I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: linhchiduong
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1156 / 1
Cập nhật: 2021-11-27 00:01:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
ại một ngày mới bắt đầu, thời tiết cuối thu mang chút se lạnh bên con đường vắng vẻ một cô gái xinh xắn trong chiếc váy dài màu trắng đứng nhìn xung quanh ánh mắt mong đợi. Một lát sau một chiếc xe ô tô màu đen đỗ ở bên cạnh nơi cô gái đứng, một chàng trai đẹp trai cao lớn mở của xe bước ra đến bên cô gái nở nụ cười dịu dàng hỏi han
- Em đợi lâu chưa? sao không ở trong nhà anh sẽ vào đón
Ánh Minh mỉm cười tươi tắn nhìn anh
- Em thích đợi anh thế này, em muốn thử cảm giác khi đợi anh
Thiên Kỳ đến gần Ánh Minh cầm lấy bàn tay của cô anh bất chợt nhíu mày
- Sao lạnh thế này?
Ánh Minh rút tay lại cười
- Không sao đâu, mình đi đi
Thiên Kỳ vẫn nhíu mày không vui
- Được
Đến khi lên xe Ánh Minh vẫn thấy sắc mặt anh không tốt cũng không nói gì khiến không khí có chút ngột ngạt cô lên tiếng phá tan sự tĩnh lặng
- Dạo này anh thế nào?
Thiên Kỳ nghe thấy cô nói vậy trong lòng cũng có chút nghĩ ngợi, với tình cảnh của hai người bây giờ giống như đang yêu nhau sao? cả tuần qua hầu như không có một ngày gặp nhau khiến anh không khỏi nghĩ ngợi về mối quan hệ của họ vả lại hôm qua anh nhận được một cuộc điện thoại ừ Ánh Linh nói là bố các cô đã sắp sếp cho Ánh Minh một người hướng dẫn và anh ta đã đưa Ánh Minh về nhà, nghe Ánh Linh miêu tả hình dáng anh ta Thiên Kỳ cảm thấy có chut quen thuộc trong lòng anh cũng luôn có cảm giác không yên.
Ánh Minh đợi mãi không thấy nh trả lời thì có chút buồn, anh giận cô sao? không muốn buổi đi chơi của họ chìm trong không khí ngột ngạt cô thở dài giả vờ đáng thương
- Lâu lắm mới đi cùng nhau mà anh lại lờ em đi, biết vậy em ở nhà cho xong
Thiên Kỳ nghe cô nói vậy thì đánh tan tất cả khó chịu anh nở nụ cười
- Anh xin lỗi chỉ là đang suy nghĩ một số việc thôi
Ánh Minh cúi mặt nói nhỏ
- Việc gì? quan trọng hơn em sao?
Thiên Kỳ cười trêu cô
- Uhm quan trọnghơn em
Ánh Minh ngửng phắt dậy muốn hét lên thì anh nói tiếp
- Vì truyện này liên quan tới chúng ta
Ánh Minh há hốc miệng không nói nên lời hai má nóng bừng lại cúi mặt xuống
Thiên Kỳ cười lớn vì biểu hiện của Ánh Minh anh đưa tay lên xoa đầu cô rồi tập chung lái xe.
.....................................
Xe vừa dừng lại Ánh Minh có chút hoảng hốt nhìn ngôi nhà trước mặt, Thiên Kỳ thấy cô đơ ra thì tốt bụng xuống xe rồi giúp cô mở của xe Ánh Minh nhìn xung quanh mọi thứ không thay đổi trong đầu lại tua lại hình ảnh cách đây không lâu cô đã ở trước mặt anh xé tan giấy tờ ngôi nhà này trong lòng không khỏi mắng bản thân mình ngu ngốc.
Thiên Kỳ thấy cô chỉ nhìn chằm chằm gương mặt buồn thảm trong lòng có chút không nỡ anh cầm tay cô đặt vào tay cô một hộp giấy màu hồng nói
- Đây là lần thứ hai anh giao cho em căn nhà này cũng là lần thứ hai anh hy vọng em có thể đặt niềm tin vào anh vào tình cảm của chúng ta, Ánh Minh đừng làm anh thất vọng.
Ánh Minh nhìn anh hai mắt rưng rưng
- Dạ
bước vào căn nhà hai người đi dạo rồi cùng nhau nấu ăn nhưng cuối cùng đành ăn mì gói, cuối cùng cũng dọn bãi chiến rường họ bày ra rồi cùng nhau đi dạo bên hồ.
Thiên Kỳ nắm chặt tay Ánh Minh kéo cô ngồi xuống chiếc xích đu rồi nói
- Dạo này em bận nhiều việc lắm phải không?
Ánh Minh gật đầu muốn mở miệng nói cho anh biết việc bố đàn thử thách cô cùng tình cảm của họ nhưng cô lại nghĩ đây là bài kiểm tra mình nhất định phải tự vượt qua nên lại yên lặng
Thiên Kỳ thấy cô muốn nói lại thôi trong lòng không khỏi nghi ngờ cô đang có chuyện dấu anh nhưng anh không muốn ép cô nên bàn tay nắm tay cô càng chặt
- Ánh Minh dù có chuyện gì anh cũng sẽ cùng em vượt qua, khi nào em mệt mỏi thì hãy tựa vào vai anh nghỉ ngơi
Ánh Minh cảm động ôm anh thật chặt, đúng vậy cô không cần sợ hãi không phải anh vẫn ở đây sao? anh vẫn ở bên cạnh cô nắm tay cô cho nên cô phải cố gắng học thật tốt để không làm anh thất vọng.
Thiên Kỳ tuy trong lòng lo lắng không yên nhưng anh không muốn vì lo lắng không đâu của bản thân làm ảnh hưởng tới tâm trạng của Ánh Minh, anh thở dài đưa tay lên vuốt nhẹ tóc cô nói nhỏ
- Anh yêu em
Ánh Minh dụi đầu vào ngực anh nước mắt chợt rơi
- Em cũng yêu anh
Nói xong cô lau nước mắt vào áo anh ngẩng đầu đặt môi lên môi anh hôn thật nhẹ, trong lòng thầm nói " Thiên Kỳ tin em, em sẽ làm hết sức để bảo vệ tình yêu này vì em không muốn mất anh không bao giờ, em yêu anh " Ánh trăng sáng rọi từng ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm mặt hồ trong xanh như tấm gương phản chiếu lại hình anh hai người đang ôm hôn thắm thiết không muốn xa vời...
Ác Quỷ Của Em Ác Quỷ Của Em - linhchiduong Ác Quỷ Của Em