The oldest books are still only just out to those who have not read them.

Samuel Butler

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1474 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 18:51:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 131: Chém Dưa Thái Rau
hóm dịch: huntercd
Nguồn: Vipvandan
Thiết Quân sau khi cùng Diệp Mỵ chào hỏi, thì lại dành xông lên tiếp đón Đỗ Thừa trước.
Mà A Hổ, thì là cầm bóng rổ trong tay ném cho Đỗ Thừa. Sau đó hướng phía các huynh đệ bên cạnh nói: “Các huynh đệ, các ngươi có muốn là cùng Đỗ ca chơi mấy trận đấu đối kháng?”
“Muốn”.
Tuy giờ phút này tại bên ngoài cũng chỉ có vài người, nhưng mà cùng một chỗ đáp ứng lên mà nói nhưng lại mười phần hoành tráng.
Đỗ Thừa nhìn mọi người hào hứng, biết là cự tuyệt không được nữa.
Diệp Mỵ thấy Đỗ Thừa có chút vẻ do dự, liền hướng phía Đỗ Thừa nhẹ giọng nói: “Anh chơi đi, em đi mua mấy bộ quần áo cho anh, đợi lát nữa anh cùng A Hổ cùng nhau trở về”.
“Ừm” Đỗ Thừa lúc này đây, vừa rồi không có mang quần áo gì, thấy Diệp Mỵ nói như vậy, Đỗ Thừa cũng không có do dự cái gì, chỉ là sau khi đem đồ quý trọng trên người giao cho Diệp Mỵ, liền đi theo A Hổ cùng nhau tiến vào trong sân.
Mà Diệp Mỵ, thì là hướng phía bãi đỗ xe ngoài đại viện đi đến, dù sao đại viện này là trọng địa quân đội cục Cảnh vệ, không phải mặc quân phục thì không cho phép đi vào.
Chờ sau khi Diệp Mỵ rời khỏi, một đám huynh đệ cục Cảnh vệ, đều ùa vào trong sân, hiển nhiên, đoàn người thậm chí muốn Đỗ Thừa giết hơn mấy ván.
Nhìn thấy đám huynh đệ kia nguyên một đám vẻ hưng phấn trên mặt, Đỗ Thừa biết mình chỉ sợ không hơn hai ván đơn giản như vậy.
“Được rồi, mọi người xếp hàng, để cho Đỗ Thừa chọn năm người, hôm nay nếu ai có thể thắng Đỗ Thừa mà nói, buổi tối ta mời người đó lên Thiên Đường Nhân Gian” Thiết Quân thấy tất cả huynh đệ đều vây quanh ở một bên, lập tức hết sức cao hứng nói.
Bình thường trong cục luyện tuy mỗi người đều rất chăm chú, nhưng mà thường xuyên đều tỏ ra không khí trầm lặng, nhưng mà từ sau khi lần trước Đỗ Thừa đến đây, tất cả huynh đệ luyện đều rất là hưng phấn, tràn đầy nhiệt huyết, đây là Thiết Quân không hoàn toàn dự đoán được, nhưng lại phi thường phi thường bằng lòng thấy được.
“Ok”.
Thấy Thiết Quân nói như vậy, một đám huynh đệ lập tức lớn tiếng đáp ứng, sau đó bắt đầu đều tự tìm kiếm đội hữu quen thuộc.
Mặc dù trên mặt đánh nhau bọn họ thua xa tại Đỗ Thừa, nhưng mà đối với cái loại vận động chú ý đoàn thể phối hợp này mà nói, kỹ thuật cá nhân tựa như cũng không thể phát ra nổi bao nhiêu tác dụng, cho nên, tuy đây chỉ là một trận trò chơi, nhưng mà nguyên một đám đối với thủ thắng lại vô cùng mãnh liệt.
Mà A Hổ cùng Thiết Quân thì là nhìn chăm chú một cái, sau đó, hai người rất có ăn ý chọn ba người có kỹ thuật tốt nhất hợp thành một tiểu đội, hiển nhiên cách nghĩ cùng huynh đệ khác cũng giống như vậy.
Rất nhanh, trong hơn bốn mươi huynh đệ ở đây liền đều phân ra đội ngũ, tuy trên danh nghĩa là cho Đỗ Thừa tự phân phối, nhưng mà chờ tất cả mọi người sau khi phân xong, Đỗ Thừa lại phát hiện ra mình căn bản cũng không có cơ hội lựa chọn.
Chẳng qua cũng may bốn người này dáng người cũng rất không tồi, một người thấp nhất cũng có được thân cao một mét bảy mươi lăm, mà một người cao nhất càng tiếp cận một mét tám, hơn nữa thân hình cũng rất tráng kiện, ngược lại đều là không tồi.
Bốn người này đến khi tất cả mọi người phân hết đội ngũ, mà ánh mắt Đỗ Thừa cũng lúc nhìn phía bọn họ, lúc này mới kịp phản ứng, bốn người nhìn nhau một chút sau. Đều có chút xấu hổ nở nụ cười.
“Đỗ ca, xấu hổ, chúng ta chỉ biết đá bóng, không biết chơi bóng rổ”.
Mà một người trong đó ra khỏi một câu khiến cho Đỗ Thừa thiếu chút nữa hộc máu tại chỗ, hiển nhiên, những người kia lúc nãy tại lúc phân tổ, đem biết chơi bóng đều phân đi rồi, khó trách bốn người này dáng không tồi không có người muốn, nguyên vốn chỉ biết đá banh, mà không biết chơi bóng rổ.
Các huynh đệ bên cạnh thì là ồn ào cười to, hiển nhiên cả đám đều cho là mình là thắng chắc rồi.
“Không có việc gì, các người biết phòng thủ là được rồi, phòng chắc bọn họ chúng ta liền thắng, nhiệm vụ còn lại thì giao cho tôi là được rồi” Đỗ Thừa thật ra cũng không có đánh qua bóng rổ, nhưng mà Đỗ Thừa có Hân Nhi ở đó, nhưng lại hoàn toàn không lo lắng cái gì, cho nên, Đỗ Thừa cần chính là bốn người này phòng thủ, chỉ cần có thể phòng chắc đối phương công kích là được rồi, mà phương diện chính mình đạt được, tự nhiên là do Hân Nhi đến ra tay.
Nghe được Đỗ Thừa chẳng những không có chú ý, ngược lại là cổ vũ chính mình, bốn người kia lập tức một hồi kích động, hơn nữa đáp: “Không có vấn đề, Đỗ ca, chúng ta sẽ phòng bọn họ không rảnh tay”.
“Được, vậy chúng ta bắt đầu đi”.
Đỗ Thừa lên tiếng, sau đó đem quyền khống chế thân thể giao cho Hân Nhi, Đỗ Thừa biết đây là một loại vận động chú ý phối hợp, nhưng mà thân mình Hân Nhi chính là một thứ đồ vật nghịch thiên, cho nên, rất nhiều sự tình đặt ở trước mặt Hân Nhi, lại không dùng được.
Thấy Đỗ Thừa đã chuẩn bị xong, Thiết Quân hướng phía một đội ngũ một bên dùng cái ánh mắt, ý bảo đối phương lên sân trước.
Thiết Quân cũng là thông minh, hắn cũng không muốn lập tức cùng Đỗ Thừa chính diện giao phong, bởi vì hắn còn không biết kĩ thuật bóng của Đỗ Thừa như thế nào, hơn nữa bốn đội hữu của Đỗ Thừa tuy kỹ thuật bóng rổ không được, nhưng mà nguyên một đám giờ đây đều là lúc thể lực tốt, tiến công không được, nhưng mà phòng thủ lại cực kỳ đúng chỗ, cho nên, Thiết Quân định để cho mấy đội ngũ lên trước cùng Đỗ Thừa giết mấy trận trước, hiểu biết tốt một chút.
Thiết Quân dự đoán không sai, bốn đội hữu của Đỗ Thừa xác thực đi tiến công không được, nhưng lại bởi vì cùng Đỗ Thừa cùng đội, cho nên phòng thủ rất mạnh rất dốc sức, hơn nữa trong quân cũng không hạ chế tay chân, cho nên bọn họ cũng phòng thủ khá thoải mái.
Chỉ là, Thiết Quân không có dự liệu được là, kĩ thuật bóng của Đỗ Thừa lại cường đại đến vượt xa hắn tưởng tượng.
Liền tại lúc Thiết Quân hoảng hốt, màn Đỗ Thừa mới từ đường biên tiếp nhận bóng đã giống như quỷ mị đột phá phòng ngự hai người, như một con rồng phóng đi.
Dưới rổ mấy người muốn đi lên vây kín, nhưng mà Đỗ Thừa lại không có ý tứ đột phá đến dưới rổ, cách vạch chừng một mét đã duy trì nhảy lấy đà, sau đó một cái bỏ rổ cực kỳ đẹp, hơn nữa còn làm cho mọi người nhìn không kịp.
A Hổ cũng là vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, với Đỗ Thừa cái loại tốc độ cùng kỹ thuật này, chỉ sợ ngay cả các ngôi sao bóng rổ đều là xa xa không bằng.
Bên cạnh vốn còn muốn dựa vào đoàn thể phối hợp thủ thắng các huynh đệ cục Cảnh vệ tại thời khắc này cũng là đều hít vào khí lạnh, bởi vì Đỗ Thừa vô luận là phương diện tốc độ hay kỹ xảo, đều đang mãnh liệt đả kích lòng tin của bọn họ, coi như là dùng phạm quy, bọn họ cũng không có lòng tin đem Đỗ Thừa cản lại.
Mà bốn đội hữu của Đỗ Thừa, thấy Đỗ Thừa lại lợi hại như thế, nguyên một đám lập tức trở nên long tinh hổ mãnh.
Đỗ Thừa thì một bên nhìn Hân Nhi khống chế được thân thể của mình đang biểu diễn, một bên lại mở ra tra cứu các loại tri thức cùng kỹ xảo bóng rổ, có Hân Nhi ở đó, coi như là đây là một loại trận đấu chú ý phối hợp, nhưng mà Đỗ Thừa biết kết quả cũng vẫn là đơn phương đến, bởi vì Hân Nhi mỗi một bước mỗi một cái động tác, cũng đã đoán chắc bước tiếp theo của đối phương, đều là hoàn mỹ nhất, đối phương căn bản là có thể biết phòng thủ chặt.
Mà kế tiếp, Đỗ Thừa lại giống như là chém dưa thái rau thu phục mấy đội, hoặc là dữ dội đập, hoặc là ném xa, hầu như dùng bất cứ thủ đoạn nào, bước chân quỷ dị cùng với tốc độ nhanh tuyệt, coi như là đối phương dùng số đông người vây kín, cũng là không cách nào phòng thủ chặt.
Trong nháy mắt, bên cạnh liền thấy cũng không có đội ngũ dám lên sân, duy nhất còn lại, cũng chỉ có Thiết Quân đạo A Hổ một đội này.
“Thiết Quân ca, muốn lên hay không?”
A Hổ có chút thống khổ nhìn Thiết Quân một cái, đây cũng không phải là một trận đấu, mà là ngược đãi, hắn đã vô cùng hối hận tại sao phải đề nghị Đỗ Thừa đến đánh cuộc tranh tài này, chỉ là đâm lao phải theo lao, làm hai người đứng đầu cục Cảnh vệ, bọn họ muốn không đánh đều không được.
“Lên đi, liều mạng” Thiết Quân cũng là cảm giác vô cùng thống khổ, chỉ là nhìn bước chân quỷ dị còn có động tác của Đỗ Thừa, liền trong lòng liền một hồi lạnh cả người.
Nhìn đội Thiết Quân ra sân, bốn đội hữu của Đỗ Thừa trên mặt đều hiện lên nụ cười quỷ dị, hiển nhiên cũng là ý định liều mạng.
Không thể nghi ngờ, đây cũng là một trận đấu hoàn toàn đơn phương, Thiết Quân cùng A Hổ tuy liên thủ cực lực phòng thủ Đỗ Thừa, coi như là dùng ra thủ đoạn phạm quy, nhưng vẫn là lần lượt nhìn Đỗ Thừa từ trong tay hai người bọn họ đột phá đi qua, chỉ là không đến năm phút đồng hồ, tỷ số 12-3, thoải mái thu phục bọn họ.
Mặc dù thua, nhưng mà Thiết Quân cùng A Hổ lại thở phào, trong lòng hai người sớm đã làm quyết định, sau này rốt cuộc không tìm Đỗ Thừa chơi bất luận hạng mục kĩ loại nào nữa.
Mà các huynh đệ còn lại, trong ánh mắt nhìn Đỗ Thừa chỉ có càng thêm cuồng nhiệt, càng thêm sùng bái.
Sau khi hết trận đấu, Đỗ Thừa cũng không có lập tức vội vã rời đi, bởi vì Diệp Mỵ đi mua quần áo cần thời gian rất dài, cho nên Đỗ Thừa cùng A Hổ còn có Thiết Quân tới sân huấn luyện, chỉ đạo lên một đám huynh đệ về thể thuật cùng một số vấn đề kỹ xảo phương diện đánh nhau.
Đến lúc sắp năm giờ, Đỗ Thừa lúc này mới ngồi trên xe Đài Hãn Mã kia của A Hổ về tới biệt thự Diệp gia.
Lúc Đỗ Thừa trở lại biệt thự, Diệp Mỵ cũng mới trở về không lâu.
“Mua nhiều như vậy? Chuẩn bị làm cái gì vậy?”
Cùng Diệp Mỵ cùng nhau đi về hướng lầu ba, đến khi Đỗ Thừa nhìn thấy Diệp Mỵ đầy sô pha đồ nam, Đỗ Thừa cũng có chút ngây ngẩn cả người.
Chỉ là mơ hồ nhìn lướt qua, Đỗ Thừa liền nhìn thấy ít nhất bốn bộ đồ nam cùng với một đống lớn nội khố còn có áo ngủ sợi tơ, xem ra Diệp Mỵ chỉ sợ là đại mua sắm trở lại.
Bị Đỗ Thừa vừa hỏi như vậy, Diệp Mỵ nhịn không được trừng mắt. Tiếp đó khuôn mặt có phần ửng đỏ cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Cho anh mặc, còn lại ở chỗ này là đồ dự bị, sau này anh khi đi tới có thể không cần mang quần áo gì”.
Cảm tình, Diệp Mỵ là đang vì Đỗ Thừa tiếp theo tới nơi này làm chuẩn bị.
Mà nghe được Diệp Mỵ nói như vậy, Đỗ Thừa chỉ cảm thấy trong lòng một hồi ấm áp, nếu như không phải bởi vì trên người tràn đầy mùi mồ hôi bẩn mà nói, Đỗ Thừa cũng không ngại ôm Diệp Mỵ thưởng nàng một cái hôn hương nồng nhiệt trước.
Cảm thụ được ánh mắt ôn nhu của Đỗ Thừa, Diệp Mỵ trong lòng vô cùng ngọt ngào, chẳng qua trong miệng nhưng lại giục nói: “Được rồi, đi tắm rửa đi, quần áo tắm rửa em cũng giúp anh cầm vào rồi, nhanh lên”.
“Tuân lệnh”.
Đỗ Thừa lên tiếng, sau đó hướng thẳng đến trong phòng tắm đi vào.
02-09-2012, 10:02 PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
Tối Chung Trí Năng Tối Chung Trí Năng - Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm