Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Tác giả: Kim Tuyền
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Huyền Hà
Số chương: 44
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2309 / 28
Cập nhật: 2018-05-06 21:51:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương ♂Ngoại Truyện ♥#2♀
hong phải đi công tác do Thiên Bình bắt ép nên anh đành ngậm đắng nuốt cay tạm biệt Giải Giải trong một tuần. Yết rất biết cách ngậm bồ hòn làm ngọt dù rất ghét Triệu Phong nhưng hắn vẫn cố gắng nở nụ cười "trìu mến" tiễn anh ra sân bay.
Kế hoạch đã được xếp xong trong đầu Thiên Yết, hắn cười một cách nham nhở sau khi anh đã khuất dạng. Cự Giải khẽ nheo mắt, mi tiệp lung lay dài cong quyến rũ, cố nhìn ra cái âm mưu mà tên đối diện đang điên cuồng suy nghĩ còn hả họng cười như tên hâm giữa sân bay lắm người nữa chứ.
Cô ngó quanh, khua tay nhấc chân bỏ đi, cô hoàn toàn không quen biết thằng bạn bệnh hoạn đó, không quen, không biết, không họ hàng, bạn bè gì cả. Sau khi thấy bóng coi đã khuất dần Yết mới tỉnh mộng đuổi theo liên tục nói nhưng cô vờ như không quen biết hắn. Thật là khinh người mà.
Về tới nhà chưa được bao lâu là bắt đầu lời thoại lải nhải của Yết:
- Giải đi coi phim nhé?
- Không.
- Đi công viên hóng mát?
- Không.
- Ra sân sau ngồi xích đu?
- Không.
- Lên giường ngủ?
-...
Giải liếc xéo, một cước đá tên cứ chạy quanh cô như chú cún, ngán đường không có chỗ để làm bữa tối cho gia đình, lên giường cái đầu hắn ấy. Ôi trời thật là... Cô không thèm trả lời thì hắn cứ giương đôi mắt cún con mãi, đến khi mệt mỏi quá rồi cô đành gật đầu đồng ý tối nay đi dạo phố cùng hắn sẵn tâm sự luôn, nhưng thật ra có gì để nói đâu chứ?.
Vừa tốt nghiệp xong Giải định đến Mỹ làm nhà thiết kế như Song Ngư nhưng cô vẫn trong thời kì suy nghĩ, vì cô chưa muốn xa chốn đây nơi cô lớn lên và trải qua biết bao nhiêu biến cố. Thời gian trôi qua lẹ thật. Ngưu - Xử đã cưới hai năm, hiện tại Ngưu đang mang thai chuẩn bị lâm bồn đến nơi, mà Cự Giải đây vẫn còn chưa được Phong rước a, anh cứ bị Thiên Bình lôi đi khắp nơi để đóng phim, có những lúc xem phim của anh mà Giải muốn hộc máu vì ghen á. Anh đang hôn và ôm ai thế kia hả? Nhưng đó chỉ là cái nghề mà thôi, cô không chấp cũng chẳng để bụng quá ba bữa.
Tình hình bất cầu nhất là hiện tại Thiên Yết cứ như đứa con nít lúc nào cũng bám sau lưng cô.
Có hôm đang ngủ bỗng thấy rất nóng, choàng mắt mở to mới biết Yết ôm Giải ngủ một cách ngon lành hết cỡ, cô cười hài hước, trời ạ sao hắn lại to gan đến thế. Thoáng một giây đôi mắt cô trở nên âm trầm, buồn bã, ngày trước cô đã mong như vậy biết bao nhưng bây giờ đã không còn như lúc đó nữa. Rời khỏi giường cô đi đến bên cửa sổ nhìn trời đêm, ngày ấy cuộc sống cô luôn chỉ có một gam màu buồn tẻ, nhìn qua khẽ mi đến giường, cô cười nhạt còn bây giờ... Nó cũng khá hơn được bao nhiêu đâu.
Bữa cơm có bảy người mà trong đó hai kẻ không chịu ăn cứ giỡn mãi, khỏi nói cũng biết ha, còn cái cặp vợ chồng sến súa áp tai vô bụng trò chuyện với em bé làm Giải thèm thuồng chả nuốt được miếng cơm, trong khi đó Yết cứ gắp đồ ăn vô chén cô mãi đến khi hết chỗ đựng rồi mới thôi. Bạch Hoa ngồi một bên lắc đầu cười, bà ăn mà cứ cười đau cả bụng, ho sặc sụa bởi hai cô cậu "không lớn nổi".
- Đi dạo chứ?.
Bữa cơm đã kết thúc, Giải cũng rửa bát xong rồi, tính lên phòng đọc tiểu thuyết nhưng bị hắn chặn lại, Yết mặc sẵn áo khoác còn thuận tay cầm thêm một chiếc áo ấm cho cô. Thở dài cô đành gật đầu mặc áo vào đi ra ngoài công viên gần đó với hắn.
Đã qua chín giờ, mọi người dường như đều về nhà chỉ còn thưa thớt vài người sót lại, đi quanh một vòng trong im lặng, cái không khí thoáng mát buổi đêm thật dễ chịu, cơn gió nhẹ khẽ thoáng qua vai cô cuốn theo từng lọn tóc nhỏ bay lướt qua má Yết, hắn vẫn giữ nguyên trạng thái êm ắng nhìn cô, tại sao đến bây giờ hắn mới cảm nhận được có Giải bên cạnh thật tốt? Sao ngày trước hắn chẳng hề để ý chỉ mình cô đã đủ rồi? Buồn bã in sâu trong đôi mắt hắn, rầu rĩ mà thở dài, đến bao giờ hắn mới có cơ hội làm lại từ đầu hay giành cô từ tay Phong đây?.
- Thiên Yết cuối cùng anh muốn nói điều gì?.
Đôi mắt trong veo khẽ chớp, óng sánh mặt hồ xuân không gợn sóng nơi sâu thẳm ấy mang đến cho Yết cảm giác an bình đến hối tiếc. Hắn nhắm chặt mi tiệp trong một chốc rồi mở nhẹ:
- Cự Giải, nếu ngày ấy trở lại anh không làm những điều đó có phải chăng em sẽ không đến với Phong?.
Chợt chùng nhẹ nhịp tim, Giải nâng khóe môi cười nhẹ như bâng:
- Yết à, không có chữ nếu trong cuộc đời và thời gian đã qua vĩnh viễn cũng không thể quay lại. Nên những gì đã xảy ra hãy quên đi được không?.
Ánh mắt của cô như cầu xin, chất giọng nghẹn ngào buồn tẻ, thấp thoảng trong tim những lưỡi dao sắc béo cứ mãi bám lấy, vết thương mà Yết làm cho Giải sao có thể quên chỉ là cô không muốn nhắc tới, không muốn nghĩ gì về nó nữa. Nhưng Cự Giải biết tận trong thâm tâm mình, Yết vẫn còn giữ vị trí nào đó rất quan trọng vì hắn là một hồi ức sâu sắc khiến cô trưởng thành.
Cớ sao phải nói tới, bây giờ Phong không tốt sao? Anh yêu cô, bảo vệ cô, thậm chí có thể hy sinh tất cả cũng chỉ vì cô vậy tại sao phải phụ anh, Giải có yêu Phong không? Tất nhiên có rồi, mặc dù nó không nhiều bằng tình cảm cô dành cho Yết, nhưng ít ra cô biết mình yêu anh.
Trầm tư trong nỗi bấn loạn đau rát, Yết cố nén lại cơn tức ngực đến vỡ tung:
- Vậy nếu bây giờ anh cầu xin em một cơ hội làm lại có được không?.
Nắm lấy vai Giải, hắn đối mặt với cô trong sự mong chờ, hy vọng, tình yêu muộn màng, lời xin lỗi không thể nói hết vì những vết thương hắn đã cho cô thật sự quá nhiều, quá sâu, nó dường như đã ăn mòn trong trái tim lẫn tâm hồn cô rồi.
Cự Giải nhìn xoáy vào tâm tư Thiên Yết nơi đó tràn ngập sự dịu dàng, yêu thương lẫn nỗi trống vắng cô đơn, tim cô như vấp vào cành cây mà ngã uỵch xuống đất và chẳng muốn đứng dậy. Cô rất sợ nỗi đau ngày ấy cũng như làm cho Phong phải đau lòng nhưng cô không muốn Yết phải thất vọng mà bỏ đi như năm năm trước.
- Được em sẽ cho anh một cơ hội.
Vẽ nụ cười trên môi, cô cười ngọt ngào với hắn, có biết không đó chỉ là một lời nói mà cô không muốn hắn phải gục ngã. Nhưng Giải biết rằng chẳng còn một chút vọng tưởng nào cả, thôi thì cứ để thời gian quyết định.
"Trái tim ơi, thôi bấn nhịp và bình yên đi đừng để người này đau người kia hận, cứ như bây giờ bạn bè đã tốt rồi".
Nụ cười trên môi Cự Giải như đóa hoa mặt trời làm hồn Thiên Yết một lần nữa sống dậy bay đến tìm xác, đã qua năm năm như một cái xác không hồn. Đủ rồi, dù ngày mai ra sao có được lại hay mất hết thì cũng chẳng hối tiếc gì vì từ bây giờ hắn sẽ thành tâm theo đuổi, lấy lại trái tim cô.
"Trên đời này người làm anh nhận ra tất cả chính là em. Anh yêu em".
Gió đêm chẳng còn lạnh, trời đêm không còn sầu chỉ tồn tại nụ cười ấm áp cùng những tia sáng loe lói từ mong ước mong manh. Một tình bạn, một khởi đầu mới.
[12 Chòm Sao] Câu Chuyện Của Chúng Ta [12 Chòm Sao] Câu Chuyện Của Chúng Ta - Kim Tuyền [12 Chòm Sao] Câu Chuyện Của Chúng Ta