Books are the bees which carry the quickening pollen from one to another mind.

James Russell Lowell

 
 
 
 
 
Tác giả: Liên Liên
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Lý Mai An
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 11
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2829 / 60
Cập nhật: 2015-12-01 15:53:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
áng sớm từng tia nắng hừng đông từ ngoài cửa sổ từ từ đi vào, ngủ thật thoải mái, Liễu Tâm Tâm thỏa mãn lẩm bẩm một tiếng.
Bạch Bằng Triển tỉnh ngủ biết mình đang ở trên ngực cô gái nhỏ, nhưng mà dáng vẻ ngủ say của nàng ngọt ngào mà ngây thơ như thế, hắn thật sự luyến tiếc gọi nàng tỉnh lại.
Cuối cùng, cô gái đã ngủ đủ, ưm một tiếng, nhấc cái đầu xinh xắn lên, đôi mắt mơ mơ màng màng mở ra, kinh ngạc nhìn Bạch Bằng Triển.
Một giây……
Hai giây……
Ba giây……
Giai nhân lắc đầu, nhắm mắt lại.
Năm giây sau lại mở lần nữa, vẻ mặt không dám tin. “Làm sao có thể chứ?”
Thanh âm mơ màng thật mềm mại, dễ nghe! Bạch Bằng Triển thầm nghĩ trong lòng.
“Tối hôm qua em nói muốn theo tôi tình một đêm, tự em bổ nhào vào trên người tôi.” Bạch Bằng Triển chậm rãi giải thích,
Tiện thể quan sát dáng vẻ ngây thơ của mỹ nhân rời giường.
“Ôi! Tôi suýt nữa đã quên!” Liễu Tâm Tâm lập tức nở nụ cười ngọt ngào.
“Chúng ta đây tình một đêm xong rồi sao?”
Ai ôi, nàng thật là hồ đồ, vậy mà đã quên chuyện này.
“Em nói xem?” Bạch Bằng Triển cười gian tà hỏi ngược lại.
“Sau khi xong tình một đêm, tôi còn giúp em mặc quần áo ngủ sao?”
Cô gái nhỏ Liễu Tâm Tâm này thật đáng yêu. Trải qua một đêm này, Bạch Bằng Triển phát hiện bản thân mình có chút động tâm đối với Liễu Tâm Tâm!
“Tôi không hiểu……” Tình một đêm rốt cuộc là phải như thế nào chứ?
Sao lại có người ngủ không mặc quần áo chứ?
“Tình một đêm chính là……” Không để ý giai nhân kháng nghị, Bạch Bằng Triển đem Liễu Tâm Tâm ôm đến trên giường.
“Chúng ta nên hôn môi trước.” Cúi đầu, hắn lập tức che kín cái miệng nhỏ đang hé ra, đem câu hỏi nàng muốn nói ra bao phủ trong nhiệt tình.
“Ưm……” Liễu Tâm Tâm không kịp phản ứng, chỉ có thể để mặc chiếc lưỡi linh động của người hắn thừa cơ chui vào trong miệng của nàng, triền miên mãnh liệt đảo qua đảo lại lưỡi của nàng.
Đôi môi lửa nóng của Bạch Bằng Triển từ miệng đi tới chiếc cổ trắng nõn, bàn tay to cởi hết quần áo của giai nhân, muốn nhấm nháp hương vị ngọt ngào.
“Ưm……” nàng nhịn không được khẽ rên ra tiếng.
Vừa hôn lên da thịt trắng như tuyết, ngón tay mang theo ma lực đã giải phóng hai đồi nhũ hoa trắng nõn, đôi môi ẩm ướt nóng ấm cũng nháy mắt đã đến tới nhũ tiêm của nàng, làm toàn thân nàng run rẩy không thôi.
Bạch Bằng Triển thấp giọng nỉ non bên tai nàng, “Trừ bỏ hôn môi, chúng ta còn làm rất nhiều rất nhiều chuyện khiến em vui vẻ ……”
Tối hôm qua không kịp làm, sáng nay hắn phải sửa chữa cẩn thận.
“Đâu……” Mặt cười đỏ bừng, nàng ngay cả dũng khí giương mắt lên nhìn hắn cũng không có.
“Đừng thẹn thùng, cưng ơi.”
Bạch Bằng Triển nhướng mày, khóe miệng mang một chút tà ý trêu đùa, cắn nhũ tiêm nõn nà của nàng, ôn nhu mút, liếm cắn, trêu đùa đến nỗi nàng cũng không thể khống chế chính mình, thân thể càng ngửa ra sau hơn, đôi nhũ hoa trắng muốt càng dựng đứng hơn ở trước mắt hắn, cảm nhận từng đợt sung sướng do hắn mang lại.
“Ưm……” Nàng phát ra tiếng thở dốc bất lực.
Hắn tách đùi của nàng ra…… Thân thể giai nhân nuột nà, trần trụi hiện ra trước mặt hắn, cúi đầu, hắn liếm cánh hoa non mềm.
“A……” Liễu Tâm Tâm bật ra tiếng nức nở mềm mại thanh thúy, vẻ mặt ửng hồng thân thể vặn vẹo, chỉ càng gia tăng kiềm chế của người đàn ông với nàng.
Bạch Bằng Triển nheo mắt ngắm nhìn dáng vẻ nàng đang vặn vẹo thật mê người..
Đầu lưỡi xoay tròn ở chỗ mật ngọt của giai nhân, ấn sâu, làm cho nàng không tự chủ được lại thở dốc, cảm giác như vậy làm cho nàng rất ngượng ngùng……
“Vì sao cơ thể của tôi trở nên tò mò kỳ quái……” Nàng vừa lắc đầu vừa nói.
Suy nghĩ trong đầu Liễu Tâm Tâm hoàn toàn hỗn loạn, không biết nên hình dung như thế nào.
“Sao lại kỳ quái?”
“Nóng …… Nhưng là tò mò kỳ quái……” Liễu Tâm Tâm nỉ non, khuôn mặt nhỏ nhắn mang đầy vẻ dục tình cùng nghi hoặc.
Đầu lưỡi Bạch Bằng Triển giống như mang theo ma thuật, bừa bãi lướt qua lướt lại ở cửa động của nàng, nhưng đối diện với sự xâm phạm như vậy, thân thể của nàng cũng không cảm thấy chán ghét.
Dần dần, nàng hiểu thân thể mình đã trở về nguyên thủy, gào to đầu hàng.
Cảm giác rong ruổi thoải mái trong cơ thể nàng, làm cho nàng hoàn toàn sa vào trong thế giới dục tình, thầm muốn nhiều khoái cảm hơn nữa.
“Cảm giác thế nào? Rất thoải mái phải không?” Bạch Bằng Triển không ngừng khiêu khích đóa hoa của nàng, đầu lưỡi loanh quanh ở chỗ mẫn cảm non mềm của nàng, cho đến khi hang sâu của nàng ẩm ướt.
“Đừng……” Liễu Tâm Tâm khó có thể thừa nhận cơn khoái lạc lần đầu tiên trong đời của thân thể, hai chân run run, luồng nhiệt đang chạy tán loạn trong người nàng. Một trận khoái cảm mãnh liệt gặm nhấm thân thể nàng, nàng chỉ không ngừng phát ra hơi thở hổn hển phóng túng
“A a…… Tôi sắp không được……”
“Nhìn em mau sung sướng như vậy, không cần nữa sao?” Đầu lưỡi linh hoạt của hắn tiếp tục tiến công, muốn nàng vứt bỏ tất cả rụt rè.
“Ô……” Liễu Tâm Tâm hưng phấn mà thống khổ thấp giọng khóc nức nở, mồ hôi trên trán cũng từng giọt từng giọt rơi xuống. Hắn sao có thể đối với nàng như vậy?
“Ô…… Tôi không cần tình một đêm! Không muốn không muốn……” Đối mặt với làn sóng cảm xúc xa lạ như thế, nàng bối rối không biết làm thế nào cho phải.
Bạch Bằng Triển cười mà không nói, một tay xoay lên vuốt ve thân thể của nàng, ép nàng xoay người, cặp mông xinh đẹp hướng lên trên.
“Chống tay lên.” Hắn thấp giọng ra lệnh.
Liễu Tâm Tâm đưa tay để gối đầu, không hiểu ý tứ của người đàn ông này.
Lý trí của nàng đã bị một trận xâm lược mạnh mẽ đánh tan, nàng không hiểu bản thân muốn làm sao, trên người sẽ phát sinh chuyện gì……
Đối mặt với lời mời gọi của dục vọng, nàng đã vứt bỏ hết vũ khí mà đầu hàng.
“Em thật đẹp……” Bạch Bằng Triển nhìn bộ ngực trắng như tuyết và đường cong động lòng người của giai nhân trên cửa sổ kính trong suốt, khóe miệng mỉm cười vừa lòng.
“Đừng……” Rất xấu hổ…… Liễu Tâm Tâm đã nhìn thấy chính mình như thế ở trên cửa sổ, mặt đỏ tía tai.
Nhưng Bạch Bằng Triển hoàn toàn mặc kệ kháng nghị của nàng.
Nâng cao chiếc mông của nàng, vật nam tính đã sớm căng cứng chờ thúc vào, nhằm vào nơi nhỏ hẹp, dũng mãnh đi vào nơi nóng ấm.
“A a a a…” Liễu Tâm Tâm phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, nước mắt chảy ra từ đôi mắt bị dục vọng che lấp.
Biết người đẹp bây giờ nhất định cảm thấy đau đớn, nhưng nơi ấm nóng và chật cứng trong cơ thể nàng hấp dẫn hắn làm hắn không nhịn được chuyển động thắt lưng.
Hắn muốn chiếm giữ càng sâu!
“Đi ra! Anh đi ra mau……” Liễu Tâm Tâm thầm nghĩ muốn thoát khỏi loại đau đớn này, bởi đau như bị xé rách giữa hai chân mà không thể chống cự. Nàng nhấc mông vặn vẹo, muốn chống cự người đàn ông này, không nghĩ tới lại trở thành thúc giục khát vọng đang rục rịch của hắn, khiến hắn không khống chế được.
Ô…… Đau quá, tình một đêm ôi, nàng thật hối hận!
Nàng tình nguyện làm trinh nữ lãnh cảm, cũng không muốn bị chọc đau muốn chết thế này.
Không cần, không cần, không cần, không cần……
“A—” Đau chết đi! Liễu Tâm Tâm lại lần nữa phát ra tiếng thét thê lương.
“Cố chịu một chút, qua một lúc sẽ không đau.” Bạch Bằng Triển nửa lừa nửa gạt, nơi chật hẹp của nàng bao chặt vật to lớn của hắn, hắn chuyển động thân thể, giải thoát dục vọng.
“Thật sự rất đau……”
“Em đừng khóc, anh sẽ yêu thương em thật nhiều, nhịn một chút nữa.” Ghé vào trên người nàng, hắn thong thả kéo ra rút vào, bàn tay to không những không buông nhũ hoa của nàng ra mà còn xoa nắn, không ngừng vuốt ve.
Hắn khiêu khích nàng lúc nhanh lúc chậm, đẩy nhanh vào cơ thể nàng, lún sâu vào bể tình dục vọng.
Cảm giác khác thường lập tức thoáng qua đầu nàng……
“Ưm……” Ham muốn cuồng liệt cuốn sạch nàng, một luồng khí nóng hổi xuyên qua cơ thể nàng, khoái cảm ngang ngược hoành hành trong nàng, Liễu Tâm Tâm không khỏi rên rỉ ra tiếng.
“Thoải mái chứ?” Hắn vừa lòng di chuyển lên đỉnh đầu.
“Tôi…… ưm……” Người đàn ông này trước sau đều rất vui thú, nàng hoàn toàn bị chìm đắm trong khoái cảm hắn mang tới, thỏa mãn mà rên rỉ.
“Cưng ơi, nhanh……” Hắn bị nàng cắn có hơi đau, nhưng lại cảm giác rất thoải mái, không khỏi thấp giọng tán thưởng.
419 419 - Liên Liên 419