My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 3: The Encounter
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1111 / 0
Cập nhật: 2018-01-18 14:58:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
arco la hét một hồi. Còn Jake thì bắt hai đứa tôi thề lên thề xuống sẽ không tái diễn chuyện ngốc nghếch ấy lần nữa. Chính Cassie, luôn luôn là Cassie, đã dàn hòa cả bọn và chúng tôi trở lại thân thiết.
“Sứ mệnh của tụi mình không phải là giải cứu loài thú.” Marco lên giọng. “Sứ mệnh của tụi mình là giải cứu loài người khỏi ách nô lệ của bọn Yeerk.”
“Ủa, cậu muốn cứu thế giới hồi nào vậy?” tôi trả treo.
Nó lườm tôi một cái đầy ác ý. Nhưng vô ích. Với đôi mắt diều hâu của tôi, tất cả những cái nhìn ác ý nhất đều có vẻ hiền lành.
“Cậu hổng sai.” Marco xuống giọng. “Nhưng khi nào các cậu còn nghĩ phải cứu thế giới, và khi nào cậu còn ít nhiều là bạn tớ, tớ nghĩ phải có người giúp cậu chặn cái thói ngốc nghếch đó lại.”
Marco là thành viên trù trờ nhất hội Animorphs, mặc dù chính nó là đứa chế ra cái từ này. Nhưng nó đã đi cùng tụi tôi ngay từ đầu. Marco cho rằng bọn tôi chỉ cần tự bảo vệ mình và gia đình mình là đủ.
Tôi và Marco có lẽ chẳng bao giờ hợp nhau. Nó là loại người ưa xỏ xiên, lúc nào cũng tự tôn tự đại, đụng một chút là xổ ra toàn những câu châm chích. Nó cũng chẳng cao lớn gì. Tôi đoán bọn con gái cho rằng nó đẹp trai chỉ vì nó có mái tóc nâu dài và cặp mắt đen láy.
Jake mỉm cười với Marco. “Cậu muốn giải cứu bọn tớ khỏi sự ngu ngốc chứ gì?”
“Nè mấy bồ, Marco mà là người thông thái nhất đám thì có khi bọn mình mát dây hết cả lũ rồi nhỉ.” Rachel móc lò.
Cả bọn cười rũ rượi.
Jake thân thiện đấm lên vai Marco. “Dù sao đi nữa cũng phải cám ơn cậu đã có lòng muốn cứu bọn tớ. Nghe thật mát dạ.”
Marco nhăn mặt, chộp một cái gối của Rachel liệng Jake.
Marco và Jake thật trái ngược nhau mặc dù hai đứa nó luôn cặp kè như hình với bóng. Jake là một đứa đô con. Không đô con kiểu cầu thủ bóng bầu dục, nhưng rắn rỏi. Nó là loại người sinh ra để làm sếp. Lỡ mà bị kẹt trong một tòa nhà đang cháy, bạn có thể quay sang Jake và hỏi. “Phải làm gì đây?” Và chắc chắn nó sẽ có câu trả lời.
Khỏi nói cũng biết nó và Rachel là anh em họ, cả hai đứa đều có tính quyết đoán giống y nhau.
“Mình phải đi đây.” Cassie nói. “Mình còn phải cho ngựa ăn và cọ lồng chim nữa.”
“Đừng nói chữ ‘lồng’ trước mặt Tobias.” Marco lại xỉa. “Nó sẽ mở một trận tấn công tổng hợp Ninja-biệt động - diều hâu long trời lở đất. Rồi nó sẽ xui Rachel càn nát ngôi nhà của cậu đấy!”
Cả bọn lại cười ầm.
Đứa nào cũng biết vì sao Cassie phải cọ lồng chim. Ba mẹ nhỏ đều là bác sĩ thú y. Mẹ nhỏ làm việc ở khu Lâm Viên, vốn là một vườn thú và công viên giải trí khổng lồ. Ba nhỏ là giám đốc trung tâm Hồi sức Thú hoang, đặt ngay tại trang trại của gia đình nhỏ. Trung tâm này chuyên tiếp nhận các loại thú hoang bị bệnh hoặc bị thương để chăm sóc.
Mấy cái chuồng chim mà Cassie phải về cọ rửa đầy nhóc chim sẻ gãy cánh, diều hâu trúng đạn, và bói cá bị kẹt ở các bãi biển ô nhiễm.
Cassie là chuyên gia về động vật của bọn tôi. Nhỏ giúp cả bọn tiếp cận với những con thú để biến hình. Nhỏ cũng là đứa có khả năng biến hình tốt nhất đám.
Cả bọn đứng dậy chuẩn bị về.
“Đến chỗ mình nha, Tobias?” Jake đề nghị.
“Không, mình chưa thể đến ngay đâu. Mình còn phải bay vài vòng. Đêm nay trời đẹp quá.”
“Tốt thôi.” nó nói. “Mình sẽ để ít thức ăn trên gác mái cho bồ phòng khi bồ về trễ. Nhưng mình không muốn mấy con thú khác ăn mất phần bồ đâu. Bồ có mở được hộp nhựa không đó?”
Tôi bắt gặp vẻ ái ngại của mấy đứa kia khi Jake nhắc đến “gác mái”. Bọn nó đang thương hại tôi.
“Mình mở được mà.” tôi đáp. “Bồ cũng phải cẩn thận. Bồ biết đấy... anh Tom.”
Tom là anh của Jake, và là người của bọn chúng.
Cả bọn chào tạm biệt nhau. Tôi thấy Cassie và Jake khẽ chạm tay vào nhau như thể tình cờ. Và rồi cả bọn kéo nhau về... trừ tôi và Rachel.
“Cứ nghĩ đến chuyện bồ phải sống trên gác mái lạnh lẽo, mình thế nào ấy.” Rachel nói.
“Mình ổn mà.” tôi đáp.
Tôi phân vân tự hỏi có nên nói cho nhỏ nghe những gì tôi vừa thấy hay không. Cái bóng trong cái bóng, cái lỗ hổng trên bầu trời. Nhưng vấn đề là ở chỗ bản thân tôi còn chưa biết nó là gì.
Nói ra chỉ tổ làm cho nhỏ lo lắng. Mà Rachel thì lo lắng cho tôi quá nhiều rồi.
“Chúc ngủ ngon.” tôi nói.
“Cảm ơn. Bảo trọng nha, Tobias.”
Tôi bay qua cửa sổ phòng Rachel, lao thẳng vào màn đêm.
Đôi mắt buồn của Rachel cứ bám riết tôi. Sao tôi thù cái cách bọn nó thương hại tôi thế. Bọn nó chỉ thấy rằng tôi không còn là Tobias của ngày xưa. Bọn nó chỉ thấy rằng tôi đã trở thành một kẻ không nhà.
Nhưng bọn nó chẳng hiểu gì ráo. Tôi làm gì có mái ấm thực sự kể từ khi ba mẹ tôi qua đời. Tôi đã quen với cuộc sống cô đơn từ lâu rồi.
Còn bây giờ, tôi có cả bầu trời.
Animorphs - Tập 3: Đụng Độ Animorphs - Tập 3: Đụng Độ - K. A. Applegate Animorphs - Tập 3: Đụng Độ