Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 5: The Predator
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 998 / 0
Cập nhật: 2018-01-18 14:59:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ã lắm… Mình cứu được ông già. Mình là người hùng. Người Nhện đây! Batman chính là Marco này đây!...”
“Hay chí ít cũng là người-khỉ đột.” Nhỏ Rachel xỏ ngang.
Nhỏ lộn một vòng ra trước trong lúc cả đám đi bách bộ trên bãi cỏ êm như nhung. Rachel đang biểu diễn thể dục. Có ai đó vừa chuyện trò với bạn vừa lộn tùng phèo ngay trước mắt kể cũng vui ra phết đó chứ.
Lúc này là ngày hôm sau cái hành động anh hùng của tôi. Cả đám - tôi, Jake, Cassie và Rachel - đang len lỏi giữa những đám hoa dại ở một khoảng rừng thưa cách trang trại nhà Cassie khá xa. Tobias thì bay lởn vởn trên bầu trời lốm đốm những áng mây trắng sáng, phía trên đầu bọn tôi cỡ chừng ba chục mét.
“Nếu mình mà chơi trò tử sĩ thì sao ta?” Tôi hỏi “Ông già đó xả súng vào mình, và mình còn mất trắng mấy hộp sữa và bịch kẹo M&M.”
Jake cau có nhìn tôi: “Marco nè, bồ cứu ông già đó cũng tốt thôi. Nhưng thiệt tình bồ không nên biến thành khỉ đột.”
Jake là thằng bạn nối khố của tôi, mặc dù, rủi thay, đôi lúc nó nhăn nhó thấy mà ghét. Nó là loại người lúc nào cũng đạo mạo. Bạn mà nói chữ “trách nhiệm” Là cái tai nó thể nào cũng giỏng lên cho mà coi. Nó có mái tóc nâu mềm mại, cái cằm cương nghị, cặp mắt cũng màu nâu và đầy sức thuyết phục.
Nó còn rất biết đùa và thông minh nữa chứ. Tôi có thể tin cậy giao phó tính mạng cho nó bất cứ khi nào. Tất nhiên, hổng ai ngu gì mà nói với nó chuyện đó.
Thứ đến là Cassie. Trước đây, tôi hổng biết rõ nhỏ này lắm. Nhưng theo tôi đoán thì giờ đây nhỏ đã kết mô-đen Jake. Dĩ nhiên, chưa ai biết chuyện này. Suỵt! Bí mật tuyệt đối à nhe!
Cassie luôn biết khi nào bạn có chuyện u sầu và cần phải nói gì để bạn cảm thấy dễ chịu hơn. Mà nhỏ làm vụ đó không hề thấy giả tạo chút nào. Hình như nhỏ thực sự quan tâm đến mọi người.
Cassie là chuyên gia về động vật của bọn tôi. Ba mẹ nhỏ đều là bác sĩ thú y và phần lớn thời gian rảnh rỗi nhỏ giúp ba cai quản cái Dưỡng đường Hồi sức Thú hoang được bố trí trong nhà kho ở trang trại nhà nhỏ. Công việc ở đây là cứu mấy con chuột chũi, hươu nai, đại bàng… bị thương. Cassie biết cách ép một con sói bị thương đang cáu tiết phải uống thuốc. (Không dễ đâu nha, tin tôi đi, tôi đã từng là sói rồi mà).
Bạn mà đến trang trại nhà Cassie thì sẽ thấy nhỏ da đen lùn lùn, khá xinh xắn đó đang mang ủng, mặc áo bảo hộ, thọt cánh tay vô gần nửa cuống họng con sói, hổng hề sợ con thú đó nó táp cho một cú, lại còn nhăn răng cười, làm như đó chỉ là chuyện nhỏ. Còn con sói thì đứng đực ra, y như một học sinh “xúc xích” (ý quên, xuất sắc chứ) đang chờ nhận bằng khen.
Kế nữa là Rachel. Đẹp hết chỗ chê! Loại siêu người mẫu, tóc vàng, cẳng dài. Loại người đẹp bạn ưa thấy xuất hiện trên mặt tờ tạp chí thời trang. Rachel là em họ của Jake. Một hoa khôi thứ thiệt. Thì bạn coi đó, chẳng hiểu thế quái nào mà dưới cái bộ tóc và hàm răng hết ý ấy lại là một nữ chiến binh Amazon bị mát dây, lúc nào cũng chực nhảy xổ ra để chiến đấu.
Mỗi khi bọn tôi phải quyết định có nên nhào vô một vụ gì đó nguy hiểm đến mức chỉ cần thoạt nghĩ bạn đã muốn tè ra quần, Rachel luôn nheo nhẻo: “Mình ủng hộ! Tới luôn đi! Tới luôn đi!”.
Tôi dám cá là nếu có điều kiện, nhỏ này sẽ khoác ngay một bộ áo giáp và múa kiếm xông tới. Và đó sẽ là bộ áo giáp thời trang vì nhỏ mặc cái quỷ gì nhìn vẫn đẹp như thường.
Cuối cùng là Tobias. Tôi biết về nó rất ít. Nó khoái chơi với Jake vì thằng này đã một lần cứu nó khỏi bọn đầu gấu ở trường.
Nói thực với bạn, tôi thậm chí hổng nhớ Tobias trước đó trông ra sao nữa. Bây giờ thì dĩ nhiên nó in hệt một con chim săn mồi ngạo nghễ và dữ dằn.
Đó là mặt trái của quyền năng biến hình mà bọn tôi đang nắm giữ. Quyền năng này chỉ được sử dụng hạn chế trong hai giờ. Nếu ở dạng thú quá hai giờ thì bạn sẽ bị kẹt luôn trong lốt thú đó.
Đó là lý do tại sao Tobias lại bay trên đầu bọn tôi, và giang cặp cánh rộng của nó ra để đón những luồng khí nóng. Tobias là một con diều hâu. Nói chính xác là một con diều hâu đuôi đỏ. Tôi nghĩ nó sẽ mút mùa là như thế.
Thỉnh thoảng tôi hay chọc quê Tobias, nhưng chuyện xảy ra với nó đã làm tôi ớn xương sống.
“Hay ho gì cái chuyện biến hình ở ngoài đường để ra tay can thiệp vào mấy vụ lộn xộn đó.” Jake lên lớp. “Bồ nhớ cái vụ ở bãi xe cũ có dính đến Rachel và Tobias chứ? Hồi đó chính bồ còn hỏi hai đứa có dở hơi không kia mà.”
Tôi định cãi lại thì Rachel đã lên tiếng, nhỏ nói. “Cậu ấy đâu thể làm gì khác? Hổng lẽ bỏ đi?”
“Thôi được, giờ thì mình biết là mình sai rồi.” Tôi nói. “Rachel mà nghĩ Marco này làm đúng thì mình sai bét nhè là cái chắc. Hơn nữa, cái vụ đó cũng chẳng đi tới đâu. Mình thí mạng vì ông già đó vậy mà ổng thậm chí chả thèm cảm ơn mình lấy nửa câu.”
“Mình không biết hành động ấy hay dở thế nào.” Cassie góp ý, “nhưng cái tình cảm phía sau nó thiệt là đẹp. Mình nghĩ đó là một hành động rất anh hùng.”
Jake quyết định bỏ qua chuyện này. Xui gì đâu, cái nguyên nhân nó cho trôi vụ đó là vì nó đang có chuyện trọng đại hơn muốn bàn.
Nó bắt đầu giở cái bản mặt nghiêm trọng ra.
Tôi làu bàu rủa. Sao tôi ghét cái bản mặt này đến thế. Nó luôn báo hiệu sắp có sự rắc rối.
“Jake nè, bồ tính nói sao bọn mình phải lang thang trên cánh đồng này chứ gì? Chắc lý do đâu phải vì hôm nay đẹp trời, đúng hông?”
“Bọn mình sẽ gặp Ax.” Jake vô đề luôn. “Cassie và mình đã nói chuyện với ảnh mấy ngày nay. Bồ cũng biết ảnh định làm gì rồi đó.”
“Ờ… ờ.” Tôi càu nhàu. “Mình chỉ biết là mình không ưa vụ này.”
“Tùy bồ thôi… Nhưng Ax đang muốn về nhà.” Jake nói.
“Về nhà nào?” Rachel hỏi.
“Thì về thế giới của người Andalite đó!” Cassie giải thích.
Ax, tên thật là Aximili-Esgarrouth-Isthil, là một người Andalite.
Tôi đứng khựng lại. Cả bọn cũng dừng theo. “Hừm, xin lỗi nha, nhưng thế giới của người Andalite hình như hổng được gần đây lắm thì phải?”
“Ax nói, nó ở cách đây chừng tám mươi hai năm ánh sáng.” Jake xác nhận.
“Ánh sáng di chuyển với tốc độ ba trăm ngàn kilômét mỗi giây lận đó.” Tôi nói. “Nhân lên coi, một phút sáu mươi giây, một giờ sáu mươi phút, một ngày hai mươi bốn giờ, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày. Một năm ánh sáng là vậy đó. Tính thử tám mươi hai năm ánh sáng là cỡ bao nhiêu?”
Rachel cười. “Vậy bồ đâu có ngủ gục trong mấy tiết khoa học, đúng không Marco?”
“Mình đã thử tính ra kilômét nhưng không có cái máy tính nào đủ xài cho con số lớn cỡ đó.” Jake nói.
“Jake nè, mình có thể sai, nhưng mình hổng tin có tuyến hàng không nào bay được đến thế giới của người Andalite đâu.” Tôi nói tiếp.
“Ừ.” Jake gật đầu. “Mình biết chứ. Chính vì vậy mà bọn mình phải cướp một con tàu của bọn Yeerk.”
Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi - K. A. Applegate Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi