Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 122 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1017 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:06:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 89: Chương 89
hành Thành cầm bữa trưa mình đã làm tốt, mang theo đến bệnh viện. Qua không lâu sau nữa Tạ Nam sẽ xuất viện, bản thân nó có thể cũng phải tìm một công việc khác đi thôi!
Mở cửa phòng bệnh tại bệnh viện ra, Thành Thành lập tức ngẩn người tại chỗ. Giường bệnh trống không, đồ dùng để trong tủ bên cạnh cũng không thấy tăm hơi, giống như chưa có ai từng tới. Thành Thành bỏ lại cặp lồng cơm, chạy nhanh ra ngoài.
Nó hy vọng Tạ Nam chỉ là đi ra ngoài tản bộ một chút mà thôi, sẽ không đi mà không chào hỏi một tiếng, nó chạy khắp nơi trong bệnh viện, tìm kiếm khắp nơi, nhưng không hề phát hiện bóng dáng Tạ Nam, sắc mặt Thành Thành tái nhợt như người bị rút hết máu mà quỳ trên mặt đất.
Vì sao? Vì sao cũng phải rời xa em?
Đúng lúc này, điện thoại di động của Thành Thành reo lên, trên màn hình hiển thị dãy số của Tề tiên sinh, trên trán nó toát ra một lớp mồ hôi mỏng, một loại cảm giác sợ hãi ngưng tụ lại trong lòng.
"Có phải là ông mang Tạ Nam đi không?" Thành Thành vô cùng đau khổ hỏi qua điện thoại.
"Không phải ta mang cậu ta đi, là cậu ta tự tới!" Lời Tề tiên sinh nói như một thanh kiếm sắt bén đâm vào tim Thành Thành, thì ra anh ấy thực sự ở đó, như vậy bây giờ anh ấy có phải đã...
"Rốt cuộc ông muốn thế nào?" Thành Thành cắn môi nói.
"Chẳng có gì cả, em qua đây chúng ta bàn lại vấn đề này, ta chờ em đó..."
Thành Thành còn muốn hỏi thêm chút nữa, Tề tiên sinh đã cúp điện thoại rồi, Thành Thành gọi một chiếc xe, chạy đến nhà Tề tiên sinh.
Hai tiếng trước, Tề tiên sinh sai người đến "thăm hỏi" Tạ Nam, cũng tiếp tục hỏi ý Tạ Nam về việc bỏ thuốc cho Thành Thành, lần này Tạ Nam liều chết không nghe, anh thật sự là không có cách nào nhìn Thành Thành chịu oan ức được, vì vậy Tạ Nam đã bị dẫn tới nhà Tề tiên sinh.
"Nếu như ta nhớ không lầm, đã ba tuần rồi, cậu không có bỏ thuộc một lần nào đúng không? Ta nể mặt cậu đã cứu Thành Thành một lần mới không động đến cha mẹ cậu, chẳng lẽ cậu không hiểu rõ bên nào nặng bên nào nhẹ sao?" Lần này Tề tiên sinh nói gọn gàng dứt khoát, nhất quyết cố ý gây phiền phức cho Tạ Nam. 1
"Tôi thực sự không rõ, Tề tiên sinh, tại sao ông có thể đối xử với Thành Thành như vậy? Nó uống thuốc mà bị bệnh thì có lợi gì cho ông? Nhìn một người đau khổ ông sẽ vui vẻ như vậy sao?" Hai mắt Tạ Nam đỏ bừng nhìn chằm chằm Tề tiên sinh.
"Ta thực sự đã coi như là nhân từ lắm rồi đó, ta chẳng qua chỉ muốn cậu ấy tiêu tiền nhiều một chút mà thôi, khám bệnh cũng là một cách tiêu tiền mà! Mức thương tổn của thuốc này không đáng ngại lắm đâu, căn bản sẽ không để lại di chứng gì cả."
"Vậy ông càng không cần thiết làm như vậy, nó có tiêu tiền cũng sẽ không lấy tiền của ông, ông muốn nó để ông bao dưỡng, ông nằm mơ đi!" Tạ Nam hung hăng phun một ngụm nước bọt.
Tề tiên sinh theo dõi anh, trong ánh mắt hiện ra một loại ám chỉ khiến cho người khác nhìn không hiểu, người bên cạnh đá tới một cái, vừa vặn đá vào vết thương của Tạ Nam, Tạ Nam thoáng cái đã té trên mặt đất không nói ra lời.
You'll also like [Danmei] Mục nhiên By KarRoy-Wang7 137K 4.6K Tác giả: Cô Quân Tình trạng: Hoàn (75 chương + 1 PN) Thể loại: Hiện đại, tra công x không từ thủ đoạn tự ti thụ, ngược luyến tình thâm, HE Biên tập: Hắc Tường Vy Hiệu chỉnh: Nhà gỗ 104 Couple: Dịch Thiên x Mục Nhiên ***Văn án*** "Nếu thật sự có thần linh, nếu thật sự có kiếp sau, xin hãy cho tôi một cái gia* đi..." *Từ 'gia' có nghĩa là nhà, hoặc gia đình. Ở đây có thể hiểu đồng thời theo cả hai nghĩa, ta sẽ tùy hoàn cảnh để dịch lại Giới thiệu: Tại thời khắc đó, Mục Nhiên chợt nhận ra rằng, mọi chuyện không còn có thể cứu vãn được nữa. Tất cả đã đi chệch hướng kể từ ngày đầu tiên cậu gặp anh, kể từ khi cậu bất chấp thủ đoạn vì muốn giữ anh ở bên cạnh. Những tưởng rằng chỉ cần có thời gian, chỉ cần cậu thật lòng, rồi đến một lúc nào đó anh sẽ đem tình yêu trao cho cậu. Nhưng không, là cậu đã sai rồi... Phi Hữu - Lam Lâm By YenNhienNhatTieu 9.2K 83 Phi Hữu -Lam Lâm- Biên tập: Can chan Nguồn: kazuchan1582.blogspot.com Thể loại: 1vs1, hiện đại đô thị, hường ngập mặt, HE (vô sỉ công x men lỳ thụ) a.k.a chuyện tình Cua và Mực “Đừng chán ghét Cá Mực mà, bớ bác cảnh sát ơi ~ Người ta đại gia lại đẹp trai, ưu điểm nhiều lắm na ~” “Cậu đừng khóc mà…” Dạ Sắc Thâm Xử (夜色深处 - Sâu thẳm trong đêm) By dgt21615 418 15 Tác giả: Hoài Thượng Thể loại: hiện đại, hào môn thế gia, cường thủ đoạt hào, ngược luyến tình thâm, gương vỡ lại lành, cường thế cố chấp ngạo kiều công vs ẩn nhẫn ôn nhu thụ, 1x1, HE Tình trạng: Hoàn (65 chương+ 6 phiên ngoại) Tình trạng edit: Đang tiến hành Edit: Hỏa Liên Tâm Lịch up: Tối T3 (khoảng 10,11h đêm. Lịch chỉ mang tính tương đối) Note: Trong truyện này thụ từng bị cha công ép làm tình nhân, cũng có vài đoạn H kéo rèm giữa cha công và thụ. Cơ mà từ đầu đến cuối thụ đều yêu công nha, lúc đầu ko tới với công được là vì ông già công làm pháo hôi với gia đình công có liên quan đến việc gia đình thụ tan cửa nát nhà. Cũng may ông công ổng rất nhây, ngoài mặt lạnh lùng nhưng tâm đậu hũ và rất chung tình. Thụ thì ẩn nhẫn âm thầm yêu thương, nuông chiều công, tuy vì mối thù của gia đình và nhiều vấn đề khác mà không tới được với công nhưng chung quy vẫn luôn tin tưởng, yêu thương và hướng về công. Theo mình thì truyện rất hay, tình tiết hấp dẫn, rất chi tiết và logic. Tính cách công thụ rất đáng yêu. Truyện ngược tâm nhiều, có chút ngược thân. Kết HE, PN rất dễ thương và hài nhây bà cố:v. Biết là sẽ có nhiều bạn khúc mắc chỗ cha công và thụ nên mình nói trước để bạn cân nhắc khi nhảy hố. Hoan nghênh các bạn cùng tìm ngược với tiểu trang và hẹn gặp các bạn khác trong truyện sau nếu bạn không hợp với bộ này. Thân! [Danmei] Tịnh phi dương quang By KarRoy-Wang7 23.8K 897 Tác giả: Phong Lộng Thể loại: hiện đại đô thị, 1x1, ngược luyến tàn tâm, HE Edit: Nguyệt Cầm Vân Couple: Quân Duyệt x An Nhiên Tình trạng: Hoàn (2 quyển) -------------- Văn án -------------- Đại gia tộc hắc đạo thời trước bị lụi bại, con út của Hà gia là Quân Duyệt ngây thơ khờ dại tùy hứng, từ ngày sinh ra đã được nghìn vạn người nâng trong lòng bàn tay, sau khi mất đi sự bảo hộ của cha và anh trai, phút chốc chỉ còn lại hai bàn tay trắng. Mà người đã từng là luyến nhân kiêm vệ sĩ - An Nhiên anh tuấn chói mắt, lại dùng thủ đoạn hơn người trở thành tân hắc đạo đế vương. Quân Duyệt mai danh ẩn tích, quyết định chạy trốn quá khứ hiển hách và tình cảm khắc cốt ghi tâm khi xưa. An Nhiên thì ngược lại, phát thông cáo khắp nơi, điều động thủ hạ, phát thệ không cho phép Quân Duyệt trốn thoát. Truy đuổi và bị truy đuổi, Chinh phục và được chinh phục, Một đoạn ái tình cùng hào quang, nửa đoạn ngăn trở trước kia đã chấm dứt thế nhưng, An Nhiên bị cường ngạnh chấp nhất, dùng âm điệu vướng mắc dây dưa mơ hồ, rốt cuộc tiếp tục lún xuống... Ngự Hoàng- Lạc Dận (Edit: xASAx) By Tieuphongdamdang 488K 21.2K 《Ngự Hoàng 》 Tác giả: Lạc Dận, edit: xASAx. Biên soạn: Lik_sss,Lyly, Vũ Phong, YC. Mạc Vân. Test: Tiểu Phong, xASAx. Thể loại: Đam mỹ cổ trang, cung đình. (NP đại thúc, đế vương hạ) Số chương: 255 chương chính văn, 14 chương ngoại truyện Văn án: Người khác vi phục xuất tuần, lưu lại một giai thoại truyền kỳ, hương diễm mỹ sử... Mà hắn vi phục xuất tuần, cũng chỉ để lại một đoạn kinh huyết lệ sử... Hắn là đế vương, lại chịu khổ chèn ép... Một lệnh tuyển phi tần khiến người trong thiên hạ ước ao, nhưng khi cánh màn khép xuống, trên long sàng, hắn cũng chỉ nằm dưới... Hắn trên vạn người, nhưng ở dưới mấy người... Hãy xem xem đường đường đế vương, vì sao để người khống chế... Tag: Ngự Hoàng, Lạc Dận, nhiều người sủng ái, đế vương, niên hạ, đế vương hạ *xASAx* Lịch up truyện cách ngày. (Truyện rất hay nhé... ) S.C.I - mê án tập(Edit) By quakja 24.9K 605 Tác giả: Nhĩ Nhã Nguồn: s://scimeantap.wordpress.com/about/ Thể loại: hiện đại, nhất công nhất thụ, trinh thám. Edit lên wattpat để tiện đọc trên mobile khi đi công tác. Mọi người vô link trên ủng hộ. Phần 1: từ vụ 1 đến vụ thứ 11 Văn án: Ngày 8 tháng 11 năm 2006, lúc 13:00 đội SCI được thành lập, SCI viết tắt của Special Crime Investigation team, là đội điều tra những vụ án đặc biệt, thành viên của đội là những cá nhân ưu tú của ưu tú trong cục cảnh sát Trung Quốc. Mỗi một vụ án đến với đội đều là những vụ liên hoàn án (giết người hàng loạt) với hung thủ không lường được và phương thức phạm tội làm người khác phải hoảng sợ. Thế nhưng ngay giữa hiện trường tanh mùi máu và những cuộc đấu trí nảy lửa, tình yêu của những chàng trai trẻ trong đội vẫn chớm nở... [Danmei] Khát khao khôn cùng By KarRoy-Wang7 27.4K 810 Tên gốc: Nan Ngôn Chi Dục Biên Dịch: Nguyễn biên dịch, linhmin biên dịch, hinoses biên dịch, Đậu Hoa biên dịch Nhân Vật: Tiếu Mông x Lâm Gia Ngạn (Châu Mẫn) Tình trạng: Hoàn (21 chương + 8 PN) Thể loại: hiện đại, 1×1, HE ----------------------------------------------------------------------------------------------- Chính là cuộc sống quá cô độc, muốn nghĩ đến việc lập gia đình...... Gia Ngạn nói muốn có gia đình, Tiếu Mông đáp ứng, cậu liền cảm kích vì có bằng hữu khẳng khái như vậy, Gia Ngạn muốn chính mình tận hưởng hạnh phúc đó, nhưng đến khi sắp đạt được kết quả thì Tiếu Mông lại trở mặt làm trái tim cậu băng giá......Gia Ngạn thì ngu ngốc, Tiếu Mông thì lại là người khó lường, quan hệ hai người vốn dĩ đã không thể, thế nhưng sao lại từng bước đến với nhau? "Chuyện của hai chúng ta vẫn chưa tới lượt cậu quan tâm, cậu chỉ cần nghe ta phân phó là đuọc. Ta cũng nhắc nhở cậu luôn, trách nhiệm cậu gánh vác trên người cũng không phải chỉ là mạng của một mình cậu. Mạng của cậu không đáng bao nhiêu tiền, ta tùy tiện đụng đến đều có thể kết thúc nó, thế nhưng bây giờ cậu còn có giá trị lợi dụng, ta muốn cậu sống để chịu dằn vặt!"
Tề tiên sinh cười lạnh một tiếng, nói với người bên cạnh: "Mang nó vào, không có lệnh của ta thì không được gặp bất kỳ ai, trước cứ an dưỡng đi, ta phải kiên nhẫn chờ tình nhân bé nhỏ của ta rồi!"
Cũng không lâu sau, Thành Thành đã chạy tới, nó đẩy cửa phòng Tề tiên sinh ra, lập tức vọt tới, nắm lấy cổ áo Tề tiên sinh không thả.
"Trả anh Tạ lại cho tôi, bằng không tôi không để yên cho ông đâu."
Cho tới bay giờ Tề tiên sinh cũng chưa thấy qua Thành Thành như vậy bao giờ, hai mắt gần như muốn phun ra lửa, như một chú báo con đang vô cùng tức giận, lão không khỏi nheo mắt lại nhìn Thành Thành.
"Em không để yên như thế nào đây? Ta ngược lại muốn nghe một chút đó!"
"Lúc đầu bàn thỏa thuận với tôi thì nói nghe thật hay, tại sao ông lại muốn đổi ý? Anh Tạ vô tội, ông dựa vào cái gì kéo anh ấy vào?"
"Hừ! Làm sao em biết cậu ta đến gần em là vì em, bản thân ta và cậu ta có chút liên quan, chúng ta cũng là giải quyết chuyện đôi bên thôi, không quan hệ tới em đâu! Hơn nữa, ta không ép cậu ta, là cậu ta tự tới."
Thành Thành biết có nói nhiều hơn với lão cũng vô ích, liền buông lão ra, bay thẳng đến các phòng khác tìm kiếm, hy vọng có thể nhìn thấy tình trạng hiện tại của Tạ Nam.
"Không cần tìm nữa, nếu em muốn thấy cậu ta thì ta dẫn em đi, cậu ta ở đây còn có đầy đủ thiết bị chữa trị hơn ở bệnh viện nữa đó!" Tề tiên sinh ở phía sau cười nói trêu ghẹo.
"Ở đâu? Ông dẫn tôi đi xem đi! Mau đi!" Thành Thành đi tới nhìn Tề tiên sinh, đã gấp đến mức không còn dáng vẻ gì.
Tề tiên sinh nở nụ cười một chút, dẫn Thành Thành đi lên lầu, dọc theo đường đi tim của Thành Thành không ngừng đập mạnh, rất sợ nhìn thấy một thân thể vụn nát...
"Anh hai! Thành Thành nhìn qua cửa sổ thấy được Tạ Nam ở bên trong, nhưng mà Tạ Nam không có quay đầu lại nhìn nó. Tim Thành Thành như bị dao cắt, nó chạy đến nhìn nhìn, thấy vết máu dính trên khăn trải giường, lập tức mặt xám như tro tàn!
"Rốt cuộc các người đã làm cái gì? Tại sao muốn làm như vậy!" Thành Thành dùng sức vặn tay nắm cửa, nghĩ muốn đi vào, đáng tiếc cửa đã bị khóa, nó chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn người ở bên trong mà cũng không làm gì được.
Người chăm sóc nó nửa năm, người pha rượu cho một mình nó, người về quê ăn tết nửa chừng đã quay lại chỉ vì ở bên cạnh nó, người dùng tính mạng để bảo vệ nó khi nó bị ức hiếp... Anh ấy nằm ở bên trong, không ai chăm sóc, không ai quan tâm, mà chính nó cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn như vậy, nhìn anh một mình chịu dằn vặt.
"Rốt cuộc mình đã làm sai điều gì? Tại sao không ai có thể cùng mình sống chung một chỗ, anh, anh ở đâu? Anh ở đâu? Em rất nhớ anh... Em cảm thấy mình đã không còn dũng khí để tiếp tục sống nữa rồi!" Thành Thành thì thào trượt xuống đất, ánh mắt trở nên trống rỗng tuyệt vọng.
Ân Tứ Ân Tứ - Sài Kê Đản