Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Mặc
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 112
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3305 / 26
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 98: Nữ Tử Huyền Bí.
RUYỀN KIẾM
Tác giả: Văn Mặc
Quyển 3: Đầm Lầy Mê Vụ
Chương 98: Nữ Tử Huyền Bí.
Dịch giả: ngocdungvnhpka1986
Biên tập: 123456vn
Nguồn: bachngocsach.com
- Tiến giai!
Trong lòng Mạc Vấn xuất hiện câu này, nhưng ngay sau đó thay đổi sắc mặt, bởi lẽ cùng với kiếm khí bên trong đan điền đang tấn giai, bên ngoài còn có một cỗ uy áp thiên địa khủng khiếp đang nhanh chóng thai nghén thành hình!
Thiên kiếp!
Mạc Vấn nhanh chóng phán đoán ra nơi phát ra cỗ uy áp này, đã hai lần trải qua lôi kiếp, hắn ta với loại cảm giác này đã tương đối quen thuộc.
Không biết lần thiên kiếp này so với lần thứ hai như thế nào? Trong lòng Mạc Vấn có phần không yên, hai lần thiên kiếp trước có thể nói là cửu tử nhất sinh, nhất là lôi kiếp thứ sáu, thiếu chút nữa bị đánh chết tại chỗ, nếu không phải hắn tu luyện ra được mệnh nguyên lực, sinh mệnh lực viễn siêu so với thường nhân thì khó mà có khả năng còn sống sót trở về.
- Ý?
Một tiếng ý nhẹ bỗng nhiên truyền vào trong tai Mạt Vấn.
Trong lòng Mạt Vấn cả kinh, có người! Đột nhiên nhớ tới từ sau lúc mình được từ quang cấm chế, liền không biết tình hình bên ngoài ra làm sao. Duy nhất đó là có thể khẳng định hắn còn chưa chết.
Lẽ nào bên ngoài đã xảy ra biến cố gì rồi? Mạc Vấn xua kiếm thức mạnh mẽ xông vào đan điền để chặn Ngũ Hành Kiếm khí đang hấp thu linh khí bên ngoài với tốc độ nhanh chóng, ngăn chặn lại quá trình lột xác, tiếp đó thu nhiếp tinh thần bắt đầu quan sát tình hình chính mình.
Hắn thấy bản thân đang ở trong một không gian kỳ lạ, toàn bộ không gian này hiện ra một loại nhũ sắc thái màu vàng, bầu trời tối đen như mực, như là một cái chảo màu đen úp ngược lại, mặt đất là hoàng thổ bằng phẳng cứng rắn, bốn phía trước mặt toàn là những tòa núi đá to lớn cao tới mấy chục trượng. Những tòa núi đá này Mạc Vấn đương nhiên biết, đó chính là Địa Nguyên Thạch Sơn nguyên bản trong không gian Trọng Nguyên! Những núi đá này ban đầu đều huyền phù ở không trung, mà lúc này lại chìm ở trên mặt đất, hết thảy diên hoa nội liễm*, chấn động và linh áp đã không còn mãnh liệt như trước ở trong không gian Trọng Nguyên nữa, giờ này tựa như là một tảng núi đá bình thường. Mà hắn lúc này đang bị một đạo từ quang cố định ở trên một tòa Nguyên Thạch sơn. ( *màu sắc rực rỡ
- Ngũ hành đồng tu, ngoài ra còn kiêm tu mệnh tuyền, linh thức dị biến cảnh giới kiếm cương, trên người ngươi có cấm kỵ nhiều như vậy, trách không được vừa mới trúc cơ đã có lôi kiếp kéo tới.
Một thanh âm lạnh như băng bỗng nhiên từ phía trên đỉnh đầu vang lên.
Mạc Vấn biến đổi sắc mặt, vội vàng ngẩng đầu nhìn lền thì thấy một nữ tử xinh đẹp kiều diễm khoảng hai mươi tuổi đang đứng trên một tảng Địa Nguyên Thạch kiếm, rồi chậm rãi từ trên đỉnh ngọn núi bay xuống, sau đó huyền phù ở trước mặt hắn, lạnh lùng nhìn hắn chăm chú.
Đồng tử Mạc Vấn co rụt lại, sự xuất hiện của đối phương có thể nói là không hề có dấu hiệu, với kiếm thức cảnh giới kiếm cương của hắn vậy mà không có một chút cảm ứng nào, thật là quỷ dị. Hiện tại cô gái ấy ở ngay trước mặt hắn, nhưng lại cảm giác không có vết tích tồn tại của đối phương, giống như không phải là một người thực vậy.
Không phải là thực thể sao? Hai mắt Mạc Vấn híp lại, loại cảm giác khác thường này hắn đã từng gặp qua, đó là ở trên mình tứ linh trong Tứ Linh Đồ, lẽ nào cô gái là Kiếm Linh? Sợ rằng mặc dù không đúng cũng nhất định là tồn tại tương tự.
Cô gái đó mặc một kiện sa y* màu lam thẫm, trên bề mặt có một chút ánh sáng óng ánh như ánh sao lóe sáng, giống như là Lam sắc ngân hà* ở trên người vậy. Ngoài ra dung mạo càng là quốc sắc thiên hương, không kém trăng rằm nhiều lắm, nhưng giữa hai hàng mi lại bao phủ một cỗ sát khí âm hàn làm người ngắm nhìn không thể không biến sắc. ( Sa y: Áo bằng sợi bông( Lam sắc ngân hà= dòng sông màu xanh da trời)
- Ngươi là ai? Đây là chỗ nào?- Mạc Vấn bình tĩnh hỏi.
Nữ tử thần bí liếc mắt nhìn hắn nhàn nhạt trả lời: - Ta là chủ nhân nơi này, theo cách nói của Linh Kiếm Sư các ngươi hẳn là Trọng Nguyên Không Gian, từ này đúng lắm.
- Trọng Nguyên Không Gian?
Trong lòng Mạc Vấn khẽ động, nhìn về những Địa Nguyên Thạch Sơn cao chót vót bốn phía đó, đáp án đã được miêu tả sinh động.
- Nơi này là tâm trận Địa Từ Trọng Nguyên Kiếm Trận!
Trên mặt nữ tử thần bí đó không có bất luận biến đổi gì nói: - Chính xác.
- Vậy không gian khi trước đâu?
- Đã sập đổ.- Trong mắt nữ tử thần bí xẹt qua một chút sát khí.
- Vậy đây là nơi nào?- Mạc Vấn tiếp tục hỏi.
- Câu hỏi của ngươi còn nhiều lắm, hiện giờ ngươi là tù binh của ta, ta không cần phải nhất nhất giải đáp cho ngươi hay. - Nữ tử thần bí đột nhiên không muốn trả lời câu hỏi.
Bị bắt làm tù binh sao? Trên mặt Mạc Vấn xuất hiện một chút khó hiểu, nhìn một chút từ quang trên người. Đến giờ mà nói linh lực từ quang địa từ đã bị hắn hấp thu hơn phân nửa, đã vô cùng suy yếu rồi, muốn giam cầm hắn thì hơi khó.
- Ngươi tốt nhất không nên vọng động, nếu ta muốn giết ngươi, chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Nữ tử thần bí tựa hồ nhìn ra tâm tư của hắn, liền nói ra một câu lạnh như băng, đồng thời ngón tay trắng như củ hành của thị khẽ chỉ về phía hắn.
Chít chít chít!
Vô số đạo từ quang màu lam thẫm từ bốn phía trong Địa Nguyên Thạch Sơn phun ra ngoài, chiếu rọi toàn bộ không gian thành một mảng lam thẫm, đồng thời một luồng trọng lực rất mạnh hạ xuống trên người Mạc Vấn.
Tám lần trọng lực!
Sắc mặt Mạc Vấn hơi biến, nhưng vẫn trấn định như cũ, trọng lực nhân lên tám lần tuy rằng làm cho hắn không thoải mái, nhưng còn rất xa mới đến cực hạn tiếp nhận thân thể của hắn.
- Đây chỉ là tám lần trọng lực mà thôi, ta biết thân thể của ngươi rất đặc biệt, khả năng không coi tám lần trọng lực để vào trong mắt, thế nhưng chín lần, mười lần.... mười sáu lần thì sao nhỉ?
Theo lời nữ tử thần bí chậm rãi nói, Mạc Vấn cảm giác được trọng lực trên cơ thể từ từ mạnh dần, từ chín lần trọng lực bắt đầu tăng lên mười sáu lần!
Rắc! Rắc!
Xương cốt cả người Mặc vấn phát ra những tiếng vang rền do không chịu được phụ trọng, khuôn mặt đã đỏ thẫm lại, đây là do áp lực bên ngoài quá lớn, máu huyết nghịch lưu. Dưới mười sáu lần trọng lực, quả tim của Mạc Vấn gần như là ngừng đập, giống như là bị một bàn tay to mạnh mẽ bóp chặt!
Nữ tử thần bí liền vung tay lên, trọng lực hết thảy vô ảnh vô tung biến mất.
Mặc Vấn thở gấp liên hồi, toàn thân run nhè nhẹ, dưới trọng lực nhân lên mười sáu lần, mặc dù hắn có thể so với thể chất của linh kiếm nhất giai thượng phẩm thì cũng không thể chịu nổi, chậm hơn một chút nữa sợ rằng sẽ bị biến thành một đống máu thịt bầy nhầy!
- Sao ngươi muốn bắt ta?- Mạc Vấn định tâm lại một chút rồi hỏi.
Lúc này, trái lại hắn đã hạ quyết tâm, đối phương nếu bắt hắn làm tù binh hẳn sẽ không tùy tiện giết hắn, cứ tùy theo tình hình thế nào rồi tùy cơ ứng biến. Trước mắt thân phận nữ tử thần bí này hắn đã suy đoán đại khái được một ít, có thể tự chủ điều khiển được kiếm trận chi lực, cũng chỉ có thân phận đó mà thôi.
- Làm một giao dịch. - Nữ tử thần bí nói.
- Giao dịch à?- Mạc Vấn hỏi có chút không tin, hiện tại bản thân đã thành cá nằm trên thớt, đối phương muốn làm gì cũng là tùy ý, sao còn nói muốn giao dịch?
- Không sai, ta cho ngươi cơ hội lựa chọn, chẳng qua là ngươi có muốn lựa chọn đáp ứng hay không thôi, ta cũng sẽ không giết ngươi, nhưng ngươi cũng không sống được quá ba canh giờ. ( 1 canh = 2 tiếng
- Ý ngươi là nói tới thiên kiếp chăng?- Đôi hàng lông mày của Mạc Vấn co lại, tưởng rằng nữ tử thần bí là cho rằng hắn độ không qua được cửa thiên kiếp này đây.
- Thiên kiếp?- Nữ tử thần bí cười nhạo một tiếng: - Xem ra ngay cả tình trạng thân thể chính mình ngươi cũng không biết, lại còn dám để thân thể của chính mình tu luyện xằng bậy.
- Ngươi nói vậy có ý gì?- Mạc Vấn mặc dù có chút không phục, nhưng cũng không ngốc, đối phương tựa hồ không cần phải lừa gạt chính mình.
- Ngũ hành đồng tu, từ xưa tới nay không thiếu Linh Kiếm Sư đã từng thử, hơn nữa mỗi người đều là hạng người có tố chất tuyệt hảo, nhưng chưa bao giờ có người thực sự thành công! Tu luyện đến Kiếm Mạch liền đã là giới hạn, sợ rằng thời điểm khi ngươi ngưng kết bản mạng kiếm khí cũng là lúc ngươi tử thân.
Mạc Vấn trở nên trầm mặc chỉ nhìn chăm chú nữ tử thần bí, im lặng không nói.
- Ngươi không tin?- Nữ tử thần bí cười lạnh: - Ngươi đừng áp chế với Ngũ Hành Kiếm Khí của bản thân để cho chúng nó tự hành suy biến coi.
Mạc Vấn hơi do dự một chút, rồi cũng buông áp chế với Ngũ Hành Kiếm Khí, kiếm khí năm loại thuộc tính ngay lập tức gia tăng kịch liệt, trong không gian thổ thuộc tính tinh thuần linh khí bị Ngũ Hành Kiếm Khí tuần hoàn thôn phệ chuyển hóa nhanh chóng, năm luồng kiếm khí đang lấy một loại tốc độ gia tăng cực kỳ đáng sợ!
Trên bầu trời, một dòng nước xoáy xuất hiện đột ngột, kiếp vân với một loại phong thái mạnh mẽ xuất thế xé mở bình phong che chắn Địa Từ Trọng Nguyên Kiếm trận định buông xuống không gian chỗ này.
Một cỗ sức mạnh hủy thiên diệt địa đang chậm rãi thai nghén.
Nữ tử thần bí nhìn chăm chú vào Mạc vấn, khóe môi nhếch lên một nụ cười trào phúng. Lúc này, Mạc Vấn mới dứt khoát buông bỏ áp chế tu vi, chỉ sợ cũng là muốn mượn thiên kiếp lực bức lui nàng, chẳng qua cái chủ ý này coi như là thất bại rồi.
Năm luồng kiếm khí hợp lại đã lớn đến một cực hạn, nhưng tốc độ thu nạp linh khí bên ngoài càng lúc càng nhanh. Mà trung tâm năm luồng kiếm khí do áp súc ngưng tụ kiếm khí, một tia năng lượng tinh thuần chậm chạp sinh ra.
Bản mạng kiếm khí! Mạc Vấn biết, tấn giai đã tới một bước cuối cùng, khi bản mạng kiếm khí hoàn toàn ngưng luyện ra tới, hắn liền chính thức bước vào cảnh giới Kiếm Mạch!
Nhưng ngay khi hắn đầy chờ mong tấn giai là lúc năm luồng kiếm khí dần dần lớn mạnh tới hơn mười lần trước kia, rồi tuần hoàn hình thành đầy rẫy khắp mọi ngóc ngách trong đan điền, hơn nữa còn tiếp tục cuồng trướng!
Lúc này đây Mạc Vấn mới kinh hãi, nếu cứ tiếp tục thế này, mặc dù hắn tạo được ra bản mạng kiếm khí, đan điền cũng bị Ngũ Hành Kiếm Khí lớn mạnh vô hạn khiến cho tự bạo!
Tại sao lại như thế này? Tình trạng này Mạc Vấn chưa bao giờ nghĩ tới, trong lòng ngay lập tức xuất hiện một tia sợ hãi.
Không thể mặc cho nó tiếp tục lớn mạnh! Mạc Vấn lập tức điều động kiếm thức xông vào đan điền, ý định ngăn chặn Ngũ Hành Kiếm Khí đang tăng lên! Nhưng những kiếm khí này lúc bình thường dễ dàng điều khiển, giờ lúc này lại giống như đã không thuộc về hắn, mặc cho hắn phát ra mệnh lệnh thế nào, những kiếm khí này đều không nghe lệnh hắn, mà tự vận chuyển quanh mình không ngừng.
Đáy lòng Mạc Vấn rốt cuộc đã sinh ra một tia hoảng loạn, hắn vội vàng điều động hỗn nguyên kiếm khí ở giữa trung tâm đan điền, bao phủ Ngũ Hành Kiếm Khí. Sau một lát, Mạc Vấn lại tiếp tục thất vọng, Ngũ Hành Kiếm Khí quá lớn mạnh, nó đã vượt ra xa khỏi mức độ Hỗn Nguyên Kiếm Khí có khả năng áp chế!
Giờ khắc này! Mạc Vấn rốt cuộc đã rõ. Theo như lời nói của nữ tử thần bí là ý gì, nhưng lúc này hắn có hối hận cũng đã vô dụng, chỉ có thể mở mắt nhìn trừng trừng Ngũ Hành Kiếm Khí đang lớn mạnh, sau cùng từng chút biến thành từng đóa hoa máu rực rỡ.
Ngay lúc Mạc Vấn đã hết hi vọng, thì bỗng một cỗ Địa Nguyên từ lực khổng lồ chợt buông xuống ở trên người, trong đan điền đó năm luồng kiếm khí làm cho hắn không biết làm thế nào ở dưới từ lực khổng lồ này, lập tức bị trói buộc ngừng lại, ngũ hành tuần hoàn lập tức tan biến, linh khí bên ngoài cũng ngừng tiến vào, toàn bộ đan điền một lần nữa trở về yên bình. Nhưng bên trên năm luồng kiếm khí đoàn trên có thêm một tầng từ quang màu lam thẫm, như đã trói buộc chặt chẽ.
- Ngươi có đồng ý giao dịch?
- Ta được quyền trọn không?
- Ngươi yên tâm, sự tình cho ngươi làm rất đơn giản, hỗ trợ ta thoát khốn sau đó đưa ta đi ra ngoài.
Truyền Kiếm Truyền Kiếm - Văn Mặc