Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 255 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1272 / 14
Cập nhật: 2022-03-07 21:29:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 22: Tiệt Sát Đao Quyết
a thật sự rất muốn giết chết bọn chúng. Nhưng ta biết rằng nếu ta làm như vậy, sự nghiệp của ta cũng kể như chấm dứt. Ta phải kiên nhẫn, kiên nhẫn, nhưng ta biết rằng áp lực này sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện sau này của ta. Chính vì vậy ta lựa chọn đi tới nơi này.
Bí Tịch Các là địa phương ít người lui tới nhất tại Quốc Vũ học viện. Đã có lão sư tốt tự mình đến dạy ngươi võ công chiêu thức, chẳng lẽ ngươi lại còn nguyện ý khổ công đi nghiên cứu cái đống chiêu thức bí tịch khó hiểu này hay sao? Cho nên người lui tới nơi này là rất ít.
Ta muốn tu luyện một thứ võ công tràn ngập sát khí, đem sát khí của ta hoàn toàn phát tiết ở trong đó. Ta đi tới thế giới này cũng đã lâu, ta biết rằng luận về sát khí trong các loại võ công thì đao pháp chính là mạnh nhất. Nổi danh nhất chính là nhất đại tuyệt thế bá vương Hạng Vũ, Thiên Nộ Sát Quyết của ông ta chính là đao pháp lợi hại nhất, Thiên Nộ Đao chính là do Hạng Vũ dựa vào Thiên Nộ Sát Quyết tung hoành mới trở thành một thanh nhất đại hung khí như vậy.
Hạng Vũ bình sinh giết người vô số, Thiên Nộ Đao Quyết này rất phù hợp với yêu cầu của ta. Nhưng mà hiện tại ta đang rất cần phát tiết hoàn toàn sát khí của mình, cho nên ta phải sáng tạo ra một bộ đao pháp lợi hại hơn nữa.
Ta tại tu chân giới căn bản là chưa từng tiếp xúc qua đao quyết, bởi vì tại tu chân giới mọi người đều tu luyện phi kiếm, nó đã trở thành một truyền thống. Chưa từng có ai nguyện ý phá vỡ cái truyền thống này, cho nên ta đối với đao pháp một khiếu cũng không thông. Vì vậy ta mới quyết định đi đến nơi này để tham khảo các loại bí tịch đao pháp, lấy những cái tinh hoa, bỏ đi những cái thừa thãi. Ta tin tưởng rằng với nhãn quang và cảnh giới của mình nhất định sẽ thành công.
Ta đi vào căn phòng nhỏ có chữ "đao". Nhất thời ta kinh ngạc phát hiện bí tịch đao pháp ở nơi này thật là quá nhiều, nào là Ngũ Hoa Bát Môn, nào là Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao, lại còn Khai Sơn Đao Pháp... thật là vô số. Làm sao đây? Ta vốn nghĩ rằng nhiều nhất cũng chỉ có khoảng vài trăm bộ mà thôi, dựa vào tư duy của ta, cùng với tốc độ quan sát đã trải qua tu luyện, chỉ cần dùng linh giác đảo qua, là hoàn toàn có thể ghi nhớ nội dung. Nhiều nhất chỉ mất vài ngày mà thôi.
Nhưng mà nơi này tốt xấu gì cũng phải có đến mấy ngàn vạn bộ, có dụng linh giác chắc cũng phải mất mấy chục ngày trời. Quên đi! Ta ở tại nơi này từ từ mà xem thôi. Dù sao thì nhìn thấy mấy tên gia hỏa đó cũng làm cho ta phiền lòng, không gặp thì tốt hơn. Bắt đầu xem thôi!
Ta bắt đầu xem từ giá sách bên cạnh, tùy tiện lấy một cuốn, "Phong Vũ Đao Pháp", không sai đây đúng là một quyển bí tịch hiếm thấy...
Ngày này qua ngày khác, bí tịch đao pháp ở nơi này hầu như ta đã xem qua toàn bộ...
Cả Quốc Vũ học viện dường như đã quên rằng từng có một người tên là Trương Tinh Phong theo học ở nơi này. Chỉ có Vũ Văn Nhu và Phong Ngữ Yên mỗi ngày đến học viện đều đi tìm ta, nhưng mà tìm không được, các nàng cũng cho rằng ta đã rời khỏi nơi này rồi. Lang Phong đại ca bọn họ cũng giữ bí mật cho ta. Cứ như vậy, ta dường như đã biến mất tại cái học viện này.
Nhưng mà bọn họ làm sao biết được ta hiện giờ đang ở tại một căn phòng nhỏ trong Bí Tịch Các này. Cứ như vậy, những ngày trong học viện cứ lặng lẽ trôi qua. Chỉ có một học sinh gọi là Trương Tinh Phong tại một gian phòng nhỏ khổ công nghiên cứu đao pháp bí tịch mênh mông như biển...
......
Ta quay đầu nhìn lại cánh cổng Quốc Vũ học viện trước khi rời khỏi. Sau khi học kỳ này đã kết thúc, chúng ta được nghỉ cho đến ngày khảo hạch mới phải trở lại. Tạm biệt Quốc Vũ học viện! Tạm biệt ngươi, Lý Thiên Tường! Tạm biệt nàng, Phong Ngữ Yên! Tạm biệt nàng, Nhu...
Ta ngồi tại gian mật thất nhỏ, nhắm mắt lại, không cử động...
Nhưng ai biết được lúc này đầu óc ta chính là đang không ngừng tự hỏi, không ngừng sáng tạo, sửa đổi, hoàn thiện...
Một cỗ trùng thiên đao khí từ phía kinh thành bốc thẳng lên trời cao. Tất cả tuyệt thế cao thủ trong thiên hạ đều cảm nhận được cỗ khí thế này.
- Có người đột phá được cảnh giới này rồi sao?
Một lão đạo từ trong mật thất của mình đi ra, nhìn về hướng kinh thành, có chút kinh thán, cũng có chút hâm mộ...
- Trong kinh thành cũng có cao thủ cỡ này sao, quả là lợi hại, thật là muốn so tài với hắn một chút.
Một hồng y đại hán trong hoàng cung từ chỗ ngồi đứng lên, toàn thân phát ra một trận bá khí...
- Cuối cùng cũng có người đột phá được cảnh giới này. Ta đã cô độc hơn một ngàn năm rồi, chuỗi ngày sau này chắc sẽ không còn vô vị nữa. Tẩu tẩu à, tẩu nói xem cuộc sống sau này của chúng ta có phải sẽ tốt đẹp hơn không?
Một trung niên nhân quay về phía một thiếu phụ bên cạnh nói.
Vị trung niên nhân này, toàn thân ngập tràn khí tức an bình, nhưng mà ẩn sâu bên trong người ông ta lại tỏa ra khí tức vương giả chỉ có cao thủ mới nhận thấy được. Là khí thế trời sinh, là khí tức vương giả hùng hồn chỉ có tuyệt thế cao thủ mới có thể phát ra.
Vị thiếu phụ bên cạnh mặc dù được gọi là tẩu tẩu, nhưng có thể dễ dàng nhận thấy bà ta đối với vị trung niên nhân này lại tỏ ra rất kính trọng.
......
Nhưng có ai ngờ được ta Trương Tinh Phong sau khi dung hợp đao quyết, lại sáng tạo ra võ công hoàn toàn mới trong mắt người của Thanh Long đại lục. Có thể nói đây là một loại tu chân pháp quyết, bất quá pháp quyết này chỉ mới đạt đến Kim Đan Kỳ, phần sau vẫn chưa có.
Ta có thể sáng tạo ra võ công của tu chân cảnh giới này, chủ yếu là vì ta đã là một tu chân giả, cảnh giới của bản thân ta đã rất cao. Ta sau này có thể dựa vào nó để tung hoành thiên hạ rồi!
Nhanh, độc, chuẩn, đó là những từ ta hình dung về đao pháp của mình. Dựa trên những điểm này, ta đã sáng tạo ra Tiệt Sát Đao Quyết, gồm ba chiêu thức hợp thành, phân biệt là "Đao Phách Hoa Sơn", "Huyết Thị Thiên Lý" và "Địa Ngục Vạn kiếp". Nhưng mà ta cho rằng như thế vẫn chưa đủ. Trải qua nửa năm nghiên cứu, ta cuối cùng đã sáng tạo ra một chiêu tập hợp tất cả tinh hoa đao quyết – Khai Thiên Tích Địa.
Một chiêu này kỳ thật rất đơn giản, nhưng cũng rất phức tạp. Ý nghĩa sâu xa của nó chính là trong nháy mắt, đột phá cực hạn tốc độ của con người, phát huy hết tất cả tiềm lực của bản thân bạo phát ra. Theo một quỹ tích đơn giản nhất, một đao xuất ra, làm cho đối thủ không kịp phản ứng. Đem ý chí và tinh thần của con người hoàn toàn dung nhập vào đao thế, giết chết địch nhân chính là cảnh giới võ đạo cao nhất của đao pháp.
Quan trọng nhất chính là tốc độ và lực lượng, cùng với tiềm lực của bản thân phát huy sức mạnh lớn nhất.
Ta cũng đã chứng minh một điểm: võ công cũng có thể nhập đạo, có thể trở thành võ đạo.
Nhưng mà ai biết được từ ngàn năm trước đã có người dùng võ nhập đạo rồi. Võ đạo của ta là bá đạo, nhưng còn hắn thì sao? Tất cả đều không biết.
Nhưng lúc này ta biết ta bây giờ tuyệt đối có thể mở mày mở mặt, bởi vì hôm nay chính là thời điểm trước ngày khảo hạch một ngày. Ngày mai trên đài khảo hạch ta sẽ cho bọn chúng biết Trương Tinh Phong ta tuyệt không phải là một tên vô dụng sau khi rời khỏi Trương gia.
Các ngươi cứ chờ xem! Ta sẽ cho các ngươi biết bản lĩnh đích thực của Trương Tinh Phong ta. Mặc dù ta chỉ có thể phát huy một chút bản lĩnh, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Mặc dù ta không thèm so đo với bọn chúng, nhưng bọn chúng đã dám vũ nhục mẫu thân ta. Ta nhất định sẽ khiến cho bọn chúng sống trong sợ hãi, sợ hãi sự báo thù của ta sau này.
Ta đứng nhìn mặt trời khuất sau đỉnh núi, trong lòng âm thầm phát thệ: "Ta sẽ cho các ngươi biết Trương Tinh Phong ta có thể giết chết các ngươi rất dễ dàng. Ta muốn giày vò các ngươi và cả gia tộc các ngươi.
Ta hiện tại trong lòng đã có phương án. Ngày đó khi đao pháp đại thành xuất quan ta đã cố ý phát ra tu vi đao pháp đạt tới Kim Đan Kỳ cảnh giới chính là một phần trong kế hoạch.
- Thiếu gia, mời ngài dùng cơm tối!
Thiếp thân thị tỳ Hạ Thủy quay về phía ta cung kính nói. Nàng đối với ta thập phần cung kính, trong mắt của nàng ta có lẽ là một "tiên nhân".
- Tốt lắm, đi thôi, Lang phong đại ca bọn họ đã trở về chưa?
Ta xoay người lại, đi ra ngoài cửa, thuận tiện hỏi nàng.
- Bọn họ đã trở về rồi, cả ba đồ đệ của thiếu gia cũng đã đến. Thiếu gia này, bọn họ chỉ toàn là ăn cơm trắng, ngài nói với bọn họ đi, đâu có sư phụ nào lại bắt đồ đệ ăn uống kham khổ như vậy!
Hạ Thủy ở bên cạnh ta nói. Có đôi khi nàng đối với ta rất tinh nghịch, nàng biết ta không thích nàng cứ cung kính như vậy.
Ta cười cười. Ba tên gia hỏa này thật là! Ta lắc đầu, đồng thời đi về phía đại sảnh.
Ngày mai, sẽ là một ngày làm cho người ta rất cao hứng!
Tinh Phong Truyền Thuyết Tinh Phong Truyền Thuyết - Ngã Cật Tây Hồng Thị Tinh Phong Truyền Thuyết