Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 255 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1272 / 14
Cập nhật: 2022-03-07 21:29:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.10 - Chương 24: Huyết Tiên Phi Tiên Lâu
hiên Thần tử tháng này lại đến, đương nhiên chính là vì Vũ Tiển tiên tử.
Khi Vũ Tiển tiên tử đang biểu diễn kiếm vũ đến cao trào, trong đại sảnh đột ngột vang lên thanh âm…
- Vũ Tiển tiên tử, Điền Dương xin thất lễ một chút!
Chúng tiên nhân trong đại sảnh đều nhíu mày, tâm tình đang vui vẻ chỉ trong chốc lát đã bị hư. Tất cả đều bực bội nhìn về phía người vừa lên tiếng.
Điền Dương tuy nói rằng mình thất lễ, nhưng thái độ của hắn thì vẫn cao ngạo như trước.
Vũ Tiển thu kiếm lại, vừa nhìn thấy người lên tiếng là Điền Dương, trong lòng thầm nghĩ: “Xem ra Điền Dương này đến đây không có ý tốt. Có điều ta đã nói thẳng là không muốn làm đạo lữ của hắn, hắn vẫn một mực cố chấp như vậy, lòng dạ thật sự quá hẹp hòi!”
- Điền Dương tiên nhân có chuyện gì xin cứ nói. Kiếm vũ của Vũ Tiển vẫn còn chưa múa xong, các vị tiên nhân khác còn đang chờ.
Vũ Tiển ôn hòa nói.
Lời vừa nói ra, những khách nhân bên dưới đối với Điền Dương lại càng thêm tức giận. Kiếm vũ mới chỉ diễn một nửa lại bị cắt ngang, hiển nhiên tên Điền Dương này hoàn toàn không để chúng tiên vào mắt. Bất quá Điền Dương cũng thật sự là không hề để mắt đến những tiên nhân này.
Điền Dương nhẹ nhàng bước lên vũ đài, cao ngạo nói:
- Vũ Tiển tiên tử, không biết vì sao nàng lại không đáp ứng tiếp nhận lễ kim của ta? Chẳng lẽ trở thành đạo lữ của Điền Dương ta là một chuyện mất mặt lắm sao?
Chúng tiên bên dưới vừa nghe đều nhíu mày. Có điều bọn họ cũng không thích xen vào chuyện người khác, cho nên cũng không có biểu hiện gì. Chỉ có Thiên Thần tử là ánh mắt chợt sáng lên, tiên nguyên lực trong cơ thể bắt đầu vận chuyển…
Vũ Tiển tiên tử mỉm cười nói:
- Chẳng lẽ Điền Dương tiên nhân không biết muốn kết làm đạo lữ thì hai bên phải nguyện ý hay sao? Chẳng lẽ ngài muốn ta trở thành đạo lữ thì Vũ Tiển ta nhất định phải làm theo hay sao?
Điền Dương sắc mặt lạnh lẽo nói:
- Ta hỏi nàng một lần cuối cùng, có phải nàng thật sự không muốn trở thành đạo lữ của ta? Nhớ kỹ, đây là lần cuối cùng, cũng là cơ hội cuối cùng của nàng. Nếu như nàng không đáp ứng, vậy thì xảy ra chuyện gì ta cũng không dám khẳng định đâu!
Đây là uy hiếp, uy hiếp một cách trắng trợn! Tất cả tiên nhân trong đại sảnh đều nghe được rõ ràng.
- Điền Dương tiểu tử, phụ thân của ngươi mặc dù là tông chủ của Thú Dương tông, nhưng mà tiểu tử ngươi thì thật là quá phận, một chút giáo dục cũng không có. Phi Tiên lâu ta không chào đón ngươi, hãy mau rời khỏi đây nhanh lên một chút, nếu không chờ đến lúc bị đuổi ra thì thể diện của ngươi cũng không còn đâu!
Lúc này một vị phu nhân bề ngoài khoảng hơn ba mươi tuổi đột nhiên xuất hiện trên vũ đài. Tiên nhân diện mạo thiên biến vạn hóa, chỉ cần không phải tâm lý có vấn đề thì không có một tiên nhân lại có diện mạo xấu xí. Tương tự, vị phu nhân này dung mạo cũng là cực kỳ động lòng người. Có điều lúc này khuôn mặt nàng lại tràn đầy nộ khí, mất đi vẻ nhu nhược phiêu dật thường ngày của tiên tử.
“Thái Lạc đạo nhân!” Điền Dương nhướng mày, tinh quang trong mắt chợt lóe lên. Trên mặt hắn thoáng hiện lên vẻ tức giận, nhưng chỉ trong nháy mắt liền biến mất.
- Được, được, được, ta đi!
Điền Dương thân hình liên tục lóe lên, lập tức biến mất bên ngoài đại sảnh. Duy chỉ có Thiên Thần tử là chú ý nhìn thân ảnh của hắn rời đi.
- Các vị, vừa rồi Điền Dương tiểu tử kia đã quấy rầy hứng thú của mọi người, Thái Lạc này xin lỗi các vị. Xin mời các vị tiếp tục thưởng thức kiếm vũ của Vũ Tiển!
Thái Lạc đạo nhân mỉm cười nói với chúng tiên bên dưới.
Tất cả tiên nhân đều gật đầu hoặc là lên tiếng, tỏ vẻ đối với việc này không hề để ý. Thái Lạc đạo nhân cũng lập tức rời khỏi vũ đài.
Vũ Tiển tiên tử cũng phảng phất như chưa hề xảy ra chuyện gì, tiếp tục biểu diễn…
……
- Phong ca, huynh nói xem sư tôn của huynh lần này đến Phi Tiên lâu có phải là để tìm vị ý trung nhân kia hay không?
Phong Ngữ Yên ngồi trong lòng Trương Tinh Phong, hồn nhiên hỏi.
Trương Tinh Phong lập tức nói:
- Nàng đừng nói lung tung. Đó là đạo lữ, không phải là ý trung nhân!
- Đạo lữ? Còn không phải đều giống nhau cả sao? Tiên nhân đúng là phiền phức, thê tử tại Tiên giới lại xưng là đạo lữ. Hừ, đúng là ngụy quân tử!
Phong Ngữ Yên ra vẻ khinh thường.
Trương Tinh Phong nghe được liền cười nói:
- Đạo lữ này và thê tử không phải hoàn toàn giống nhau. Giữa nam nữ tiên nhân đạo lữ, đa phần song tu đều là nguyên anh song tu, chứ không phải là thân thể song tu. Có lẽ là trước kia một số tiên nhân vì để phân biệt với phu thê tại phàm nhân tinh cầu cho nên mới đổi tên thành đạo lữ!
Phong Ngữ Yên không phục cả giận nói:
- Còn không phải cũng là song tu? Nguyên anh song tu cảm giác làm sao so được với thân thể song tu, cảm giác đó…
Phong Ngữ Yên nói đến đây khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng, khiến cho Trương Tinh Phong cười mãi không ngớt.
Qua một lúc sau, Phong Ngữ Yên mới khôi phục lại. Chỉ thấy ánh mắt của mắt của nàng lưu chuyển, liền lên tiếng làm nũng:
- Phong ca, chúng ta đi xem ý trung… đạo lữ của sư tôn hình dáng như thế nào đi?
Trương Tinh Phong vừa nghe ánh mắt liền sáng lên, trong lòng cũng có một chút hiếu kỳ. Phi Tiên lâu đệ tử này rốt cuộc là người phương nào mà khiến cho sư tôn tưởng nhớ lâu như vậy? Hắn cúi đầu nhìn Phong Ngữ Yên đang lắc lắc cánh tay của mình, mỉm cười gật đầu.
Phong Ngữ Yên vừa nhìn thấy, liền hưng phấn mỉm cười. Hai người lập tức nắm tay nhau đi đến Phi Tiên lâu…
……
Lúc này Phi Tiên lâu lại có một người bước vào. Toàn thân hắn mặc y phục màu đen, dáng người có vẻ hơi gầy ốm, nhưng hàn khí trên người hắn phát ra lại khiến cho những tiên nhân chung quanh đều phải nhíu mày.
- Vũ Tiển tiên tử, bổn tiên thấy kiếm vũ của nàng quả thật là bất phàm. Bây giờ bổn tiên quyết định mời nàng cùng ta vân du vũ trụ, cùng nhau nghiên cứu con đường tu tiên, nàng thấy thế nào?
Lời này vừa nói ra, Thiên Thần tử đột nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm vào hắc y nhân.
Cả đại sảnh bắt đầu trở nên huyên náo. Lời nói vừa rồi của hắc y nhân hiển nhiên chính là muốn Vũ Tiển tiên tử trở thành đạo lữ của hắn. Hôm nay chỉ trong chốc lát đã xuất hiện hai vị tiên nhân như thế, khiến cho chúng tiên bên dưới đều buồn cười, tất cả đều thản nhiên xem kịch.
Vũ Tiển sửng sốt nhìn người trước mặt. Cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, nàng chung quy có cảm giác người trước mặt dường như rất quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra đó là ai.
Bỗng nhiên một đáp án lướt qua đầu nàng.
“Điền Dương!”
“Không đúng. Khí tức trên người Điền Dương làm sao có thể dễ dàng biến mất như vậy? Hơn nữa hàn khí trên người tiên nhân trước mặt cũng không phải là ngụy trang, mà là phát ra từ bản thân hắn. Rốt cuộc hắn là ai?” Vũ Tiển nghi hoặc.
Hắc y nhân bỗng nhiên cười lớn:
- Nếu tiên tử đã không biết điều như thế, vậy thì bổn tiên cũng chỉ đành dùng vũ lực mà thôi!
Vừa dứt lời, thân hình của hắn chợt lóe lên, lập tức xuất hiện trên vũ đài. Đối phó với Vũ Tiển, hắn đương nhiên rất có tin tưởng, quang mang trong tay chợt lóe lên, một đạo quang mang nhỏ bé màu trắng liền bắn về phía Vũ Tiển tiên tử.
- Ngươi là Điền Dương!
Bỗng nhiên một tiếng hét lớn vang vọng cả Phi Tiên lâu.
Thân thể Hắc y nhân chấn động, khiếp sợ nhìn tiên nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt. Đúng, hắn chính là Điền Dương sau khi biến hóa. Có điều hiển nhiên rất khó tin mình lại bị nhận ra: “Chẳng lẽ người trước mặt là một tuyệt đại cao thủ!”
Điền Dương trong lòng chấn động, cẩn thận đánh giá người trước mặt.
Tiên y trên người thỉnh thoảng lại hiện lên thải quang nhàn nhạt, hiển nhiên bạch y này không phải vật phàm. Khí chất đạm nhiên xuất trần khiến cho Điền Dương trong lòng nghi hoặc. Hắn cũng biết bình thường những tiên nhân có khí chất như vậy đều không thích xen vào chuyện của người khác, nhưng người trước mặt tại sao lại ra tay?
Thần thức của Điền Dương đảo qua, hắn đột nhiên phá lên cười:
- Ha ha ha ha… Thì ra chỉ là một tên La Thiên Thượng Tiên. Ha ha ha ha… Một tên La Thiên Thượng Tiên nhỏ bé không ngờ cũng dám ngăn cản ta!
Người này đúng là Thiên Thần tử.
Từ khi nghe được Điền Dương nói muốn Vũ Tiển tiên tử trở thành đạo lữ của hắn, Thiên Thần tử đã chú ý tới Điền Dương. Dù sao từ sâu thẳm trong tâm linh, Thiên Thần tử cũng muốn Vũ Tiển tiên tử trở thành đạo lữ của mình. Lần thứ hai nhìn thấy Điền Dương, ngạo khí và bá khí của hắn khi đó càng khiến cho Thiên Thần tử chú ý kỹ hơn.
Sau khi Điền Dương biến hóa đi vào, Thiên Thần tử chỉ liếc mắt là đã phát giác người trước mặt rất là quen thuộc. Sau khi quan sát cẩn thận, trong lòng đã có vài phần nắm chắc. Nhìn thấy Điền Dương ra tay, Thiên Thần tử làm sao có thể để cho hắn khi phụ đạo lữ trong lòng mình, lập tức dựa vào lực lượng của phong diễn tiên y ngăn cản một kích này.
Thiên Thần tử nhìn Điền Dương, khóe miệng nở một nụ cười thản nhiên:
- Đúng vậy, ta chỉ là một La Thiên Thượng Tiên nhỏ bé. Bất quá, nếu như ngươi muốn đối phó với Vũ Tiển tiên tử, ta tuyệt đối không đồng ý!
Điền Dương bỗng nhiên cười lớn:
- Ha ha ha ha… Chỉ dựa vào ngươi? Đúng là một kẻ không tự lượng sức. Bất quá, hôm nay ta cũng không có thời gian chơi đùa cùng với một tên gia hỏa thấp hèn như ngươi.
Điền Dương sắc mặt lạnh lẽo, quang mang trong tay bừng lên, một ngọc kiếm màu xanh lục hiện lên trên lòng bàn tay.
Hai mắt Điền Dương bắt đầu trở nên âm trầm quỷ dị, quát lớn:
- Đi chết đi!
Một đạo lục quang trên thân ngọc kiếm bỗng nhiên bắn về phía Thiên Thần tử.
Thiên Thần tử chỉ mỉm cười, tay áo phất một cái, tiên nguyên lực trong cơ thể liền tràn vào phong diễn tiên y. Lục quang hoàn toàn bị ngăn cản lại, tuy nhiên thân hình của Thiên Thần tử cũng bị chấn động, tiên nguyên lực trong cơ thể quay cuồng sôi sục.
Đại La Kim Tiên và La Thiên Thượng Tiên chênh lệch rất lớn.
Sắc mặt của Điền Dương bỗng nhiên biến đổi, trở nên tối sầm lại. Hắn không ngờ lại bị một La Thiên Thượng Tiên ngăn cản, trong lòng tức giận, nhưng bề ngoài vẫn cười lớn:
- Tốt, tốt, tốt! Công lực không tệ. Hãy tiếp Thú Thiên thất đại kiếm quyết của Thú Dương tông ta!
Tay phải của Điền Dương liền kết thành một thủ ấn nhỏ, một luồng tiên nguyên lực lưu chuyển bên trong. Tay phải của hắn khẽ mở ra, một đạo thủ ấn quyết liền bắn vào trên thân ngọc kiếm.
- Đây là thức thứ nhất!
Điền Dương khóe miệng nở một nụ cười lãnh khốc.
Thiên Thần tử biết tình hình không ổn. Vừa rồi Điền Dương chỉ tùy ý ra tay, thiếu chút nữa đã khiến cho hắn trọng thương. Bây giờ lại xuất tuyệt chiêu, có thể ngăn cản được hay sao? Thiên Thần tử lúc này cũng không hề ẩn tàng thực lực, quang mang trong tay bừng lên, Thí Lôi thần đao lập tức lơ lửng trên tay.
Thiên Thần tử tay phải nắm chặt Thí Lôi thần đao, mạnh mẽ chém vào ngọc kiếm.
Thiên Thần tử liên tục thối lui ba bước, cánh tay run lên, máu tươi từ hổ khẩu chảy ra, sắc mặt trở nên trắng bệch. Thân thể Điền Dương cũng chấn động, sắc mặt trở nên tái nhợt. Một kích vừa rồi đã khiến cho tiên nguyên lực của hắn hoàn toàn hỗn loạn, lúc này đang tạo phản trong cơ thể. Thiên Thần tử vừa rồi mặc dù chỉ thuần túy sử dụng bản thể của Thí Lôi thần đao để công kích, nhưng thần khí uy lực thật sự rất lớn, một Đại La Kim Tiên như Điền Dương làm sao có thể thừa nhận?
Lúc này Thiên Thần tử cũng là khổ không nói nên lời. Thần khí mặc dù lợi hại, nhưng thực lực bản thân hắn thì lại quá kém. Điền Dương một người tuyệt đối có thể đối phó với mười người như hắn. Điều này khiến cho hắn mặc dù dựa vào thần khí đánh trọng thương đối thủ, nhưng chính mình cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.
Lúc này Vũ Tiển đưa mắt nhìn Thiên Thần tử, trong lòng thầm nghĩ: “Người này là ai? Tu vi chỉ là La Thiên Thượng Tiên mà lại dám ngăn cản Điền Dương. Vì sao hắn lại bất chấp mạnhg sống của mình như vậy?”
Không biết nghĩ đến chuyện gì, khuôn mặt của Vũ Tiển tiên tử bỗng nhiên thoáng ửng hồng, còn len lén liếc nhìn Thiên Thần tử. Đáng tiếc, bản thân nàng công lực cũng không cao, chỉ vừa mới tiến vào cảnh giới Đại La Kim Tiên, so với Điền Dương vẫn còn chênh lệch không nhỏ.
- Phong Lôi Vân Vũ, động thủ cho ta!
Điền Dương đã không thể nhịn được, bị một La Thiên Thượng Tiên ngăn cản quả là một nỗi sỉ nhục của hắn.
Phong Lôi Vân Vũ tứ đại hộ vệ thân hình chợt nhoáng, đột ngột xuất hiện chung quanh Thiên Thần tử. Cũng giống như thường ngày, vô luận là đối mặt với đối thủ nào, cho dù là đối thủ yếu nhược, bốn người cũng phải toàn lực ra tay.
- Phong Lôi Vân Vũ — Khởi phong!
Tứ đại hộ vệ trong tay đồng thời xuất hiện bốn thanh tiên kiếm. Kiếm chiêu vừa xuất, thiên địa linh khí bỗng nhiên trở nên hỗn loạn…
Thiên Thần tử nhìn thấy tình hình không ổn, lập tức giơ cao Thí Lôi thần đao, phong diễn tiên y cũng bỗng nhiên bừng sáng. Một luồng gió màu đen pha lẫn màu xanh nhạt xuất hiện giữa tứ đại hộ vệ.
“Tê lôi nhân phong!” Thiên Thần tử trong lòng giật mình. Trên người bỗng nhiên lóe lên một đạo lục quang, Sinh Chi Nguyên Cực dung hợp trong cơ thể bắt đầu vận chuyển…
Tê lôi nhân phong là một loại gió bên ngoài Tử Quang tinh, một trong tam đại tuyệt vực. Mặc dù chỉ là ở bên ngoài, nhưng uy lực cũng cực kỳ kinh khủng. Pháp khí của Tu chân giới chỉ cần chạm phải nó sẽ lập tức vỡ tan, càng không cần phải nói đến thân thể của tiên nhân bình thường.
Vũ Tiển tiên tử trong lòng kinh hãi, kiếm tiên trong tay lập tức xuất ra, muốn xông đến hỗ trợ Thiên Thần tử. Có điều…
- Ngươi tốt nhất là nên lo ình trước đi!
Điền Dương đã hồi phục lại, đứng trước mặt Vũ Tiển nở một nụ cười âm hiểm. Ngọc kiếm trong tay hắn chợt lóe lên, lập tức đâm về hướng Vũ Tiển tiên tử.
Tê lôi nhân phong phảng phất như những thanh khảm đao, từng đao một tước qua thân thể. May mắn phong diễn tiên y là đỉnh cấp tiên khí, hơn nữa trên người còn có thần khí hộ thể, cho nên vẫn chưa thụ thương.
Tứ đại hộ vệ kinh ngạc nhìn Thiên Thần tử. Bốn người bọn họ đều là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, không ngờ công kích lại bị ngăn cản. Có điều đây mới chỉ là bắt đầu, bốn người lại tiếp tục giơ kiếm lên.
- Mật vân chi lôi!
“Ầm!”
Thiên Thần tử chỉ có thể dùng một chiêu tương tự để phòng ngự.
Tuy nhiên…
“A!”
Vũ Tiển tiên tử không thể ngăn cản công kích của Điền Dương, bị một đạo quang mang trên ngọc kiếm bắn vào người. Nàng liên tục thối lui ba bước, tuyệt vọng nhìn về phía sau, hy vọng sư tôn Thái Lạc đạo nhân của mình có thể ra mặt.
- Ha ha… Đừng mơ mộng nữa! Các sư thúc của ta hiện tại đã ra tay, sư tôn của ngươi tự thân đã khó bảo toàn, làm sao có thể đến giúp ngươi. Hừ, con tiện nhân, dám đối xử với ta như vậy, hãy tiếp một kiếm này!
Ngọc kiếm của Điền Dương nhắm thẳng vào thân thể của Vũ Tiển tiên tử, không hề có chút lưu tình.
Thiên Thần tử đột nhiên thấy được cảnh này, tâm thần đại chấn: “A, Điền Dương này muốn giết Vũ Tiển tiên tử!”
Thiên Thần tử cũng bất chấp bảo vệ chính mình, thân hình chợt lóe lên, liều mạng lao đến trước mặt Điền Dương. Mật Vân Chi Lôi lúc này cũng mạnh mẽ oanh kích vào người hắn.
Ngọc kiếm và mật vân chi lôi song trọng công kích. Bản thân công lực của Thiên Thần tử vốn đã quá kém, lúc này không thể ngăn cản được, phong diễn tiên y lập tức bị đánh tan. Thiên Thần tử mặc dù có thần khí hộ thể, nhưng bởi vì công lực quá yếu, cho nên công hiệu cũng không lớn. Mật vân chi lôi sau khi bị yếu đi sáu thành mạnh mẽ đánh vào người hắn.
Máu tươi trên thân thể Thiên Thần tử bắn ra, cánh tay phải đã bị oanh kích thành thịt vụn, bắn tung tóe khắp cả đại sảnh. Sinh Chi Nguyên Cực trong cơ thể cũng đồng thời điên cuồng vận chuyển, lập tức chữa trị thương thế. Có điều bên ngoài toàn thân của hắn vẫn đang bị máu tươi bao phủ, bộ dạng vô cùng thê thảm, kinh khủng dị thường.
- Sư tôn!
Trương Tinh Phong nắm tay Phong Ngữ Yên, đột nhiên xuất hiện tại cửa đại sảnh. Vừa nhìn thấy cảnh này, hắn lập tức kinh hô.
- Đi tìm chết!
Trương Tinh Phong thân hình chợt lóe lên, lập tức xuất hiện bên cạnh Thiên Thần tử. Vô cực lực mãnh liệt tràn ra, mạnh mẽ công kích vào Điền Dương. Thân thể Điền Dương lập tức bắn về phía sau, đập vào vách tường rời xuống, sau đó nằm yên bất động, chỉ lưu lại trên không trung một chuỗi máu tươi.
Tinh Phong Truyền Thuyết Tinh Phong Truyền Thuyết - Ngã Cật Tây Hồng Thị Tinh Phong Truyền Thuyết