Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 5: The Predator
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 998 / 0
Cập nhật: 2018-01-18 14:59:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
uyệt quá! Hết xảy luôn!”
Sáu đứa tôi đang bay. Đây là lần bay đầu tiên của Ax. Ảnh luôn miệng xuýt xoa, chẳng cách chi bảo im cho nổi. Kể từ hồi phát hiện ra cà-phê, ảnh chưa bao giờ hứng dữ vậy.
Mà thiệt, bay là một thể nghiệm tuyệt vời.
“Đôi mắt này thiệt là hay!” Ax trầm trồ. “Vượt xa mắt người của các bạn. Thậm chí hơn cả mắt Andalite của tôi.”
“Chứ sao, mắt chim săn mồi mà nhìn ban ngày thì bá cháy luôn.” Tobias nói. “Nhưng tôi nghĩ mắt tôi còn xịn hơn cả mắt anh nữa đó.”
“Vậy á?” Ax nói. “Mắt này mà còn chưa phải là xịn nhất á?”
Bọn tôi đang bay trên một cánh rừng. Phía dưới là cả một dải màu xanh trải mát mắt. Một luồng khí nóng cực đẹp nâng bọn tôi lên cao. Khí nóng có tác dụng y chang cái thang máy, giúp tụi tôi dâng lên mà chẳng tốn chút công sức nào.
Hy vọng là không có tay kiểu học nào lảng vảng quanh đây. Bọn tôi là một đàn chim quái đản nhất trần đời: một con diều hâu đuôi đỏ, một con chim ưng, một con diều mướp, một con đại bàng đầu bạc và hai con ó biển. Để trông đỡ lộ liễu, bọn tôi bay cách nhau một khoảng nhất định.
Với lại con đại bàng đầu bạc, vốn là Rachel, đang khệ nệ khiêng một vật na ná cái remote TV. Rachel là con chim bự nhất trong bọn nên hăm hở nhận vác cái của nợ đó.
“Mình có ý này.” Tôi nói. “Tụi mình hủy cái chiến dịch tự sát này đi rồi bay vòng vòng chơi coi bộ thú hơn đó.”
“Nghe cũng hay.” Cassie nói. Ý nhỏ là đề nghị này nghe tếu táo cho vui, chứ hổng phải nghiêm túc.
“Cái thác ở đằng trước kìa.” Tobias thông báo. “Tới luôn đi!”
“Tới luôn và tiêu luôn.” Tôi nói.
Bọn tôi đảo một vòng lớn quanh khu vực mỏ đá, ngó nghiêng coi có ai ở trong rừng không. Nhưng tuyệt nhiên chẳng có mống nào.
Từ trên trời, bọn tôi lượn theo đường xoắn ốc, hạ thấp dần xuống. Phía dưới cái khe nứt sâu hoắm ở mắt đất là một cái thác sỏi. Đó là một nơi hoang vu. Một cái hố lớn khoét sâu xuống lòng đất, dưới đáy có chút nước.
Vài phút sau, bọn tôi đã trở lại với thân hình nguyên thủy của mình trong bộ sưu tập quần áo biến hình đủ màu sắc và dĩ nhiên là… hổng có giầy.
“Bọn mình ăn mặc y chang những diễn viên đu bay của một gánh xiếc rong.” Tôi nói.
“Lại chuyện trang phục nữa hả?” Rachel càu nhàu.
Bọn tôi cãi lộn về chuyện này hoài. Tôi chủ trương phải có một loại đồng phục thật oách cho cả bọn. Nhưng giờ thì tôi hiểu mình không thể tranh cãi chuyện này nữa vì tôi sắp rút dù. Có lẽ Jake đã tỉ tê với nhỏ Cassie. Tôi nghĩ Rachel chưa biết vì nếu nhỏ mà biết thì đã làm ầm lên rồi. Tobias cũng thế.
Còn Ax ư? Ai biết ảnh nghĩ gì? Ảnh vẫn là một bí ẩn đối với bọn tôi. Sau này rút dù, tôi sẽ tiếc vụ này hùi hụi. Thì nghĩ coi, trên đời này, có mấy ai được đánh bạn với người ngoài Trái Đất?
Chuyện đó và cả chuyện bay lượn nữa. Tôi sẽ nhớ những chuyến bay này lắm. Nhưng nếu đã tính chuyện rút dù thì đâu thể rút một cẳng.
Có lẽ cái bộ dạng tôi ngồi trên tảng đá trông ỉu xìu sao đó nên Jake sán tới xô mạnh tôi một cái. Xô kiểu thân thiện ấy mà.
“Đi nào! Bọn mình xuống dưới cái mỏm đá nhô ra ở đằng kia để khỏi ai thấy đi.”
“Ý hay đó.” Tôi nói. “Đá sẽ đổ xuống nghiền nát bọn mình, thế là khỏi phải lo chuyện oánh lộn với lũ Yeerk.”
Đó là một cái hang nông choèn, khoét trên thành ngọn thác. Tuy không sâu, nhưng nó dư sức che bọn tôi khuất mắt bất cứ kẻ nào bay ngang qua.
“Tốt lắm.” Jake nói. “Thử cái đó coi sao. Anh Ax, anh khởi động nó được chưa?”
“Sẵn sàng rồi, thưa hoàng tử Jake.”
Jake quay nhìn cả bọn một lượt. “Mấy bồ sẵn sàng biến hình chưa?”
Cả bọn gật đầu, trừ Ax ra. Thì bạn biết đó, bọn tôi sắp biến thành những con thú dữ nhất, khỏe nhất trên Trái Đất để “chăm sóc” phi hành đoàn Yeerk sắp mò tới. Nhưng Ax thì làm gì có mẫu ADN nào xài được. Ảnh mới chỉ kịp thu nạp ADN cá mập, tôm, kiến và diều mướp. Bọn tôi cho rằng tốt nhất ảnh cứ giữ thân hình Andalite, mặc dù điều này coi bộ cũng cực kỳ “phiêu”.
“Xong chưa anh Ax? Tới luôn đi. Nào, mấy bồ, biến hình đi thôi!”
“Và nhớ ngoéo tay nhau nha.” Tôi pha trò. “Dù chúng có trở thành vuốt, móng, vó hay cái của nợ gì đi nữa.”
Ax nhấn vào một cái nút trên máy phát tín hiệu kêu cứu. Đợi một hồi, vẫn chẳng có gì xảy ra.
“Nó đang làm việc đấy.” Ax trấn an.
Thế là Rachel, Cassie, Jake và tôi bắt đầu biến hình. Đó toàn là những con vật bọn tôi đã quen thuộc, nên sẽ chẳng phải đấu tranh vất vả gì để kiểm soát bộ não của chúng.
Rachel bắt đầu biến thành voi. Bọn tôi tính rằng cái sức mạnh thô thiển và thân hình đồ sộ của nhỏ là thứ rất cần thiết. Jake từ từ biến thành cọp. Cassie biến thành sói. Tôi thì lo tập trung vào con dã nhân yêu dấu của mình.
“Cảnh gì đâu mà quái đản.” Tôi phì cười khi các biến đổi bắt đầu. “Cha nội nào chứng kiến cảnh này chắc tưởng chính chả bị ấm đầu.”
Quái đản là cái chắc. Thì bạn cứ thử nghĩ coi, nhỏ siêu người mẫu Rachel tóc vàng tự nhiên mọc ra một cái vòi bự cỡ thân cây con. Còn hai cái tai của nhỏ thì xòe ra như hai cái ô che mưa.
Cassie thì lông xám phủ khắp cơ thể, lan xuống cả bốn cẳng. Mấy cái răng dài vàng khè của nhỏ nhe ra thấy mà ớn.
Những chiếc móng cong, to chàm vàm mọc ra từ các ngón tay của Jake. Cái đuôi như con rắn cuống quýt tòi ra từ dưới mông nó. Bộ lông cam vằn đen phủ khắp thân nó. Cứ thế nó lớn dần, trở thành một con cọp trưởng thành, dài từ đầu đến đuôi cỡ ba mét và nặng chắc cũng trên hai trăm ký.
Nếu có cái gì đó giống thần chết mà lại coi được thì đó chính là con cọp.
“Dám cá hông, mình sẽ đập bồ te tua cho coi.” Tôi nói với Jake.
“Phải vậy không đó, khỉ con? Hổng dám đâu.”
“Ê, tui đạp bẹp dí cả hai người bây giờ.” Rachel cất tiếng. Nhỏ sán tới, lắc lư cái vòi và xòe rộng hai cái tai to đùng. Tía ơi, một ngọn núi di động!
“Hay ho gì mà đứng đó cãi lộn y như con nít!” Cassie lên giọng.
“Í ẹ. Con sói lùn. Bồ nói vậy là vì, nếu muốn, đứa nào trong bọn mình cũng dập được bồ tơi tả mà.” Tôi chọc.
“Nếu muốn hả?” Cassie cự lại. “Thử bắt mình coi. Bảo đảm mấy bồ mệt đừ lăn ra ngủ mất đất mà mình thì vẫn chạy dài dài.”
“Hành tinh của các bạn có nhiều loại thú đa dạng không ngờ.” Ax nói. “Một ngày nào đó, khi bọn Yeerk đã bị đánh bại, người Andalite chúng tôi sẽ đến đây chỉ đơn giản là để thử các dạng thú của các bạn. Cũng giống như đi nghỉ mát vậy mà.”
“Joe Andalite, ông vừa trúng thưởng vé du lịch! Xin cho biết ông muốn đi đâu?” Tôi bắt chước mục quảng cáo cho khu giải trí Disney Land. “Dạ thưa, tôi muốn đến Trái Đất để biến thành tôm!”
“Tôi không hiểu.” Ax nói.
Tôi vừa định cắt nghĩa thì… một chớp đỏ chợt lóe lên từ chiếc máy kêu cứu tự tạo của Ax. “Tín hiệu trả lời đấy! Bọn chúng sắp đến!”
“Nhanh lên! Mọi người tìm chỗ nấp đi!” Jake nói.
Nó thu mình phóng tới chỗ nấp dưới bóng một tảng đá. Rachel ép sát tấm thân bồ tượng của nhỏ vào cái hang nông. Cassie nhảy vọt ra sau một tảng đá bên phải Jake, còn tôi thì cố làm sao cho hổng giống con dã nhân hai trăm ký đang ẩn sau một đống sỏi. Tobias vỗ mạnh cánh, chật vật bay lên cao.
VÙÙUÙ!
Nó hạ thấp xuống, ngay trên đỉnh ngọn cây, rồi biến mất một lúc trước khi quay trở lại.
Một chiếc Con Rệp. Y boong như kế hoạch!
“Ax, xế để đưa anh về nhà đã tới rồi đó.” Tôi nói.
Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi - K. A. Applegate Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi