Love appears in moments, how long can I hold a moment, as my moment fades, I yearn to catch sight or sound of you, to feel the surging of my heart erupt into joyous sounds of laughter.

Chris Watson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1474 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 18:51:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 72: Đỗ Thừa Bố Cục.
hóm dịch: huntercd
Nguồn: Vipvandan
Đỗ Thừa đoán cũng không sai. Sau khi An Đông hội phá sản, Hoàng Phổ hội sẽ là sự lựa chong duy nhất của những người đam mê bài bạc, vì bây giò Hoàng Phổ rất có uy, ở thành phố này dù cũng có mấy sòng bạc khác nhưng về quy mô hoạt động còn thua kém rất nhiều so với Hoàng Phổ hội.
Cũng chính vì như thế, chỉ trong một buổi tối mà Đỗ Thừa đã thấy hơn hai mươi khách hàng lạ mặt đến sòng bạc, trong đó cũng có vài người mà hắn biết vì trong dữ liệu của Hoàng Phổ Đông có thông tin về những người này.
Trong đó có một người khiến cho Đỗ Thừa phải lưu tâm.
Lâm Trung Lăng, chủ tịch tập đoàn dược phẩm Trung Hằng, tổng tài sản của hắn đến hơn hai trăm triệu, là kẻ ham bài bạc, háo sắc, đầu óc đơn giản.
Còn đây là thông tin mà Hoàng Phổ Đông ghi chép về Lâm Trung Lăng: Lâm Trung Lăng, người có tính cách rõ ràng, rất ham bài bạc, háo sắc, không có đầu óc kinh doanh, điều này thì có thể nhìn thấy rõ ràng qua công ty Dược Trung Hằng.
Mười lăm năm trước, Trung Hằng được coi là một doanh nghiệp mạnh nhất về sản xuất dược phẩm, lúc đó tổng tài sản của Trung Hằng lên đến hơn một tỉ, Lâm gia cũng được coi là một gia đình có thế lực ở thành phố này. Thế nhưng sau khi đến lượt Lâm Trung Lăng kế thừa, Trung Hằng xuống dốc không phanh, tài sản ngày càng hao hụt, kinh doanh ngày càng trì trệ.
Còn có một nguyên nhân khác là do sự vươn lên của công ty Dược Thiên Dung nhà họ Đỗ, chính họ đã cướp mất vị trí hàng đầu của Trung Hằng trong lĩnh vực này, hơn nữa chính họ cũng đã cướp đi rất nhiều khánh hàng của Trung Hằng.
Chính vì điều đó mà từ lâu Lâm Trung Lăng đã có mối thù với nhà họ Đỗ, thế nhưng với thế lực đáng sợ của nhà họ Đỗ, Lâm Trung Lăng với thực lực kém cỏi cũng chỉ biết nhẫn nhịn mà thôi.
Điều này cũng được Hoàng Phổ Đông ghi chép rõ ràng, Đỗ Thừa lần đầu nhìn thấy thông tin này đã chú ý đến nó.
Vốn dĩ là hôm qua Đỗ Thừa đã đọc thông tin về Lâm Trung Lăng, hắn thật không ngờ hôm nay Lâm Trung Lăng lại xuất hiện trước mặt anh.
Song, Đỗ Thừa cũng không có biểu cảm gì, chỉ đứng từ phòng giám đốc quan sát nhất cử nhất động của Lâm Trung Lăng.
Lâm Trung Lăng chỉ cao khoảng hơn mét sáu, thân hình mập mạp, cả người thoạt nhìn trông như một khối hình cầu. Quả đúng theo như tài liệu ghi chép về hắn, hắn đúng là một kẻ nghiện bài bạc và háo sắc. Vừa bước vào sòng bạc, sau đó đi về phía một bàn có hai cô gái, sau đó đổi năm triệu để chơi, vừa chơi, ánh mắt gian xảo của hắn còn không ngừng liếc về phía hai cô gái, bàn tay không ngừng xoa nắn những chỗ nhạy cảm trên người hai cô gái, khuôn mặt béo phệ đầy thỏa mãn.
Nhưng có lẽ do hôm nay vận may không đến với hắn, chỉ chơi chưa đến nửa tiếng, Lâm Trung Lăng đã thua gần hai triệu, tức giận, hắn không chơi nữa mà đưa hai cô gái vào khu trong của sòng bạc, cho nhân viên sòng bạc ít tiền rồi “vui đùa” với hai cô gái.
Khoảng nửa tiếng sau thì Lâm Trung Lăn cùng hai cô gái kia đi ra, cái bụng phệ như bụng bầu của đàn bà của hắn rung rung, khuôn mặt hớn hở, thỏa mãn, còn hai cô gái kia, trong tay mỗi cô là mười ngàn tiền “công” hắn trả cho hai cô.
Nhìn thấy toàn cảnh như vậy, trên môi Đỗ Thừa khẽ cười một cách khó hiểu. Đợi đến khi Lâm Trung Lăng quay lại chiếu bạc cũ, hắn quay lại, gập máy tính rồi rời khỏi phòng.
Ra khỏi phòng giám đốc, Đỗ Thừa ra chỗ quầy đổi tiền, lấy hai vạn tiền thẻ, đi về phía chiếu bạc của Lâm Trung Lăng, sau đó ngồi xuống ngay cạnh hắn ta.
“Mẹ nó chứ, hôm nay đen đủi quá”.
Lúc Đỗ Thừa ngồi xuống, Lâm Trung Lăng đã lại thua ba trăm ngàn, hắn lấy thẻ, đưa cho người thắng ngồi đối diện hắn, khuôn mặt béo phệ của hắn đầy ảo não. Thấy Đỗ Thừa ngồi xuống bên cạnh, hắn cũng chỉ lạnh lùng đưa mắt liếc một cái.
Người chia bài nhận ra Đỗ Thừa là giám đốc mới, nhưng khi Đỗ Thừa vừa ngồi xuống đã đưa mắt ra hiệu cho cô biết, nhân viên chia bài biết có lẽ hắn không muốn tiết lộ thân phận nên cũng giả vờ như không biết Đỗ Thừa, chia bài bình thường.
Đỗ Thừa rất may mắn, vừa ngồi xuống đã thắng một triệu tám tiền thẻ, trong khi đó, Lâm Trung Lăng lại cực kì thảm hại, ngày càng thua nặng, trên người còn không đến một triệu.
Có lẽ vì Đỗ Thừa cứ thắng liên tục, bị Đỗ Thừa ăn mất mấy mấy nhiều tiền nên Lâm Trung Lăng bắt đầu chú ý đến anh, hắn không dễ gì chịu thua, quyết đánh sống còn với Đỗ Thừa và những người cùng chiếu bạc kia.
Thấy Đỗ Thừa lại thắng mấy ván nữa, rồi đến ván cuối cùng, cứ tưởng chắc phần thắng trong tay với ba con Ách nhưng cuối cùng vẫn thua trước năm sảnh đồng màu của Đỗ Thừa, Lâm Trung Lăng nhìn Đỗ Thừa, vừa cảm thấy rất khâm phục, vừa cảm thấy vô cùng tức giận.
Những người còn lại trên chiếu bạc dĩ nhiên cũng nhận ra được trình độ chơi bài cao siêu của hắn, dần dần đứng dậy rời khỏi bàn.
Đợi cho đến khi Đỗ Thừa đem tất cả số thẻ thắng được hơn bảy trăm ngàn tiền thẻ ra quầy đổi tiền thật, Lâm Trung Lăng mới từ đâu ra, túm lấy tay áo của Đỗ Thừa: “Người anh em, chúng ta có thể nói chuyện một lát được không?
“Anh không thấy là tôi đang bận sao?” Đỗ Thừa không để ý đến Lâm Trung Lăng, bo cho người phục vụ ở đó một chút tiền, nhờ anh ta đổi tiền thẻ ra thành tiền mặt.
Đỗ Thừa tỏ ra không quan tâm làm cho Lâm Trung Lăng càng thêm phần bực tức, liếc mắt về phía hai cô gái vừa nãy, ra hiệu cho họ đi, sau đó ngồi vào chiếc ghế sát với Đỗ Thừa, cất giọng: “Người anh em, chúng ta có thể làm bạn được không? Đấy là danh thiếp của tôi”.
Đỗ Thừa liếc qua tấm danh thiếp của Lâm Trung Lăng sau đó cố ý đưa mắt nhìn hắn rồi nhận tấm danh thiếp: “Anh muốn gì?”
“Này người anh em, dù sao thì chúng ta cũng vừa ngồi cùng một chiếu bạc, có thể nói chuyện một chút được không?”
Trung Lăng đưa mắt nhìn xung quanh, ngoài người chia bài ở gần đó thì cũng chỉ có hắn và Đỗ Thừa, bèn chỉ tay về phía phòng nghỉ gần gần đó.
“Được thôi”.
Đỗ Thừa gật đầu đồng ý, gương mặt không biểu cảm gì nhưng trong lòng đang cười thầm, bởi vì anh hắn, Lâm Trung Lăng đã mắc câu.
Đợi đến khi nhân viên đã đổi tiền xong cho hắn, Đỗ Thừa cầm món tiền thắng đó, đi về phía phòng nghỉ cùng với Lâm Trung Lăng.
Trong phòng nghỉ có một quầy bar nhỏ và mấy bàn rượu, nơi này chỗ phục vụ cho các khách hàng của sòng bạc, ngoài trừ một số loại rượu đắt tiền trị giá cả vạn tệ gia thì tất cả đều là miễn phí.
Lâm Trung Lăng cũng là một kẻ rất hào phóng, vừa ngồi xuống đã rút túi ra hơn năm mươi ngàn mua một chai rượu vang đỏ cao cấp, đích thân rót cho Đỗ Thừa một ly rồi nói: “Người anh em, nhất định cậu có học qua rồi đúng không?”
Đỗ Thừa hiểu Lâm Trung Lăng hỏi đã học qua chưa là có ý gì, đó là thuật ngữ trong giới này, ý hắn là muốn hỏi Đỗ Thừa đã học kĩ năng đánh bài từ cao thủ nào.
“Anh muốn biết điều này làm gì?” Ánh mắt Đỗ Thừa có chút đề phòng, quay ra hỏi lại Lâm Trung Lăng.
Thấy Đỗ Thừa hỏi như vậy, Lâm Trung Lăng mặt tràn đầy hy vọng, nói với hắn: “Người anh em này, anh có thể dạy tôi được không? Tôi đã gặp nhiều cao thủ nhưng đều là lừa đảo, gặp anh, tôi biết anh là người có tài thực sự, nói thế nào nhỉ, nếu anh đồng ý dạy tôi, nhất định tôi sẽ hậu tạ anh”.
“Tôi không thể dạy anh vì anh không thể đáp ứng được điều kiện của tôi đâu” Đỗ Thừa lướt nhìn từ trên xuống dưới Lâm Trung Lăng, thẳng thừng từ chối thỉnh cầu của hắn.
Lâm Trung Lăng không hiểu, đánh bài và ngoại hình có liên quan đến nhau sao bèn hỏi Đỗ Thừa: “Người anh em, tại sao vậy?”
“Bởi vì anh quá béo” Đỗ Thừa lạnh lùng nói, không nhiều lời, tay cầm ly rượu đưa lên uống.
“Chuyện này với chuyện béo gầy có liên quan gì, chẳng nhẽ anh thấy tôi dị hợm?” Lâm Trung Lăng quá kinh ngạc quay sang nhìn Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa nhìn Lâm Trung Lăn một cách khinh thường, có phần cười nhạo nói: “Ý của tôi là, thân hình của anh không phù hợp để học những thủ thuật này”.
Thấy Đỗ Thừa chế nhạo mình như vậy, mặt Lâm Trung Lăng đỏ bừng lên nhưng thực lòng hắn vẫn muốn kết bạn với Đỗ Thừa.
“Người anh em, sao anh có thể nói như vậy?” Lâm Trung Lăng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không cam tâm, không thể từ bỏ dễ dàng như vậy, vẫn cố hỏi Đỗ Thừa.
“Điều này là bí mật mà sư phụ tôi truyền lại cho tôi. Thân thể và việc chơi bài có mối quan hệ mật thiết với nhau, vì vậy tôi không thể nói rõ cho anh biết được” Đỗ Thừa nói một cách rõ ràng, rành mạch, sau đó lại bồi thêm một câu: “Trừ khi anh gầy đi”.
“Anh nhìn tôi thế này, sao có thể dễ dàng mà gầy đi được?” Thấy Đỗ Thừa nói rõ như vậy, hắn thấy tuyệt vọng, thở dài hỏi vậy.
Thấy bộ dạng Lâm Trung Lăng như vậy, ánh mắt Đỗ Thừa bỗng lóe lên điều gì đó, chậm rãi nói: “Điều này thì cũng không phải là không có cách. Sư phụ tôi biết thân thể và nghệ thuật chơi bài có liên quan nên chắc chắn ông biết làm thế nào có thể gầy đi được”.
Lâm Trung Lăng đang thất vọng nhưng nghe Đỗ Thừa nói vậy, thấy phấn chấn hẳn lên: “Có thật là sẽ có cách không?”
“Đây là bí quyết, tôi sẽ không nói với anh, song nếu anh thật sự anh muốn học, tôi cũng có thể giúp anh chút ít” Đỗ Thừa nói vậy, ánh mắt lại nhìn vào đống thẻ trên tay Lâm Trung Lăng.
“Tôi hiểu, tôi hiểu, cứ như vậy đi, nếu thật sự có cách nào đó giúp được chuyện này cho tôi, tôi nhất định trả giá cao cho anh” Lâm Trung Lăng không nghĩ ngời nhiều, đặt số tiền hơn một triệu đang có vào tay Đỗ Thừa, trong ánh mắt có ý gì đó.
Lâm Trung Lăng không phải dạng keo kiệt, nếu thực sự có thể gầy đi, dù không học được mánh khóe đánh bài gì thì hắn cũng sẵn sàng bỏ ra hơn một triệu, huống chi, Lâm Trung Lăng thấy Đỗ Thừa không có vẻ là lừa hắn, không phải là kiểu người cần một triệu mà đi lừa người.
Hơn nữa, nếu phương thuốc này thực sự có công hiệu, cho dù tiêu tốn tiềun triệu Lâm Trung Lăng cũng không tiếc vì hắn làm trong ngành dược, nếu có loại thuốc như thế này, có thể giúp cho hắn giảm cân, mang vào sản xuất thì nhất định sẽ đem lại lợi nhuận vô cùng lớn.
“Thôi được rồi, tôi cần vài ngày để chuẩn bị. Ngày kia anh tới đây tìm tôi, lúc đó tôi sẽ đưa thuốc cho anh” Đỗ Thừa không nhìn thấy trong ánh mắt của Lâm Trung Lăng có ý gì đó, hắn cũng không khách sáo, cầm luôn số tiền mà Trung Lăng dúi vào tay hắn.
“Tới đây tìm anh? Chẳng lẽ anh chính là?” Lâm Trung Lăng cảm thấy có điều gì đó đáng nghi, quay lại hỏi Đỗ Thừa một cách ngờ vực.
“Quên nói cho anh biết, tôi làm việc ở sòng bạc này. Cho dù anh có học được thủ thuật đánh bài của tôi, thì e rằng anh cũng không thể thắng tiền được ở cái sòng bạc này đâu”
Đỗ Thừa mỉm cười đáp.
Lâm Trung Lăng giật mình hoảng hốt. Nhưng ngẫm lại điều Đỗ Thừa vừa nói cũng làm hắn yên tâm, việc hắn có thể thắng tiền ở sòng bạc này hay không không quan trọng, chỉ cần phương thuốc kia thực sự có tác dụng thì hắn sẽ đi đánh bạc ở Macao. Vì vậy, Lâm Trung Lăng cũng không cảm thấy có gì bất ổn, trái lại còn vui vẻ nói với Đỗ Thừa: “Thì ra là vậy. Tối ngày kia tôi sẽ đến đây tìm anh”.
“Ừm”.
Đỗ Thừa gật gật đầu, không nói gì thêm, còn Lâm Trung Lăng thì lại vồ cùng vui vẻ.
Nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Trung Lăng như vậy, Đỗ Thừa bất giác mỉm cười. Hắn hiểu, thế là Đỗ Thừa đã sập bẫy.
“Hân Nhi, có loại thuốc giúp giảm béo thật sao?”
Về đến phòng giám đốc, Đỗ Thừa liền hỏi Hân Nhi.
“Đương nhiên là có chủ nhân thân yêu ạ, thuốc giảm cân này được ra đời từ những năm 2.500, có cả Đông Y lẫn Tây Y, kết hợp với việc mỗi ngày tập luyện khoảng nửa giờ đồng hồ, nhất định sẽ sớm có hiệu quả”.
Hân Nhi đắc ý nói, sau đó bày một số loại thuốc giảm cân ra trước mặt Đỗ Thừa, bắt đầu giới thiệu về từng loại.
Đỗ Thừa những ngày gần đây cũng bắt đầu học nghề dược, dù là còn thua kém xa so với những chuyên ra trong ngành nhưng Đỗ Thừa rất có năng khiếu trong lĩnh vực này. Hân Nhi nói về rất nhiều thứ, thế nhưng cô giảng đến đâu hắn đều hiểu.
Hân Nhi nói không sai, những loại thuốc giảm béo này sẽ đem lại hiệu quả giảm cân rất cao. Hơn nữa lại do Hân Nhi bảo đảm nên hắn cảm thấy rất yên tâm.
Thực ra ngay từ lúc đầu khi tiếp xúc với Lâm Trung Lăng, Đỗ Thừa đã hỏi qua Hân Nhi, có sự bảo đảm của Hân Nhi hắn mới dám giao kèo với Lâm Trung Lăng.
Không dám bảo đảm là mười phần thuận lợi nhưng với Lâm Trung Lăng bước đầu cũng đã là thuận lợi.
Đỗ Thừa tin rằng Lâm Trung Lăng là một kẻ vừa ngốc lại tham lam. Có có hội làm giàu ngay trước mắt như vậy, hắn ta làm sao có thể từ bỏ. Lâm Trung Lăng đã tính toán, nếu có thể tận dụng loại thuốc giảm cân này để làm giàu thì thật là tuyệt vời.
Việc này Đỗ Thừa mới chỉ làm được bước đầu tiên, nếu Lâm Trung Lăng đã thật sự vào tròng, những kế hoạch sau này phải làm thế nào, nhất định Đỗ Thừa sẽ tính toán kĩ càng
Có thể nói, hợp tác cùng với Lâm Trung Lăng cũng không phải mục đính chính của Đỗ Thừa, đích đến của hắn chính là công ty Dược Trung Hằng. Đỗ Thừa không muốn có bất kì sự hợp tác nào với Lâm Trung Lăng vì Đỗ Thừa biết, hắn không đủ tư cách hợp tác với anh.
09-08-2012, 06:44 PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
Tối Chung Trí Năng Tối Chung Trí Năng - Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm