Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Tiêu Bách
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 247
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3995 / 38
Cập nhật: 2015-12-02 04:25:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16: Cung Nữ Mới Tới
hân ảnh màu xanh biếc ôm một cái tay nải nặng nề đứng ở ngoài long quân điện, giương mắt nhìn lên hành lang có mái che, trên mái hiên là rồng phượng uốn lượn, các cây cột chống đỡ cung điện được quét màu đỏ, nhìn từ xa đúng là cung vàng điện ngọc.
Có tin đồn mấy tháng trước long minh điện bị thích khách làm hỏng, gần mười cung nữ cùng thị vệ chết trong điện,từ đó nơi này bị coi là xui xẻo, còn Hoàng Thượng cùng hoàng phi chuyển tẩm điện tới long quân điện.
Mặt không chút thay đổi nhìn cảnh phía trước, nàng di chuyển chân bước lên cầu thang.
Nhìn thấy có vài vị cung nữ đứng trước Long Quân điện, xa xa lại có một đoàn cung nữ khác.
“Ngươi chính là cung nữ mới tới?” Đại cung nữ đứng đứng đầu chúng cung nữ, khinh thường nhìn tiểu cung nữ tuổi xấp xỉ tiểu hoàng phi, thật sự là một chút quy củ cũng đều không hiểu, “Cống phẩm” cái gì cũng không mang chỉ mang một tay nải nặng nề.
“Nô tỳ ra mắt đại cung nữ.” Nàng bộ pháp chầm chậm đi đến trước mặt đại cung nữ, không có kính sợ, càng không có e ngại vẻ mặt.
“Các ngươi đi trước lui ra.” Đaị cung nữ phất tay, mặt biểu lộ tức giận.
Các cung nữ đằng sau ai cũng đồng tình nhìn thoáng qua thân ảnh màu xanh biếc rồi xoay người từng bước lui ra.
Xem ra đại cung nữ là muốn tự mình “Dạy dỗ” người mới, trong cung không có người nào không biết, đại cung nữ ỷ vào chính mình chiếu cố sinh hoạt thường ngày của Hoàng Thượng và hoàng phi mà đối với bọn cung nữ các nàng khua tay múa mép, thậm chí sẽ đánh “Dạy dỗ”, các cung nữ dù giận cũng không dám nói gì, chỉ có thể cắn chặt răng chấp nhận, chỉ chờ một ngày nào đó được trọng dụng,sẽ không bị nàng ta uy hiếp nữa.
“Tuổi còn nhỏ mà tư sắc khá lắm, như thế nào, muốn cùng hoàng phi tranh thủ tình cảm?” Một tay đoạt lấy tay nải của nàng mở ra, trừ bỏ vài món quần áo đơn giản cùng dược thư, bên trong cái gì cũng không có, đại cung nữ tức giận đến đem tay nải vứt trên mặt đất.
“Nô tỳ không dám.” Khuôn mặt của nàng có chút thay đổi, là vì cuốn dược thư kia.
“Không dám?” Đang muốn phát tác, đột nhiên nhìn thấy hoàng phi đi ra ngoài luyện công hướng bên này mà đến, đại cung nữ vội vàng cấm thanh(câm mồm).
“Sao y phục cùng dược thư lại rơi trên đất?” Y Y không cần xem cũng biết rõ ràng là đại cung nữ làm ‘chuyện tốt’, nguyên bản chính nàng cũng muốn thay đổi người, nhưng lại không biết nói lý do là gì cho Khâu Trạch,“Lí đại cung nữ, đây là chuyện tốt ngươi làm?”
Sắc mặt trắng bệch, đại cung nữ cuống quít lắc đầu, hiện tại hoàng phi đã không dễ ứng phó như năm đó, phải cẩn thận mới được.
“Nếu không phải, vậy ngươi tới thu dọn đi,” Mặc kệ nàng có thừa nhận hay không, Y Y trực tiếp đem tội danh khấu ở trên đầu của nàng,khuôn mặt vừa chuyển, nhìn đến một đôi mắt màu bạc cũng đang tò mò nhìn chính mình,“Tiểu cung nữ mới tới sao? Oa, tuổi của ngươi chắc cũng không khác ta là bao, vừa vặn vừa vặn, đến, ta mang ngươi đi gặp Hoàng Thượng.”
Nàng đi đầu nhảy vào cửa long quân điện, hướng tiểu cung nữ vẫy vẫy tay.
“Nô tỳ tuân mệnh.” Trào phúng nhìn đại cung nữ bộ dáng gậy ông đập lưng ông, tiểu cung nữ nhẹ nhàng cười.
Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường - Thiên Lạc Họa Tâm Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường