Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: Leo Aslan
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Gió
Upload bìa: Little rain
Số chương: 447 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 51984 / 1195
Cập nhật: 2024-02-25 00:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mình là người đa nhân cách, các bạn ạ!
hào mọi người, tình hình là mình vừa ở quê nội dự đám giỗ ông nội về, nói chung ăn nhậu thả giàn, kể ra cũng khá thoải mái bởi sau quãng thời gian dài làm việc liên tục ở thành phố thì mình đã đích thực có được hai ngày thư thái. Hôm nay vào lại thành phố, dạo quanh Fanpage để lội comment thì mình thấy có nhiều dự đoán về chapter tiếp theo khá là thú vị, như là nhân vật “chị hai “trong truyện sẽ là Tiểu Mai, còn “em gái “sẽ là bé Trân…
Huhm….cũng là một giả thiết độc đáo khi nói rằng Tiểu Mai có chị em song sinh, tên là Đại Mai chẳng hạn, nói chung đây cũng là một giả thiết.
Và điều mình phải gọi là cười nắc nẻ nhất, chính là có vài dự đoán cho rằng Tiểu Mai là người đa nhân cách. Mọi người biết vì sao mình lại cười không? Bởi một lẽ rằng, chưa biết Tiểu Mai có phải là người đa nhân cách hay không, thay vào đó chỉ có thể chắc chắn một điều, mình, LeoAslan đích xác là một người ĐA NHÂN CÁCH!
Tại sao lại nói như vậy? Vì thú thật với cả nhà, rằng cứ hễ uống bia mà đến độ quắc cần câu thì trong tâm tưởng mình lại xuất hiện thêm hai con người nữa khác nhau, và hai chú này thì cứ mồm miệng xoen xoét đấu đá nhau vô tội vạ khiến mình chóng cả mặt, ù cả tai.
Chả phải đâu xa, ngay hôm tối thứ 7 ngày 24/11 vừa rồi chứ đâu, mình đang ngồi nốc bia ở nhà ông Rin mập sau chầu nhậu bí tỉ lúc chiều ở nhà nội thì cu Lâm gọi phone:
- Alo, anh hả?
- Ờ, cái gì mầy?
- Xỉn chưa?
- Chưa..ấc… tao mà xỉn gì ku, có gì nói đi!
- Cái Fanpage mình bị lỗi rồi, tự dưng nó ẩn quá trời note, mà toàn là note về chapter mới đau!
- Chắc do Facebook bị lỗi sao đó, để hết tuần nếu nó không hiện ra lại thì đành phải post chapter từ đầu đến giờ chứ sao!
- Èo… post hết là mệt lắm đó pa!
- Thì ráng chứ biết sao giờ, mình không post lại lỡ có member mới vào muốn đọc, hay member cũ muốn xem lại thì biết tìm đâu ra truyện mà coi!
- Ờ, để có gì em post!
- Tốt, à mà tối nay thông báo không có chapter mới chưa?
- Rồi, em nói anh có việc về quê rồi!
- Ừm, tao ăn giỗ quê nội mà, nhậu quá chừng!
- Èo, anh đi mình em hứng gạch, trên cái tin em thông báo không có chap, member chửi quá chừng luôn kìa!
- Chửi cái gì? Tao hôm bữa rõ ràng nói là có việc gia đình, sẽ post chap bù tuần sau còn gì!
- Chửi loạn cả lên, để kể cho nghe!
Thế là mình đang xỉn quắc mà nghe cu Lâm kể xong tự dưng thấy chán gì đâu, vì rõ là đã thông báo rằng mỗi tuần lịch ra chapter mới sẽ là thứ 7 và Chủ nhật, một lần post 2 chapter, 2 ngày cộng lại là 4 chapter, tuần nào bận thì sang tuần sau post bù. Đấy, đơn giản như thế thôi, thế mà cũng ăn chửi, rõ khổ!
Tối hôm đó, mình đang nằm ngủ tự dưng thấy như mọi khi, xuất hiện hai ông bạn tri giao, một ông là Leo nai tơ, ông còn lại là Leo hổ báo, cả hai ông cứ mỗi lần đến thăm mình là vẫn cãi nhau chí choé.
Sau đây là cuộc đối thoại kì lạ giữa mình, Leo nai tơ và Leo hổ báo vào tối hôm ấy, xin đăng lại cho cả nhà cùng đọc.
Mình: - Hai thằng mày tới làm gì nữa? Để cho tao ngủ!
Leo nai tơ: - Thằng kia nó rủ tao tới ấy chứ, mà lần này mày phải làm chứng cho tao nhé, nó sai mà còn cãi!
Leo hổ báo: - Sai sai cái * bíp *, ông mày đang nóng đấy nhá!
Mình thấy tình hình căng quá, vội nói ngay:
- Có gì mà nóng, thằng kia bình tĩnh lại coi!
Leo hổ báo tức khí:
- Nóng sao không, cái đệch tao rõ ràng tuần này đã thông báo cực kỳ lịch sự trên page rằng tao post chap vào thứ 5 để bù cho thứ 7, còn lại nếu được thì vào thứ 6 sẽ post chap để bù cho chủ nhật, tranh thủ thứ 7 chủ nhật về quê giỗ ông nội. Nhưng mà thứ 6 tao bận về xe, nên tao thông báo post bù vào tuần sau. Ấy thế mà có mấy đứa trên page nó cứ lè phè chửi suốt, đọc comment mà bực cả mình!
Leo nai tơ nhăn mặt vẻ khó chịu:
- Mày nói hay nhỉ, Fanpage là cả một cộng đồng chín người mười ý thì làm thế nào mà mình có thể vừa lòng hết người ta được, xã hội phải có người này người kia chứ. Quan trọng là truyện mày có hay thì người ta mới có quan tâm, mày không ra chap mới thì người ta đợi hoài nên bực, comment nóng tính tí là chuyện bình thường chứ sao đâu!
Ngay tức thì, Leo hổ báo vung tay nạt ngang, mặt mũi hầm hố như dân giang hồ:
- Hay hay cái đệch, thằng kia mày nói ra xem nãy cu Lâm nó kể như thế nào!
Mình sợ quá, liền y lời nói theo:
- Thì… cu Lâm nó bảo có member chửi rằng “nản “, rồi “về quê íu gì “!
Leo hổ báo gào lên:
- Thằng kia mày thấy chưa, tao đi về quê ăn giỗ nội tao mà nó bảo về quê làm cái * bíp * gì, tức không con!
Leo nai tơ thở hắt ra:
- Sao nữa? Kể tiếp đi!
Mình gật đầu đáp:
- Rồi có member bảo “về quê thì không đem laptop theo gõ chap được à? “!
Liền kề sau đó, Leo hổ báo đập bàn cái rầm:
- * Bíp * cái * bíp *, tao về quê thư giãn thì làm cái * bíp * gì phải đem laptop theo gõ chap? Bộ thằng đó nó tưởng lúc nào muốn viết thì chữ tự chạy ra giống như mỗi lần đau bụng là * bíp * tự trào ra hả? Nó nghĩ tao là cái máy, lúc nào cũng có nghĩa vụ viết truyện à?
Leo nai tơ lắc đầu bảo:
- Thôi, nóng thế, đó chỉ là thiểu số thôi, mày để ý làm gì, phải đạp lên những member như vậy mà sống chứ, trong page mình còn biết bao member tâm huyết, họ sẵn sàng đợi chap hay bình luận truyện mà, có sao đâu!
Mình thấy thế vội hùa theo:
- Ừ, cũng có nhiều member bình tĩnh mà, thằng kia mày mất bình tĩnh rồi đó, đời phải có người này người kia, phàm cái gì thành công càng lớn, nhận sự quan tâm càng nhiều thì càng có mặt trái và anti fan, giống như MU thì có anti MU vậy đó!
Leo hổ báo quắc mắt sừng sộ:
- MU cái * bíp *, tụi mày làm như tao không biết nghĩ à? Vấn đề là tao viết trung bình 2 chapter mất gần 6 tiếng đồng hồ, viết rã cả tay, mỏi cả mắt, nhũn cả não ra. Rồi sau đó thì sao? Đăng lên để hóng comment, member bình luận khen chê thì tao không nói, nhưng có mấy cái comment đại loại như “chap hôm nay nhạt vờ lờ “, “đọc sao mà nhanh vờ lờ, hình như Leo ăn gian chơi đểu thì phải “, ơ cái đệch thế tao viết ra ăn gian để cho bị chửi à?
Mình hoảng hồng:
- Bình tĩnh, làm gì có chuyện mình ăn gian chap chứ!
Leo hổ báo hừ nhạt:
- Chưa hết, cứ hễ ngày tao post chap thì chả sao đâu, còn ngày nào không có chap thì y như rằng có người lè phè “sao hôm nay không có chap? “, “chap bù đâu? “, “Leo không giữ lời hứa! “, cái đệch chứ lịch rõ ràng là một tuần 4 chap, vừa mới xong 4 chap xong vào thứ 7 Chủ nhật thì sang tuần mới lại có đứa hỏi sao tuần trước thiếu chap, tụi mày điên hông?
Leo nai tơ xua tay cắt ngang:
- Do mình chưa thông báo lịch cụ thể, hoặc họ là member mới vào page nên chưa biết, để hôm nào tao đăng lịch ra chap pin on top hẳn vài ngay là rõ ngay ấy mà!
Leo hổ báo lại ôm mặt rú lên:
- Mà quả này mới kinh nhá, tuần này là tao nói về quê nên tuần sau post chap bù, ấy thế mà lại có những thể loại vào comment bảo là tao câu khách, giở chiêu PR này nọ, rồi dối trá, hứa mà không làm…bla…bla, * bíp * tức kinh vờ lờ, nghe thằng Lâm kể mà tao điên vã ra, vào ngay page ban nick luôn hơn 30 tên, bên page Yêu Nhầm thì Danny cũng ban gần 70 tên, hoá ra fan mình toàn gì đâu không!
Mình thấy không ổn liền nạt lại:
- Mày bị ngu à, cả fanpage hơn 20.000 người, có gần trăm người thể loại như vậy thì mày tức làm quái gì cho mệt xác ra, phải có người này người kia chứ, hay mày muốn cả cái xã hội này ai cũng khen mày? Ai cũng phải hùa theo mày?
Leo nai tơ cũng đồng tình:
- Ừ, mày bây giờ phải chú ý phát ngôn cẩn thận, member tâm huyết thì tao hiểu, còn đối với những thành phần “young buffalo “trẩu tre thì mày chỉ việc delete comment rồi ban nick là xong, càng cãi thì mày càng chẳng khác tụi nó là bao đâu. Phải bỏ qua tiểu tiết mà nhìn vào mặt tích cực, hiểu không?
Leo hổ báo đỏ mặt tía tai:
- Hiểu hiểu cái đầu gối tao nè, người ta nói là một chuyện, nói trên phương diện cá nhân, còn mày đặt mình vào vị trí mình là xem? Trong một ngày mình tiếp biết bao nhiêu trường hợp như vậy? Tao viết chapter mệt bỏ cha, chỉ mong các mem comment lịch sự, chứ đâu phải ngồi hóng mấy cái comment kiểu “nản “, “mất công ngồi hóng chap mà lại không có ‘, thế ơ cái đệch ngồi đợi chap cũng là mất công à? Tao viết thì không mất công chắc?
Mình thở dài ngao ngán, tặc lưỡi nói:
- Sao cái thằng này, tao bảo mày rồi, mày đừng có để bụng mấy chuyện đó, còn muốn cãi nhau thì mày phải đạt tới cái trình độ gọi là mày biết mày cãi sai mà vẫn làm cho người kia ức chế thì mày hẵng cãi!
Leo hổ báo thắc mắc:
- Trình độ gì?
Mình nhún vai đáp:
- Trình độ trẻ trâu, anh hùng bàn phím ấy, đối với những người này thì chỉ núp sau màn hình là giỏi thôi, cho dù việc mày làm có ý nghĩa tới đâu thì cũng bị anh hùng bàn phím chê tuốt, thế nên để ý làm gì cho mệt xác!
Leo nai tơ gật gù:
- Chuẩn đó, quan trọng là mình nên tập trung viết ra những chapter chất lượng, đừng vì bị hối thúc mà làm giảm đi chất riêng của tác phẩm, tao tin rằng những member tâm huyết, hay những người biết suy nghĩ sẽ không phụ tụi mình đâu!
Leo hổ báo khoát tay:
- Kệ bà tụi mày, thích nói gì thì nói, từ giờ ông nóng rồi, thích ban là ban, tao là tao cực ghét những thể loại chỉ biết hưởng thụ mà không biết làm như vậy!
Leo nai tơ can ngăn:
- Thôi mày, nói nãy giờ họ cũng nhột rồi, bỏ qua đi, tao thích cống hiến cho mọi người hơn là đi doạ nạt bắt bẻ, nói giọng bố đời thì chả ai ưa được đâu!
Leo hổ báo trố mắt:
- Á cái thằng này, mày bảo ai hổ báo? Tao đá chết * bíp * mày bây giờ!
Leo nai tơ nhăn nhó:
- Mày thôi cái trò nóng nảy đi, chả hay ho gì đâu!
Mình thở dài ngao ngán:
- Thôi kệ hai thằng bây, tao đi ngủ, mệt quá, nhậu xỉn rồi lại còn lằng nhằng cái chuyện không đâu vào đâu, ngày nghỉ mà đen vã ra!
Thế là mình ngủ cứ ngủ, còn hai chú Leo nai tơ với Leo hổ báo kia cứ cãi nhau chí choé, lại còn lao vào nhau đấm đá liên tục, mà ngẫm ra lí do cũng vớ vẩn thật, chỉ là cái Note thông báo không có chapter thế mà ầm ĩ cả lên, đúng là vã cả hai chú kia!
Đấy, ở trên là ví dụ đơn cử cho trường hợp xuất hiện người đa nhân cách mà điển hình là mình đấy các bạn ạ, thế nên về dự đoán Tiểu Mai là người đa nhân cách thì cũng có khả năng xảy ra lắm chứ nhỉ? Rất mong mọi người sẽ bình luận và dự đoán cho những chương truyện tiếp theo nhé, cảm ơn cả nhà đã ủng hộ! Hì hì, Leo đã trở lại sau nghỉ ngơi, giờ bắt tay vào việc thôi, cố gắng tuần này cho ra 6 chapter như đã hứa nào!
À, cuộc đối thoại trên giữa mình và hai ông thần nước mặn kia chỉ là một ví dụ về trường hợp người đa nhân cách thôi nhé, chứ chả có ý gì đâu!
- Xì xầm… xầm xì……..!
Ơ các bạn không tin à? Mình nói thật đấy, chả có ý gì đâu!
Chào cả nhà nhé, hẹn gặp lại ở các chương truyện tiếp theo, hì hì
Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái - Leo Aslan Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái