Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: GinsGins
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Psithurism Althea
Số chương: 106 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2179 / 5
Cập nhật: 2017-11-30 15:07:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chapter 82: Thử Thách Tình Yêu Của Chúa Trời
hiên Bình,Bảo Bình trở lại trường học sau một thời gian không đến,cả hai học khá tăng tốc để kiệp bài giảng của lớp.
Sau khi tan học Thiên Bình và Bảo Bình phải ở lại thư viện tự tìm tài liệu về những bài học bị thiếu để bổ sung kiến thức.
-Anh đói quá-Bảo Bình mệt mỏi nằm ra bàn.
-Không phải anh nói Cự Giải sẽ mang thức ăn đến sao? Em cũng đói vậy,lúc trưa em có ăn gì đâu-Thiên Bình vừa nói vừa cố gắng ghi hết bài.
-Thôi anh ráng tí đi,sắp xong rồi chắc Cự Giải cũng sắp tới.
Thiên Bình lây lây Bảo Bình đang nằm than thở trên bàn dậy làm bài cho nhanh.
Cả hai làm bài đến 8h30 thì Cự Giải đến,trên tay là 3 hộp cơm nóng hổi.
-Xin lỗi em đến muộn,tại đường đông xe quá-Cự Giải đặt 3 hộp cơm xuống bàn.
-Mọi người xong bài chưa?
-Tất nhiên là chưa rồi,nghỉ từng ấy thời gian mà. Bài chồng chức,nếu không tăng tốc thế nào cũng bị bảo lưu năm học-Bảo Bình chán nản nhìn đống bài dở dang,trải đầy trên mặt bàn.
-Nếu vậy Kim Ngưu sẽ bắt chúng ta quỳ ở từ đường 3 ngày,chết mất thôi-Thiên Bình thở dài,khuôn mặt hiện lên nét sợ sệt.
Đó là quy luật của Triệu gia,ai làm sai việc dù nhỏ hay lớn trước tiên phải chịu phạt quỳ ở từ đường 3 ngày liên tiếp,không ăn uống cũng như không được ngủ. Lúc trước bản tính mới lớn,thích nổi loạn vô phép tắc nên Thiên Bình đã bị Kim Ngưu bắt quỳ ở từ đường 3 ngày liền,khí hậu ở đó sáng thì nóng như muốn tan chảy,còn tối xuống thì lạnh cắt da thịt,thống khổ không thể tả hết được. Sau đó còn phải lãnh nhận hình phạt khác nữa. Thật khốc liệt,có chết còn sướng hơn là nhận phạt từ Kim Ngưu
-Không phải hai anh em nhà anh rất giỏi hay sao? Chỉ cần tập trung là được thôi mà-Cự Giải động viên.
-Dù gì cũng là con người,đâu phải Thánh Thần đâu em-Bảo Bình bỉu môi.
Rồi cả ba cùng ngồi tại thư viện tới 11 giờ thì xong gần hết,nhưng vì mệt nên quyết định ngày mai sẽ giải quyết nốt.
-Hai người về trước đi,em đi đây một chút-Thiên Bình nói rồi bước lên xe
-Giờ này em còn đi đâu?-Bảo Bình giữ tay Thiên Bình lại.
-Em đi một chút sẽ về mà.
-Được rồi,về sớm,Kim Ngưu không muốn chúng ta về khuya không lý do đâu-Bảo Bình thả tay Thiên Bình ra và dặn dò.
-Em biết rồi.
Thiên Bình lái xe đi,anh đến một nơi cũng cách xa trường một chút,gần đó có một nhà thờ rất lớn. Anh xuống xe và bước vào nhà thờ,trong đó có 1 vị ma sơ tuổi cũng ước chừng 50, đang ngồi hàng ghế lễ đường.
-Con chào sơ,xin lỗi con đến trễ-Thiên Bình cúi đầu xin lỗi.
-Không sao-Vị ma sơ cười hiền hoà.
Vị tu nữ này là cô ruột của Song Tử,anh vô tình biết trong một lần đi lễ ở đây cùng Xử Nữ. Sau đó anh đã kể cho cô nghe về chuyện giữa anh và Song Tử,chỉ mong cô nói tình hình của Song Tử tốt xấu cho anh nghe mà thôi. Rất may rằng cô hiểu được tâm ý của anh mà đồng ý giúp.
-Song Tử con bé rất tốt,nó vẫn đang đi học ở trong nhà thờ này-Ma sơ liền vào vấn đề.
-Cô ấy vẫn vui vẻ đúng không sơ?
Vị ma sơ lắc đầu,ánh mắt dịu dàng nhìn Thiên Bình.
-Con bé vẫn mang tình yêu với con,nó vẫn ngày đêm nhớ thương con như chính con bây giờ vậy. Chỉ là nó không thể hiện ra ngoài,cũng không có can đảm đi tìm con mà giải bày tình cảm. Mỗi lúc buồn nó thường đến đây cầu nguyện với Chúa,chủ yếu là mong Ngài che chở cho con.
Từng lời nói của vị ma sơ khiến Thiên Bình nhói lòng,cô vẫn còn yêu anh như vậy sao? Cô vẫn chưa quên anh,vẫn còn nghĩ cho anh nhiều như thế sao? Vậy mà anh cứ nghĩ cô đã thôi không còn vương vấn nữa,nhưng dù có vậy anh cũng không oán trách Song Tử,bởi vì kẻ vô tâm như anh không xứng đáng nhận được tình yêu thuần khiết và cao đẹp của cô.
Anh không mang cho cô hạnh phúc,không mang cho cô tiếng cười,sống bên anh như sống cạnh thần chết,luôn chực chờ đẩy cô đến nguy hiểm. Anh không nỡ nhìn cô như thế.
Song Tử và anh chia tay nhau vì chuyện của An Ny,tuy An Ny đã chết và cô ấy cũng đã chấp nhận mất Thiên Bình,nhưng với Song Tử anh không hiểu vì sao cô vẫn không chấp nhận rằng anh không còn yêu An Ny? Và tại sao lúc đó bản thân anh lại nóng giận mà để cô đi như thế?
Lỗi tất cả là do Thiên Bình,chính anh đã đẩy cô rời xa mình,đã tự tay đánh mất hạnh phúc của bản thân.
-Con xin lỗi,con đã không làm cô ấy được hạnh phúc sau bao khổ đau mà cô ấy phải chịu trong quá khứ. Nhưng dù sao thì bên con cô ấy cũng không được an toàn,con không muốn sống trong lo sợ,rồi đến một ngày chính mắt mình thấy người yêu mình chết vì mình,như chính các anh con đã trải qua. Con không muốn Song Tử gặp nguy hiểm.
Vị ma sơ lắng nghe tâm tư của Thiên Bình,bà cảm nhận được trái tim yêu thương và tâm trí rối bời của Thiên Bình. Không ai có lỗi cả,trong tình yêu trừ khi là phản bội và lợi dụng thì ngoài ra con ngừơi xa nhau vì bất cứ lý do gì cũng không có lỗi.
-Duyên số là do Chúa định. Con người gặp nhau là do duyên,yêu nhau là do nợ. Con với Song nhi là do Chúa sắp đặt,mọi điều do Ngài,chúng ta chỉ biết chấp nhận tuân theo ý Chúa. Ngài để cho hai con gặp nhau chính là vì muốn hai con cảm nhận được tình yêu giữa người với người,còn vì sao hai con xa nhau thì cũng do Chúa muốn,nhưng lý do là nằm ở trong tim con. Nếu hai con thực sự được Chúa sắp xếp,thì cho dù có xa nhau bao lâu đi nữa cũng sẽ về bên cạnh nhau thôi. Vấn đề là ở thời gian và Đức Tin trong tim con. Nếu con thực lòng yêu một ai đó,hãy luôn tin bản thân mình có thể bảo vệ họ,Chúa không cắt đứt yêu thương của ai cả,có chăng là tự con người buông trước,lý do là nằm ở con.
-Vâng,con hiểu rồi.
Thiên Bình và ma sơ nói chuyện một chút thì anh xin phép ra về.
Trên đường đi,Thiên Bình không ngừng suy nghĩ về lời nói của ma sơ.
Có phải chăng Chúa đang thử thách Đức Tin và tình yêu của anh?
Thiên Bình không biết sau này sẽ ra sao,nhưng nếu đây là thử thách Chúa muốn anh vượt qua thì anh sẽ cố hết sức vượt qua,vì biết đâu vượt qua rồi anh sẽ có được hạnh phúc? Vốn dĩ những điều có thể ngược lại,nhưng không đi hết con đường thì không thể nói kết quả như thế nào.
Chúa làm trên đời sống mỗi con người đều có 1 thử thách và ý nghĩa riêng của nó. Có thể kết thúc sẽ không như con người mong muốn nhưng không có nghĩa là Chúa để họ thiệt thòi.
"Nếu đây là thử thách của con,xin Chúa hãy cho con vượt qua nó."
(12 Chòm Sao) Số Phận (12 Chòm Sao) Số Phận - GinsGins (12 Chòm Sao) Số Phận