Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: Ái Hồi Gia
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 367 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 450 / 1
Cập nhật: 2021-10-09 17:09:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 51: Thỉnh Giáo
ạc Nguyệt tiễn đồng (ống đựng tên) mặc dù không đúng với kỳ vọng là trang bị thần cấp, nhưng Dương An hiểu được Lạc Nguyệt tiễn này đối với cung thủ lại là cực phẩm trong cực phẩm, hoặc nói với riêng bản thân Dương An trang bị tốt nhất đúng theo yêu cầu.
Bởi vì kĩ năng trụ cột tăng lên, tầm bắn xa nhất của Dương An so với các cung tiễn thủ khác xa hơn rất nhiều, tuy nhiên tầm bắn xa cũng có một tai hại.
Tầm bắn càng xa thì khoảng cách với mục tiêu càng xa, sau khi mũi tên bắn ra thời gian bay của mũi tên để trúng mục tiêu càng dài, vì thế mục tiêu sẽ dễ dàng nắm được quỹ đạo của mũi tên nên có thể thoải mái tránh né.
Dương An hiện giờ còn chưa gặp được tình huống đó là bởi vì tầm bắn xa nhất còn chưa vượt qua phạm vi, có thể ngày sau thì sẽ khác.
Nhìn thấy thuộc tính của Lạc Nguyệt tiễn, Dương An cũng ý thức được vấn đề này, may mắn là hắn phát hiện sớm, hơn nữa lại có Lạc Nguyệt tiễn giải quyết chuyện này.
Trước kia Dương An ở gặp Bạch Vân thành mũi tên tốt nhất cũng chỉ là +2 tốc độ phi hành, mà Lạc Nguyệt tiễn này còn +5, thật là hơn kém nhau quá xa.
Chưa kể hiệu quả tiêu thanh, đây tuyệt đối có thể gọi là một vũ khí ám sát tốt nhất.
Dương An trang bị Lạc Nguyệt tiễn đồng lên, ống tên có thể tự động thu mũi tên lại, về sau cũng không cần bỏ tiền ra bổ sung mũi tên nữa.
- Tốt lắm, ngươi là một thế hệ Nguyệt Ảnh xạ thủ mới, cố gắng lên, chờ sau khi thăng cấp tiếp theo thì hãy đến tìm ta.
Vũ Nguyệt khoát tay áo, muốn Dương An rời đi.
- Lão sư, ta sẽ cố gắng tăng thực lực lên, chỉ là có một số vấn đề về cung tiễn thủ muốn được thỉnh giáo lão sư, không biết ngài có thể chỉ điểm một chút hay không?
Dương An đột nhiên lên tiếng.
- Ồ? Là vấn đề gì, nếu nằm trong năng lực của ta, ta sẽ cố gắng giải đáp giúp ngươi.
Vũ Nguyệt nói.
- Tạ ơn lão sư, là như thế này, đệ tử ngu dốt, cho tới nay vẫn chưa lĩnh ngộ kỹ năng trụ cột 'nắm giữ vũ khí loại cung', không biết lão sư có thể chỉ điểm được không?
Dương An cung kính hỏi, có vẻ nóng lòng muốn biết.
'Nắm giữ vũ khí loại cung' là kỹ năng trụ cột Dương An luôn tiếc nuối vì mãi vẫn không thể lĩnh ngộ, mà NPC đạo sư chắc sẽ không đem bí quyết nói cho người chơi, nhưng Dương An còn nhớ rõ Phù Tạp Lâm từng nói qua, Vũ Nguyệt sẽ đáp ứng một thỉnh cầu của hắn, bởi thế hắn tin tưởng Vũ Nguyệt sẽ trả lời, hơn nữa Dương An còn khôn khéo không trực nói ra yêu cầu mà lại chuyển thành thỉnh giáo, làm cho Vũ Nguyệt có ấn tượng rất tốt về hắn.
- Ừm!
Vũ Nguyệt nghe được đề nghị của Dương An thì cũng trầm mặc một hồi, lúc lâu mới gật đầu nói:
- Vốn bí quyết kỹ năng trụ cột là muốn chính người chơi lĩnh ngộ, nhưng do ngươi kế thừa Nguyệt Ảnh xạ thủ, ta sẽ ngoại lệ chỉ điểm cho ngươi một chút, nhưng còn phải dựa vào ngộ tính của chính ngươi nữa.
- Cảm tạ lão sư.
Dương An không khỏi mừng rỡ, rốt cục cũng có cơ hội đem cả ba kĩ năng trụ cột tăng cấp rồi.
- Ta từng thề sau này sẽ không bao giờ dùng cung tên nữa, hôm nay bởi vì ngươi mà ngoại lệ một lần đi, ngươi đem cung với tên của ngươi cho ta mượn một chút.
Vũ Nguyệt đứng dậy nói.
Dương An biết Vũ Nguyệt muốn làm mẫu, liền đem cung tên đưa đến rồi lùi về phía sau mấy bước, mà hai mắt thì không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Vũ Nguyệt.
Vũ Nguyệt nhận Bức Dực trường cung, tay trái ước lượng vài lần rồi nắm chặt lại.
Ngay sau đó, Dương An cảm thấy được khí chất Vũ Nguyệt biến đổi, mới vừa rồi còn có chút u buồn và lười nhác vậy mà bây giờ Vũ Nguyệt tựa như biến thành một người hoàn toàn khác, vẻ mặt biểu lộ sự bình tĩnh giống như ngoại giới đã không có bất cứ chuyện gì có thể ảnh hưởng đến hắn, ánh mắt sắc bén vô cùng.
Sau đó Dương An cực kỳ hoảng sợ nhận thấy khí tức của Vũ Nguyệt lại chuyển biến lần nữa như không còn tồn tại, tựa như Vũ Nguyệt đã hoàn toàn dung nhập vào tự nhiên, nếu không phải vẫn nhìn thấy người đứng ở trước mặt mà chỉ dựa vào cảm giác thì tuyệt đối sẽ không cảm nhận được Vũ Nguyệt ở ngay trước mặt mình.
- Nhìn cho kỹ đây!
Vũ Nguyệt thản nhiên nói.
Bắt đầu rồi, Dương An lập tức phục hồi tinh thần, nhìn chăm chăm vào từng động tác của Vũ Nguyệt.
Tiếng nói của Vũ Nguyệt vừa dứt chỉ thấy chân phải hắn đá một cái, mấy viên đá lớn bằng nắm tay bay lên không trung.
Dương An bây giờ có thể nhìn thấy được cả vào ban đêm, tuy rằng không giống như ban ngày nhưng có thể thấy rõ ràng những khối đá kia.
"Sưu ~ sưu ~ sưu ~... "
Ngay sau đó, Dương An chợt nghe thấy âm thanh phá không của mấy mũi tên, nháy mắt Vũ Nguyệt đã bắn ra bảy tiễn, tốc độ công kích cực nhanh, Dương An cũng chỉ thấy một chút bóng dáng.
"Phanh ~ phanh ~ phanh ~... "
Mấy viên đá còn đang trên không chưa rơi xuống đã bị Tiễn Đầu sắc bén nổ tung, hóa thành tro bụi.
- Chà!
Dương An thấy vậy cũng chỉ biết trợn mắt há mồm.
- Tốc độ công kích này phải đến bực nào đây, trong nháy mắt khi viên đá đang bay mà có thể bắn ra bảy mũi tên.
Dương An biết vừa rồi còn chưa phải là tốc độ nhanh nhất của Vũ Nguyệt nhưng điều này cũng đã làm hắn phi thường chấn động rồi.
Vũ Nguyệt đem cung tên trả lại cho Dương An, lại trở về với dáng vẻ u buồn lười nhác, đoạn ngồi xuống nói:
- Ta biết ngươi chưa nhìn thấy rõ ràng, nhưng ta sẽ không tiếp tục làm mẫu lần thứ hai, ngươi chỉ cần nhớ kĩ ‘Thân tùy ý động, ý phát ra trước’. Những điều ta nói chỉ có thế, ngươi tự mình lĩnh ngộ đi.
- Thân tùy ý động, ý phát ra trước? Rốt cuộc là có nghĩa gì đây?
Dương An trong lòng tự hỏi.
- Thân tùy ý động, ý phát ra trước, thân tùy ý động, ý phát ra trước…
Dương An không ngừng lẩm bẩm lại câu mà Vũ Nguyệt nhắc nhở.
Trong khoảng thời gian ngắn không tìm được ẩn ý trong đó, Dương An liền nhắm mắt lại, trong đầu nhớ lại động tác vừa rồi của Vũ Nguyệt, miệng thì lẩm bẩm câu nhắc nhở.
Trong nháy mắt từng động tác của Vũ Nguyệt từ từ diễn hóa lại trong đầu Dương An, Dương An cố gắng nắm giữ tỉ mỉ từng chi tiết một.
Không biết bao lâu, lông mày Dương An khẽ nhíu, bỗng nhiên hiểu ra một phần nào.
- Ngu ngốc, thật ngốc quá, cho tới giờ vẫn dùng ánh mắt để ngắm bắn, nhìn mục tiêu rồi sau đó mới tiếp tục công kích, như vậy thì tốc độ công kích cũng sẽ bị chậm đi một chút, nhưng nếu quỹ đạo của mục tiêu bị mình dùng “Tâm” nắm bắt thì chẳng phải không cần thời gian “Nhắm chuẩn” sao, thân tùy ý động, ý phát ra trước, trực tiếp khống chế từ “Tâm” đến động tác, chỉ cần ý niệm nhanh, thì không phải sẽ khống chế được động tác đi liền với nó cũng rất nhanh sao.
Bước đầu lĩnh ngộ được gợi ý của Vũ Nguyệt, đại biểu cho việc một kĩ năng trụ cột cuối cùng cũng bắt đầu tăng lên.
Dương An mở to mắt, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.
- Thế nào, lấy lí giải của ngươi về ‘tinh chuẩn xạ kích’ thì chắc cũng không khó lĩnh ngộ kiến thức mới này chứ hả.
Vũ Nguyệt thản nhiên nói.
Dương An gật gật đầu, cười nói:
- Cảm tạ lão sư đã chỉ bảo, đệ tử coi như đã hơi ngộ ra được một chút rồi!
- Vậy là tốt rồi, rất tốt, ngươi cũng nên rời đi rồi.
Vũ Nguyệt lại muốn “Đuổi” Dương An đi rồi.
- Tạ ơn lão sư, đệ tử xin phép cáo từ.
Dương An biết không thể lại cầu thêm nữa, nên cáo biệt rời đi.
Dương An bây giờ nóng lòng muốn đi trải nghiệm một chút, xem sau khi tiến giai lên thành Nguyệt Ảnh xạ thủ thì mạnh cỡ nào, còn có tốc độ công kích mới lĩnh ngộ kia cũng cần thực hành thêm.
Tuy rằng rất nôn nóng nhưng bây giờ thì Dương An cần phải logout.
Cơm trưa Dương An còn chưa ăn, hiện tại đã cảm thấy đói bụng, đành phải logout, cơm nước xong rồi mới tiếp tục chiến tiếp.
Áo Phong sơn lĩnh lúc này cũng không sinh ra quái vật mới, tạm coi là một khu vực an toàn, Dương An định chạy đến giữa sườn núi để chuẩn bị logout.
Một đường mò xuống dưới núi, Dương An tự hỏi về các kĩ năng cùng thuộc tính của Nguyệt Ảnh xạ thủ, tay phải không tự chủ được sờ vào Phong Ấn chi giới bên tay trái.
- Đúng rồi vừa nãy Phong Ấn chi giới bị Vũ Nguyệt sờ qua cho tới tận bây giờ còn chưa xem qua thuộc tính của nó, không biết có gì khác không nữa!
Dương An nhớ đến liền dừng lại một chút nhìn thuộc tính của Phong Ấn chi giới xem có gì mới không.
Khi Vũ Nguyệt đem Phong Ấn chi giới giao cho Dương An thì thuộc tính là “Nhiệm vụ vật phẩm” mà lần thứ hai Vũ Nguyệt giao lại cho Dương An thì lại trở thành chức nghiệp Nguyệt Ảnh xạ thủ ẩn tàng, Dương An cảm thấy thuộc tính của Phong Ấn chi giới này không chỉ đơn giản như vậy.
Tử Thần Chi Tiễn Tử Thần Chi Tiễn - Ái Hồi Gia Tử Thần Chi Tiễn