gián mà. Thế nhưng, tôi vẫn chẳng muốn phải đối mặt với một con gián thiệt sự chút nào. Nó ở ngang tầm mắt tôi. Mấy cọng râu của nó sờ soạng tôi, quét lên người tôi, khẽ chạm vào những cọng râu của tôi.
Chúng tôi đang chào hỏi nhau… Đó là cách nói “khỏe không?” Của loài gián. Thiệt tình mà nói, nó cũng chẳng ra câu “khỏe không? nữa” Có lẽ phải hiểu nó là câu “Ủa, cậu cũng là gián à?”
Giờ đây, giữa bóng tối trong kẹt tường, tôi thấy bình tĩnh hơn. Nỗi sợ đã bay biến đâu mất. Đó là tại ánh sáng lóe lên quá bất ngờ. Và cũng tại sự rung động nữa.
Tôi vẫn cảm thấy sự rung động chớ, nhưng giờ thì nó khác trước rồi. Nó đã ở xa lắc.
Thôi, làm gián thế là quá đủ rồi. Đã đến lúc phải tìm chỗ nào an toàn hoàn hình trở lại coi xem ai đã vào phòng tôi.
Họ vào phòng tôi làm chi vậy cà? Kẻ đó mà đến sớm hơn vài phút chắc đã bắt quả tang tôi đang biến hình nửa chừng. Sao mà tôi ngu quá! Ngu gì đâu mà ngu!
Tôi đâu thể hoàn hình lại đây? Ra nhà xe chăng? Ờ, phải đó, ra nhà xe. Ở đó không có tấm gương nào, và tôi sẽ khỏi phải ngắm cái cảnh hoàn hình của mình...
Đi qua nhà bếp, chui dưới cánh cửa hậu: Ra nhà xe phải đi lối đó thôi.
Tôi bò lại cái khe sáng ở trước mặt, lần ra bếp. Rồi tôi bò tiếp lên gờ của lớp gạch. Tôi đút cái đầu và mấy cọng râu ra ngoài tấm ván ốp tường. Các rung động đã rời xa, đến phòng khác rồi.
Tôi chui ra khỏi khe. Trên đầu tôi là một hẻm núi cao chưa từng thấy. Nó vút lên mãi, lên mãi, vượt ra khỏi tầm mắt của tôi. Hai bức tường song song cách nhau một khoảng gấp vài lần cơ thể tôi. Phải rồi: Cái tủ lạnh. Tôi ở đằng sau cái tủ lạnh. Một bên khe núi là tường bếp, bên kia là mặt sau cái tủ lạnh.
Chỗ này phải quét dọn mới được. Bụi bặm gì đâu mà dày như… bộ sa-lông.
Nhưng không sao. Chuyện nhỏ mà. Tôi đi lần theo tấm ván ốp tường. Đi sang bức tường ngang. Quẹo phải một chút là đụng cánh cửa ngay ấy mà.
Không có vấn đề gì hết. Tôi làm chủ tình thế được rồi đó.
Có cái gì đó trông như đường hầm của một cây cầu cổ lỗ sĩ.
Hừm. Chắc đó là một hộp quẹt xài rồi.
Tôi rón rén sáu cái cẳng khúc khuỷu, bước vào trỏng.
Ý! Sao không đi được nữa vậy nè.
Chuyện quái gì thế này?
Tôi bỏ chạy.
Nhưng cẳng tôi kẹt mất tiêu rồi.
Tôi cố chạy lần nữa. Tôi rút được một cẳng, nhưng mấy cẳng kia vẫn kẹt cứng. Chuyện gì vậy nè trời... tôi dọ dẫm xung quanh bằng mấy cọng râu.
Giờ thì cả râu tôi cùng kẹt nốt!
Tôi không sao ngọ nguậy được. Tôi bị dính cứng ngắc rồi!
Tôi đã bị sa bẫy!
Animorphs - Tập 6: Tù Nhân Animorphs - Tập 6: Tù Nhân - K. A. Applegate Animorphs - Tập 6: Tù Nhân