"We humans have lost the wisdom of genuinely resting and relaxing. We worry too much. We don't allow our bodies to heal, and we don't allow our minds and hearts to heal.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 213 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1223 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 06:19:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 133: Cập Kê
a lại nghĩ khác Tô phu nhân, chúng ta không thể đi đường vạn dặm, nhưng có thể đọc vạn sách, dù không thể tận mắt thấy được tất cả vẽ đẹp của thiên nhiên, nhưng cũng có thể từ những quyển sách đó mà có thể tự mình phác họa ra được, thế giới bên ngoài rất lớn, chúng ta không thể nhìn thấy hết được, nhưng nếu có thể biết nhiều hơn một chút, hiểu nhiều hơn một chút về thế giới bên ngoài thì tâm hồn chúng ta cũng sẽ rộng mở hơn, như vậy cũng sẽ không cần thiết phải đi so đo những chuyện cỏn con lông gà vỏ tỏi, bản thân cũng có thể sống được thoải mái hơn một chút.”
Tô Vi ở một bên nghe thấy liền không ngừng gật đầu, nàng dùng sức như vậy, người nhìn cũng cảm thấy lo lắng.
Trang Thư Tình cười, “Nữ hồng của ta cũng rất bình thường, bây giờ ngay cả thời gian để cầm kim cũng không có, chúng ta cũng không cần phải đi tranh việc với tú nương, biết khâu một chút cũng đủ rồi.”
Tô Vi quả thực hận không thể la lớn một câu ‘Đúng như vậy’.
Tô phu nhân thấy vẻ mặt nàng như tìm được một người cùng chung nhận thức thì chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, không biết kết quả như thế nào, nhưng nhìn Thư Tình, hẳn là thích Vi Nhi.
Trang Thư Tình quả thật rất thích vị cô nương này, ở Tô gia cho dù có lục đục nhưng cũng không nghiêm trọng như những gia tộc khác, huống chi cảm tình của Tô tiên sinh và Tô phu nhân như thế nào mọi người đều biết, những đứa nhỏ được sống trong một gia đình hạnh phúc suy nghĩ lúc nào cũng sạch sẽ thuần thúy hơn rất nhiều, hơn nữa Tô công nương còn đọc nhiều sách, tuổi còn nhỏ nhưng đã có phong độ của người trí thức, chỉ cần sau này tích cách không biến đổi quá lớn, thì một cô nương như vậy đúng là vô cùng thích hợp với Thư Hàn.
Nhưng mà quan trọng nhất cũng là Thư Hàn thích hay không!
“Trang tỷ tỷ, về sau muội có thể thường tới y quán tìm tỷ được không? Nếu tỷ bận, muội tuyệt đối sẽ không quấy rầy, chỉ đứng một bên nhìn.” Tô Vi vô cùng khẩn trương, hỏi xong liền trông mong nhìn nàng.
Trang Thư Tình đương nhiên là cầu còn không được, mỉm cười gật đầu. “Đương nhiên có thể, chỉ cần muội không chê nơi đó buồn tẻ.”
“Không có, nhất định sẽ không.”
Trang Thư Mẫn bước nhanh đi tới, vén áo hành lễ với Tô phu nhân. “Đã đến giờ, Tình muội muội, muội nên đi chuẩn bị.”
Tô phu nhân vỗ cái trán, “Xem ta, là chậm trễ rồi, Trang đại phu nhanh đi chuẩn bị.”
“Vậy ta đi trước.”
Trang Thư Mẫn dẫn người tới một gian phòng phía đông, Tuyết ma ma đã ngồi chờ sẵn ở đó.
“Biết con không có thời gian làm những thứ này, cho nên ta chỉ tùy tiện chuẩn bị mấy thứ, ngồi xuống đây, ma ma giúp con.”
Tuyết ma ma cầm lược đến chải tóc cho nàng, cười nói: “Nếu theo quy củ thì là như vậy không đúng, nhưng tiểu thư vốn không phải người quy củ nên việc này để ta nhận làm. Nhớ năm đó lễ cập kê của Tứ tiểu thư vô cùng náo nhiệt, lão phu nhân tự mình đi mời lão thái phi đến làm khách quý, tân khách đầy một phòng, tiệc rượu đại mấy bàn, bây giờ, nếu Đổng gia muốn khôi phục lại như lúc trước sợ là phải tốn nhiều năm.”
“Ma ma, chuyện quá khứ không cần nhớ lại, con vốn không thích quá phô trương, như bây giờ đã rất tốt, nếu làm tiệc lớn như vậy còn còn ngài phiền toái.”
”Lão nô biết.”
Tuyết nương vừa chải, vừa không ngừng nói cho nàng một số hành động và lời nói khi làm lễ cập kê, tới tới lui lui một hồi chỉ có mấy câu, nàng cũng có thể nhớ tốt.
Búi xong mai tóc, lại thay một bộ xiêm y xanh biếc, đeo một đôi giày vải bình thường, Trang Thư Tình nhìn chung quanh một chút, “Chỉ như vậy?”
“Vâng, quá trình đã được đơn giản bớt, không cần quá lâu.” Trang Thư Mẫn vây xung quanh nàng sửa sang lại một chút, dừng một lát lại bỏ thêm một câu: “Tình muội muội, tất cả mọi thứ đều do Bạch công tử chuẩn bị, Tri Quỳnh và Giai Oánh chỉ làm theo lời hắn.”
Trang Thư Tình mím môi cười yếu ớt. “Ta biết.”
Trên đời này có rất nhiều người để ý đến nàng, hiện tại, người quan trọng nhất trong lòng Thư Hàn là nàng, Mẫn tỷ tỷ cũng rất ỷ lại nàng, nhưng chỉ có Bạch Chiêm, sẽ suy nghĩ, hơn nữa lập tức làm vì nàng, ngay cả những chuyện nàng không thể nghĩ đến.
Trang Thư Mẫn cũng chuẩn bị cho bản thân một chút, “Tỷ tỷ không giúp được gì ở trong này nữa, ở lại cũng chỉ vướng chỗ, Tuyết ma ma, chuyện sau đó nhờ ngài.”
“Đợi một chút, người chủ trì là ai?”
“Sao? Tỷ chưa nói cho muội sao? Chính là Tô phu nhân, Bạch công tử tự mình đi mời.”
Quả thế, nghĩ tới nghị lui, trong tất cả mọi người chỉ có Tô phu nhân là phù hợp, Từ phu nhân cũng có thể, nhưng nàng đã thu Giai Oánh làm đồ đệ, vì vậy xét về thân phận thì hai người ngang hàng, nếu làm lễ thì có chút…
“Tiểu thư, ngài cũng nên đi ra ngoài.”
Hít sâu một hơi, trong lòng Trang Thư Tình có chút kích động.
Nàng đã trải qua hai lần mười lăm tuổi, nhưng lúc này, lại không giống trước.
Nhưng mà, cho dù nàng có chuẩn bị tâm lý thì lúc đi vào chính đường làm lễ, nhìn thấy người ngồi trên vị trí chủ vị vẫn ngây ngẩn cả người.
Ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu sao lại ở chỗ này? Lúc nào tới?Vừa rồi rõ ràng nàng không thấy được hai vị lão nhân!
Theo bản năng đưa mắt đi tìm Bạch Chiêm, trong một cái chớp mắt nàng nhìn thấy hắn, tầm mắt hai người giao nhau.
Nàng biết là hắn ở đó.
Hắn đương nhiên phải ở đây, bởi vì hắn không muốn lở mất thời khắc quan trọng này của Thư Tình.
“Tiểu thư, người mau đứng ra giữa nhà, nhìn về phía tân khách vái lễ, sau đó ngồi xuống cái ghế phía tây.
Lúc này đầu óc Trang Thư Tình có chút ngây ngốc, người khác nói như thể nài liền làm như thế đó.
Chờ nàng phản ứng kịp thì đã ngồi trên ghế.
Trang Thư Mẫn tiến lên chải tóc cho nàng rồi đặt cây lược về phía nam.
Người đảm nhiệm chính là Tô phu nhân đứng dậy, Đổng lão gia tử cũng chống quải đứng lên, Tô phu nhân bước đến thau nước rửa sạch tay, lau khô, mọi người cùng thi lễ với nhau rồi an vị tại chỗ ngồi.
Sau đó là lễ chải tóc, một chải, hai chải, ba chải.
Đây là lần đầu tiên Trang Thư Tình mặc trịnh trọng như thế, bên trong có tầng tầng lớp áo, bên ngoài là một bộ lễ phục tay dài, cho dù đã có băng đá nhưng thời tiết thế này vẫn vô cùng nóng, nhưng mà vẫn chưa xong.
Trí lễ, tếu tử qua, sau đó chính là kê giả.
”Lễ nghi đã xong, nhân ngày lành tháng tốt, chọn Hữu Phong làm tên chữ, tự do thư thái, không chịu bó buộc, cả đời thư thả an khang.”
“Thư Tình mặc dù khờ nhưng không dám không nhận” Trang Thư Tình dựa theo quy củ hành lễ, trong lòng lại suy nghĩ, chữ này không giống như Tô phu nhân chọn, quan hệ giữa Tô phu nhân và nàng cũng không có thân cận đến nỗi có thể lấy tên chữ cho nàng, có phải là…
Không kịp nghĩ nhiều, Trang Thư Tình quỳ xuống trước mặt ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu hành lễ.
Đổng lão gia tử trầm mặc một hồi mới chậm rãi nói: “Những cực khổ mười lăm năm qua con đều phải tự mình đối mặt, chúng ta cảm thấy có lỗi vì không thể giúp được gì cho con, sau này con chỉ cần làm chuyện con muốn làm, đi con đường con muốn đi, gả cho người con muốn gả, bây giờ chúng ta không cầu gì hơn, chỉ mong con có thể hạnh phúc sống tốt.”
Trang Thư Tình kinh ngạc ngẩng đầu, chống lại tầm mắt cương nghị của ngoại tổ phụ và tròng mắt ngoại tổ mẫu đã sớm ửng đỏ, lão phu nhân nghẹn ngào nói một câu, “Tình Nhi, chúng ta chỉ mong con có thể sống tốt.”
Chân tâm trong lời nói Trang Thư Tình có thể nghe ra được, nhất thời đã quên mất phải trả lời như thế nào, một lúc sau mới dứt khoát trả lời một câu, “Thư Tình ghi nhớ lời ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu dạy bảo.”
Sau lễ cập kê, Trang Thư Hàn lập tức đứng lên tiếp đón tân khách, Đổng lão gia tử và Đổng lão phu nhân cũng đứng dậy, “Không thể để tân khách lại một mình, chúng ta đi đãi khách trước.” Trong phòng bỗng chốc cũng chỉ còn lại Bạch Chiêm và Trang Thư Tình.
Bạch Chiêm vẫn nhìn Trang Thư Tình không chuyển mắt, càng đến gần nhìn càng cảm thấy thật đẹp.
“Hữu Phong, giải thích thế nào?”
”Thư Tình, dùng bút viết tình, chẳng ngày nào mà không có gió, ta nghĩ đến những ngày thời tiết đẹp vào mùa xuân, nên tên chữ liền đặt là Hữu Phong, không thích sao?”
“Biết ngay là chàng lấy, Tô phu nhân sao có thể làm chuyện như vậy.” Trang Thư Tình cau cau mũi, “Không phải không thích, chỉ là còn chưa quen nên cảm thấy có chút là lạ.”
“Về sau mỗi ngày ta đều gọi nàng như vậy, nàng cũng sẽ quen thôi.”
Trang Thư Tình phát hiện kỳ thực người này còn có chút lãng mạn, “Từ lúc nào chàng đã bắt đầu mưu hoa? Ngay cả ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu cũng mời tới.”
“Mấy ngày trước.” Chỉ cần nghĩ đến hiện tại mọi thứ Thư Tình mặc, dùng đều do hắn chuẩn bị, trong sinh hoạt của của Thư Tình đều có tồn tại của hắn, Bạch Chiêm lập tức liền cao hứng.
Hắn giống như mãnh thú đang đánh dấu lên địa bàn của mình, khiến trên người Trang Thư Tình, mọi thứ đều có hơi thở của hắn mới cảm thấy an tâm.
Chấp niệm của hắn với Thư Tình có bao sâu, chính hắn cũng không rõ.
Nhưng hắn tuyệt không muốn thay đổi, có thể vì trong trái tim đã có một người, một người duy nhất chỉ thuộc về mình, loại cảm giác này thật hạnh phúc.
Không phải Trang Thư Tình không muốn so đo cùng hắn, trên thực tế nàng cũng cảm thấy vô cùng rối rắm.
Cúi đầu nhìn bộ xiêm y trên người, đẹp thì có đẹp, nhưng nhiều lớp xiêm y như vậy, nàng lấy mu bàn tay lau mồ hôi trên trán, “Còn phải mặc bao lâu a?”
“Nếu nàng không muốn mặc thì dừng mặc.”
“Quá nóng, ta phải lén bỏ đi mấy lớp áo mới được.”
Mọi người trong nhà đều tùy nàng, quần áo bên trong đều ẩm mồ hôi, dứt khoát đi tắm một cái, đổi một thân áo lót bên trong, bên ngoài tuy vẫn mặc bộ lễ phục kia nhưng toàn thân đã thoải mái hơn rất nhiều.
Nàng lại không biết, những xiêm y mới được đưa đến tủ quần áo của nàng đều được chế tạo từ kim tàn ti, ngay cả bộ lễ phục nàng đang mặc.
Mấy vị khách nhân đều coi như thân cận, ở Trang gia dùng cơm trưa mới cáo từ rời đi.
Sau khi an bày ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu về phòng nghỉ ngơi, Trang Thư Tình mới kéo đệ đệ vào phòng nói chuyện.
“Tâm tư của sư nương của đệ, đệ biết đúng không?”
Trang Thư Hàn gật đầu.
“Ta cũng nghĩ là đệ biết.” Cổ nhân trưởng thành sớm, Thư Hàn càng hơn thế, Trang Thư Tình nhìn đứa trẻ rõ ràng chỉ mới mười một tuổi, nhưng trên mặt lại không có bất kì vả trẻ con nào, không biết là đau lòng hay vui mừng nhiều hơn.
“Ta vôn không tính muốn định việc hôn nhân cho đệ sớm, nhưng đệ quá mức xuất sắc, người nhìn chằm chằm vào đệ quá nhiều, bây giờ còn có người hỏi y quán để tìm tới, ta chỉ có thể lấy hiếu kỳ của đệ để cự tuyệt, nhưng cái cớ này cũng chỉ có thể dùng được một năm, Thư Hàn, trước đây đệ đã gặp Tô Vi chưa?”
“Có gặp vài lần.” Trang Thư Hàn kì thực vẫn luôn biết trong khoảng thời gian này tỷ tỷ vì chuyện hôn nhân của hắn mà phát sầu, hắn cũng luôn chờ tỷ tỷ hỏi hắn, “Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy người nào tốt là được, tất cả mọi chuyện đệ đều nghe tỷ.”
“Người đệ cùng sống cả đời, đương nhiên là đệ phải thích mới được.”
“Chỉ cần tính tình tốt, người trong nhà cũng không nhiều chuyện, có thể được tỷ tỷ thích thì đệ sẽ thích, tỷ tỷ, đệ cũng có suy nghĩ tới, không phải đệ nói lời quá đáng nhưng thân phận Bạch đại ca như vậy, người không bớt lo tiến vào gia môn chúng ta chỉ khiến cả nhà không vui, nếu xảy ra xung đột với tỷ, lấy tính khí của Bạch đại ca, đuổi người ta về nhà mẹ đẻ cũng còn nhẹ, đệ đã suy nghĩ kĩ lắm, Tô gia và Bạch gia có giao tình, ngày thường nàng cũng có hỏi thăm ta một số chuyện về tỷ tỷ, ta nhìn ra được nàng rất sùng bái tỷ, ta cảm thấy nàng rất thích hợp.”
Suy nghĩ nhiều như vậy a, Trang Thư Hàn lại cân nhắc một hai, có chút bất đắc dĩ nói “Đệ sẽ cẩn thận suy nghĩ.”
Ác Nhân Thành Đôi Ác Nhân Thành Đôi - Qủy Qủy Mộng Du