Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 597: Nguồn Gốc Của Mâu Thuẫn
ới tư cách là nhân viên quản lý cao cấp trong tập đoàn Phượng Hoàng, khả năng nhìn xa là nhất định phải có, là quản lý cao cấp cũng phải có đủ điều kiện, mà Lục Thiếu Hoa đã trưng cầu ý kiến của hai phó tổng giám đốc về việc giành lại số thị phần thị trường bước đầu tiên cần phải làm gì, đó là thử thách tầm nhìn xa trông rộng của hai người, xem họ có tầm nhìn đến mức nào.
Tầm nhìn xa này cũng có thể nói là một loại dã tâm, không còn cách nào khác, cơn bệnh sốt rét của tập đoàn Phượng Hoàng đã lan rộng rồi, Lục Thiếu Hoa càng thêm dã tâm, ngay lúc này có một cơ hội tốt, hắn làm sao có thể không thừa cơ mở rộng thị phần thị trường chứ.
Không sai, Lục Thiếu Hoa chính là dự định nhân cơ hội này mở rộng Phượng Hoàng chiếm lĩnh định mức thị trường, hắn đã sớm có kế hoạch này, mà hiện nay thử thách hai vị phó tổng giám đốc phụ trách là muốn xem xem hai người đó trong lòng rốt cuộc có bao nhiêu quyết tâm, tầm nhìn xa như thế nào.
Bành trướng…
Hai vị phó tổng giám đốc đồng thời cùng cho ra đáp án, nhưng mà sau khi nói xong, vị kia so với phó tổng giám đốc gầy hơn lại nói bổ sung:
- Tôi cảm thấy lần này là cơ hội tốt, sau khi chúng ta dành lại thị phần trên thị trường có khả năng khuếch trương, mà trước đó, tôi cho rằng sau khi giành thị trường thuộc về chúng ta tốt nhất nên củng cố thêm, còn sau đó chính là phải chuẩn bị đầy đủ nguồn hàng, sau đó mới tiến hành mở rộng.
Chỉ biết tấn công cũng không được, còn phải biết phòng thủ, đánh vào thị trường không có sự chuẩn bị tốt, đó như là một đống cát rời, nếu như để quân địch tìm ra chổ sơ hở, chẳng cần tốn công sức đã có thể đánh tan đống cát rời, chính xác là lần trước giống như vậy, Lục Thiếu Hoa có một quyết định sai lầm, trong chốc lát bị người ta tìm được sơ hở, thị phần trên thị trường đã bị giành mất.
- Không sai, suy xét mọi vấn đề thật chu đáo.
Lục Thiếu Hoa dường như rất hài lòng với đáp án này, trầm ngâm một lát mới nói:
- Cứ làm theo những gì các anh nói, mở rộng, đưa thị trường xe hơi của Phượng Hoàng mở rộng thêm chút nữa, về phần sử dụng phương pháp gì, thủ đoạn như thế nào tôi không cần biết, tôi chỉ căn cứ vào số dư định mức thị trường, à liên quan đến vấn đề nguồn hàng, các anh có thể lấy từ phía bên Thâm Quyến, đã nói thì tôi nói luôn, tôi tin tưởng vào sự minh bạch của tổng giám đốc Chử.
Chưa hết, sau khi nói xong, Lục Thiếu Hoa ngẩng đầu nhìn hai vị phó tổng giám đốc một cái, lại dặn dò:
- Bây giờ tập đoàn Phượng Hoàng mới chết đi sống lại, các anh làm việc gì thì nên cân nhắc một chút, từng bước phải thận trọng, không thể lại để xảy ra tai nạn một lần nữa, à còn nữa, tổng giám đốc Hứa hiện nay đang ở Mỹ tập trung giải quyết những việc liên quan đến hệ điều hành máy tính của Phượng Hoàng, toàn bộ những việc liên quan đến hãng xe Phượng Hoàng giao cho các anh, các anh phải cùng nhau gánh vác trách nhiệm này, có việc gì thì trao đổi với tổng giám đốc Tần một chút, tranh thủ đưa hãng xe Phượng Hoàng đạt được thành tích tốt hơn nữa.
Những lời Lục Thiếu Hoa nói có hai trọng điểm, thứ nhất là đồng ý mở rộng, và sản xuất sẽ sắp xếp sau, điểm thứ hai chính là ủy quyền, giao quyền điều hành tiêu thụ của Phượng Hoàng cho họ, còn trọng trách mở rộng thị trường xe hơi Phượng Hoàng thì giao cho cấp trên của họ, còn trực tiếp lấy hàng hóa bên Thâm Quyến, có thể nói là cho họ toàn quyền quyết định.
Nếu nói trước đây, hai người họ tuy là phó tổng giám đốc của công ty tiêu thụ của tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng công việc của họ chỉ là trợ giúp Hứa Gia Thụy mà thôi, giống như một mình phụ trách thị trường xe hơi của Phượng Hoàng, hạng mục lớn như thế này trước đây chưa từng làm qua, vậy thì khỏi phải bàn và cùng với Chử Lỗi trực tiếp đàm phán.
Hai vị phó tổng giám đốc này hiểu rõ dụng ý của Lục Thiếu Hoa, trong lòng tự nhiên rất là biết ơn, nếu biết bản thân hai người họ làm trong tập đoàn Phượng Hoàng đã nhiều năm, đương nhiên cũng như lần này, phụ trách những việc chưa từng làm qua như vậy, lần này tuy là vì Hứa Gia Thụy không có thời gian, có thể dùng cơ hội lần này, hai người họ vẫn có niềm tin tràn đầy, muốn dùng cơ hội lần này để chứng minh thực lục bản thân của hai người họ.
- Chúng tôi nhất định dốc hết sức lực đưa lượng tiêu thụ của Phượng Hoàng tiến vào thế kỷ mới.
Hai người họ giống như giao ước ngầm với nhau cùng đồng thanh nói.
- Tốt, tôi đợi tin tức của các anh.
Lục Thiếu Hoa cười cười nói.
Hai phó tổng giám đốc đi khỏi, Lục Thiếu Hoa cũng thở phào, trực tiếp gọi điện thoại cho Tần Tịch thần nói những quyết định của hắn, sau đó lại gọi cho Chử Lỗi nói một tiếng, để anh ta không cần sản xuất xe hơi gấp gáp như vậy, đợi sau khi Chử Lỗi đã đồng ý Lục Thiếu Hoa mới gác máy, lại gọi tiếp cho Hứa Gia Thụy.
Và khi nối máy nói chuyện với Hứa Gia Thụy, Lục Thiếu Hoa chọn cách nói rất đơn giản, đó chính là để cho anh ta tập trung tinh thần phụ trách những việc liên quan tới máy tính của tập đoàn Phượng Hoàng, máy tính của Phượng Hoàng đã trải qua sự việc như lần này, cũng là thời cơ tốt như xe hơi của Phượng Hoàng. Lục Thiếu Hoa càng không muốn buông tha cơ hội chiếm giữ thị trường.
Quan trọng hơn là, Lục Thiếu Hoa biết được trong kho hàng của ba công ty đó đang chứa một lượng lớn hàng hóa chuẩn bị phân phối, mà phía bên Phượng Hoàng đã tập trung toàn bộ nhân lực sản xuất lượng sản phẩm lớn để phân phối ra thị trường. Qua hai ngày nữa sẽ có một lượng lớn hàng hóa xuất hiện trên thị trường, mà ba công ty kia hiện nay đang trong giai đoạn lấy lại danh tiếng, căn bản chính là không có thời gian và máy tính Phượng Hoàng hiện nay đang chiếm giữ thị trường.
- Căn cứ ở bên phía Thâm Quyến đã sản xuất một lượng lớn máy tính chất lượng cao để phân phối, mấy ngày nay lô hàng đầu tiên đã hoàn thành, nhiệm vụ của anh hiện nay rất nặng nề đó, trong thời gian hai ngày này máy tính Phượng Hoàng đang chiếm ưu thế, đợi đến máy tính chất lượng cao được phân phối xong, thì ngay lập tức tuôn ra thị trường, anh phải chuẩn cho thật chu đáo.
Giọng Lục Thiếu Hoa có phần nghiêm trọng nói.
- Cái này cậu cứ yên tâm, hiện nay bên phía Mỹ căn bản đã triển khai rồi, ba công ty kia và công ty chúng ta đang cạnh tranh quyết liệt, đang vội vàng ứng phó với thị trường chứng khoán và lấy lại tiếng tăm, đang bận rộn vô cùng, chúng ta bỏ ra chút sức lực, đoạt lại số thị phần thị trường vốn thuộc về chúng ta, mở rộng thị trường không có bất cứ vấn đề gì.
Giọng điệu của Hứa Gia Thụy rất nhẹ nhàng, giống như không có chút áp lực nào trong đó.
Trên thực tế nếu như Hứa Gia Thụy làm phó tổng giám đốc tiêu thụ của Phượng Hoàng nhiều năm như vậy, anh ta từ trước đến nay chưa có cảm giác thoải mái giống như hiện nay bao giờ, trước kia tốn bao nhiêu công sức để phát triển thị trường, nhưng mà sức cản được rất lớn, bây giờ ngược lại, tất cả lực cản đều không có, anh ta không còn có áp lực nữa.
- Vậy thì tốt, sự việc đã rõ ràng, anh liên lạc với bên phía Thâm Quyến đi nhé. Ví dụ như danh sách phân phối và chủng loại..v..v..
Nói đến đây, sự việc máy tính của Phượng Hoàng cuối cùng cũng đã giải quyết xong, nhưng lời của Lục Thiếu Hoa cũng không vì vậy mà kết thúc, dừng lại một chút lại nói tiếp:
- Về phần việc liên quan tới hệ điều hành của Phượng Hoàng anh cũng phải lưu ý nhiều hơn một chút, cố gắng hết sức giành được thị phần trên thị trường Mỹ nhiều hơn một chút, dành lấy thị phần của Microsoft về.
Ở Mỹ, công ty của Mỹ lúc nào cũng chiếm giữ thiên thời, địa lợi, nhân hòa...Cho dù lúc này công ty Microsoft có mang tiếng xấu, nhưng rốt cuộc vẫn là công ty của Mỹ, thị trường sẽ mất đi một ít, nhưng việc thay đổi hệ điều hành vẫn không quá nhiều người làm, và hơn nữa bên Mỹ vẫn có hai công ty mới triển khai hệ điều hành – Công ty Apple.
- Yên tâm đi! Tôi sẽ cố hết sức.
Phía bên kia đầu dây Hứa Gia Thụy nói.
- Ừ, cố gắng hết sức nhé! Về phía bên Hồng Kông không phải bận tâm, tôi đã sắp xếp chu đáo rồi, hiện nay anh chỉ cần làm tốt việc bên Mỹ là được rồi.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng vẫn không quên dặn dò một lần nữa.
- Tôi biết rồi.
Nói chuyện điện thoại với Hứa Gia Thụy xong, Lục Thiếu Hoa cũng không có việc gì nữa, liền trở về chỗ ở, nhàn nhã ngồi trên So-fa, theo dõi chiều hướng tăng giảm của thị trường cổ phiếu.
Mặt khác Lục Thiếu Hoa cũng rất mâu thuẫn, nếu nói hắn không hận bốn công ty ở bên Mỹ thì là nói dối, nhưng hận có thế làm gì nữa, Lục Thiếu Hoa ước gì bọn chúng luôn thất bại, nhưng mà bản thân hắn lại có cổ phần trong bốn công ty, nếu để công ty của họ suy sụp, bản thân Lục Thiếu Hoa cũng lỗ vốn.
Quan trọng hơn là, nếu để cho họ suy sụp, trong những ngày tới, Lục Thiếu Hoa phải đối mặt với những áp lực ghê gớm mà hắn không thể dự đoán, nếu biết trên quốc tế có sự độc quyền như vừa mới nói, nếu bốn công ty đó bị Lục Thiếu Hoa làm cho sụp đổ, như vậy bất luận ở lĩnh vực nào hệ điều hành hay máy tính, tập đoàn Phượng Hoàng hoàn toàn độc quyền, như vậy tập đoàn Phượng Hoàng sẽ trực tiếp đối mặt với áp lực quốc tế.
Đây mới là vấn đề Lục Thiếu Hoa lo lắng nhất, tập đoàn Phượng Hoàng có thể phát triển lớn mạnh, nhưng không thể trở thành lớn mạnh hoàn toàn. Nếu nói như thế, không loại trừ có người dùng thủ đoạn nhằm vào tập đoàn Phượng Hoàng, dùng áp lực chính phủ trực tiếp đối phó với tập đoàn Phượng Hoàng, khiến cho Lục Thiếu Hoa khổ sở không nói nên lời.
“Kẻ thù chung”. Đây là một từ mấu chốt mà Lục Thiếu Hoa mãi mãi sẽ không động đến, nếu thực sự là kẻ thù chung, cho dù Lục Thiếu Hoa có sức ảnh hưởng lớn đến thế nào, của cải của hắn có bao nhiêu, hai tay đấu với bốn tay, tập đoàn Phượng Hoàng sẽ gặp phải kết cục thê thảm, mà những tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, còn là mong muốn cả đời của hắn, đều hóa thành bọt biển công cốc, tan biến trong lịch sử sông dài.
Và càng quan trọng hơn nữa là, Lục Thiếu Hoa không lật đổ bốn công ty kia là có mục đích khác, nhưng mà không lật đổ bọn họ, vẫn có thể khiến bọn họ có đủ thời gian phát triển, để bọn họ lớn mạnh hơn, mà Lục Thiếu Hoa có chết vẫn nắm cổ phần trong tay, về lâu về dài, khi cần thiết có thể cho Mỹ một đòn chí mạng.
Đúng vậy, từ khi mua cổ phần của mấy công ty bên Mỹ, Lục Thiếu Hoa đã bắt đầu sắp xếp, một ván cờ rất lớn, cũng là tâm nguyện trong lòng của Lục Thiếu Hoa.
Bên trong tình hình này, những công ty lớn bên Mỹ, nắm cổ phần của bọn họ, Lục Thiếu Hoa không những có thể tùy ý nâng lên hạ xuống giá cố phiếu trên thị trường, còn có thể vì tâm nguyện cả đời của hắn, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể khiến cho bốn công ty đó suy sụp.
Ai da! Lục Thiếu Hoa thở dài, mâu thuẫn trong lòng nói không ra, lẩm bẩm trong miệng nói:
- Sau mười hai năm, lại mười hai năm trôi qua, lá cờ nên phát huy tác dụng rồi, bây giờ bảo đảm có thể duy trì cục diện cạnh tranh lẫn nhau.
Không có ai biết Lục Thiếu Hoa đang dự định điều gì, mà Lục Thiếu Hoa cũng không nói ra dự định của hắn ta, chỉ biết kế hoạch mãi là bí mật của hắn ta, đợi đến khi thời cơ chín mùi mới triển khai, cuối cùng sẽ dành được thắng lợi quan trọng.
Thời gian vô tình trôi qua, cũng là lúc Lục Thiếu Hoa bắt đấu phản kích, Lục Thiếu Hoa đã khôi phục được như ngày xưa, trong lòng cũng không buồn bực nữa, trên mặt lúc nào cũng vui vẽ, xem ra đang vô tư vô lự.
Mà sau hai ngày, sắc mặc của Lục Thiếu Hoa dẫu sao cũng có thay đổi, không buồn nữa mà rất vui vẻ, mà lần phát sinh này, nguyên nhân tất cả là Lục Thiếu Hoa đến nơi ở của hai người là Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân, lúc đó nhìn thấy bốn màn hình, Lục Thiếu Hoa bắt đầu cười rồi.
Đúng thế, Lục Thiếu Hoa bắt đầu cười, đó là nụ cười thắng lợi, thể hiện sự vui sướng
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng