A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1474 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 18:51:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 253: Lòng Dạ Hẹp Hòi
rình Yên sau khi ăn bữa tối xong. Đỗ Thừa cùng Trình Yên liền trực tiếp về đến căn hộ mà Trình Yên đang ở.
Tám giờ là thời gian bắt đầu buổi hòa nhạc thành đô của Cố Tư Hân, thực ra Trình Yên cũng được xem như là một trong những fan của Cố Tư Hân, tự nhiên sẽ không bỏ qua được.
Tuy trong lòng biết rõ Cố Tư Hân là bạn gái chính thức của Đỗ Thừa, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt trong sáng thuần khiết ấy của Cố Tư Hân, Trình Yên bây giờ lại cảm thấy bản thân không có một chút bài xích nào hết, đây cũng là nguyên nhân mà Trình Yên đồng ý đến xem buổi hòa nhạc của Cố Tư Hân.
Còn gần mười phút nữa mới bắt đầu buổi hòa nhạc, cho nên Đỗ Thừa chạy thẳng vào phòng tắm tắm một cái, đợi lúc hắn tắm xong đi ra thì vừa đúng lúc bắt đầu buổi hòa nhạc.
Trình Yên ngồi trên đi-văng, nhìn vào màn hình LCD kia với vẻ mặt thích thú, sau khi Đỗ Thừa đi ra, bèn trực tiếp ngồi cạnh Trình Yên, sau đó ân cần ôm Trình Yên vào lòng.
Theo nhân khí càng ngày càng hot, Cố Tư Hân hiện tại nhạc hội trên cơ bản đều là hoàn toàn chật ních, giá vé càng ngày càng cao.
Theo MC giới thiệu, màn ảnh thỉnh thoảng quét qua trong ngoài sân vận động, không chỉ bên trong sân vận động ngồi đầy kín, ngay cả bên ngoài sân vận động, cũng chật ních người.
Ước chừng tám giờ mười lăm, nhạc hội chính thức bắt đầu, Cố Tư Hân mặc một thân váy dài màu trắng, chân thành đi tới trên sân khấu, cùng với “Thiên không chi luyến” vang lên, nhạc hội chính thức mở màn.
Cùng nhạc hội trước đó khác nhau là, nguyên bản “Thiên không chi luyến” sẽ đàn cuối, lúc này đây đã được Cố Tư Hân dùng ở bài mở màn, mà không phải bài cuối cùng.
Bất quá, Đỗ Thừa lại biết rất rõ là tại sao.
Bởi vì khi Cố Tư Hân trở về lần này, Đỗ Thừa đem bản nhạc “Duyên” giao cho cô, Đỗ Thừa chỉ là không ngờ rằng, chỉ vỏn vẹn có mấy ngày ngắn ngủi, thế mà Cố Tư Hân dám dùng bản “Duyên” làm bản cuối cùng.
Cùng với tiếng đàn vang lên tuyệt vời làm rung động lòng người, thì Trình Yên mềm mại nằm trong lòng Đỗ Thừa, trên khuôn mặt tràn ngập niềm hạnh phúc.
Ôm trong lòng một tuyệt đại giai nhân, một bên nghe khúc nhạc sau này nhất định sẽ nổi tiếng trên toàn thế giới, Đỗ Thừa cũng rất thích thú cảm giác trong khoảnh khắc này.
Quả nhiên, đúng như Đỗ Thừa dự đoán, Cố Tư Hân xác thực dùng bản “Duyên” làm bản cuối cùng.
Tuy kỹ thuật của Cố Tư Hân so với Đỗ Thừa còn kém, nhưng Cố Tư Hân đàn bản “Duyên” cũng có vài phần hương vị khác thường.
Mà Trình Yên trong khúc nhạc “Duyên” qua tiếng đàn tuyệt diệu, trong ánh mắt của cô hiện lên sự say mê rõ rệt.
Rõ ràng, nỗi niềm của Trình Yên trong bản “Duyên” đã bay đến một màn trước kia.
Khi mà buổi hòa nhạc của Cố Tư Hân sắp kết thúc, Trình Yên bỗng nhiên vùng lên thoát khỏi lòng của Đỗ Thừa, nhưng Trình Yên lại ngồi vào trong lòng Đỗ Thừa, vả lại còn vươn hai tay ra ôm lấy Đỗ Thừa, nhỏ nhẹ hỏi rằng: “Đỗ Thừa, giữa anh và Cố Tư Hân, đã từng trải qua loại quan hệ ấy chưa?”
Cảm nhận được động tác của Trình Yên, trong lòng Đỗ Thừa nhịn không được một thứ kích thích khác thường, chỉ là lời Trình Yên khiến Đỗ Thừa hiểu có một chút ngoài ý muốn, nhưng Đỗ Thừa vẫn rất thành thật lắc đầu, vả lại còn nhẹ nhàng trả lời rằng: “Không có”.
Nghe câu trả lời của Đỗ Thừa, mặt Trình Yên ửng đỏ lên, tựa như đã quyết định cái gì đó rồi. Một lần nữa nhỏ nhẹ nói bên tai Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, em muốn trở thành người phụ nữ của anh, tuy Cố Tư Hân quen anh sớm hơn em, nhưng em hy vọng em có thể trở thành người đàn bà của anh sớm hơn cô ấy”.
Những lời của Trình Yên đối với Đỗ Thừa mà nói, không còn nghi ngờ gì nữa, những lời đó tràn ngập sức cám dỗ tuyệt đối.
Bất quá, rõ ràng Trình Yên vẫn chưa nói hết, sau khi dừng lại một lúc, Trình Yên lại hướng tới Đỗ Thừa hỏi rằng: “Đỗ Thừa, em có phải là một người phụ nữ hẹp hòi không?”
Đỗ Thừa thành thật gật gật đầu, nhìn thấy sắc mặt Trình Yên rõ ràng có chút biến đổi, trên mặt Đỗ Thừa bỗng nhiên lộ ra một nụ cười dịu hiền không gì sánh được, rồi nói rằng: “Nhưng, ai bảo anh là một người đàn ông hẹp hòi chứ, cho nên, hai chúng ta là trời sinh một cặp”.
Nói xong, Đỗ Thừa hôn lên đôi môi nhỏ nhắn mà vô cùng mê hoặc lòng người kia của Trình Yên.
Toàn thân Trình Yên lúc đầu rất căng thẳng, theo sau hoàn toàn thả lỏng ra, rồi nhiệt liệt đáp lại.
Trình Yên và Đỗ Thừa đã có kinh nghiệm hôn nhau nồng nhiệt mấy lần rồi, tuy vẫn có chút không trôi chảy, nhưng so với trước kia thì thuần thục hơn nhiều rồi.
Cảm giác tuyệt vời ấy không gì sánh được, khiến Đỗ Thừa và Trình Yên liền nhanh chóng rơi vào trong đó, bàn tay Đỗ Thừa rất tự nhiên vươn tới cặp mông của Trình Yên, cảm nhận được sự đàn hồi kinh người của Trình Yên.
Chỉ là, chính lúc mà Đỗ Thừa muốn tiến thêm một bước nữa, Trình Yên đột nhiên đẩy hắn ra.
“Em đi tắm đã”.
Sau khi để lại một câu, Trình Yên nhanh chóng chạy vào phòng tắm, chỉ là bóng dáng dịu dàng tuyệt mỹ cũng là phá lệ động lòng người.
Phục hồi lại tinh thần từ trong tư vị tuyệt vời ấy, trên mặt Đỗ Thừa cũng là hiện lên nhiều nụ cười ẩn ý hơn, sau đó đứng dậy từ chiếc sopha, vả lại đi về phía chỗ đặt chiếc giường.
Chỉ là, Đỗ Thừa đợi một lần, cũng là đợi hơn một tiếng đồng hồ, sau đó Trình Yên rất thẹn thùng từ trong phòng tắm đi ra.
Thấy Trình Yên khoan thai bước ra, Đỗ Thừa chỉ cảm thấy ngọn lửa ham muốn trong cơ thể trong giây phút này bỗng nhiên mạnh bạo, cuồng liệt vô cùng.
Bởi vì lúc này trên người Trình Yên không hề mặc áo ngủ bình thường, mà mặc một chiếc áo ngủ màu đen vô cùng gợi cảm. Đem kia bộ ngực tuyết trắng đẫy đà phụ trợ càng thêm vô cùng gợi cảm, thông qua lớp vải trong suốt, mơ hồ có thể thấy được một chút đỏ bừng, mười phần mê người.
Mà bên dưới, mặc một chiếc quần lót hoa có đường viền màu đen, vải dệt quần lót rất thưa, lấy thị lực kinh người của Đỗ Thừa, thậm chí có thể mười phần rõ ràng nhìn thấy cảm tượng ở bên trong quần lót.
Tuy không nhìn được phía sau, nhưng Đỗ Thừa lại thừa biết cái mông tròn trịa kia của Trình Yên, khẳng định là phơi bày ra bên ngoài hoàn toàn, bởi vì bộ đồ lót này là lần trước Đỗ Thừa cùng Trình Yên đi dạo phố đã thấy qua rồi.
Lúc đó Đỗ Thừa và Trình Yên nói đùa với nhau rằng, khi cô mặc bộ đồ này, nhất định sẽ vô cùng mê hoặc lòng người. Lúc đó nổi giận Trình Yên thưởng cho Đỗ Thừa một ánh mắt khinh thường.
Điều khiến Đỗ Thừa bất ngờ chính là, Trình Yên lén lút mua bộ đồ lót đó, vả lại lúc này còn mặc cho hắn xem, điều này khiến lòng Đỗ Thừa tràn ngập sự cảm động.
“Đỗ Thừa, có đẹp không?”
Nhìn ánh mắt chính trực kia của Đỗ Thừa, Trình Yên cúi mặt xuống thấp đến nỗi mặt gần chạm vào ngực, nhưng cuối cùng cô vẫn ngẩng đầu lên, sau khi tiến tới cạnh giường, cắn môi nhẹ nhàng hỏi Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa nghiêm chỉnh gật đầu, rồi chẳng suy nghĩ gì cả, liền một tay ôm lấy Trình Yên và bế cô từ mép giường lên thẳng trên giường, sau đó đặt cô nằm xuống.
Giờ phút này Đỗ Thừa không cần phải nói quá nhiều lời, hành động là một minh chứng tốt nhất.
Bàn tay của Đỗ Thừa, vô cùng tham lam một mình du hành trên thân thể Trình Yên, hai chiếc nội y gợi cảm ấy cũng bị Đỗ Thừa lột ra.
Tuy bộ đồ lót ấy phụ trợ cho Trình Yên trở nên gợi cảm, nhưng Đỗ Thừa lại càng thích thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ kia của Trình Yên hơn.
Cảm giác vô cùng nhẵn mịn kia càng khiến Đỗ Thừa thêm thích thú và không buông tay ra một chút nào.
Đỗ Thừa dùng đôi môi của mình hôn dần lên khắp cơ thể của Trình Yên.
Trình Yên nhắm chặt hai con mắt lại, nhưng ban đầu vì căng thẳng mà thân thể mềm mại ấy biểu hiện có chút cứng ngắc, sau đó cũng dần dần thả lỏng hơn. Giống như một làn gió xuân, vả lại còn phát ra những tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, cơ thể cũng đang nhẹ nhàng quằn quại.
Bên trong tiếng rên rỉ của Trình Yên, Đỗ Thừa cũng nhẹ nhàng tách hai chân của Trình Yên ra, hạ thân lửa nóng, chậm rãi đã bị một mảng lầy lội mềm mại kia bao lấy, cảm giác vô cùng ôn nhuận, nháy mắt đem lửa nóng của Đỗ Thừa gắt gao vây quanh ở bên trong.
Cuồng nhiệt nổi lên, tuy Đỗ Thừa có chút thu liễm bớt đi, nhưng Trình Yên lại vẫn có chút không thể thừa nhận, đến phút cuối, Trình Yên chỉ biết dùng cặp chân tràn ngập tính co dãn kẹp chặt lấy eo của Đỗ Thừa, mặc cho Đỗ Thừa ở trên cơ thể cô ra sức trùng kích, mà từng đợt sóng cuốn tới khiến Trình Yên trực tiếp xông lên đến đỉnh phong.
Chờ cho đến sau khi Đỗ Thừa hoàn toàn bùng nổ, tâm trí trầm tĩnh lại thì Trình Yên đã ngủ say trong lòng Đỗ Thừa rồi.
Quan hệ đột phá, khiến Đỗ Thừa và Trình Yên vốn đã rất thân mật nay càng thân mật hơn nữa.
Bởi vì Trình Yên bị phá thân, cho nên Đỗ Thừa lưu lại thành phố thêm hai ngày nữa để chăm sóc Trình Yên.
Trong hai ngày này, Đỗ Thừa hầu như đều ở cạnh Trình Yên, cũng hưởng sự ôn nhu của Trình Yên.
Mà sau khi trải qua cái khoái lạc của tình yêu, Trình Yên càng đẹp hơn, khí chất vỗn dĩ vô cùng tao nhã kia cũng trở nên phụ nữ hơn một chút, ánh mắt nhìn Đỗ Thừa tựa như mặt nước mùa thu vậy, tạo nên vô số nhu tình.
Đỗ Thừa ở Hạ Môn đến ngày thứ ba, lúc này mới lái xe quay lại thành phố.
Lâm Trung Lăng hôm qua đã quay lại thành phố, lúc này xét duyệt AIDS-CM đã thành công, dưới sự giúp đỡ của Diệp Thành Đồ, vốn dĩ phải một tuần mới có thể hoàn thành quy trình, nhưng chỉ trong hai ngày thì họ đã hoàn thành xong.
Mà sau khi thông qua xét duyệt, AIDS-CM đã có thể chính thức bắt đầu tiến hành công tác tuyên truyền.
Ngoài những việc này ra, còn có một việc quan trọng sắp xảy ra nữa, đó chính là Huyền Đường tiến hành những công tác gồm thâu cuối cùng ở trong thành phố.
Sau khi gồm thâu xong Thiết Đao bang, Huyền Đường không thể nghi ngờ là trở thành một bang phái cường đại nhất thành phố. Nhưng chẳng qua, cái này vẫn chưa đủ, Đỗ Thừa muốn là thống nhất thế lực ngầm, cũng chỉ có như thế, Đỗ Thừa mới có thể an tâm để cho Huyền Đường tiến quân vào Hạ Môn.
Cho nên, trước lúc Đỗ Thừa đi Hạ Môn, thì Huyền Đường đã bắt đầu tiến hành chuẩn bị rồi, mà lúc này, thời cơ động thủ đã đến.
Tối Chung Trí Năng Tối Chung Trí Năng - Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm