A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 701-703: Thị Sát Căn Cứ.
rong một buổi chiều, Lục Thiếu Hoa không thể đi tham quan và xem hết toàn bộ các phân xưởng sản xuất của căn cứ Phượng Hoàng cho nên sau khi tham quan hết phân xưởng sản xuất thức uống Lục Thiếu Hoa quyết định tạm dừng, rồi đi đến văn phòng làm việc của Chử Lỗi, tính toán xem các tài liệu để biết tình hình cơ bản của toàn bộ căn cứ một chút.
Căn cứ Phượng Hoàng thậm chí cả tập đoàn Phượng Hoàng cứ cuối mỗi tháng đều có tài liệu báo cáo tổng kết. Đây là một quy tắc của tập đoàn Phượng Hoàng từ trước đến nay, cũng là quyết định của Lục Thiếu Hoa. Chử Lỗi mỗi tháng đều có thói quen tổng kết để Lục Thiếu Hoa có tài liệu kiểm tra.
Suốt một buổi chiều, Lục Thiếu Hoa đều im lặng ngồi giữa đống tài liệu chi chít. Tuy Lục Thiếu Hoa ghét xem tài liệu nhưng đây là tài liệu liên quan đến tình hình thực tế của toàn bộ căn cứ Phượng Hoàng. Cho dù ghét thì Lục Thiếu Hoa cũng vẫn phải bắt buộc mình xem.
Suốt một buổi chiều tìm hiểu tình hình thực tế của căn cứ Phượng Hoàng, khi mặt trời hạ xuống phía tây thì Lục Thiếu Hoa mới xem xong toàn bộ tài liệu. Gấp tài liệu lại, hô to một hơi, dụi dụi mắt rồi mới nói với Chử Lỗi vài câu. Lúc này mới rời khỏi căn cứ Phượng Hoàng trở về biệt thự ở Thâm Quyến.
Thâm Quyến nhá nhem tối, toàn bộ đèn đường được bật lên, trên vỉa hè có rất nhiều người đi lại vội vã, hẳn là vừa mới tan ca sốt ruột trở về nhà.
Đây là nhịp điệu cuộc sống ở Thâm Quyến. Mỗi thời khắc đều nhanh như đuổi, tan ca chạy về nhà, ăn cơm, nghỉ ngơi. Một vài thanh niên nam nữ thì dành chút thời gian để hẹn hò, đi dạo phố, rồi thưởng thức cuộc sống về đêm một chút, sau đó sẽ chờ đợi ngày hôm sau đến.
Nhìn thấy đoàn người bên đường, Lục Thiếu Hoa tràn đầy cảm xúc. Trong kiếp trước, Lục Thiếu Hoa sống ở Thâm Quyến 10 năm. Trong 10 năm ấy, nhịp điệu cuộc sống của Lục Thiếu Hoa chẳng phải đuổi thời gian sao. Mãi cho đến giai đoạn sau, Lục Thiếu Hoa thành công nhận được lời mời lên làm quản lý kỹ thuật trang mạng, lúc này mới thay đổi ký túc xá và công việc.
Chỉ có điều là hiện tại mọi thứ đều thay đổi. Lục Thiếu Hoa hiện tại là một tỷ phú thực sự không cần phải sống như kiếp trước. Gia đình hắn hằng năm đều gọi điện thoại thúc giục hắn về ăn tết. Ba mẹ hắn trước đây cả một đời đều bận rộn với ruộng nương.
Trong một lần tất cả đều thay đổi, Lục Thiếu Hoa tuy là liên tục chịu đựng áp lực nhưng mà Lục Thiếu Hoa không bao giờ hối hận. Ông trời cho hắn tái sinh một lần, Lục Thiếu Hoa sẽ sửa lại vận mệnh từ bỏ hoàn toàn số phận trước đây.
Sự thật cũng chứng minh Lục Thiếu Hoa thành công rồi. Kiếp trước đây quá nghèo, gia đình sống cuộc sống nghèo khổ. Hiện tại không cần, cuộc sống gia đình đã giàu có. Lục Thiếu Hoa cũng có sổ tiết kiệm xài vĩnh viễn, của cải không ai so bì được. Một người tất nhiên không thể hình dung được vì quá nhiều.
Suy nghĩ lung tung, Lục Thiếu Hoa nhìn cảnh bên ngoài cửa sổ có chút sững sờ, ký ức ngày trước và hình ảnh hiện tại hòa hợp âm thầm trong đầu nhưng Lục Thiếu Hoa lại quên mất đoàn xe của hắn sang trọng cỡ nào. Mười một chiếc xe, tất cả đều mang thương hiệu Phượng Hoàng, là xe xa hoa có rèm che, hoành tráng như thế nào, tự nhiên đưa tới nhiều người tò mò xem.
May là tốc độ của đoàn xe không chậm, cũng chỉ chợt lóe qua, đám người bên đường cũng chỉ có thể nhìn đoàn xe chạy qua, trong lòng thèm muốn. Sau đó nhìn đoàn xe rời khỏi tầm mắt của bọn họ, biến mất không thấy nữa.
Về tới biệt thự, Lục Thiếu Hoa cũng có chút mệt mỏi, gọi một cú điện thoại cho Ông Phúc Minh, cũng là người Lục Thiếu Hoa phải gọi là bác, để ông ta mang chút đồ về đây. Sau đó liền đi vào phòng tắm, lúc sau đi xuống ăn cơm, nghỉ ngơi một hồi sau đó lên giường đi ngủ.
Lúc ánh dương ngày hôm sau xuyên qua cửa sổ, chiếu vào phòng thì Lục Thiếu Hoa mới mở mắt, nhìn giờ một chút, phát hiện đã không còn sớm rồi. Lúc ấy mới đứng dậy rửa mặt.
Lục Thiếu Hoa trở về Thâm Quyến tuy nói phải ở một thời gian, thời điểm này cũng không phải sốt ruột nhưng hiện tại trở về rồi, Tăng Vũ Linh và Anten Chiyoda lại đều không có ở Thâm Quyến, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể dốc hết tinh thần và thể lực vào công việc.
Đi thị sát, đây là bước đầu tiên Lục Thiếu Hoa phải làm, mà đi thị sát trạm thứ nhất không phải nơi nào khác, mà chính là tất cả căn cứ Phượng. Hôm qua đã xem qua nơi sản xuất thức uống rồi như vậy hôm nay xem nơi sản xuất ô tô, máy tính, điện gia dụng, còn có công ty an ninh Phượng Hoàng nữa.
Trở lại Thâm Quyến rồi, trụ sở chính của công ty an ninh Phượng Hoàng lại ở căn cứ Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể thiếu việc gặp Trần Quốc Bang một lần rồi. Thuận tiện xem qua tình hình bên trong một chút, cho nên công ty an ninh Phượng Hoàng trở thành trạm thứ nhất Lục Thiếu Hoa đi thị sát.
Kết quả cũng rất rõ ràng, Trần Quốc Bang cũng không làm Lục Thiếu Hoa thất vọng. Công ty an ninh Phượng Hoàng được sắp xếp ngăn nắp, kỷ luật hoàn toàn nghiêm minh, theo hình thức quản lý khép kín của các xí nghiệp lớn.
Trần Quốc Bang xuất thân là bộ đội tuy nhiên cũng xuất ngũ nhiều năm rồi. Hơn nữa mấy năm nay cũng qua lại trên thương trường bất chấp tính cách hay tác phong xử lý đều có thay đổi rất lớn. Đây cũng nguyên nhân chủ yếu khiến công ty an ninh Phượng Hoàng biến thành như bây giờ.
Đương nhiên, khu bảo hành Phượng Hoàng vẫn có một đặc điểm, đó chính là bầu không khí của doanh trại quân đội. Đây cũng là điều duy nhất của Trần Quốc Bang không có thay đổi. Anh ta trước sau vẫn không quên anh ta đã từng là một người lính. Hơn nữa công ty an ninh Phượng Hoàng cũng tuyển những người lính xuất ngũ. Lúc này sẽ làm bên trong khu bảo hành Phượng Hoàng càng thêm không khí như doanh trại quân đội.
Công ty an ninh Phượng Hoàng có được không khí như hiện tại đều là công lao của Trần Quốc Bang. Bởi vì ở đây là Trần Quốc Bang một mình quản lý, Chử Lỗi không tham dự vào, mà hiện tại thành tích xuất hiện rồi. Đương nhiên công lao được tính cho Trần Quốc Bang rồi.
Tuy nhiên với quan hệ của Lục Thiếu Hoa và Trần Quốc Bang thì không cần nói chuyện công lao. Nói trắng ra là Trần Quốc Bang hiện tại coi như là một thành viên của Lục gia. Lục Thiếu Hoa không cần phải khách sáo với anh ta.
Trần Quốc Bang cũng không cần lời cảm ơn từ Lục Thiếu Hoa về chuyện lập công. Sau khi Lục Thiếu Hoa xem xong công ty an ninh Phượng Hoàng, bởi vì còn một số việc khác còn cần anh ta đi xử lý, Trần Quốc Bnag phải cáo từ mà đi để Lục Thiếu Hoa một mình đi thị sát nơi khác.
Hôm nay đã thị sát xong trạm thứ nhất rồi, mục tiêu tiếp theo là ở nơi xản xuất ô tô mà nơi sản xuất ô tô Phượng Hoàng là toàn bộ khu phía sau của căn cứ Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa phải tốn chút thời gian cho chuyến đi này.
Căn cứ Phượng Hoàng to lớn làm sao. Từ cổng căn cứ Phượng Hoàng đến điểm cuối cùng, nếu đi bộ ít nhất phải hai mươi phút. Đây là bước nhanh, còn nếu bước chậm ít nhất phải mất nửa giờ mới đến được.
15 phút đồng hồ, Lục Thiếu Hoa mất 15 phút mới tới được nơi sản xuất xe ô tô Phượng Hoàng. Đó là cao ốc cao mười tầng. Toàn bộ lầu đều dùng để sản xuất ô tô Phượng Hoàng. Kiến trúc bên ngoài thực ra không có gì đặc biệt, nhưng đi vào bên trong, Lục Thiếu Hoa mới phát hiện tất cả đều là sai lầm.
Do sản xuất ô tô nên tầng một và hai đều là khâu cuối cùng để cho ra một chiếc ô tô. Bất đắc dĩ khi thiết kế cao ốc không thể không thêm một thang máy bằng phẳng có thể cho ô tô từ lầu hai xuống.
Phía dưới phân xưởng sản xuất ô tô còn có một sân rộng. Đây là sân rộng ngầm chính là một kho hàng xe ô tô. Tất cả ô tô sản xuất đặt ở đây, xe kiểm tra đạt chất lượng sẽ được đưa đến nhà kho ngầm trong khi chờ gửi đi.
Lục Thiếu Hoa đương nhiên cũng đi xuống dưới nhà kho xem qua. Hắn biết được tình hình thực tế nhà kho dưới đất hoàn toàn là do Chử Lỗi đã giới thiệu. Kho hàng ngầm có hai tầng chiếm diện tích cực lớn, lượng ô tô đỗ đạt đến 876 chiếc.
Nghe con số đó, Lục Thiếu Hoa cũng hoảng sợ, tuy nhiên nhớ đến số lượng ô tô Phượng Hoàng tiêu thụ thì cũng bình thường trở lại, nếu không có không gian lớn như vậy, ô tô Phượng Hoàng đoán chừng không thể đủ cung cấp được.
Tuy nhiên, số lượng này vẫn không đủ thỏa mãn. Hiện tại có thể thỏa mãn cũng chỉ có thể nói là thỏa mãn bước đầu. Theo thời gian biến đổi, cá nhân mỗi người có xe ô tô tăng lên, ô tô Phượng Hoàng nhất định phải tăng sản lượng. Mà kho hàng cũng phải tăng lên mới được.
Lục Thiếu Hoa liền ra chỉ thị ngay tại chỗ yêu cầu Chử Lỗi phải chuẩn bị tăng lượng sản xuất, có phòng ngừa chu đáo, sau này mới không bị luống cuống chân tay, dẫn đến tình trạng làm việc gấp rút.
Chử Lỗi hình như cũng tự hiểu. Tuy nhiên trong kế hoạch của Chử Lỗi, anh ta cho rằng trước mắt xưởng sản xuất ô tô đã đạt đến cực hạn rồi, chưa kể lúc xây dựng nền móng chỉ làm để xây hơn 20 tầng lầu, phía dưới nhà kho ngầm cũng đào đến cực hạn của móng nhà rồi, không còn biện pháp mở rộng thêm không gian. Nếu muốn mở rộng toàn bộ quy mô nơi sản xuất, nhất định phải xây lại cả tòa nhà, sau đó lại đào nhà kho dưới đất.
- Tôi nghĩ mua quả núi nhỏ ở cạnh căn cứ của chúng ta, sau đó chỉnh đốn và cải cách, tiến hành mở rộng.
Chử Lỗi nói ra những gì mình suy nghĩ, sau đó nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, chờ hắn trả lời.
Lục Thiếu Hoa cũng không sốt ruột lên tiếng mà lại nhìn con số của thang máy liên tục nhảy lên. Thật lâu sau mới hỏi
- Đất phía sau ấy có bán đi không?
Mua một khối đất, Lục Thiếu Hoa có cả đống tiền. Chỉ sợ là đất đã có chủ, không thể mua của người ta. Nếu như đất vẫn còn trong tay chính phủ ở Thâm Quyến, vậy dễ dàng hơn, nói với Tăng Ái Dân một tiếng là có thể thuận lợi mua được rồi.
- Tôi có hỏi thăm qua, do một quả núi nhỏ này muốn biến thành đất phẳng cần rất nhiều chi phí. Cho nên vẫn chưa có bán.
Chử Lỗi trả lời rất nhanh.
- Ừ
Lục Thiếu Hoa gật đầu, tạm dừng vài giây mới nói
- Vậy mua đi, ừ, sắp tới mua đi, sau đó bảo mấy người Tề Toàn tìm người thiết kế bản mẫu, mau chóng khởi công.
Lục Thiếu Hoa làm vậy cũng là không có cách nào khác. Căn cứ Phượng Hoàng đúng là rất lớn nhưng căn cứ ô tô đã hoàn thành xây dựng từ trước rồi, không còn cách nào để thiết kế lại. Nếu muốn mở rộng, nhất định phải về phía sau theo pháp luật.
Chử Lỗi cũng có ý nghĩ như vậy. Cuối cùng, trùng với ý tưởng của Lục Thiếu Hoa, không mưu mà hợp. Nhìn lại hiện tại đã là năm 1998 rồi, chuẩn bị sang năm 1999, Lục Thiếu Hoa không thể không hạ quyết tâm, bắt đầu xây dựng.
Năm 1999, là năm kinh tế Trung Quốc phát triển rất nhanh. Theo sự phát triển nhanh như bay của kinh tế, nhu cầu về lượng xe ô tô cũng càng ngày càng nhiều. Hơn nữa Lục Thiếu Hoa có ý định tranh giành thị phần ô tô ở các quốc gia khác. Mở rộng, gia tăng sản xuất là việc nhất định phải hoàn thành.
.
Một buổi sáng, Lục Thiếu Hoa thị sát công ty bảo an Phượng Hoàng và công ty ô tô Phượng Hoàng, hai công ty quan trọng, giữa trưa ăn cơm ở căn cứ Phượng Hoàng, buổi chiều tiếp tục hành trình thị sát.*
Theo mong muốn lúc ban đầu của Lục Thiếu Hoa, là đi từ đầu đến cuối, chỉ có điều tưởng cuối cùng bị nhỡ, bởi vì bếp ăn của căn cứ ở giữa, lại vừa ăn cơm xong, Lục Thiếu Hoa không muốn đi quá xa, chỉ có thể bắt đầu ở chỗ gần nhất.
Nơi gần nhất là giai đoạn cuối của công trường xây dựng nhà máy bao bì, tên gọi là công ty bao bì Phượng Hoàng, nhưng đừng xem thường nhà máy bao bì, toàn bộ Tập đoàn Phượng Hoàng có duy nhất một nhà máy bao bì, nhà máy này sẽ không tiếp nhận đơn đặt hàng bên ngoài, chỉ tiếp nhận đơn đặt hàng của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Không có cách nào, Tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất nhiều sản phẩm lắm, mỗi sản phẩm sản xuất ra đều cần bao bì để đóng gói, điều này làm cho đơn đặt hàng của nhà máy bao bì tấp nập không ngừng, ngành nghề có thể nói phát triển không ngừng.
Trước đây, do làm theo Chử Lỗi ý của Chử Lỗi, khi mới thành lập, công ty bao bì Phượng Hoàng chiếm một không gian rất lớn, sản phẩm sản xuất ra cũng nhiều, với ý định sẽ nhận cả đơn đặt hàng từ bên ngoài, nhưng khi chính thức đầu tư là lúc, Chử Lỗi phát hiện anh ta đã sai, hơn nữa sai quá lớn.
Trong căn cứ Phượng Hoàng có rất nhiều sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, ví dụ như máy tính Phượng Hoàng, tủ lạnh Phượng Hoàng, ti vi Phượng Hoàng, DVD Phượng Hoàng, sản phẩm đồ uống Phượng Hoàng... Mà trong đó còn phân ra nhiều loại, như máy tính Phượng Hoàng thì mỗi bộ cần hai bao bì khác nhau, một là cây (case) máy tính, hai là màn hình. Mà máy tính Phượng Hoàng mỗi ngày xuất xưởng bao nhiêu bộ, nhu cầu về bao bì cũng nhiều hơn.
Về các mặt hàng khác thì càng nhiều, giống như đồ uống Phượng Hoàng, trà Phượng Hoàng còn có ba loại, có hai loại đồ uống khô, một loại đồ uống trong bình, đều cần bao bì riêng biệt, mà một ngày sản xuất một lượng lớn, cần bao bì cũng rất nhiều.
Cho dù công ty bao bì Phượng Hoàng chiếm diện tích đất rất lớn, sản lượng cao tới đâu, chỉ một mình đồ uống Phượng Hoàngđã làm cho công ty bao bì phải chạy hết công suất, huống chi còn rất nhiều sản phẩm cần giấy đóng gói, khiến cho công ty bao bì làm không kịp.
Bởi vậy, đôi khi vào thời điểm khẩn cấp, Chử Lỗi phải đặt hàngmột phần ở nơi khác, thường là tại nhà máy sản xuất bao bì của Ông Văn Đức, nếu nhà máy của Ông Văn Đức không đáp ứng được thì trao cho nhà máy của Trấn Hải làm.
Ban đầu Ông Văn Đức không muốn sản xuất bao bì, nhưng sau khi Chử Lỗi thuyết phục, mặc kệ kiếm tiền lớn hay kiếm tiền xu, đều giống nhau, lúc đó Ông Văn Đức mới thành lập một nhà máy sản xuất bao bì, tiếp nhận đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng. Tuy nhiên phải khẳng định một chút đó là phải ưu tiên đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng.
Theo như lời của Ông Văn Đức thì anh ta tình nguyện vi phạm hợp đồng, kéo dài đơn đặt hàng của người khác chứ không kéo dài đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng. Về phần chất lượng và quy cách thì không cần phải nói, tuyệt đối là hạng nhất, Ông văn Đức rất nghiêm túc.
Mà Phó Trấn Hải thì cũng là do Lục Thiếu Hoa chỉ cho anh ta một con đường. Lúc đầu, Phó Trấn Hải từ Nhật Bản đến đây, tính toán đầu tư bất động sản ở Thâm Quyến, cuối cùng cũng thành công, chiếm một vị trí nhỏ ở Thâm Quyến, nhưng sau khi công ty phát triển đến một thời điểm thìổn định, không có bước phát triển đột phá nữa, chỉ có thể duy trì hoạt động bình thường, giậm chân tại chỗ thôi.
Tuy nhiên cho dù là Phó Trấn Hải hay Phó Hải Đào, cha con bọn họ đều có dã tâm. Không cam lòng duy trì hiện tại, có quan hệ với Lục Thiếu Hoa và Anten Chiyoda, Lục Thiếu Hoa liền cho bọn hắn một con đường.
Con đường này không phải con đường nào khác, mà giống như Ông Văn Đức, mua một khu đất bên cạnh, xây nhà xưởng, sau đó tiếp nhận đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng, đứng giữa kiếm tiền.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa trao cho Trấn Hải một con đường, nhưngcũng chính là cho mình một con đường. Căn cứ Phượng Hoàng mỗi công đoạn đều yêu cầu nghiêm khắc, nếu để cho người khác làm, Lục Thiếu Hoa còn lo lắng, nhưng cho người có quan hệ tốt làm, yêu cầu thế nào cũng được, muốn chất lượng có chất lượng, giá cả lại tốt.
Huống chi Phó Hải Đào là cha của Anten Chiyoda, nếu sau này Phó Hải Đào và Phó Trấn Hải rời khỏi nhân thế thì tài sản chỉ để lại cho Anten Chiyoda thôi.
Anten Chiyoda là người phụ nữ thứ hai của Lục Thiếu Hoa, bản thân cô không thích buôn bán, cuối cùng thì sản nghiệp mà cha con Phó Trấn Hải và Phó Hải Đào làm ra không phải đều về tay Lục Thiếu Hoa sao.
Với tài sản hiện tại của Lục Thiếu Hoa, thì số tài sản này hắn không để vào mắt, nhưng tài sản vẫn là tài sản, mặt kệ nhiều hay ít, thêu gấm thêu hoa một phen, LụcThiếu Hoa cũng rất vui.
- Ừ, như vậy không tồi, chúng ta không có cách nào làm hết, cho người ngoài làm một chút cũng tốt.
Sau khi Chử Lỗi báo cáo, Lục Thiếu Hoa gật đầu tỏ vẻ tán thành.
- Hiện tại cơ bản đều là như thế, chúng ta không có khả năng sản xuất toàn bộ, cho nên đưa một ít ra ngoài cho Văn Đức sản xuất.
Chử Lỗi cười cười nói.
Lục Thiếu Hoa không nói gì, tuy nhiên trên mặt có nét cười, cho Chử Lỗi biết là hắn vừa lòng.
Lục Thiếu Hoa còn có cái gì không hài lòng chứ, lúc ấy mấy người Ông Văn Đức và Hoắc Anh Đông xây dựng nhà máy gần căn cứ Phượng Hoàng là do một tay Lục Thiếu Hoa tạo thành, hiện nay Chử Lỗi sắp xếp như vậy đơn giản chính là suy nghĩ cho sự phát triển của căn cứ Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa còn có gì để nói đâu.
...
Gần một tiếng, Lục Thiếu Hoa dạo quanh một vòng nhà máy bao bì Phượng Hoàng, sau đó đến nơi khác.
Tiếp theo là điện tử Phượng Hoàng, có ba dây chuyền sản xuất, gồm Ti vi Phượng Hoàng, DVD Phượng Hoàng, tủ lạnh và đồ điện gia dụng Phượng Hoàng.
Đầu tiên, Lục Thiếu Hoa đến nơi sản xuất Ti vi Phượng Hoàng. Thời đại thay đổi, ti vi Phượng Hoàng sản xuất không phải là loại đen trắng 14 in và 17 in như trước kia, hiện tại ti vi nhỏ nhất mà Phượng Hoàng sản xuất là 21 in.
Trước kia, khi căn cứ Phượng Hoàng vừa mới sản xuất ti vi, Lục Thiếu Hoa thực hiện lời hứa sản xuất ti vi đen trắng 17 in, nhưng sau đó khi mang kỹ thuật bên Nga về, Lục Thiếu Hoa kiên quyết sản xuất ti vi màu.
Rồi tới hiện nay, ti vi đã là màn hình tinh thể lỏng, Chử Lỗi giới thiệu, các kỹ sư đang nghiên cứu, khai thác các kỹ thuật tiên tiến, ngoại trừ màn hình phẳng, còn nghiên cứu màn hình ti vi LCD.
Không có cách nào khác, đây là chiều hướng phát triển chung, con người không thể thay đổi, tương lai phát triển của Ti vi sẽ là ti vi LCD, ti vi màn hình phẳng cũng sẽ đứng sang một bên.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng biết, hiện nay đã có ti vi màn hình tinh thể lỏng trên thị trường, ti vi Phượng Hoàng cũng có cho ra đời ti vi LCD, chỉ có điều hình ảnh quá kém, phóng đại không tốt, nên chưa đưa ra thị trường.
- Về màn hình thì có thể cùng viện nghiên cứu của quốc gia hợp tác, xem họ có kỹ thuật tiên tiến không, để chúng ta thay đổi kỹ thuật một chút, không chừng có thể đẩy nhanh tốc độ.
Lục Thiếu Hoa đề nghị.
Lục Thiếu Hoa không quên, lúc trước khi ông Đặng cùng hắn mua kỹ thuật tên lửa đạn đạo tầm xa, Lục Thiếu Hoa có đề xuất một điều kiện, nếu viện nghiên cứu của quốc gia có kỹ thuật tiên tiến, có thế dùng, thì Tập đoàn Phượng Hoàng có quyền ưu tiên.
Mà trong lĩnh vực màn hình tinh thể lỏng này, khẳng định là viện nghiên cứu của quân đội có nghiên cứu, bởi vì quân đội rất cần màn hình tinh thể lỏng, Lục Thiếu Hoa cũng chắc chắn, hiện tại tìm hiểu một chút, chắc chắn kỹ thuât mà viện nghiên cứu có sẽ tiên tiến hơn Tập đoàn Phượng Hoàng một chút.
Chử Lỗi vỗ vỗ đầu, bỗng nhiên tỉnh ra, sau đó nói:
- Thời gian tới tôi phải đi tìm hiểu xem có hay không, nếu có thì nghĩ cách đưa về đây.
- Ừ.*
Lục Thiếu Hoa một lúc lâu không nói gì, nhìn vài lần nơi sản xuất ti vi, rồi quay đầu nói:
- Đi,chúng ta đến trạm tiếp theo.
Thị sát xong ti vi Phượng Hoàng, kế tiếp chính là DVD Phượng Hoàng, hiện nay DVD trên thị trường không phổ biến như VCD, nên DVD chỉ có thể là sản phẩm tiên phong.
Bởi vì đĩa DVD ít thấy trên thị trường, do vậy nó cũng không dễ bán ra, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không lo lắng chút nào, qua một thời gian nữa DVD sẽ thay thế VCD, trở thành sản phẩm chính được lưu thông.
Đương nhiên, hiện tại căn cứ Phượng Hoàng cũng có sản xuất VCD, dù sao đó cũng là sản phẩm lưu hành chủ yếu, có tiền không kiếm thì là ngốc rồi, Lục Thiếu Hoa và Chử Lỗi không phải ngốc, vẫn sản xuất VCD như trước.
Tuy nhiên kiểm tra xong DVD Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa không chịu được nhắc nhở một câu “thị trường VCD không còn lâu dài nữa, sớm muộn cũng bị DVD thay thế, anh phải quan sát tốt, một khi thị trường không khả quan, lập tức thay đổi phương hướng”*
Đây là Lục Thiếu Hoa nhắc nhở, cũng là chỉ đạo phương hướng sản xuất tiếp theo của Tập đoàn Phượng Hoàng. Mà trong lòng Lục Thiếu Hoa còn có một câu chưa nói, đó là dù mà VCD hay DVD, sớm muộn cũng sẽ rời khỏi thị trường, trở thành sản phẩm phổ biến.
Trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, vài năm nữa, thương hiệu DVD sẽ nhiều hơn, thị phần trên thị trường sẽ tăng, lúc này Tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất nhiều DVD, để sản phẩm mới chiếm lĩnh thị trường.
Tuy nhiên, hiện nay thời cơ chưa tới, Lục Thiếu Hoa giấu kínđiều này, cũng không nói gì nữa, dạo quanh khu sản xuất DVD một vòng, không dừng lại, đi ngay đến đơn vị sản xuất kế tiếp.
- Phía dưới là cái gì?
Lục Thiếu Hoa nhìn tòa nhà cách đấy không xa, nghiêng đầu hỏi.
Chử Lỗi đương nhiên biết Lục Thiếu Hoa hỏi về cái gì, cũng nhìn về phía đó, đáp:
-Là nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng.
- Ừ,*
Lục Thiếu Hoa gật đầu đáp, trầm ngâm một hồi mới nói:
- Đi thôi;
Lục Thiếu Hoa vừa dứt lời, dẫn đầu bước đến nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng, trong lòng mơ hồ có chút chờ mong.
Lúc này, tủ lạnh là một danh từ xa lạ, đương nhiên, đây chỉ là ở Trung Quốc, một gia đình có thể có tủ lạnh, phải là gia đình giàu có, không phải không đủ tiền mua mà là lượng điện tiêu thụ lớn, không phải gia đình bình thường nào cũng có khả năng.
Còn nữa, hiện nay ở Trung Quốc, điện là hiếm, không thể cung cấp cho nhiều gia đình lắm, cho nên, Phượng Hoàng sản xuất tủ lạnh, bình thường đều tiêu thụ ở nước ngoài, trong nước lượng tiêu thụ rất thấp.
Xưởng sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng, là nơi tiếp theo Lục Thiếu Hoa đi kiểm tra, cũng là nơi mà sản phẩm ít tiêu thụ tại chỗ nhất, như Lục Thiếu Hoa dự tính, người trong nước mua tủ lạnh không nhiều lắm, tủ lạnh Phượng Hoàng sản xuất ra chủ yếu tiêu thụ ở nước ngoài.
Lục Thiếu Hoa rất rõ ràng, hiện tại cuộc sống của người dân còn lâu mới đạt tới độ xa hoa, trong nhà có ti vi và đầu VDC đã là một gia đình giàu có rồi, còn tủ lạnh thì không có nhiều người mua.
Đương nhiên, tủ lạnh Phượng Hoàng ở trong nước cũng tiêu thụ được một ít, không phải là không có ai mua, cũng không có nghĩa sản phẩm tủ lạnh Phượng Hoàng ít, chất lượng của tủ lạnh Phượng Hoàng như thế nào, không cần nói nhiều cũng biết, sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng tất cả đều là sản phẩm tốt. Cho nên, tủ lạnh Phượng Hoàng chủ yếu là xuất khẩu, nhưng sản phẩm sản xuất hàng năm không phải ít.
Dựa theo báo cáo của Chử Lỗi, mỗi tháng, số lượng tủ lạnh Phượng Hoàng tiêu thụ cũng ngang với máy tính Phượng Hoàng, gần bằng, ừ, nói trắng ra chính là tủ lạnh Phượng Hoàng tiêu thụ ở nước ngoài bằng với số lượng máy tính Phượng Hoàng được tiêu thụ.
Tiêu thụ nhiều như vậy, nơi sản xuất sẽ không nhỏ. Đúng vậy, khi Lục Thiếu Hoa bước vào nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa mới ý thức được, hóa ra nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng bằng nơi sản xuất ti vi Phượng Hoàng, diện tích giống nhau, tòa nhà cũng giống nhau.
- Tủ lạnh Phượng Hoàng làm không tồi.
Lục Thiếu Hoa nhìn công nhân đang làm việc, giọng nói hư ảo, dường như đang nói với không khí.
Trong nhà Lục Thiếu Hoa đồ điện sử dụng đều là của Tập đoàn Phượng Hoàng, ti vi, tủ lạnh... đều là sản phẩm của chính tập đoàn của mình. Đã sử dụng, Lục Thiếu Hoa đương nhiên biết chất lượng như thế nào.
Tuy nhiên, có một chút Lục Thiếu Hoa không vừa lòng, đó là công suất tiêu thụ điện của tủ lạnh Phượng Hoàng rất lớn, mặc dù trên thế giới đều như thế nhưng với Lục Thiếu Hoa thế là chưa được, vì so với thế kỷ 21 của kiếp trước thì cao hơn rất nhiều.
- Về vấn đề tiêu thụ điện, còn phải nghiên cứu nhiều.
Lục Thiếu Hoa nói thêm một câu, mục đích là nhắc nhở Chử Lỗi tiếp theo nên làm như thế nào, cũng là đưa ra một phương hướng phát triển của tủ lạnh Phượng Hoàng.
Giống như ti vi Phượng Hoàng, mấy người Chử Lỗi đã tìm được phương hướng phát triển, đó là âm thanh Hifi và tinh thể lỏng. Phượng Hoàng VCD thì chuyển sang DVD, đây là lựa chọn thay đổi cần thiết.
Mà hiện tại tủ lạnh Phượng Hoàng, chưa có phương hướng phát triển, chỉ có thể lấy kỹ thuật làm phương hướng đột phá, giảm bớt lượng điện tiêu thụ, mới có thể làm cho tủ lạnh Phượng Hoàng tăng tính cạnh tranh trên thị trường. Bởi vì Lục Thiếu Hoa tin tưởng, các thương hiệu tủ lạnh khác cũng sẽ ttốn nhiều công sức để cải tiếnlĩnh vực này.
Chử Lỗi dường như cũng biết nếu tủ lạnh Phượng Hoàng không có bước đột phá về kỹ thuật là không thể phát triển, cho nên lúc Lục Thiếu Hoa nói đến vấn đề lượng điện tiêu thụ, đầu tiên Chử Lỗi sửng sốt, sau đó lập tức suy nghĩ một hồi, một lúc sau mới trịnh trọng gật đầu, nói:
- Cậu yên tâm đi, tôi sẽ sắp xếp người nghiên cứu về việc này.
- Ừ.*
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng gật đầu một cái, nhìn qua phân xưởng vài lần, không nói gì nữa, xoay người đi tiếp.
...
Nơi tiếp theo Lục Thiếu Hoa tính toán không cần lãng phí nhiều thời gian, dù sao căn cứ Phượng Hoàng còn rất nhiều cơ sở đều phải xem một lần, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không muốn lãng phí thời gian.
Theo tính toán của Lục Thiếu Hoa, một ngày để kiểm tra tất cả các cơ sở sản xuất. mà hiện nay, cơ sở sản xuất không còn nhiều lắm, như thế thì chỉ có thể đảo qua, không cần kỹ càng lắm, nơi duy nhất đáng để Lục Thiếu Hoa tốn nhiều thời gian là nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng.
Máy tính Phượng Hoànglà phần quan trọng nhất. Cũng là điểm mấu chốt trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, nếu đã là điểm mấu chốt thì khi đi kiểm tra, nhất định Lục Thiếu Hoa cần dành nhiều thời gian.
Mà sự thật đúng là như vậy, Lục Thiếu Hoa cố ý đi đến nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng cuối cùng. Các nơi khác trước đó đi qua hết, cuối cùng mới đến xưởng sản xuất máy tính Phượng Hoàng.
Lượng tiêu thụ của máy tính Phượng Hoàng không được tốt lắm, nhưng dù sao cũng là sản phẩm công nghệ cao, triển vọng rất lớn, cho nên lúc xây dựng xưởng sản xuất máy tính, lúc đầu nhỏ nhưng về sau lại xây lớn.
Hiện nay nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng đã là tòa nhà cao ba mươi tầng, cũng may lúc ấy có kế hoạch, nền đã xây vững chắc, sau có thể xây thêm nhiều tầng.
Ngắm nhìn tòa nhà mà bề ngoài không có gì khác biệt, trong lòng Lục Thiếu Hoa có chút cảm động. Mấy năm để Trần Quốc Bang ở Liên Xô vất vả như vậy, cuối cùng mới có được kỹ thuật này và đào tạo được nhiều nhân tài như bây giờ.
Không nói ngay lúc đó Trần Quốc Bang gặp phải nguy hiểm mà chính là hiện nay, mua kỹ thuật quân sự của người ta và các kỹ thuật khác, lôi kéo nhân tài của người ta, Lục Thiếu Hoa không để cho người diệt, nghĩ lại trong lòng Lục Thiếu Hoa còn sợ hãi.
Tuy nhiên tất cả đã trôi qua, hiện nay mọi việc đều bình an, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể quên đó là công lao của Trần Quốc Bang. Cho dù hiện nay căn cứ Hổ Gầm đã phát triển rất mạnh mẽ, Lục Thiếu Hoa cũng không nói đó là công lao của hắn mà nói đó là công lao của Trần Quốc Bang.
Căn cứ Hổ Gầm sở dĩ có được sự phát triển như hiện nay hoàn toàn do các kỹ thuật quân sự mang lại, mà kỹ thuật quân sự đều do Trần Quốc Bang mang về từ Liên Xô, sau đó mới là đưa đến căn cứ để nghiên cứu, mới có được tình hình như hiện nay.
- Hừ....
Một lúc lâu sau, Lục Thiếu Hoa mới thở dài một hơi, ngày xưa mà giống như mới hôm qua thôi, vẫn rõ ràng trong đầu Lục Thiếu Hoa, khiến Lục Thiếu Hoa không thể không cố gắng kiềm chế, dấu cảm xúc trong lòng.
- Đi thôi, vào xem.
Lục Thiếu Hoa nói khẽ, mặc cho người khác có nghe được hay không. Lục Thiếu Hoa lúc này đang xúc động.
Chỉ có điều mấy người Chử Lỗi không hề biết trong lòng Lục Thiếu Hoa đang nghĩ gì, những người biết Lục Thiếu Hoa đột nhiên như vậy chỉ có mấy người Lý Thượng Khuê đi theo Lục Thiếu Hoa lâu nay biết, bởi vì họ biết nguồn gốc của máy tính Phượng Hoàng là do Trần Quốc Bang mạo hiểm ở Liên Xô nhiều năm.
Mấy người Lý Thượng Khuê cũng không nói ra, chỉ đưa mắt nhìn Lục Thiếu Hoa một cái, không nghĩ gì, dường như bị bộ dạng của Lục Thiếu Hoa làm cho nghĩ đến thời gian trước.
Tuy nhiên mặc kệ thế nào, thời gian đó cuối cùng cũng trôi qua, đã hoàn toàn trở thành quá khứ, Lục Thiếu Hoa không cần nghĩ đến những việc này nữa. Chỉ cần nhìn về phía trước, không ngừng nhìn về phía trước, mặc kệ hành động hay suy nghĩ, đều phải nhìn về phía trước.
Lục Thiếu Hoa cũng làm tốt lắm, sau khi dứt bỏ hết mọi hoài niệm, Lục Thiếu Hoa đi vào nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng, sau đó đi khắp mọi chỗ, dường như không bỏ qua chỗ nào, muốn xem hết mọi ngõ ngách của nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng cẩn thận một lần.
Nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng và nơi sản xuất khác không giống nhau. Sự bố trí rất nghiêm khắc, hiện tại tòa nhà ba mươi tầng chia làm năm bộ phận, bộ phận sản xuất CPU, sản xuất Bo mạch chủ, sản xuất phần cứng, sản xuất phần mềm, sản xuất thùng máy.*
Mà trong năm bộ phận này thì khu vực chiếm diện tích nhiều nhất là sản xuất bo mạch chủ, chiếm diện tích mười hai tầng từ tầng một đến tầng mười hai, tất cả đều tập trung sản xuất bo mạch chủ.
Trừ việc đó ra, còn có nhiều bộ phận riêng rẽ, bo mạch chủ không chỉ có một linh kiện, có bo mạch, có điện trở, điện dung, còn có cây máy nữa, rồi cạc mạng (network card), USB... và rất nhiều linh kiện khác nữa.
Mỗi một cơ sở đều có phân công cụ thể, có một số cơ sở dùng chung một tầng lầu, có một số chiếm trọn tầng hai.
Lục Thiếu Hoa không vì các cở sở sản xuất lộn xộn như vậy mà ngại, ngược lại đều đi qua hết, có khi còn dừng lại xem rất kỹ càng, hỏi han công nhân,hoàn thành nhiệm vụ của một ông chủ.
Tuy nhiên, cũng chỉ có công nhân nhà máy Phượng Hoàng được đãi ngộ tốt, ở nơi sản xuất, Lục Thiếu Hoa cũng không cùng công nhân nói chuyện phiếm, cho dù là kỹ sư cao cấp, Lục Thiếu Hoacũng chỉ nghe họ giới thiệu sau đó gật đầu, không nói gì.
Không có cách nào, máy tính Phượng Hoàng là quan trọng nhất trong lòng Lục Thiếu Hoa, cũng không thể làm cho Lục Thiếu Hoa không để tâm đến.
Mà lúc đó, thời gian yên lặng trôi qua, rất nhanh đã đến buổi chiều. Hơn nữa, Lục Thiếu Hoa cũng không còn nhiều thời gian, nhiều nhất cũng không quá một giờ, Lục Thiếu Hoa nhất định phải trở về.
Nhìn đồng hồ, Lục Thiếu Hoa không thể không nhanh chân lên một chút, không hề cùng các công nhân nói chuyện với nhau nữa, mà chỉ nhìn không hỏi.
Đi thẳng đến tận tầng mười ba, Lục Thiếu Hoa mới dừng lại. Đây là nơi sản xuất phần cứng.
Nơi sản xuất phần cứng tương đối đơn giản, chỉ chiếm ba tầng, gồm toàn bộ dây chuyền sản xuất, công nhân cũng không quá bận rộn.
Đối với phần cứng chỉ có một vấn đề mà Lục Thiếu Hoa quan tâm, đó là tốc độ.
Tốc độ của phần cứng rất quan trọng, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ đọc viết của máy tính, ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu suất làm việc của máy tính. Mà khi Lục Thiếu Hoa bước vào nơi sản xuất phần cứng, cũng hỏi Chử Lỗi về vấn đề này.
Chử Lỗi tuy khôngquản lý về kỹ thuật nhưng dù sao anh ta đã ở căn cứ quá lâu, vấn đề kỹ thuật này, Chử Lỗi cũng hiểu một chút, nên vẫn trả lời được.
Kết quả làm Lục Thiếu Hoa vừa lòng, Lục Thiếu Hoa cũng nhanh hơn đi ngay đến nơi sản xuất phần cứng, trực tiếp đi đến kiểm tra nơi sản xuất CPU, còn cuối cùng là nơi sản xuất cơ tương.
Đều giống nhau, tất cả đều làm Lục Thiếu Hoa vừa lòng, mỉm cười, cùng mấy vệ sĩ quay lại một lần nữa đến cửa nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng, kết thúc một lần kiểm tra toàn bộ nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng, kiểm tra toàn bộ căn cứ Phượng Hoàng.
Đứng ở cửa, Lục Thiếu Hoa không ngại trời đã chuyển tối, nhìn toàn bộ một hồi lâu, trong đầu suy nghĩ, muốn nghĩ ra phương hướng tiếp theo của máy tính Phượng Hoàng.
Tiếp theo là gì đây?
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng