People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: HoangTuNhai
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 16 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2859 / 61
Cập nhật: 2021-10-12 16:37:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Part 3: Rượu Chè, Thuốc Lá Và Điện Thoại Di Động... => Tam Cấm!!!
ẵn tiện đây nói luôn về việc sử dụng rượu chè, thuốc lá và điện thoại di động trong quân ngũ cho các bác nào còn chưa biết về vấn đề này… Lúc xe chạy vào cổng doanh trại, bên trên 2 cái trụ cổng là cái bảng dài có chữ “Doanh trại quân đội nhân dân Việt Nam”. Ở phía bên trong của cái bảng đó là dòng chữ “Kỷ luật là sức mạnh của quân đội”, ý là cái gì cũng liên quan đến kỷ luật, kỷ luật là hàng đầu, là trên hết… Mới nhìn thấy cái trung đoàn xanh sạch đẹp vậy, nghĩ là môi trường sống cũng thỏa mái lắm… Hỏi mấy ông A trưởng, thì ổng nói E24 đó là kỷ luật sắt nhất, là trung đoàn điểm, biểu tượng của cả quân đoàn 3 nên nghiêm thôi rồi, mới đầu bọn em còn chưa tin nhưng dần sau đó mới thấy mấy lời đó là quá đúng… Chắc có bác sẽ nói là đã đi quân ngũ thì phải chấp hành kỷ luật blah blah… điều đó không ai cãi, nhưng sự thực là cái chốn em ở nó quá nghiêm, quá khó và quá cực các bác ạ, dạo này có dịp đi công tác và học tập ở các đơn vị khác em mới thấy những chỗ đó còn sung sướng hơn chỗ em gấp cả vạn lần…
Thứ nhất nói về rượu bia, đây là điều cấm kỵ tuyệt đối với chiến sĩ nghĩa vụ, tuyệt đối không được uống dù chỉ 1 giọt trong thời hạn 18 tháng quân ngũ (tất nhiên là trừ ngày Tết thì mỗi thằng được cho 0,5 lon bia ). Thậm chí người ta còn ra cái luật là kể cả khi về phép cũng không được uống (luật cho vui chứ về đến nhà rồi thì luật vứt cmn đi cứ chè chén bù khú cho thỏa những ngày khát rượu chứ) và kèm theo đó là cái luật ko đc đi xe máy trong thời gian tại ngũ để bảo đảm an toàn nữa. Chỉ có sĩ quan với quân nhân chuyên nghiệp được phép uống rượu nhưng cũng chỉ vào ngày nghỉ và dịp lễ, Tết thôi (nói vậy chứ mấy chả nhậu cả ngày, thích nhậu giờ nào nhậu giờ đó, em làm văn thư cho mấy ổng nên cũng đc nhậu ké thoải mái)…
Cấm thì cấm vậy thôi chứ đặc thù của đàn ông VN mình là nhậu nhẹt mà, lâu ngày ko có giọt rượu trong người nó bứt rứt lắm Thế nên cánh lính cứ có dịp đi thao trường, đi lao động bên ngoài thì lại tranh thủ nhét 1 bịch rượu về (rượu bán trút vào bao nilon, 1 lít nặng tương đương 1 ký nên cứ gọi là 1 ký)… Em nhớ khi đó bên bờ rào của doanh trại có 1 cái bà cũng già sồn sồn rồi, bà này là bà gì thì quên mất tên rồi… Bả có 2 đứa con gái xinh lắm mà lúc em ở đó đang đi học xa, hậu quả của 1 tay sĩ quan nào đó gửi lại cho bả từ khi doanh trại mới về đó đóng quân thì phải, rồi tay đó cũng gài số dzọt mất… Bả từ đó hận đàn ông từ đó nên 1 mình nuôi con, ở vậy thôi… Bả cũng bán rượu với tạp hóa vớ vẩn cho chiến sĩ nữa… Thế là canh lúc mấy thằng vệ binh ko thấy (nhắc đến mấy thằng này càng thêm căm thù) thì lại mò ra tiền trao cháo múc, cứ 10k 1 ký rượu… Xách rượu về cất đó, bữa cơm mà ngó thức ăn dư dư thì trút về hoặc hy sinh mỗi thằng trích ra 1 miếng thịt, miếng cá gì đó xách về làm mồi, không thì thằng nào quen mấy thằng dưới khu chế biến thực phẩm của trung đoàn thì xuống xin ít đồ về làm mồi… Nhậu thì phải nhậu lén, thường là nhậu về đêm, hoặc đem theo người lúc đi thao trường hay đi lao động ngoài danh trại… nếu để chỉ huy bắt gặp hoặc bắt được hậu quả sẽ rất nặng nề, có thể là gánh nước phân tưới rau cả tuần, và ôm sổ đứng học cả ngày ở đơn vị cùng rất nhiều hình phạt rất chi là trời ơi đất hỡi… Mấy tay chỉ huy cũng trải qua thời lính rồi nên nhìn thằng nào có dấu hiệu đang uống rượu là biết ngay, bắt hay không là ý thích của mấy chả thôi, cần gì cho xa, đa số người uống rượu mặt đều phải đỏ, và đi ngang qua là nghe mùi nồng nặc liền… Nhiều thằng đối phó bằng cách nhai xác trà khô để bớt mùi rượu, hoặc đánh răng cật lực, rửa mặt thật kỹ cho bớt đỏ… Nói thật với mấy thím là nhậu lén kiểu này nó cũng chẳng ngon lành và sung sướng gì, nhậu phải canh me nhìn trước ngó sau, trong tâm trạng hồi hộp và lo lắng cực độ nếu bị bắt… Nhưng hễ nghe đến tin “có rượu” là thằng nào thằng nấy mắt sáng trưng lên như đèn pin… Ngay như em cũng bị tay trung đội phó của đơn vị mới sau này đập nguyên cái sổ tay của chả vào đầu vì bị bắt uống quả tang đang bét nhè bia lon 333 ở nhà dân gần sau doanh trại lúc đi lao động kìa… Em thì bị bắt mấy lần vì tội uống rượu, cũng ăn phạt nhiều rồi, nhưng vẫn không cạch được… Mà cũng đúng thôi, nếu cho lính uống rượu thoải mái thì quân đội có mà nát hết…
Em nhớ có 1 thằng lính cựu gần ra quân ở đại đội nọ, uống rượu say bí tỉ đỏ bừng bừng mặt bỏ cả cơm trưa cơm tổi, khuya mới lần mò ở đâu về, ông chỉ huy đại đội bắt được, cho nó vài thụi, nó điên tiết lên chạy về kho để đồ vác con dao tông tính đi xử ổng, ổng hoảng quá phải đóng kín cửa cố thủ trong phòng, ngoài này nó vác dao chém vào cửa rầm rầm đòi giết ổng, mạng đổi mạng gì đó… bọn em với mấy ông chỉ huy cấp dưới đứng nhìn mà ko ai dám xông vào can ngăn, xông vào lỡ nó chặt cho vài nhát lại chỉ thiệt… Cuối cùng phải điện bên trung đội vệ binh dẫn cả chục thằng vệ binh xuống, vác theo khẩu AK nổ súng chỉ thiên mới trấn áp và gô cổ được nó… Sáng hôm sau nó tỉnh dell nhớ gì các thím ạ Hậu quả là nó nhập kho, nằm nhà giam ở trên trung đoàn nguyên tháng trời râu ria bù xù, mặt mũi hốc hác, muỗi cắn nát người, và lao động như khổ sai luôn… Dĩ nhiên sau vụ đó nó chả dám động tới rượu nữa…
Thứ hai là thuốc lá, cụ thể là thuốc lào và thuốc gói… Lúc em mới vào thì trong đó cũng như toàn quân vẫn cho hút thuốc thoải mái, trong phòng ở của mình vẫn vô tư đốt thuốc hút phì phèo, miễn là ngoài giờ hành chính… Mấy anh lính Thanh Hóa với mấy ông chỉ huy người Bắc như Nam Định, Hà Nội, Bắc Ninh… thì trùm thuốc lào rồi… Điếu cày không có, mấy tay đó đi tiện cái phễu để nhét thuốc rồi nhét vào chai 0 độ để làm điếu cày dã chiến mà hút… Mấy chả rít sòng sọc cả ngày… Em có lần thử qua cái loại này rồi, rít 1 hơi là phê từ sáng đến trưa, người ngợm, đầu óc cứ lân lân… rít thuốc lào xong là hút thuốc lá vô cỡ nào cũng thấy nhạt thếch… Nhỏ đến lớn em chưa biết đến điếu thuốc là gì, vào được vài tháng, hết tân binh xong, đêm đến ôm khẩu AK vô tri ngồi gác dưới màn sương đêm lạnh lẽo, u tịch mà buồn hết nỗi, nhớ nhà, rầu rĩ… Mấy thằng quỷ sứ cùng đơn vị cả lính cũ lẫn lính mới mới dụ hút thuốc, cũng kỳ lạ là em rít thử điếu thuốc đầu tiên cũng éo sặc sụa gì cả, mà một cảm giác phê rần cả người, cứ thế lần quần nghiện lúc nào cũng chẳng hay, mãi đến giờ em mới bỏ thuốc lá được 3 tháng đó… Khi đó phụ cấp lính binh nhì mới vào như em được hơn 200k chứ mấy, vùng em ở là vùng độc hại cấp 1, tồn dư chất độc hóa học từ thời chống Mỹ để lại nên được thêm mấy chục ngàn nữa, nếu hút Con Ngựa, Marlboro, Con Mèo hay JET thì chắc được cỡ tuần là hết, nên cứ loại thuốc rẻ tiền Eagle 5k/gói mà táng…
Nhiều lúc thảm lắm các bác ơi, hết tiền, đói thuốc, cả bọn éo thằng nào còn tiền mua thuốc, mà ác nỗi căng tin mấy thằng binh nhì nó có cho nợ đâu, đến nỗi lão chỉ huy đi ngang qua rít xong hơi thuốc vứt cái tóp còn chút sợi cháy đỏ đỏ, cả bọn nhặt lên chuyền nhau rít lấy rít để … Nhưng nếu trong giờ học, giờ huấn luyện mà bị bắt quả tang đang hút thuốc là 1 nỗi kinh hoàng…. Các bác cứ tưởng tượng cả nhóm đó bị tập trung ra giữa sân, đào cái hố sâu 3m, chiều dài 3m, chiều ngang 3m chỉ để chôn mỗi cái tóp thuốc rồi lấp lại, đào hộc hơi cả ngày cũng chưa chắc là xong… Rồi cái cảnh cả đám tập trung lại khiêng cái tóp thuốc đi quanh sân vận động hàng chục vòng giữa trời nắng chan chan… Mà cái tóp thuốc bé tẹo, cả bọn lại phải cúi khom người thành vòng tròn khiêng nó đi quả là cực hình… Nhưng thèm vẫn là thèm mà, có phạt bao nhiêu cũng ko thể hoãn được cái sự sung sướng ấy lại, phạt cứ phạt, ta vẫn cứ hút. Đến lúc em gần ra quân thì Bộ Quốc phòng ra chỉ thị cấm thuốc lá tuyệt đối vĩnh viễn trong toàn quân, chỉ cần hút bất kỳ giờ nào, ở đâu thì vẫn bị bắt và phạt ngay… Bởi thế mới có cái cảnh một cái nhà cầu hôi hám, chật hẹp mà 4-5 ông nhét trong ấy hút thuốc lá khói mù mịt, chỉ cần chỉ huy mà đi ra nhà cầu là bắt được ngay…
Thứ ba là điện thoại di động, đây là vấn đề nhiều bạn trẻ thắc mắc nhất… Trong toàn quân đều cấm tuyệt đối chiến sĩ sử dụng DTDD, từ trước thời mình vài năm, khi đtdd đã bắt đầu phổ biến, và cho đến tận bây giờ, lý do đưa ra là lộ bí mật quân sự ( lộ, lộ cái beep! Phàm là lính quèn thì làm gì có vé biết được mấy cái bí mật gì đó ). Trừ một số rất ít đơn vị khá thoải mái, cho lính sử dụng công khai, thường thì các đơn vị này đóng quân ở xa, ít khi chỉ huy cấp lớn về kiểm tra mới thế… Mà đơn vị em lại là một trong những đơn vị khắt khe nhất về chuyện đó đấy Lúc mới lên xe chỉ huy đã dặn kỹ là để đt ở nhà chứ trong đó ko cho xài, sẽ bị tịch thu, thế nhưng nhiều thằng trong đó có cả em vẫn vác theo vì nghĩ chỉ là đt để tiện điện về nhà chứ có làm gì đâu, có ai thu đâu… Muốn dùng phải dùng lén, chui ra sau nhà, sau bếp để đt, mà khổ nỗi đt thì phải sạc pin, hết pin rồi thì phải kiếm chỗ sạc… Và trong đêm tối, chui vào giường ngủ mà bấm đt thì màn hình phải sáng lên, rất dễ thấy, chỉ huy thấy là thu ngay, mấy ổng thu đt thì còn đỡ, cất giúp mình bữa sau ra quân trả lại (Em cũng đã bị lão chính trị viên thu mất con 1202 thần thánh, sau này lúc về phép ổng trả lại thì đem bán cho thằng bạn trong đơn vị luôn, rồi nó cũng bị mất cái đt đó luôn, xui vãi)... Trong đêm thanh vắng, muốn gọi phải đem ra ngoài xa để gọi, mà trong đêm thì tiếng vang nó rõ mồn một, dễ bị bọn chó săn vệ binh phát hiện… Còn mấy thằng vệ binh chó săn thì nó mà bắt được thì sẽ gô cổ mình cùng tang vật dẫn về trụ sở trung đoàn, lão trực ban trung đoàn sẽ dùng búa đập nát đt, bẻ gãy sim trước mặt người bị thu và sau đó là về đơn vị nhận án kỷ luật, ôm sổ đứng học 1 tuần nhé em … Có nhiều thằng dành dụm 2 tháng phụ cấp mua được cái đt, thời đó chủ yếu là 1100i, 1200 khoảng 400-500k nên dù có bị đập cũng ko tiếc mấy… chỉ tiếc là ko có cái gì để đt, nhắn tin về cho gấu và gia đình thôi…
Không cho dùng đt di động, mỗi đại đội chỉ có 1 cái máy đt bàn để cho lính gọi về gia đình thôi… Mà nói đến chuyện này nghĩ cũng tội các bác ạ, em khi làm văn thư cũng đc chỉ huy giao cho 1 cái máy bàn VNPT, loại máy cố định ko có màn hình canh giờ gì hết, cả đơn vị có mỗi cái máy đó cho chiến sĩ gọi về nhà hoặc gọi cho gấu blah blah… Khi bọn nó lên gọi thì phải xếp hàng chờ, thằng nào gọi thì em lấy cái đồng hồ điện tử CASIO FW-91 huyền thoại để bấm giờ mà canh, 1 phút gọi cố định hay di động gì cũng tính 2.000đ tuốt, mà em chơi cũng độc, bọn nó mải mê gọi thì mình canh giờ gian tí cũng đc kiếm tí chênh lệch, ví dụ gọi 8 phút em đẩy lên 10 phút, 15 phút đẩy lên 20 phút, kiếm tiền làm điếu thuốc chứ… Đến tháng tiền hóa đơn ví dụ khoảng 300k thì số tiền thu được cũng 700-800k, đưa cho anh chỉ huy 300k để ảnh nộp cho nhân viên thu cước, biếu ảnh 100k gì đó nữa, còn lại thì mình xài, mà có tháng tiền đôi dư ra của em có khi gần cả triệu bạc, ăn nhậu phê vờ lờ Còn với bọn lính, ác nỗi thằng nào cũng có nhu cầu đt về nhà, mà 1 đêm chỉ cho đt khoảng thời gian từ 8h45-9h30 rồi đi ngủ, mà 1 đơn vị gần 100 thằng, lên xếp hàng tới khi nào cho xong? Trong khi 1 thằng gọi cho gấu hay nhà nó cũng mất gần 10 phút rồi, có thằng cả tháng trời còn chưa được gọi về cho nhà nữa ấy chứ… Cái anh lính cũ quản lý điện thoại trước mình ấy, ảnh lạm dụng điện thoại quá mức, toàn gọi vào di động cho gái, mà 1 đêm gọi đến vài tiếng đồng hồ, đẩy tiền cước mấy tháng dồn lại đến hơn 5 triệu, mà thời đó 5 triệu cũng lớn lắm ấy chứ… Rốt cuộc nhà ảnh lại phải bán bớt rẫy sắn, đem tiền lên cho con trả nợ… Đúng là k có cái ngu nào bằng ngu vì gá
18 tháng quân ngũ của 1 đời trai... 18 tháng quân ngũ của 1 đời trai... - HoangTuNhai 18 tháng quân ngũ của 1 đời trai...