Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 255 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1272 / 15
Cập nhật: 2022-03-07 21:29:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.7 - Chương 17: Thanh Nhiên Khách Sạn
a mạc nóng cháy, sa mạc mênh mông!
Sa mạc trống trải, chỉ có những luồng hơi nóng không ngừng bốc lên, những hạt cát hoàn toàn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt trở nên nóng hổi. Không hề có một chút màu xanh đại biểu cho sự sống, khắp nơi đều chỉ là một màu vàng.
Bên dưới cát vàng!
Một thủ trạc dường như rất bình thường đang nằm trên mặt cát!
Chính là Thiên Vũ thủ trạc. Lúc trước khi Trương Tinh Phong phát động công kích Nghịch Tiêu Ma Quân, đã sử dụng một chiêu cường đại nhất mà thân thể của hắn có khả năng chịu được —— Thứ Nguyên Trảm!
Thứ Nguyên Trảm chính là dung hợp của "Vi Ba Chấn" và "Thốn Kình Thiên Kích", trong một khoảng khắc đồng thời công kích vô số lần vào một địa điểm. Công kích không ngừng chồng chất lên nhau, khiến cho không gian bị xé rách, đem vật thể bị công kích hoàn toàn hủy diệt.
Đương nhiên Thứ Nguyên Trảm cũng không phải là vô địch, còn phải xem thực lực thân thể của đối thủ. Nếu như thân thể của đối thủ đạt đến đẳng cấp như của Trương Tinh Phong hiện giờ, có lẽ Thứ Nguyên Trảm cũng không có hiệu quả bao nhiêu. Đương nhiên là với thân thể của Lý Thiên Tường, căn bản là không thể nào kháng cự được.
Lúc này Trương Tinh Phong đang ở bên trong Thiên Vũ thủ trạc, cả người nóng như lửa đốt.
Một chiêu vừa rồi đã hoàn toàn khiến cho thân thể của Nghịch Tiêu Ma Quân bị phá hủy, hắn đành phải tìm kiếm một thân thể khác.
Cường hành đoạt lấy thân thể người khác nguyên thần sẽ bị tiêu hao rất lớn. Hơn nữa thân thể càng cường hãn thì hồn phách của chủ nhân càng lợi hại, nguyên thần sẽ càng tiêu hao lớn hơn. Cho nên Nghịch Tiêu Ma Quân hiện tại chỉ có thể nhanh chóng tìm một thân thể bình thường, sau đó khổ tu!
Một chiêu đó của Trương Tinh Phong đồng thời cũng khiến cho hộ thể ma nguyên lực của Nghịch Tiêu Ma Quân tiến nhập vào bên trong cơ thể của hắn. Sự kinh khủng của ma nguyên lực, có lẽ chỉ có người phải chịu đựng như Trương Tinh Phong lúc này mới có thể hiểu được. Không trách được ma nguyên lực lại là khắc tinh của Tu Chân giả.
Ma nguyên lực có cùng đẳng cấp với tiên nguyên lực, so với chân nguyên lực cao hơn rất nhiều. Ma nguyên lực có thể đễ dàng hủy diệt một Tu Chân giả mà chân nguyên lực không hề có một chút ngăn cản nào. Chênh lệch thật sự quá lớn!
Trương Tinh Phong có thể nói là may mắn, lúc này hắn vẫn còn chưa chết, chủ yếu là nhờ vào hỗn độn lực. Hỗn độn lực vốn cao cấp hơn chân nguyên lực rất nhiều, nhưng so với tiên nguyên lực thì vẫn còn thấp hơn một chút.
Hoặc có thể nói là vì hỗn độn lực đẳng cấp chỉ kém hơn ma nguyên lực một chút, Trương Tinh Phong mới có thể bảo toàn được tính mạng. Tuy nhiên cũng bởi vì đẳng cấp thấp hơn, cho nên hỗn độn lực không có cách nào tiêu diệt ma nguyên lực, chỉ có thể dựa vào số lượng để áp chế.
Lúc này Trương Tinh Phong đang cố gắng tập trung hỗn độn lực để áp chế ma nguyên lực. May mắn là số lượng ma nguyên lực không nhiều lắm, hắn mới có thể miễn cưỡng áp chế được.
Bên trong không gian của Thiên Vũ thủ trạc, Trương Tinh Phong toàn thân được bao bọc bởi lục muội chân hỏa. Khuôn mặt của hắn khi sáng khi mờ, không hề có một chút biểu tình nào. Tâm thần của hắn hoàn toàn chìm vào bên trong Tử Kim Nguyên Tôn, cố gắng huy động hỗn độn lực.
Hỗn độn lực bắt đầu toàn lực áp chế ma nguyên lực. Đương nhiên ma nguyên lực cũng không hề cam tâm, bắt đầu tìm đường thoát ra. Trương Tinh Phong không ngừng áp chế...... cuối cùng, hắn đã hoàn toàn áp chế được ma nguyên lực vào bên trong kinh mạch.
Đột nhiên Trương Tinh Phong phát hiện ra trong số ma nguyên lực cứng đầu có một tia bỗng nhiên biến mất. Đúng, chỉ là một tia! Nếu như Trương Tinh Phong không chú ý quan sát, nếu như tâm thần của hắn không hoàn toàn chìm vào bên trong thân thể, tuyệt đối sẽ không thể phát hiện được, bởi vì một tia ma nguyên lực chỉ giống như một giọt nước trong biển mà thôi.
"Ân...... vừa rồi...... vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao một tia ma nguyên lực lại biến mất?" Trương Tinh Phong không ngừng hồi tưởng lại, mặc dù chỉ là một tia, nhưng tích tiểu rồi cũng sẽ thành đại. Nếu như cứ để ma nguyên lực bên trong cơ thể, hắn sẽ không có cách nào sử dụng hỗn độn lực.
Ký ức của Trương Tinh Phong bắt đầu hiện lên, trở lại một khoảnh khắc vừa rồi. Đột nhiên Tử Kim Nguyên Tôn của hắn sáng lên: "Đúng rồi, chính là lục muội chân hỏa, một tia ma nguyên lực vừa rồi chính là đã bị lục muội chân hỏa làm tiêu hao!"
Trương Tinh Phong trong nháy mắt bắt đầu vận chuyển lục muội chân hỏa đến khắp toàn thân. Sau khi quan sát, hắn cảm thấy từng tia ma nguyên lực bắt đầu bị tiêu hao, tuy nhiên tốc độ vô cùng chậm.
Trương Tinh Phong bắt đầu hưng phấn, trong nháy mắt đã hiểu rõ. Thiên hỏa vốn là thuộc tính năng lượng mạnh hơn rất nhiều so với tiên nguyên lực, nó càng là khắc tinh của ma nguyên lực. Đương nhiên chủ yếu chính là vì lửa vốn sinh ra đã khắc chế ma, hơn nữa ngọn lửa cấp bậc cao như thiên hỏa thì lại còn lợi hại hơn. Cho dù là một Thiên Ma đối mặt với thiên hỏa cũng không có cách nào ngăn cản được. Lục muội chân hỏa mặc dù không bằng thiên hỏa, đẳng cấp cũng thấp hơn ma nguyên lực một chút, nhưng bởi vì lửa vốn sinh ra đã khắc chế ma, nên mới có thể từ từ làm tiêu hao ma nguyên lực.
"Thật đúng là chỉ như một giọt nước trong biển, như thế này thì biết đến bao giờ mới xong. Ân...... đành phải cố gắng gia tăng số lượng lục muội chân hỏa thôi. Ai, bây giờ không thể sử dụng được hỗn độn lực nữa rồi!" Trương Tinh Phong cám thán, bắt đầu gia tăng cường độ lục muội chân hỏa bên trong thân thể. Lần này hắn cảm nhận được rất rõ ràng ma nguyên lực đang tiêu hao.
"Tốc độ bây giờ đã nhanh hơn trước nhiều, có lẽ chỉ cần nửa tháng là hoàn toàn có thể làm tiêu hao tất cả ma nguyên lực rồi!"
"Không thể sử dụng được hỗn độn lực, quả thật là khó chịu. Ân...... bây giờ cũng nên ra ngoài thôi, mọi người tại trang viên có lẽ đã bắt đầu lo lắng rồi!" Trương Tinh Phong quyết định rời khỏi Thiên Vũ.
"Ân...... thân thể của ta bây giờ vẫn còn có thể sử dụng được Linh Điểm Liệt Kích, cũng không lo người khác sẽ gây bất lợi" Trương Tinh Phong khẽ mỉm cười, lập tức biến mất khỏi thủ trạc.
Giữa sa mạc hoang vu đột nhiên xuất hiện một nam tử áo trắng, đương nhiên đó chính là Trương Tinh Phong. Lúc này hắn đột nhiên lại cười khổ: "Ai, bây giờ không sử dụng được hỗn độn lực làm sao có thể thuấn di đây? Ngay cả ngự kiếm cũng không làm được, chỉ có thể dựa vào hai chân để băng qua sa mạc này thôi. Ai......"
Trương Tinh Phong bắt đầu di chuyển, sử dụng tốc độ nhanh nhất để băng qua sa mạc!
Lúc này Trương Tinh Phong chỉ hoàn toàn dựa vào thân thể cường hãn, tốc độ của hắn đã không kém gì một Tu Chân giả ngự kiếm. Chỉ nhìn thấy một tàn ảnh không ngừng lóe lên bên trong sa mạc mênh mông......
***********************
Hai ngày sau!
Lúc này Trương Tinh Phong cũng không biết là nên khóc hay nên cười. Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ trong vòng hai ngày đã đến được biên giới của sa mạc. Nhưng lúc này bộ dạng của hắn cũng không khác bao nhiêu so với một tên khất cái. Thân thể của hắn rất cường hãn, nhưng y phục thì không có cách nào ngăn cản được lực lượng của gió. Nếu như lúc trước hắn còn có thể dùng hỗn độn lực để ngăn cản, nhưng bây giờ thì không có cách nào. Y phục trên mình hắn đã bị rách tả tơi.
Hơn nữa còn có cát bụi bên trong sa mạc, Trương Tinh Phong cũng không có cách nào ngăn cản được. Toàn thân hắn bây giờ đều bám đầy bụi đất.
Ý phục rách nát, cát bụi bám đầy, Trương Tinh Phong quả thật đã trở thành một tên khất cái!
"Thanh Nhiên Khách Sạn!" Trương Tinh Phong ngẩng đầu nhìn một khách sạn bên ngoài thành. Phía tây của Minh vương triều hoàn toàn là sa mạc, cho nên cũng không hề xảy ra chiến tranh. Thậm chí còn có rất nhiều người dân sinh sống bên ngoài thành, nhiều khách sạn cũng theo đó mọc lên. Nên biết biết rằng trong nội thành giá đất rất cao, hơn nữa thuế suất cũng không rẻ chút nào.
Trên bản đồ của Minh vương triều, biên giới ở phía tây cũng không rõ ràng, bởi vì phía tây đều hoàn toàn là sa mạc. Hơn nữa giáp với sa mạc còn có Kim quốc và Nguyên Mông.
Thanh Nhiên Khách Sạn đã thành lập được gần sáu năm, ở nơi này cũng khá nổi tiếng. Nguyên nhân chủ yếu không phải là vì khách sạn tốt, mà là bởi vì khách sạn này có một lão bản nương cực kỳ xinh đẹp, nói cho chính xác phải là một cô nương xinh đẹp mới đúng. Ngoài xinh đẹp ra, cá tính của nàng cũng rất mạnh mẽ. Vị cô nương này cực kỳ yêu thích võ công, hơn nữa dường như võ công của nàng cũng không thấp chút nào. Ngoài ra nàng còn một ca ca là đội trưởng tuần tra binh tại nơi này, cho nên không có một ai dám đến khách sạn của nàng gây sự.
Nói đến cố sự của nàng, quả thật là khiến cho người ta cảm thán. Một vị cô nương còn trẻ đã phải một mình coi sóc cả khách sạn, hơn nữa còn phải chiếu cố cho người cha không tốt lành gì của mình. Nghe nói trước đây nàng vốn cũng thuộc dòng dõi thư hương, liên tục mấy đời đều làm quan trong triều, nhưng khi truyền đến đời của phụ thân nàng thì đã không còn nữa. Phụ thân của nàng không có bản lãnh gì, nhưng lại rất thích khoe khoang, khoe khoang mình là một đại gia tộc.
Sau khi gia gia của nàng qua đời, phụ thân của nàng rất nhanh đã đem toàn bộ gia sản tiêu xài hết. Nàng và đại ca của mình rời khỏi nhà đi đến nơi này. Nơi này tuy là biên giới phía tây, nhưng lại không hề có nguy hiểm, ngược lại còn rất hòa bình. Đại ca của nàng dựa vào công phu đã xin được vào đội tuần tra binh tại biên giới, cả ngày tuần tra bên sa mạc. Sau đó lại dựa vào võ công cao cường, cùng với lúc trước đã từng đọc qua một số binh thư, cuối cùng trở thành đội trưởng của đội tuần tra. Còn nàng thì dựa vào một số ít gia sản mang theo đã kiến lập nên khách sạn này, cuộc sống xem như cũng ổn định.
Hôm nay, Trương Tinh Phong đến khách sạn này!
Trương Tinh Phong bộ dạng như một tên khất cái bất đắc dĩ nhìn một tiểu nhị trong khách sạn. Tiểu nhị này rõ ràng là vô cùng tận trung với chức vụ của mình, nhất định không để cho Trương Tinh Phong đi vào. Đương nhiên là Trương Tinh Phong cũng không muốn phải động thủ với hắn.
Trương Tinh Phong khẽ giơ tay lên, một tấm ngân phiếu xuất hiện trong tay hắn. May mắn là thần khí đã nhận chủ không cần dùng đến hỗn độn lực cũng có thể sử dụng, nếu không thì Trương Tinh Phong bây giờ thật sự không có cách nào.
- Nhìn thấy không? Đây là ngân phiếu một trăm lượng!
Trương Tinh Phong bây giờ thật sự là cần phải vào khách sạn tắm rửa nghỉ ngơi.
- Ai biết ngân phiếu của ngươi có phải là thật hay không? Hừ, dừng tưởng có thể dễ dàng lừa gạt được Điền Đản ta. Ta cũng đã từng nhìn thấy ngân phiếu một trăm lượng rồi, mặt trên của ngân phiếu đó không hề giống với của ngươi!
Tiểu nhị đắc ý nhìn Trương Tinh Phong. Hắn quả thật đã từng nhìn thấy qua ngân phiếu một trăm lượng, nhưng tiểu nhị này lại không biết, ngân phiếu phát hành cũng phân thành nhiều loại. Cái mà hắn nhìn thấy chỉ là loại của trước đây mà thôi, mà ngân phiếu trên tay Trương Tinh Phong cũng là loại vừa mới phát hành.
Trương Tinh Phong hiện tại quả thật là bế tắc. Đối phó với vô số cao thủ hắn cũng không nhướng mày, nhưng đối phó với tên tiểu nhị này hắn lại không có cách nào. Chẳng lẽ lại phải động thủ hay sao?
- Điền Đản, hãy mời vị công tử đó vào đi, ngân phiếu của công tử là thật đấy!
Thanh âm trong trẻo tựa như tiếng chim hót vang lên.
Trương Tinh Phong quay đầu nhìn sang, hắn đột nhiên ngẩn người.
Người vừa lên tiếng là một vị cô nương cực kỳ xinh đẹp, đương nhiên là vẫn còn kém hơn một chút so với Vũ Văn Nhu, nhưng cặp mắt to đen láy của nàng lại vô cùng thu hút. Y phục màu đỏ trên người nàng cùng với nhuyễn tiên trên tay nói cho Trương Tinh Phong biết nàng cũng am hiểu võ công.
Nhưng khiến cho Trương Tinh Phong kinh ngạc không phải là vì sự xinh đẹp của nàng, cũng không phải là vì nàng biết võ công, mà là bởi vì nàng rất giống với một người hắn từng gặp trước đây.
- Điển Đản, ngươi đúng là một tên gia hỏa không có hiểu biết, hãy coi chừng đấy. Nếu như sau này còn tái phạm, hừ, coi chừng ta thay tiểu nhị khác đấy!
Hỏa lạt (1) cô nương vung nhuyễn tiên trong tay như muốn cảnh cáo, đánh xuống mặt đất phát ra những thanh âm "ba ba". Nhưng một vị cô nương khả ái như vậy, cho dù có mắng người thanh âm cũng dễ nghe vô cùng.
(1) Hỏa lạt ở đây dùng để chỉ những cô nương có cá tính mạnh mẽ, hung dữ, đanh đá. Chẳng hạn như là Duyên tỷ của chúng ta! ^^
- Vị tiểu nhị này, một trăm lượng này ngươi hãy giúp ta mua một bộ y phục, sau đó chuẩn bị nước để ta tắm rửa một chút!
Trương Tinh Phong nhìn lại bộ dạng của mình, quả thật không hề thích hợp để nói chuyện với nữ hài tử, liền lập tức nhờ tiểu nhị an bài giúp mình.
Tiểu nhị vừa nghe, lập tức cầm lấy ngân phiếu, sau đó nhìn thật kỹ. Hiển nhiên hắn đang muốn ghi nhớ lại hình dạng của ngân phiếu này.
Nhìn một lát, tiểu nhị này phát hiện ra ánh mắt hung hăng của vị cô nương bên cạnh, lập tức gọi lớn:
- Điền Sa, hãy mau chuẩn bị nước tắm cho vị công tử này!
Nói xong, liền lập tức rời khỏi khách sạn chạy về hướng kinh thành.
Hỏa lạt cô nương quay sang Trương Tinh Phong khách khí nói:
- Khách quan, ngài muốn dùng gì xin cứ nói ra, bổn khách sạn nhất định sẽ khiến cho ngài hài lòng!
Trương Tinh Phong ngẩn người, hắn quả thật không nghĩ ra vị cô nương hung dữ này lại có lúc khách khí như vậy.
- Ân...... Ở đây có món nào ngon nhất cứ dọn lên phòng cho ta, đây là ngân phiếu một trăm lượng!
Trương Tinh Phong thuận tay lấy ra một tấm ngân phiếu. Vị cô nương kia cũng không hề khách sáo, trực tiếp nhận lấy. Kỳ thật số tiền Trương Tinh Phong đưa cho tiểu nhị đi mua y phục lúc nãy cũng đủ để dùng cơm rồi.
Nhưng vị cô nương này hiển nhiên là cứ có tiền liền thu lấy ngay!
Trương Tinh Phong sau khi nhìn vị cô nương này thu lấy ngân phiếu, khẽ mỉm cười, liền theo sau tiểu nhị đi về phòng của mình.
Hỏa lạt cô nương sau khi nhận lấy ngân phiếu, liền đưa lên mũi hít một hơi, bộ dáng có vẻ như rất hưởng thụ. Nhưng tư thái xinh đẹp này của nàng lại khiến cho những khách nhân bên trong khách sạn đều há hốc mồm. Hỏa lạt cô nương trừng mắt nhìn chung quanh một lượt, "hừ" một tiếng, lập tức đem ngân phiếu bỏ vào trong túi, trực tiếp đi về phòng của mình.
"Cũng là tóc bạc, chẳng lẽ là hắn hay sao?" Ánh mắt của nàng có vẻ mơ màng, nhưng chỉ trong nháy mắt đã thanh tỉnh lại.
"Hắn bây giờ không phải là hầu tước danh chấn thiên hạ hay sao? Làm sao có thể đến một nơi tồi tàn như thế này!" Nàng khẽ lắc đầu, trở về phòng của mình.
Trương Tinh Phong lúc này đang ngâm mình bên trong thùng tắm. Hai ngày nay hắn quả thật đã chịu biết bao khổ cực, cuối cùng cũng đã có thể ngâm mình bên trong nước nóng, cảm giác vô cùng thoải mái.
Trong đầu của Trương Tinh Phong đột nhiên hiện lên hình ảnh của vị cô nương khả ái kia, lẩm bẩm nói: "Thật sự là nàng sao?"
Tinh Phong Truyền Thuyết Tinh Phong Truyền Thuyết - Ngã Cật Tây Hồng Thị Tinh Phong Truyền Thuyết