If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1474 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 18:51:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 129: Quyết Định Của Diệp Mỵ
hóm dịch: huntercd
Nguồn: Vipvandan
“Đỗ Thừa, cậu có phải rất muốn biết quan hệ giữa chị và Thiết Quân hay không?”
Nhìn lông mày Đỗ Thừa có phần hơi nhíu cùng một chỗ, Diệp Mỵ đột nhiên nhẹ giọng nói.
“Ừm”.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, đối với một điểm này, hắn một mực cũng mười phần khó hiểu.
Thiết Quân cùng Diệp Mỵ rõ ràng không phải quan hệ tình lữ, nhưng mà, Thiết Quân tại sao phải can thiệp sinh hoạt cá nhân của Diệp Mỵ, ngăn cản nam nhân khác cùng Diệp Mỵ đi cùng nhau, điểm này Đỗ Thừa một mực thậm chí nghĩ không rõ.
“Thật ra, chuyện này cũng trách không được Thiết Quân, hắn có một em trai, tên là Thiết Vinh, cùng vói chị đồng thời gia nhập cục Cảnh vệ, người rất tốt, đối với chị cũng rất tốt, cả trong cục Cảnh vệ mọi người biết Thiết Vinh yêu thích chị”.
Diệp Mỵ dừng một chút, sau khi nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, nói tiếp: “Chỉ là, tình cảm cũng chỉ là tới đơn phương, tuy hắn đối với chị rất tốt, nhưng mà trong lòng chị, chị lại vẫn đem hắn làm anh trai mà đối đãi, cho nên, tại lúc hắn cùng lão gia tử Thiết gia tới nhà của chị hướng phía ông nội của chị cầu hôn, chị đã cự tuyệt hắn”.
Đỗ Thừa lẳng lặng nhìn Diệp Mỵ, Đỗ Thừa biết sự tình cũng không đơn giản như vậy.
“Có lẽ là ý trời trêu người, tại ngày hôm sau chị cự tuyệt hắn, trong cục có nhiệm vụ, để cho chị cùng Thiết Vinh còn có một tiểu đội bảo hộ một thủ trưởng đi Nam Phi, lúc ấy Nam Phi rất loạn, lúc đi không sao, nhưng mà chờ lúc chúng ta ý định rời đi, lại bị một tổ chức khủng bố đánh lén, mà cuối cùng, Thiết Vinh vì cứu chị, chết ở dưới tay đối phương”.
Lúc nói xong lời cuối cùng, Diệp Mỵ đột nhiên cười cười, chỉ là trong nụ cười kia tràn đầy thương cảm, chẳng qua, Diệp Mỵ vẫn nói tiếp: “Thiết Vinh chết kích thích thần kinh Thiết gia, sau chuyện Thiết gia đến chỗ ông nội của chị đại náo một trận, sau đó chị rời nhà, đến nơi này, cuối cùng đụng phải cậu”.
Diệp Mỵ nói nhẹ nhàng, nhưng mà Đỗ Thừa biết sự tình bên trong chỉ sợ không có đơn giản như vậy.
Nhìn ánh mắt Đỗ Thừa có chút nghi hoặc, Diệp Mỵ cũng không có lại giải thích tiếp, mà là hướng phía Đỗ Thừa nói: “Đỗ Thừa, chị có thể nói cho cậu biết chính là chuyện này, bởi vì có một số việc chị không muốn nói ra, lúc ấy sự tình căn bản cũng không có ai đúng ai sai, chị không muốn sau khi nói ra ảnh hưởng cách nhìn của cậu đối với chị”.
Nhưng mà, không có chờ Đỗ Thừa trả lời, Diệp Mỵ lại bồi thêm một câu: “Thiết Quân hắn sở dĩ một mực quấn quít lấy chị, đó là bởi vì hắn cho rằng là chị phụ Thiết Vinh, chẳng qua, chị biết trong lòng của hắn rõ ràng, chỉ là hắn không muốn tiếp nhận sự thật mà thôi”.
“Ừm” Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, ánh mắt ôn nhu, tỏ vẻ giải thích.
Tuy Diệp Mỵ không có nói rõ, nhưng mà hắn đã là đoán được một chút, điểm này, theo Diệp Mỵ cái bốn lần này cũng không nguyện về nhà tuyệt đối là có một ít quan hệ.
Nhìn ánh mắt Đỗ Thừa ôn nhu, trên mặt Diệp Mỵ vẻ thương cảm dần dần tán đi, sau đó mười phần nghiêm túc hướng phía Đỗ Thừa nói: “Đỗ Thừa, cậu biết không, thật ra là cậu, đã để cho chị một lần nữa đã lấy được tự do, có thể nói, là cậu đã để cho chị sống lại một lần nữa”.
Nếu như không có Đỗ Thừa đánh vỡ cái cục diện bế tắc này mà nói, Diệp Mỵ biết mình có lẽ đời này cũng sẽ không trở lại kinh thành nữa, nếu như không phải Đỗ Thừa mà nói, có lẽ nàng cả đời này có thể phải cô đơn đến già, trừ khi trong chuyện này có một số người chính mình nghĩ thông suốt.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng gật nhẹ đầu, chỉ là thoáng qua, Đỗ Thừa đột nhiên rõ ràng vì sao Diệp Mỵ muốn nói chuyện này cho mình.
Nhìn ánh mắt Đỗ Thừa hướng phía chính mình trông lại, Diệp Mỵ đột nhiên vươn tay đè miệng Đỗ Thừa, hơn nữa nhẹ giọng nói: “Đỗ Thừa, chị biết chị lựa chọn rất ngốc, nhưng mà chị đã không có lựa chọn khác”.
Diệp Mỵ thật là không có lựa chọn khác, nàng không muốn bởi vì nàng mà khiến cho Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân chia tay, cũng không muốn bởi vì bản thân rời Đỗ Thừa mà khiến cho Đỗ Thừa đi thừa nhận phẫn nộ của Diệp Nam Lăng cùng Diệp Đồ An, đó là chỗ Đỗ Thừa không cách nào thừa nhận, hơn nữa, trong lúc này một bộ phận rất lớn vẫn bởi vì nàng dẫn lên, cho nên, nàng căn bản là không lựa chọn.
Đỗ Thừa rõ ý tứ Diệp Mỵ, nhẹ nhàng gật gật đầu, chỉ là trong lòng lại nhiều hơn vài phần khổ sở.
Diệp Mỵ nhẹ nhàng cười, sau đó buông lỏng tay ra hướng phía Đỗ Thừa hỏi: “Chị sau khi trở về, cậu sẽ đến gặp chị sao?”
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, tất nhiên Diệp Mỵ làm ra quyết định, hắn cũng cần làm cũng lựa chọn.
Diệp Mỵ rời đi rồi, xế chiều hôm đó liền lái cỗ xe Porche của nàng rời đi.
Thật ra Đỗ Thừa cho dù không có đi hội sở mà nói, Diệp Mỵ cũng sẽ chủ động đi tìm Đỗ Thừa, bởi vì Diệp Mỵ vốn tính đem Hoàng Phổ hội sở chuyển nhượng cho Đỗ Thừa.
Chỉ có điều, Đỗ Thừa không hề nghĩ ngợi liền từ chối, bởi vì giờ đây Đỗ Thừa hắn cần cũng không phải tiền, hơn nữa nếu như Hoàng Thanh hội sở trên danh nghĩa thuộc về hắn mà nói, Đỗ Thừa hoàn toàn có thể khẳng định, Đỗ gia tuyệt đối sẽ không buông tha cho một cơ hội động thủ tuyệt hảo như vậy, dựa vào một ít chuyện bên trong sòng bạc, hơn nữa sòng bạc tư nhân này, Đỗ gia cũng đã có thể cho Đỗ Thừa vạn kiếp bất phục.
Mà đối với lựa chọn của Đỗ Thừa, Diệp Mỵ cũng không ngoài ý muốn, bởi vì ở trước khi đến, Diệp Nam Lăng đã nói với nàng, Đỗ Thừa sẽ không cần Hoàng Phổ hội sở, hiển nhiên, Diệp Nam Lăng lão mưu thâm tính đã sớm biết mấu chốt trong đó.
Cho nên, cuối cùng Diệp Mỵ dựa theo ý tứ Diệp Nam Lăng, đem Hoàng Phổ hội sở chuyển nhượng cho một tập đoàn tại bản địa rất có quyền lực, tổng giá trị gần mười triệu, mười triệu này sẽ lấy thân phận Diệp Mỵ hiến cho Viện khoa học quân sự làm tiền cơ sở nghiên cứu, mà Diệp Mỵ cũng sẽ ở dưới Diệp Nam Lăng an bài tiến vào Viện khoa học quân sự.
Mà Diệp Mỵ rời đi, cũng đại biểu cho Đỗ Thừa sẽ rời Hoàng Phổ hội sở.
Thật ra điểm này Diệp An Đồ cùng Diệp Nam Lăng đã sớm giúp Đỗ Thừa mưu tốt đường lui, Đỗ Thừa cũng đã có dự cảm. Với thân phận mới của hắn hiện tại, hơn nữa Diệp An Đồ cùng Diệp Nam Lăng hai người kia đứng ở sau lưng, chỉ cần không phản quốc mà nói, người Đỗ gia ở chính diện không cách nào chủ động đến đối đầu hắn, cho nên, Hoàng Phổ hội sở đối với Đỗ Thừa mà nói đã là không quan trọng, ngược lại sẽ làm Đỗ Thừa chịu một số hạn chế.
Đỗ Thừa cũng biết điểm này, cho nên chính hắn đã sớm đã làm xong ý định.
Công ty liên doanh điện tử dựa theo thế phát triển trước mắt, nhiều nhất thì một tháng thời gian có thể triển khai công tác, Đỗ Thừa trên cơ bản đã có thể dự đoán ra sự thành công của Công ty liên doanh điện tử.
Kiến trúc công ty điện cơ Vinh Hân còn đang hừng hực khí thế tiến hành, phải chờ gần ba tháng thời gian.
Mà phương diện Lâm Trung Lăng, chỉ sợ đã là bắt đầu nghiên cứu phương thuốc giảm béo của Đỗ Thừa, chẳng qua, muốn đến khi xuất hiện cục diện trong dự đoán của Đỗ Thừa mà nói, lại cần thời gian khoảng nửa năm mới được.
Những cái này đều cần thời gian mới có thể nhìn ra thành quả, mà Đỗ Thừa giờ đây cần có nhất, cũng là thời gian, Đỗ Thừa vừa vặn có thể lợi dụng những thời giờ này triển khai các lĩnh vực học tập, đến sau khi Công ty liên doanh điện tử cùng công ty điện cơ Vinh Hân khởi bước, Đỗ Thừa đưa các kế hoạch hắn sớm đã bố trí tốt hoàn toàn triển khai.
Tại ngày thứ hai Diệp Mỵ rời đi, Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân liền bước lên máy bay đi hướng kinh thành.
Cố Giai Nghi vốn là muốn cùng đi, nhưng mà hôm nay có người cục đất đai sẽ đến tiến hành kiểm sát, Cố Giai Nghi đành phải lưu tại thành phố.
“Đỗ Thừa, anh sau này thật sẽ thường xuyên đến thăm em chứ?”
Ngồi ở bên trong khoang hạng nhất của máy bay, Cố Tư Hân vẻ mặt chờ mong hướng phía Đỗ Thừa hỏi.
Trong một tháng Cầm động tinh linh sẽ ở trong phạm vi cả nước tiến hành trực tiếp, đến lúc đó Đỗ Thừa tự nhiên là không thích hợp xuất hiện ở bên người Cố Tư Hân, nếu không mà nói, Đỗ Thừa cũng không phải cố đi kinh thành cùng Cố Tư Hân một ít thời gian.
Đối với yêu cầu nho nhỏ của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa tự nhiên là sẽ không từ chối, hơn nữa, Đỗ Thừa muốn nhìn thấy nhất chính là Cố Tư Hân một bước lên trời, đến lúc đó tràng cảnh khiếp sợ thế giới, cho nên, Đỗ Thừa không hề nghĩ ngợi, liền trực tiếp đáp: “Đó là đương nhiên, chờ lúc em tham gia vòng chung kết, anh sẽ với chị của em cùng đi hò hét trợ uy cho em, đến lúc đó, em biểu hiện cũng đừng khiến cho chúng ta thất vọng”.
Với kỹ thuật của Cố Tư Hân, chính thêm vào nắm “Thiên không chi luyến” mà nói, Đỗ Thừa tin tưởng Cố Tư Hân ở tại vòng chung kết, tuyệt đối sẽ khiến cho giới đàn dương cầm hơi bị điên cuồng.
“Ừm, đây chính là anh nói đó, nếu như anh đến lúc đó không cùng chị đến trợ uy cho em mà nói, em liền trực tiếp bỏ quyền, hừ hừ” Cố Tư Hân tuy nói như vậy, nhưng mà trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại tràn đầy vẻ hưng phấn.
Cảm nhận được Cố Tư Hân “uy hiếp”, Đỗ Thừa chỉ có thể bất đắc dĩ cười.
Máy bay rất nhanh liền đáp xuống sân bay quốc tế kinh thành thủ đô, đợi đến lúc giúp Cố Tư Hân mang hành lý đi tới cửa chính sân bay, đã có một chiếc xe treo biển số cục Cảnh vệ ở bên ngoài chờ đã lâu.
“Đỗ ca, anh rốt cuộc đã tới”.
Nhìn thấy Đỗ Thừa, trong xe liền có một người nhanh chóng xuống xe, hơn nữa tiếp nhận hành lý trong tay Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa nhận ra hắn, cùng Đỗ Thừa cũng là họ Đỗ, tên là Triệu Phi, tại cục Cảnh vệ ngoại hiệu Phi Thiên Bích Hổ, cũng thuộc hàng cao thủ, lần trước lúc ở Thiên Đường Nhân Gian, cũng ở trong số người cùng Đỗ Thừa uống hăng nhất, cho nên Đỗ Thừa ấn tượng vẫn mười phần khắc sâu.
“Triệu Phi, sự tình đều sắp xếp xong rồi sao?” Đỗ Thừa chờ Triệu Phi đem hành lý đặt tới khoang sau, liền hỏi.
“Đều chuẩn bị xong rồi, Đỗ ca” Triệu Phi thấy Đỗ Thừa vậy mà nhớ rõ tên hắn, trên mặt lập tức nhiều hơn vài phần vẻ kích động, giờ đây tại trong cục Cảnh vệ, trên cơ bản mỗi người đều đối với Đỗ Thừa vô cùng sùng bái, Triệu Phi hắn chính là một trong số đó.
Nói xong, Triệu Phi lại nhìn thoáng qua Cố Tư Hân bên cạnh Đỗ Thừa, trong ánh mắt lập tức lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi than, hơn nữa vẻ mặt hâm mộ hướng phía Đỗ Thừa hỏi: “Đỗ ca, biểu muội của anh thật xinh đẹp, giống như tiên nữ vậy”.
Thanh âm Triệu Phi cũng không nhỏ, Cố Tư Hân thì đứng ở bên cạnh Đỗ Thừa, làm sao có thể không nghe thấy, lập tức vẻ mặt đỏ bừng.
“Kẻ dối trá này, đừng có mà vuốt mông ngựa như vậy, đi thôi, nhiều người ở đây, tới nơi trước rồi nói sau...” Đỗ Thừa có chút dở khóc dở cười, tên Triệu Phi này vuốt mông ngựa thật đúng là trực tiếp.
Cố Tư Hân sau khi tại lần Cầm động tinh linh này, lấy dung mạo xinh đẹp của nàng hơn nữa đã không kém bất luận tiêu chuẩn đại sư đàn dương cầm nào, tuyệt đối có thể nhanh chóng nổi tiếng, cho nên, quan hệ Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân giờ đây căn bản là không có khả năng công khai, Đỗ Thừa đã sớm cùng Cố Tư Hân thương lượng xong, ở kinh thành hai người sẽ dùng biểu huynh muội xưng hô.
01-09-2012, 11:24 PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
Tối Chung Trí Năng Tối Chung Trí Năng - Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm