From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 1: The Invasion
Dịch giả: Anh Viêṭ
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1295 / 25
Cập nhật: 2018-01-16 00:02:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
Chương 25
Tôi lao vút lên không và húc thẳng vào ngực tên Hork-Bajir ở gần nhất.
Hắn ngã ngửa ra sau, bị tôi cưỡi lên. Hắn lăn một vòng toan nhỏm dậy. Hắn rất nhanh, nhưng tôi còn nhanh hơn hắn.
Hắn dùng cánh tay đầy cựa quất vào tôi. Tôi hụp xuống né cú chém. Bàn tay trái của tôi quơ lên nhanh tới mức tôi thậm chí không nhận thấy. Nó để lại bốn vết quào suốt vai tên Hork-Bajir.
Lại thêm một tên Hork-Bajir nữa! Cựa và vuốt ở cổ tay, khuỷu tay hắn khua loạn xạ. Chúng giống như cặp kéo xén cỏ đang mở hết công suất.
Nhưng tôi vẫn nhanh hơn. Tôi thậm chí cũng chẳng nhớ điều gì đã diễn ra kế tiếp. Tất cả những gì còn lại là hình ảnh con cọp - tôi đang quào, tát, vồ, ngoạm. Bộ lông cam vằn đen tả xung hữu đột tên Hork-Bajir và hất hắn ra sau lưng như một con búp bê.
Và rồi tôi thấy Marco. Cơ thể đồ sộ của Big Jim đã thay thế cho thân hình ốm o của Marco tự hồi nào.
“Hãy gọi tớ là King,” Marco nói. “Tớ là King Kong đây.”
Đúng như Cassie nói, khỉ đột là một loài hiền lành, trầm lặng. Nhưng một sự thật khác cũng không thể bỏ qua, đó là nó mạnh. Mạnh khủng khiếp.
Nói tóm lại là, so với khỉ đột, người chỉ là một bộ khung ghép bằng tăm.
Hork-Bajir là những sinh vật to lớn. Chúng to đến chừng hai mét và cơ thể chúng được cấu tạo để chiến đấu. Nhưng Marco quơ cái nắm đấm khỉ đột khổng lồ của nó trúng ngay bụng tên Hork-Bajir gần nhất, và tên này đổ gục xuống đánh rầm.
Tôi gầm vang. Rachel rống lên. Còn Marco thì nhấc bổng tên Hork-Bajir và xé hắn ra như một con búp bê vải.
Bọn Hork-Bajir còn lại co giò chạy.
“Đánh tiếp đi!” tôi la lớn. “Đừng để chúng kịp tập hợp lại!”
Ba đứa tôi lao tới. Rachel càn qua những kho hàng và nhà cửa hệt xe tăng xung trận. Marco chạy lạch bạch ở phía sau, hai cánh tay khổng lồ khua loạn xạ, đấm bất cứ thứ gì nó đụng phải trên đường.
Còn tôi thì chạy ở giữa, mắt dáo dác tìm xem có tên Hork-Bajir ngu ngốc nào muốn thử sức với tôi.
Bọn tôi đến chỗ những chiếc lồng. Những tốp người và bọn Hork-Bajir bên trong thụt lại khi thấy bọn tôi. Coi bộ họ sợ bọn tôi chẳng kém gì bọn Mượn xác. Thì cứ nghĩ coi: ai lại trông đợi một toán giải cứu gồm một con voi, một con khỉ đột và một con cọp kia chứ?
Marco bắt đầu giật ổ khóa của một trong những cái lồng. Ổ khóa bung ra, cánh cửa bật mở. Marco có một động tác rất người để trấn an họ: nó hơi khom mình rồi lấy ngón tay ngoắc ngoắc họ như muốn bảo: ra ngoài đi!
Tom là người đầu tiên lao ra. Trông anh sợ sệt, giận dữ nhưng quả quyết. Tôi định gởi đến anh một thông điệp bằng ý nghĩ để báo cho anh biết tôi là ai, nhưng giọng Rachel chợt vang trong đầu tôi.
“Jake! Coi kìa! Cassie...”
Cassie đã ở gần rìa cầu nhập. Hai tên gác Hork-Bajir và Taxxon vẫn đang lúi cúi làm nhiệm vụ. Lúc này, một người khác đang bị đè dí đầu vào vũng Yeerk.
“Cassie sẽ là người kế tiếp đó!” tôi hét lên.
“Đừng lo,” Marco nói. “Bọn tớ sẽ chăm sóc anh Tom cho cậu. Đi đi. Lẹ đi, chúng hại Cassie bây giờ!”
Tôi chỉ do dự có đúng một giây, dù vạn suy nghĩ thoáng qua đầu.
Sau này, tôi vẫn nghĩ về cái khoảnh khắc đó. Nghĩ: Biết đâu...? Có thể...? Nếu như...?
Tôi phóng vụt tới. Tôi phải cứu bạn ấy ngay!
Hai tên Hork-Bajir trên cầu bắt đầu tóm lấy tay Cassie.
“Khôôông!” Nó hét lớn.
Tôi xả hết tốc độ. Tôi nhảy qua đầu bọn Taxxon. Tôi luồn lách qua bọn Hork-Bajir. Tôi hầu như đang bay.
Nhưng tôi không thực sự bay, hay nói đúng hơn là không bay được theo kiểu của Tobias.
Tôi thấy Tobias tít tắp trên cao. Nó đang lao thẳng xuống như một viên đạn đại bác, các vuốt giương ra trước.
Tobias lao bổ xuống tên Hork-Bajir đầu tiên ở tốc độ 80 cây số/giờ. Nó vọt lên trở lại, để lại phía dưới gã Hork-Bajir đang bưng chặt một đám nhầy nhụa, nơi trước đó một giây còn là con mắt hắn.
Cassie chỉ cần có thế. Nó vùng chạy khỏi cái cầu.
Rốt cuộc thì tôi cũng đến nơi và bắt tay vào việc “chăm sóc” tên Hork-Bajir còn lại.
“Biến hình đi!” tôi hét gọi Cassie. “Biến hình rồi trở về cầu thang!”
Cassie ngoái lại dòng người và Hork-Bajir đang xếp hàng sau lưng nó. “Chạy đi! Mọi người chạy hết đi!”
Họ lao chạy tán loạn. Cassie hòa mình vào đám đông hoảng sợ đó. Chỉ một lát sau, một chiếc bờm đen đã xuất hiện ngang vai của đám đông. Cassie đã trở thành một con ngựa và đang phi nước đại về phía cầu thang.
Tôi phóng theo nó, chạy bọc quanh vũng Yeerk để nhập bọn với Marco, Rachel, Tom và đám đông vừa được giải thoát khỏi lồng.
Bọn Mượn xác đã kịp tổ chức lại. Một đám Taxxon đang trườn ra để chặn Cassie và tôi. Cả bọn Taxxon và Hork-Bajir giờ đây đều có mang vũ khí.
“Phóng qua!” tôi bảo Cassie khi hai đứa đến gần hàng rào chắn của bọn Taxxon.
“Phóng qua!” nó hét ngược lại.
Tôi tung mình vọt lên. Cassie bật nhảy. Bọn Taxxon đứng chết trân. Từ tay chúng phát ra những tia Nghiệt, nhưng quá muộn. Tia sáng xé không khí phía sau hai đứa tôi, nhưng bọn tôi đã thoát ra rồi.
Tôi thấy thân hình đồ sộ màu xám của Rachel ngay phía trước. Cầu thang chỉ gần đâu đây. Tôi thấy Marco và Tom.
Bọn tôi sắp thành công rồi!
Nhưng ngay lúc đó, hắn thong thả bước ra từ một đám Hork-Bajir.
Trong thân hình Andalite, trông hắn như vô hại. Một sinh vật nửa hươu nửa người trông hiền hòa với bộ lông xanh xanh và những con mắt bổ sung trên các cuống ngộ ngộ.
Visser Ba không có vẻ gì đáng sợ. Khác hẳn đám Hork-Bajir, Taxxon và ngay cả các con thú Trái Đất, vốn là bọn tôi.
Nhưng Visser Ba có một cơ thể Andalite và có quyền năng biến hình của người Andalite. Hắn đã từng chu du khắp vũ trụ để lấy mẫu gien của những con quái thú khủng khiếp chưa từng thấy trên Trái Đất.
Một tên Taxxon trườn tới cạnh Visser Ba và tỉ tê nói gì đó. Đó là một âm thanh quái dị, nửa như tiếng gió rít “Ssssweer trrreesswew eeeesstrew”.
Visser Ba không nói gì. Hắn chỉ nhìn vào tôi qua những cái rãnh thẳng đứng, vốn là những con mắt của hắn.
“Thằng ngốc Taxxon này nói với ta rằng các ngươi là thú hoang,” Visser Ba nói.
“Hắn thắc mắc liệu anh em nhà hắn có xơi tái các ngươi được không.” Visser Ba cười gằn. “Nhưng ta biết các ngươi không phải là thú. Ta biết các ngươi là ai. Thì ra bọn Andalite các ngươi chưa chết hết khi ta đốt con tàu.”
Phải mất vài giây tôi mới hiểu ra. Dĩ nhiên rồi! Hắn tưởng bọn tôi là người Andalite. Hắn biết bọn tôi biến hình chứ không phải thú thật. Và hắn cũng biết rằng chỉ có người Andalite mới làm chủ được công nghệ biến hình.
“Khá khen cho các ngươi đã mò được tới tận đây. Nhưng uổng công thôi. Bởi vì, thưa chư vị chiến binh Andalite dũng cảm, đã đến lúc rồi. Đã đến lúc các ngươi tận số rồi.”
Hắn bắt đầu biến hình.
“Ta đã thu thập được cái cơ thể này từ vệ tinh thứ tư của hành tinh thứ hai quanh một ngôi sao chết. Các ngươi thích xem không?”
Tôi nhận ra mình đã lạc quan quá sớm.
Bọn tôi khó mà thành công.
Animorphs - Tâp̣ 1: Cuôc̣ Xâm Lăng Animorphs - Tâp̣ 1: Cuôc̣ Xâm Lăng - K. A. Applegate Animorphs - Tâp̣ 1: Cuôc̣ Xâm Lăng