There is a temperate zone in the mind, between luxurious indolence and exacting work; and it is to this region, just between laziness and labor, that summer reading belongs.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhung Toét
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 69 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 627 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:19:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29. Sự Thật Phơi Bày
nh. Anh chưa chết sao? - nó lại gần đập đập vỗ vỗ vào mặt hắn
chẳng hiểu chuyện gì hắn quay sang nhìn Nam. Nam gật gật đầu. Hiểu chuyện này do Nam sắp đặt hắn giả vờ.
- Á, người anh đau quá, chỗ nào cũng đau, anh đã ngủ sao?
- Anh dám lừa em? - nó chừng mắt nhìn.
- Lừa gì? anh không hiểu chuyện gì sảy ra cả.
- Các anh toàn những người dối trá, quỷ quyệt. - nó khóc.
- Anh không có, nhưng chẳng phải em đã nói rằng nếu Sơn tỉnh dậy sẽ tha thứ còn gì? - Nam nhìn nó nước mắt ngắn nước mắt dài
- Không có - nó nói rồi quay đi
- Thật à mày? - Hắn ngạc nhiên vì hôm qua uống rượu nhiều quá thằng bạn khiêng vào quan tài lúc nào còn không biết.
- Uk, Thiên còn bảo mày đưa em đi chơi nữa kìa - Nam nói đế
- Ok, đi, đi luôn chứ - Hắn đứng dậy nhảy ra khỏi quan tài
- Ai đi cùng anh? - nó nói
- Thế em có dám thề rằng em không còn yêu anh, không còn lo lắng cho anh nữa không? - Hắn nhẹ nhàng đến bên nó cầm tay nó
- Em Em.... nhưng em chưa tha đâu đấy - rồi nó đi ra vườn.
Hắn đứng nhìn nó, nó mới đáng yêu làm sao. Làm tim hắn càng xao xuyến hơn.
- Ê. trả công tao thế nào đây? - Nam gẩy tay hắn
- Trả cái gì? nhân lúc tao say không biết trời đất gì mà thằng bạn của tao lại nỡ lòng ném tao vào quan tài như người chết vậy, nếu là mày mày nghĩ gì? - hắn nhìn Nam
- Chẳng nghĩ gì. Cảm ơn còn không hết - Nam nhe nhởn,
- Ờ. Tao cho mày cảm ơn không hết luôn - nói rồi hắn đẩy Nam một cái Vì Nam đang đứng quay lưng vào quan tài nên khi hắn đẩy chân Nam vấp nên ngã nhào vào quan tài luôn.
- Ơ cái thằng này.... - Nam chửi nhưng hắn đã chạy lên phòng tắm rửa thay đồ đầu tóc vuốt vuốt các kiểu các kiểu để đi chơi với nó rồi.
- Dọn hết đi, phải làm cho sạch sẽ đấy nhá - Nam ra lệnh cho đàn em rồi lên tầng
- Này tao hỏi tối qua làm sao? mày làm thế nào kể tao nghe xem nào? - Hắn vừa tắm vừa vọng ra hỏi vì biết thằng bạn mình lên.
- uk thì:...
" sau khi hắn uống rượu và đi đua về hắn vẫn không sao quên được cơn giận của nó.
- Tao phải làm sao bây giờ mày? - hắn nhìn Nam, con mắt đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả.
- Tình ngay mà lý gian. Biết giải thích thế nào trong khi bằng chứng tất cả đều chống lại mày? - Nam nhìn hắn chán nản
- đúng. phải tìm ra người gửi bức thư này đến - Hắn đưa ra ý kiến với giọng lè nhè rượu
- chẳng phải cả tao và mày đều biết ai gửi sao mà còn phải tìm? - Nam trả lời tỉnh bơ
- Thế bây giờ phải làm sao? - hắn bực mình hét lên nén tất cả những thứ trong phòng xuống, một mớ lộn xộn...
- ngủ đi, mai tao sẽ có cách giúp mày, tao không để một thằng bạn thân người không ra người như thế này được đâu và một đứa em gái tiều tụy giờ không biết đang ở nơi nào - Nam an ủi thằng bạn cũng như sốt ruột vì nó còn chưa về. Nam cũng không ngờ hắn lại yêu nó đến vậy, nếu như là đứa khác hắn sẽ mặc xác rồi đi tìm người mới rồi.
- Được tao tin mày sẽ giúp tao mà. - Hắn nằm xuống ngủ một giấc tới sáng thì sự việc như vậy."
- Tao hiểu rồi, giờ tao đi chơi với Thiên đây - Hắn ra khỏi phòng tắm, tóc còn ướt sũng, hắn vo vo tóc rồi chạy đi, vừa đi vừa phẩy phẩy tóc.
- Vợ ơi! - Hắn đang đứng mở cửa ghế phụ của chiếc xe bugatti veyron biển 66666 gọi nó
Nó chạy ra, không nói gì mà ngồi luôn lên xe.
hắn cười cười chẳng nói gì lắc đầu đóng cửa lại rồi sang ghế lái.
- Anh sẽ đưa vợ đi chơi. - Vợ thích đi đâu.
- Trời nắng gió thế này mà được đi biển thì thích thật đấy - Nó nói hư vô
- Thì đi thôi. - hắn hướng xe theo đường quốc lộ đi ra biển
- Alo, chuẩn bị cho tôi một du thuyền tôi sẽ tự lái - Hắn gọi cho người làm
- 1 tiếng sau:
- Woo, biển mát quá, - Nó hét lên.
Cởi đôi sandal ra nó đi bộ ven bờ biển. Trời bây giờ cũng đã gần trưa, bờ cát nóng rát cảm tưởng đến bỏng đôi chân trần của nó.
- Sao vợ không đi dép vào? Sẽ nóng lắm đấy - Hắn chạy tới bên nó
- Không, em thích cảm giác này, trời xanh, sóng vỗ yên ả, mà đôi chân em bước về phía trước vẫn bỏng rát. Nhưng không vì thế mà em bỏ bờ biển dịu êm trước mặt. Anh có hiểu những điều em nói không? - nó đi lùi, quay mặt vào hắn.
- Anh hiểu, em sẽ không vì những cản trở trước mặt để tới với tương lai tốt đẹp. - Hắn đút tay túi quần vừa đi vừa nói.
- Cũng chỉ gần đúng thôi. - Nó dừng lại
- Là sao? - Hắn cũng đứng lại nhìn nó
- Là em sẽ không vì những thứ không thuộc về mình muốn gây tổn thương cho mình như bờ cát trắng này đang muốn làm đôi chân em bỏng rát, để cản trở em đến với biển xanh ngắt tươi đẹp phía trước kia như em đến với anh - Nó nói rồi lấy 2 tay ôm lấy cổ anh, đặt bờ môi tới anh.
- Em yêu anh, điều ấy chỉ mình em hiểu được. Em biết nhiều người muốn ở vị trí của em bây giờ là được anh yêu thương. Em cũng hiểu có người cố ý gây hiểu lầm giữa chúng ta. Nhưng xin anh đừng bao giờ làm băng giá trái tim em bằng cách ôm hôn một người con gái khác khi chúng ta vẫn còn là của nhau. - Nó nói giọng yêu thương, nhỏ nhẹ khi ôm anh.
- Anh hứa. Là anh sai rồi, cho anh một lần xin em hãy tin anh, anh sẽ không bao giờ động đến một người con gái nào khác ngoài vợ. - Hắn nhẹ nhàng nói rồi hôn tiếp vào môi nó.
Đôi chân bỏng rát đi trên cát.
Để anh cõng vợ nhé - Hắn ngồi xuống trước mặt nó.
Lên lưng hắn. Nó ôm đôi vai chắc khỏe của hắn, tựa cằm vào vai hắn.
- Nếu em thấy đôi chân không thể đi được nữa anh sẽ cõng em trên đoạn đường còn lại. - Hắn nói
- Nhưng em không muốn đi nữa - nó hỏi
- Thì anh sẽ dừng lại với em. - hắn nói
- ý em là Nếu giờ em đói? - nó hồn nhiên
- Thì mình đi ăn - Hắn quay ra cười cười, hắn đã chuẩn bị hết trên thuyền rồi.
- Vợ có nhìn thấy chiếc thuyền kia không? - Anh nhìn nó chỉ vào phía trước.
- uk - nó gật đầu
- Lên đó nhé. - hắn hỏi
Hắn và nó lên chiếc du thuyền chỉ có 2 người. Chiếc du thuyền được trang trí thật đẹp, có bóng bay dán vào tường hình trái tim.
- Thật tuyệt - nó nói
- vợ thích chứ? - Hắn hỏi rồi đưa tay kéo nó lên sàn trên của du thuyền. Trước mặt nó là một bàn tiệc nhỏ đã bày sẵn thức ăn.
- Em thích lắm. Nhưng giờ ăn được chưa? - nó hỏi, chỉ tay vào Bàn
- Chỉ cần vợ muốn - Hắn kéo ghế cho nó.
- Em thấy mình bây giờ thật hạnh phúc - nó vừa ăn vừa nói
- Anh muốn buổi hẹn hò đầu tiên của mình thật thú vị.
Nói mới nhớ. Từ ngày hắn và nó nói yêu nhau chưa đc đi đâu chơi với nhau bao giờ, chỉ toàn gặp những chuyện rắc rối ập đến. thật lo lắng cho tương lai quá.
Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa - Nhung Toét