Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: linhchiduong
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1156 / 1
Cập nhật: 2021-11-27 00:01:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 49 Tt
ột buổi sáng đầu đông lại bắt đầu những hạt nướ li ti còn đọng lại trong cơn mưa đêm qua nhè nhẹ rơi vào tay Ánh Minh, cô nhắm mắt mỉm cười thật tươi rồi quay vào nhà gọi Ánh Linh
- Linh em xong chưa? đi thôi
Ánh Linh chạy từ trên cầu thang xuống nhanh chóng đi ra ngoài đột nhiên nghe tiếng gọi với ra
- Chị Linh nhớ mua dùm em nhá
Ánh Linh quay lại liếc Ánh Nguyệt nhàn nhạt nói
- Bảo Tuấn đưa đi mua đi chị có việc rồi
Ánh Nguyệt hừ một tiếng
- Ai thèm anh ấy đưa đi chứ
Ánh Dương đang ngồi cạnh ngáp một cái rồi nói
- Chị cần chứ ai? thôi bỏ qua cho anh ấy đi
Ánh Linh không thèm liếc Ánh Dương nói luôn
- Vậy bao giờ cô định tha cho Bảo?
Ánh Dương đang uống sữa thì bị câu nói đó làm cho sặc luôn lấy khăn trên bàn nhanh chóng lau miệng rồi đi lên gác, Ánh Nguyệt nhìn Ánh Linh cười cười còn Ánh Linh chỉ đáp lại một tiếng ừ rồi đi ra cửa.
Ánh Dương ngồi trên giường cầm chiếc điện thoại vừa tức vừa buồn cười cô đọc đi đọc lại tin nhắn buồn nôn của Thiên Bảo gửi sáng nay anh nói " Hôm nay chúng mình hẹn hò nhé my love " Ánh Dương nhịn mãi cuối cùng không chịu nổi nữa bật cười thật lớn anh ấy biến thành cái gì thế này? Đang cười đến vui vẻ thì một giọng nói lạnh nhạt vang lên
- Tha cho anh ấy rồi?
Ánh Dương nhìn ra phía cửa gật đầu
- Em hành hạ anh ấy nhiều ngày như vậy cũng thấy hả dạ rồi, còn chị?
Ánh Nguyệt nhìn em gái nở một nụ cười nhạt
- Chị hả chưa chị vẫn muốn chơi thêm chút nữa
Ánh Dương nhìn nụ cười âm u ấy chợt rùng mình không nói gì nữa...
...................................
Đến công ty Ánh Linh đi chào hỏi mọi người sau đó quay lại phòng giám đốc để nhận công việc thì gặp Ánh Minh cùng Joe đang nhàn nhã uốn cafe cô đi tới
- Chị không làm việc sao
Ánh Minh nhìn thấy em gái nở một nụ cười rồi quay qua nói với Joe
- Joe đây là em gái em Ánh Linh
Rồi lại nhìn Ánh Linh nói
- Còn đây là Joe có thể nói là cộng sự của chị
Ánh Linh lễ phép mỉm cười rồi nói
- Chào anh Joe em là Ánh Linh
Joe cười đứng lên
- Chào em anh là Joe ồ không ngờ em của Amy lại xinh đẹp như vậy
Ánh Linh trong lòng thấy buồn nôn nhưng ngoài mặt vẫn giữ hình tương lễ phép
- Cảm ơn anh đã khen
Ánh Minh mỉm cười kéo tay Ánh Linh
- Ngồi đây chút đi em đi lại từ sáng chắc cũng mệt rồi
Ánh Linh xua tay
- Không được em phải đi rồi à anh Hoàng về rồi đấy chị
Ánh Minh cười nhẹ gật đầu
- Chị biết chị gặp nó rồi nhóc con vẫn cứ nhố nhăng như vậy
Ánh Linh cười
- Em thì không nghĩ như vậy anh ấy rất men mà
Liếc Joe một cái thấy mặt anh ta có chút khó chịu Ánh Linh cười nhạt nhẹ nhàng nói
- Vậy hai người nói chuyện em đi trước bye bye
Bóng Ánh Linh vừa khuất Ánh Minh chợt như nhớ ra chuyện gì đó nhìn Joe hỏi
- À Joe này Thiên Kỳ và Như Ngọc quen anh sao?
Joe giật mình nhưng vẫn cố bình thản nói
- Ừ có quen chút thôi không thân lắm
Ánh Minh gật đầu không nói gì nữa...
........................................
Ánh Linh nhận xong công việc lập tức ra chỗ khác gọi điện cho Thiên Hoàng vừa bắt máy anh đã nói
- Linh sao rồi?
Ánh Linh cười
- Từ từ nào vội gì thế? Em gặp anh ta rồi mọi thứ vẫn bình thường nhưng em nhắc tới anh thì mặt anh ta tái lại là thế nào? anh làm gì khiến anh ta sợ anh vậy
Thiên Hoàng cầm máy cười lạnh
- Có những thứ về anh mà không một ai biết trừ một số người
Ánh Linh rùng mình vì câu nói mờ ám đó nghi ngại nói
- Em nên có hạnh phúc thay cho chị em vì được một con người vẻ ngoài non nớt bên trong biến thái như anh để ý không?
Thiên Hoàng bật cười
- Em nên hạnh phúc vì chị ấy không chọn anh
Ánh Linh thở dài
- Em cũng nghĩ thế
Thiên Hoàng nói tiếp giọng nghiêm túc
- Để ý tiếp, em hãy xem xét từng hành động của Joe anh ta sẽ ra tay sớm thồi
Ánh Linh gật đầu
- Em hiểu rồi thôi em đi làm việc bye nha
- Ừ
Sau khi cúp máy Thiên Hoàng đứng nhìn đường phố đông người mắt anh lóe lên một tia bi thương, anh thì thầm
- Đúng vậy Ánh Minh em vui vì người chị chọn không phải em
...........................................
Joe ngồi trong văn phòng vẻ mặt tứ giận cầm điện thoại bấm một dãy số bên kia vừa nghe máy anh đã quát
- Cô thật ngu ngốc cô đã gây chuyện gì khiến Thiên Hoàng về nước?
Như Ngọc không thua kém nói
- Nó tự về tôi không liên quan mà anh sao vậy tự nhiên hét lên
Joe đứng lên bực tức nói
- Thiên Kỳ biết tôi là người hướng dẫn của Ánh Minh rồi cô nghĩ anh ta sẽ để yên như thế sao? cô đã nói cho anh ta phải không?
Như Ngọc hừ một tiếng
- Đúng tôi phải khiến anh ta thấy bộ mặt thật của con đàn bà đó
Joe nghe vậy càng tức giận
- Cô điên sao? Cô nghĩ Thiên Kỳ cùng Thiên Hoàng sẽ bỏ qua sao? bây giờ tôi yêu cầu cô câm miệng và ngồi im cho tới khi tôi bảo cô phải làm gi hiểu không?
Như Ngọc cười nhạt
- Sao tôi phải nghe anh?
Joe trầm giọng
- Nếu muốn có Thiên Kỳ thì nghe theo tôi nếu cô còn làm gì ảnh hưởng tới kế hoạch của tôi thì tôi sẽ đạp đổ tất cả những gì cô đã gắng sức gây dựng
Như Ngọc giật mình rồi lập tức nói
- Anh sẽ không...
Joe cười lạnh
- Thử rồi biết
Không chờ cô trả lời anh cúp máy dựa lưng vào ghế anh nghĩ thầm " bây giờ mình phải làm gì đây con đàn bà vô dụng đó đã phá hỏng tất cả Thiên Hoàng đã về nước Thiên Kỳ cũng sẽ không ngồi yên " Joe nhắm mắt suy nghĩ bỗng một ý tưởng nảy ra anh cười lạnh lùng rồi nói
- Thiên Kỳ tất cả sẽ kết thúc nhanh thôi, tất cả...
Đang chìm đắm trong suy nghĩ thì cửa bật mở bóng dáng xinh đẹp bước vào Joe lập tức hỏi
- Amy bao giờ đi công tác?
Ánh Minh quay lại nhìn anh nói
- Hai tuần nữa anh
Joe cười
- Vậy em đã đặt phòng đầy đủ chưa?
Ánh Minh bối rối gãi đầu
- Em quên mất em chưa đặt
Nói rồi cô cầm điện thoại muốn gọi cho khách sạn thì bị Joe giữ tay lại anh cười nói
- Để anh cho em cứ đi làm việc của em đi
Ánh Minh gật đầu
- Vậy giao cho anh em đi trước, à đây là số điện thoại anh nhớ đặt hai phòng nhé
Joe gật đầu
- Được giao cho anh em đi đi
Ánh Minh đi khỏi phòng Joe vứt tờ giấy cô đưa vào sọt rác rồi gọi điện thoại bên kia vừa nhấc máy đã rối rít chào hỏi
- Ôi Joe lâu lắm mới thấy gọi
Joe ừ một tiếng rồi nói
- Nghe đây tôi muốn đặt hai phòng đặc biệt còn nữa hai phòng phải ở canh nhau
Bên kia lập tức hỏi
- Rồi còn gì nữa không?
Joe cười
- Có gì cần anh làm tôi sẽ nói sau
Anh cúp máy nhìn khung ảnh trên bàn làm việc của Ánh Minh anh cầm lên nhìn vào chàng trai tuấn tú trong ảnh mỉm cười
- Thiên Kỳ lần này tôi sẽ không thua anh đâu chờ mà xem
Trong văn phòng rộng lớn không một tiếng động từng cơn gió mùa đông nhẹ lùa vào từ khe cửa bầu không khí trong lành của buổi sáng bỗng nhiên nhuốm màu u ám một chàng trai cao lớn đứng nhìn ra ngoài khung cửa kính ánh mắt âm u khóe môi nở một nụ cười lạnh lùng...
End chap 49
Ác Quỷ Của Em Ác Quỷ Của Em - linhchiduong Ác Quỷ Của Em